古诗词

负暄四首

刘敞

岁晚天地闭,积阴冻乾坤。suì wǎn tiān dì bì,jī yīn dòng qián kūn。
大钧止亭育,群鬼私自尊。dà jūn zhǐ tíng yù,qún guǐ sī zì zūn。
窃弄造化柄,擅令众阴存。qiè nòng zào huà bǐng,shàn lìng zhòng yīn cún。
幽奸发玄漠,死气蒸黎元。yōu jiān fā xuán mò,sǐ qì zhēng lí yuán。
朋党渐相蔽,大辰诉其冤。péng dǎng jiàn xiāng bì,dà chén sù qí yuān。
帝惟百物忧,恐不见阳春。dì wéi bǎi wù yōu,kǒng bù jiàn yáng chūn。
敕使拘众鬼,朝曦送微温。chì shǐ jū zhòng guǐ,cháo xī sòng wēi wēn。
大明焕幽郁,和气迥昆仑。dà míng huàn yōu yù,hé qì jiǒng kūn lún。
初晓尚馀禀,渐高遂增暄。chū xiǎo shàng yú bǐng,jiàn gāo suì zēng xuān。
烦冥避穷朔,玉烛调中原。fán míng bì qióng shuò,yù zhú diào zhōng yuán。
众蛰久僵俘,今来更腾鶱。zhòng zhé jiǔ jiāng fú,jīn lái gèng téng xiān。
微禽鴳与雀,弄影势飞翻。wēi qín yàn yǔ què,nòng yǐng shì fēi fān。
草木反生意,益思擢鲜繁。cǎo mù fǎn shēng yì,yì sī zhuó xiān fán。
潜鱼离冰穴,无数游清源。qián yú lí bīng xué,wú shù yóu qīng yuán。
嗟我同此庆,兀然坐朝昏。jiē wǒ tóng cǐ qìng,wù rán zuò cháo hūn。
缊袍幸可赖,卒岁无复论。yūn páo xìng kě lài,zú suì wú fù lùn。
稍稍出辞气,仰天荷公恩。shāo shāo chū cí qì,yǎng tiān hé gōng ēn。
始知过狐白,愿得陈至尊。shǐ zhī guò hú bái,yuàn dé chén zhì zūn。
昔宋有愚叟,亦能款君门。xī sòng yǒu yú sǒu,yì néng kuǎn jūn mén。
况今事西讨,十万罗櫜鞬。kuàng jīn shì xī tǎo,shí wàn luó gāo jiān。
烽火通警急,铁衣绕夷蕃。fēng huǒ tōng jǐng jí,tiě yī rào yí fān。
幸悲堕指魄,少慰无衣魂。xìng bēi duò zhǐ pò,shǎo wèi wú yī hún。
诚使胜挟纩,岂在衣便蕃。chéng shǐ shèng xié kuàng,qǐ zài yī biàn fān。
斯言出感激,忠信非诈谖。sī yán chū gǎn jī,zhōng xìn fēi zhà xuān。
何由露天听,虎豹守天阍。hé yóu lù tiān tīng,hǔ bào shǒu tiān hūn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

晚步

刘敞

城头雪色连云色,池面冰光乱日光。chéng tóu xuě sè lián yún sè,chí miàn bīng guāng luàn rì guāng。
泥滑应须劳杖履,幽期恐后野梅芳。ní huá yīng xū láo zhàng lǚ,yōu qī kǒng hòu yě méi fāng。

石牌矶

刘敞

长江激水成飞电,苍石横波起疾雷。zhǎng jiāng jī shuǐ chéng fēi diàn,cāng shí héng bō qǐ jí léi。
自觉心能仗忠信,布帆无恙御风来。zì jué xīn néng zhàng zhōng xìn,bù fān wú yàng yù fēng lái。

送张岳同年

刘敞

长安道侧风尘里,倾盖相逢许白头。zhǎng ān dào cè fēng chén lǐ,qīng gài xiāng féng xǔ bái tóu。
误在卢前已深愧,莫随时态作沈浮。wù zài lú qián yǐ shēn kuì,mò suí shí tài zuò shěn fú。

答刘同年寄青䭀术煎松汤并诗

刘敞

自无金骨凌风相,心愧仙翁度世方。zì wú jīn gǔ líng fēng xiāng,xīn kuì xiān wēng dù shì fāng。
一听山中白云曲,已如挥手谢华阳。yī tīng shān zhōng bái yún qū,yǐ rú huī shǒu xiè huá yáng。

遣思

刘敞

淮上秋光凝客恨,城头暮色滞斜晖。huái shàng qiū guāng níng kè hèn,chéng tóu mù sè zhì xié huī。
独醒未必能胜醉,远望山来可当归。dú xǐng wèi bì néng shèng zuì,yuǎn wàng shān lái kě dāng guī。

杨无敌庙

刘敞

西流不返日滔滔,陇上犹歌七尺刀。xī liú bù fǎn rì tāo tāo,lǒng shàng yóu gē qī chǐ dāo。
恸哭应知贾谊意,世人生死两鸿毛。tòng kū yīng zhī jiǎ yì yì,shì rén shēng sǐ liǎng hóng máo。

雪中诣相国寺

刘敞

西风卷雪白如沙,索漠空林开白花。xī fēng juǎn xuě bái rú shā,suǒ mò kōng lín kāi bái huā。
病僧迎客兴不浅,自启轩窗煎越茶。bìng sēng yíng kè xīng bù qiǎn,zì qǐ xuān chuāng jiān yuè chá。

柳河

刘敞

相望不容三日行,多岐无奈百长亭。xiāng wàng bù róng sān rì xíng,duō qí wú nài bǎi zhǎng tíng。
欲知河柳春来绿,正似山松雪后青。yù zhī hé liǔ chūn lái lǜ,zhèng shì shān sōng xuě hòu qīng。

神山

刘敞

林立众峰俱到天,传闻此地有神仙。lín lì zhòng fēng jù dào tiān,chuán wén cǐ dì yǒu shén xiān。
名山三在蛮夷国,方土之书犹信然。míng shān sān zài mán yí guó,fāng tǔ zhī shū yóu xìn rán。

早春野泊寿宁观

刘敞

小径连村行几曲,垂杨未绿草成蹊。xiǎo jìng lián cūn xíng jǐ qū,chuí yáng wèi lǜ cǎo chéng qī。
门前野水还如带,恐是仙源使客迷。mén qián yě shuǐ hái rú dài,kǒng shì xiān yuán shǐ kè mí。

依韵奉和梅尧臣四首

刘敞

阴云著地无精光,细雨翳日看微茫。yīn yún zhù dì wú jīng guāng,xì yǔ yì rì kàn wēi máng。
千里江山在何处,心怜社燕冲风翔。qiān lǐ jiāng shān zài hé chù,xīn lián shè yàn chōng fēng xiáng。

依韵奉和梅尧臣四首

刘敞

而今四海虽休兵,犹有防秋在戌城。ér jīn sì hǎi suī xiū bīng,yóu yǒu fáng qiū zài xū chéng。
征妇裁衣欲寄远,时将蚁子侯阴晴。zhēng fù cái yī yù jì yuǎn,shí jiāng yǐ zi hóu yīn qíng。

依韵奉和梅尧臣四首

刘敞

春草更绿春林衰,长安游客未成衣。chūn cǎo gèng lǜ chūn lín shuāi,zhǎng ān yóu kè wèi chéng yī。
凄凄计欲变寒色,一夜无语看灯辉。qī qī jì yù biàn hán sè,yī yè wú yǔ kàn dēng huī。

依韵奉和梅尧臣四首

刘敞

欲扫鹏翅还北溟,欲引羲辔来东瀛。yù sǎo péng chì hái běi míng,yù yǐn xī pèi lái dōng yíng。
从兹阴翳永绝灭,康衢不使泥涂生。cóng zī yīn yì yǒng jué miè,kāng qú bù shǐ ní tú shēng。

春草

刘敞

春草绵绵不可名,水边原上乱抽荣。chūn cǎo mián mián bù kě míng,shuǐ biān yuán shàng luàn chōu róng。
似嫌车马繁华处,才入城门不见生。shì xián chē mǎ fán huá chù,cái rù chéng mén bù jiàn shēng。