古诗词

负暄四首

刘敞

岁晚天地闭,积阴冻乾坤。suì wǎn tiān dì bì,jī yīn dòng qián kūn。
大钧止亭育,群鬼私自尊。dà jūn zhǐ tíng yù,qún guǐ sī zì zūn。
窃弄造化柄,擅令众阴存。qiè nòng zào huà bǐng,shàn lìng zhòng yīn cún。
幽奸发玄漠,死气蒸黎元。yōu jiān fā xuán mò,sǐ qì zhēng lí yuán。
朋党渐相蔽,大辰诉其冤。péng dǎng jiàn xiāng bì,dà chén sù qí yuān。
帝惟百物忧,恐不见阳春。dì wéi bǎi wù yōu,kǒng bù jiàn yáng chūn。
敕使拘众鬼,朝曦送微温。chì shǐ jū zhòng guǐ,cháo xī sòng wēi wēn。
大明焕幽郁,和气迥昆仑。dà míng huàn yōu yù,hé qì jiǒng kūn lún。
初晓尚馀禀,渐高遂增暄。chū xiǎo shàng yú bǐng,jiàn gāo suì zēng xuān。
烦冥避穷朔,玉烛调中原。fán míng bì qióng shuò,yù zhú diào zhōng yuán。
众蛰久僵俘,今来更腾鶱。zhòng zhé jiǔ jiāng fú,jīn lái gèng téng xiān。
微禽鴳与雀,弄影势飞翻。wēi qín yàn yǔ què,nòng yǐng shì fēi fān。
草木反生意,益思擢鲜繁。cǎo mù fǎn shēng yì,yì sī zhuó xiān fán。
潜鱼离冰穴,无数游清源。qián yú lí bīng xué,wú shù yóu qīng yuán。
嗟我同此庆,兀然坐朝昏。jiē wǒ tóng cǐ qìng,wù rán zuò cháo hūn。
缊袍幸可赖,卒岁无复论。yūn páo xìng kě lài,zú suì wú fù lùn。
稍稍出辞气,仰天荷公恩。shāo shāo chū cí qì,yǎng tiān hé gōng ēn。
始知过狐白,愿得陈至尊。shǐ zhī guò hú bái,yuàn dé chén zhì zūn。
昔宋有愚叟,亦能款君门。xī sòng yǒu yú sǒu,yì néng kuǎn jūn mén。
况今事西讨,十万罗櫜鞬。kuàng jīn shì xī tǎo,shí wàn luó gāo jiān。
烽火通警急,铁衣绕夷蕃。fēng huǒ tōng jǐng jí,tiě yī rào yí fān。
幸悲堕指魄,少慰无衣魂。xìng bēi duò zhǐ pò,shǎo wèi wú yī hún。
诚使胜挟纩,岂在衣便蕃。chéng shǐ shèng xié kuàng,qǐ zài yī biàn fān。
斯言出感激,忠信非诈谖。sī yán chū gǎn jī,zhōng xìn fēi zhà xuān。
何由露天听,虎豹守天阍。hé yóu lù tiān tīng,hǔ bào shǒu tiān hūn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

一百五多叶白牡丹答陈度支二首

刘敞

玉色天香无与俦,猝风暴雨判多愁。yù sè tiān xiāng wú yǔ chóu,cù fēng bào yǔ pàn duō chóu。
君知大半春将过,初识人间第一流。jūn zhī dà bàn chūn jiāng guò,chū shí rén jiān dì yī liú。

一百五多叶白牡丹答陈度支二首

刘敞

嵩少雨晴寒食时,年年驿使按瑶墀。sōng shǎo yǔ qíng hán shí shí,nián nián yì shǐ àn yáo chí。
尘埃落莫长安陌,笑倚春风不自知。chén āi luò mò zhǎng ān mò,xiào yǐ chūn fēng bù zì zhī。

安福院二首

刘敞

溪流婉转树蒙茏,复阁虚廊小径通。xī liú wǎn zhuǎn shù méng lóng,fù gé xū láng xiǎo jìng tōng。
下马解鞍一长啸,便疑身已出尘中。xià mǎ jiě ān yī zhǎng xiào,biàn yí shēn yǐ chū chén zhōng。

安福院二首

刘敞

三十六陂秋水来,龙蛇奔走起风雷。sān shí liù bēi qiū shuǐ lái,lóng shé bēn zǒu qǐ fēng léi。
老僧与置南轩地,会是凭栏心目开。lǎo sēng yǔ zhì nán xuān dì,huì shì píng lán xīn mù kāi。

题新开花呈永叔

刘敞

野客赏春怜物华,不将手触新开花。yě kè shǎng chūn lián wù huá,bù jiāng shǒu chù xīn kāi huā。
且留林下引狂蝶,看舞东风倾绿霞。qiě liú lín xià yǐn kuáng dié,kàn wǔ dōng fēng qīng lǜ xiá。

东山

刘敞

独孤刺史提千骑,飞盖驩游向此中。dú gū cì shǐ tí qiān qí,fēi gài huān yóu xiàng cǐ zhōng。
高岸如今已成谷,还如岘首忆羊公。gāo àn rú jīn yǐ chéng gǔ,hái rú xiàn shǒu yì yáng gōng。

五色蔷薇

刘敞

春来百花次第发,红白无数竞芳菲。chūn lái bǎi huā cì dì fā,hóng bái wú shù jìng fāng fēi。
解向人间占五色,风流不尽是蔷薇。jiě xiàng rén jiān zhàn wǔ sè,fēng liú bù jǐn shì qiáng wēi。

黄蔷薇

刘敞

绿叶黄花相映深,水边台畔结浮阴。lǜ yè huáng huā xiāng yìng shēn,shuǐ biān tái pàn jié fú yīn。
何人解赏倾城态,一笑春风与万金。hé rén jiě shǎng qīng chéng tài,yī xiào chūn fēng yǔ wàn jīn。

嶰林

刘敞

已看秀色动高林,会见翛翛满翠岑。yǐ kàn xiù sè dòng gāo lín,huì jiàn xiāo xiāo mǎn cuì cén。
不学渭川千亩富,欲闻嶰谷凤凰音。bù xué wèi chuān qiān mǔ fù,yù wén xiè gǔ fèng huáng yīn。

杜鹘花

刘敞

嫩红轻紫仙姿贵,合是山中寂寞开。nèn hóng qīng zǐ xiān zī guì,hé shì shān zhōng jì mò kāi。
九陌风尘肯相顾,可怜空使下山来。jiǔ mò fēng chén kěn xiāng gù,kě lián kōng shǐ xià shān lái。

阁后丛筱中自生梧桐手封殖之因作口号呈范七王八二阁老

刘敞

常咏椅桐待高凤,忽经阿阁见孙枝。cháng yǒng yǐ tóng dài gāo fèng,hū jīng ā gé jiàn sūn zhī。
朝恩未放江湖去,更看亭亭百尺时。cháo ēn wèi fàng jiāng hú qù,gèng kàn tíng tíng bǎi chǐ shí。

种梧桐

刘敞

欲种梧桐满碧轩,春风岑寂映琴樽。yù zhǒng wú tóng mǎn bì xuān,chūn fēng cén jì yìng qín zūn。
虽未能令丹凤至,要须长绝众禽喧。suī wèi néng lìng dān fèng zhì,yào xū zhǎng jué zhòng qín xuān。

别永叔后记事

刘敞

醉中不记别君时,卧载征车南向驰。zuì zhōng bù jì bié jūn shí,wò zài zhēng chē nán xiàng chí。
惊觉尚疑君在侧,满身明月正相随。jīng jué shàng yí jūn zài cè,mǎn shēn míng yuè zhèng xiāng suí。

即事

刘敞

梅靥稀疏无剩白,柳眉繁弱未全青。méi yè xī shū wú shèng bái,liǔ méi fán ruò wèi quán qīng。
墙头红杏春多少,醉看愁吟意总醒。qiáng tóu hóng xìng chūn duō shǎo,zuì kàn chóu yín yì zǒng xǐng。

寒芦

刘敞

洞庭木落风霜秋,兼葭处处使人愁。dòng tíng mù luò fēng shuāng qiū,jiān jiā chù chù shǐ rén chóu。
可怜一见京尘里,却忆孤槎天际浮。kě lián yī jiàn jīng chén lǐ,què yì gū chá tiān jì fú。