古诗词

同邻几观中道家书画

刘敞

宋公好古天下闻,法书奇画多求真。sòng gōng hǎo gǔ tiān xià wén,fǎ shū qí huà duō qiú zhēn。
独将文雅遗后世,官虽贵达家尤贫。dú jiāng wén yǎ yí hòu shì,guān suī guì dá jiā yóu pín。
近自唐室远及秦,上下略数千馀春。jìn zì táng shì yuǎn jí qín,shàng xià lüè shù qiān yú chūn。
丹青翰墨著名者,一二收拾忘辛勤。dān qīng hàn mò zhù míng zhě,yī èr shōu shí wàng xīn qín。
象贤济美声不坠,手泽钜细皆如新。xiàng xián jì měi shēng bù zhuì,shǒu zé jù xì jiē rú xīn。
朝廷交游累千百,未尝肯示寻常人。cháo tíng jiāo yóu lèi qiān bǎi,wèi cháng kěn shì xún cháng rén。
蔡侯江翁与梅伯,于今磊落称绝伦。cài hóu jiāng wēng yǔ méi bó,yú jīn lěi luò chēng jué lún。
退朝相从得尽见,更觉清门无杂宾。tuì cháo xiāng cóng dé jǐn jiàn,gèng jué qīng mén wú zá bīn。
鉴微赏异极毫发,四座若获千金珍。jiàn wēi shǎng yì jí háo fā,sì zuò ruò huò qiān jīn zhēn。
往往发狂或大叫,咏诗落笔争纷纶。wǎng wǎng fā kuáng huò dà jiào,yǒng shī luò bǐ zhēng fēn lún。
我随众人久碌碌,学殖欲落衣生尘。wǒ suí zhòng rén jiǔ lù lù,xué zhí yù luò yī shēng chén。
愿登群玉探禹穴,不惮山海驰舟轮。yuàn dēng qún yù tàn yǔ xué,bù dàn shān hǎi chí zhōu lún。
此君家近未宜后,率然欲往怀逡巡。cǐ jūn jiā jìn wèi yí hòu,lǜ rán yù wǎng huái qūn xún。
淹留只觉岁月老,复恐异物潜通神。yān liú zhǐ jué suì yuè lǎo,fù kǒng yì wù qián tōng shén。
但传妙唱想绝迹,诵叹慷慨书搢绅。dàn chuán miào chàng xiǎng jué jì,sòng tàn kāng kǎi shū jìn shēn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

呈主人二首

刘敞

世上年华似车毂,俗中形态若樊笼。shì shàng nián huá shì chē gǔ,sú zhōng xíng tài ruò fán lóng。
解开绛帐陈红粉,何必通儒独马融。jiě kāi jiàng zhàng chén hóng fěn,hé bì tōng rú dú mǎ róng。

呈主人二首

刘敞

雨催春意苦无多,柳色花香奈汝何。yǔ cuī chūn yì kǔ wú duō,liǔ sè huā xiāng nài rǔ hé。
谁举一樽属明月,小垂手舞缓声歌。shuí jǔ yī zūn shǔ míng yuè,xiǎo chuí shǒu wǔ huǎn shēng gē。

迎春花二首

刘敞

秾李繁桃刮眼明,东风先入九重城。nóng lǐ fán táo guā yǎn míng,dōng fēng xiān rù jiǔ zhòng chéng。
黄花翠蔓无人顾,浪得迎春世上名。huáng huā cuì màn wú rén gù,làng dé yíng chūn shì shàng míng。

迎春花二首

刘敞

沈沈华省锁红尘,忽地花枝觉岁新。shěn shěn huá shěng suǒ hóng chén,hū dì huā zhī jué suì xīn。
为问名园最深处,不知迎得几多春。wèi wèn míng yuán zuì shēn chù,bù zhī yíng dé jǐ duō chūn。

自淮南移东

刘敞

东郊问俗拥征辕,天与为霖破郁烦。dōng jiāo wèn sú yōng zhēng yuán,tiān yǔ wèi lín pò yù fán。
惭愧泰山云触石,误疑刺史雨随轩。cán kuì tài shān yún chù shí,wù yí cì shǐ yǔ suí xuān。

偃师驿观先帝所植两松及钱丞相壁记

刘敞

华封耆老望车尘,故以青松祝圣人。huá fēng qí lǎo wàng chē chén,gù yǐ qīng sōng zhù shèng rén。
云去帝乡桑变海,旧枝重叠长龙鳞。yún qù dì xiāng sāng biàn hǎi,jiù zhī zhòng dié zhǎng lóng lín。

十二月二日

刘敞

十月黄河冰未凘,柳条若若草离离。shí yuè huáng hé bīng wèi sī,liǔ tiáo ruò ruò cǎo lí lí。
寒蛩逐马声相续,都似江南秋半时。hán qióng zhú mǎ shēng xiāng xù,dōu shì jiāng nán qiū bàn shí。

便坐廷中稆生嘉禾两本因成二十八字呈同僚诸君

刘敞

报政三年愧鲁公,将何归奏未央宫。bào zhèng sān nián kuì lǔ gōng,jiāng hé guī zòu wèi yāng gōng。
便廷嘉谷知天意,因得从容贺岁丰。biàn tíng jiā gǔ zhī tiān yì,yīn dé cóng róng hè suì fēng。

即事

刘敞

长日熏风春欲回,啼莺鸣鴂乱相催。zhǎng rì xūn fēng chūn yù huí,tí yīng míng jué luàn xiāng cuī。
不嫌柳絮都飞尽,惜许酴醾取次开。bù xián liǔ xù dōu fēi jǐn,xī xǔ tú mí qǔ cì kāi。

即事

刘敞

白社不知天上乐,残芳可惜逐东风。bái shè bù zhī tiān shàng lè,cán fāng kě xī zhú dōng fēng。
谁家酴醾花正发,走马平明看醉翁。shuí jiā tú mí huā zhèng fā,zǒu mǎ píng míng kàn zuì wēng。

种花五首

刘敞

粉萼朱华俱满丛,莺喧蝶舞乱春风。fěn è zhū huá jù mǎn cóng,yīng xuān dié wǔ luàn chūn fēng。
前年手种今年看,自觉淹留已老翁。qián nián shǒu zhǒng jīn nián kàn,zì jué yān liú yǐ lǎo wēng。

种花五首

刘敞

弱柳海棠虽晚栽,翠眉红脸已齐开。ruò liǔ hǎi táng suī wǎn zāi,cuì méi hóng liǎn yǐ qí kāi。
蜀姬艳色巴姬舞,并送春愁入眼来。shǔ jī yàn sè bā jī wǔ,bìng sòng chūn chóu rù yǎn lái。

种花五首

刘敞

长爱武陵溪上人,种花无数碧溪滨。zhǎng ài wǔ líng xī shàng rén,zhǒng huā wú shù bì xī bīn。
莫轻野客时情薄,看尽灵桃岁岁春。mò qīng yě kè shí qíng báo,kàn jǐn líng táo suì suì chūn。

种花五首

刘敞

行绕新芳不拟回,春光二月已全催。xíng rào xīn fāng bù nǐ huí,chūn guāng èr yuè yǐ quán cuī。
江南寒食饶风雨,未落应须日日来。jiāng nán hán shí ráo fēng yǔ,wèi luò yīng xū rì rì lái。

种花五首

刘敞

忆昔空园今作林,墙头枕上总成阴。yì xī kōng yuán jīn zuò lín,qiáng tóu zhěn shàng zǒng chéng yīn。
废兴人事非天意,时暂纷华亦赏心。fèi xīng rén shì fēi tiān yì,shí zàn fēn huá yì shǎng xīn。