古诗词

同邻几观中道家书画

刘敞

宋公好古天下闻,法书奇画多求真。sòng gōng hǎo gǔ tiān xià wén,fǎ shū qí huà duō qiú zhēn。
独将文雅遗后世,官虽贵达家尤贫。dú jiāng wén yǎ yí hòu shì,guān suī guì dá jiā yóu pín。
近自唐室远及秦,上下略数千馀春。jìn zì táng shì yuǎn jí qín,shàng xià lüè shù qiān yú chūn。
丹青翰墨著名者,一二收拾忘辛勤。dān qīng hàn mò zhù míng zhě,yī èr shōu shí wàng xīn qín。
象贤济美声不坠,手泽钜细皆如新。xiàng xián jì měi shēng bù zhuì,shǒu zé jù xì jiē rú xīn。
朝廷交游累千百,未尝肯示寻常人。cháo tíng jiāo yóu lèi qiān bǎi,wèi cháng kěn shì xún cháng rén。
蔡侯江翁与梅伯,于今磊落称绝伦。cài hóu jiāng wēng yǔ méi bó,yú jīn lěi luò chēng jué lún。
退朝相从得尽见,更觉清门无杂宾。tuì cháo xiāng cóng dé jǐn jiàn,gèng jué qīng mén wú zá bīn。
鉴微赏异极毫发,四座若获千金珍。jiàn wēi shǎng yì jí háo fā,sì zuò ruò huò qiān jīn zhēn。
往往发狂或大叫,咏诗落笔争纷纶。wǎng wǎng fā kuáng huò dà jiào,yǒng shī luò bǐ zhēng fēn lún。
我随众人久碌碌,学殖欲落衣生尘。wǒ suí zhòng rén jiǔ lù lù,xué zhí yù luò yī shēng chén。
愿登群玉探禹穴,不惮山海驰舟轮。yuàn dēng qún yù tàn yǔ xué,bù dàn shān hǎi chí zhōu lún。
此君家近未宜后,率然欲往怀逡巡。cǐ jūn jiā jìn wèi yí hòu,lǜ rán yù wǎng huái qūn xún。
淹留只觉岁月老,复恐异物潜通神。yān liú zhǐ jué suì yuè lǎo,fù kǒng yì wù qián tōng shén。
但传妙唱想绝迹,诵叹慷慨书搢绅。dàn chuán miào chàng xiǎng jué jì,sòng tàn kāng kǎi shū jìn shēn。

刘敞

宋临江军新喻人,字原父,号公是。仁宗庆历六年进士。历吏部南曹、知制诰。奉使契丹,熟知其山川地理,契丹人称服。出知扬州,徙郓州兼京东西路安抚使,旋召为纠察在京刑狱及修玉牒,谏阻仁宗受群臣所上尊号。以言事与台谏相忤,出知永兴军,岁余因病召还。复求外,官终判南京御史台。学问博洽,长于《春秋》学,不拘传注,开宋人评议汉儒先声。有《春权权衡》、《七经小传》、《公是集》等,又与弟刘放、子刘奉世合著《汉书标注》。 刘敞的作品>>

猜您喜欢

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

两郎探花如顾山,红紫黄白俱可怜。liǎng láng tàn huā rú gù shān,hóng zǐ huáng bái jù kě lián。
春风过此即扫地,尔复碌碌慰眼前。chūn fēng guò cǐ jí sǎo dì,ěr fù lù lù wèi yǎn qián。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

两郎放荡不自羁,春物寂寥宁得知。liǎng láng fàng dàng bù zì jī,chūn wù jì liáo níng dé zhī。
能读离骚饮美酒,头白江翁殊复奇。néng dú lí sāo yǐn měi jiǔ,tóu bái jiāng wēng shū fù qí。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

春服始成天气新,沂水风起如鱼鳞。chūn fú shǐ chéng tiān qì xīn,yí shuǐ fēng qǐ rú yú lín。
由来舞咏吾与点,童子与公凡几人。yóu lái wǔ yǒng wú yǔ diǎn,tóng zi yǔ gōng fán jǐ rén。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

眼昏头白老冯唐,三十馀年离举场。yǎn hūn tóu bái lǎo féng táng,sān shí yú nián lí jǔ chǎng。
春色年年在琼苑,曾经十榜探花郎。chūn sè nián nián zài qióng yuàn,céng jīng shí bǎng tàn huā láng。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

溱洧芍药堂背萱,浓红柔绿相映繁。qín wěi sháo yào táng bèi xuān,nóng hóng róu lǜ xiāng yìng fán。
郑卫之风久寂寞,坐无诗翁谁使言。zhèng wèi zhī fēng jiǔ jì mò,zuò wú shī wēng shuí shǐ yán。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

酴醾蔷薇香最奇,古人不闻今始知。tú mí qiáng wēi xiāng zuì qí,gǔ rén bù wén jīn shǐ zhī。
世间此辈复何限,零落深林方足悲。shì jiān cǐ bèi fù hé xiàn,líng luò shēn lín fāng zú bēi。

探花郎送花坐中与邻几戏作七首

刘敞

牡丹开尽群芳少,红药丹萱亦可怜。mǔ dān kāi jǐn qún fāng shǎo,hóng yào dān xuān yì kě lián。
眼看春事已如此,有酒不饮讵为贤。yǎn kàn chūn shì yǐ rú cǐ,yǒu jiǔ bù yǐn jù wèi xián。

桃花三首

刘敞

消露浓霞满眼春,攀香弄影地无尘。xiāo lù nóng xiá mǎn yǎn chūn,pān xiāng nòng yǐng dì wú chén。
仙源一入吾将老,不学武陵溪上人。xiān yuán yī rù wú jiāng lǎo,bù xué wǔ líng xī shàng rén。

桃花三首

刘敞

碧海仙山拂太微,春风蟠木发瑶池。bì hǎi xiān shān fú tài wēi,chūn fēng pán mù fā yáo chí。
人间日月知多少,坐见高花烂漫时。rén jiān rì yuè zhī duō shǎo,zuò jiàn gāo huā làn màn shí。

闻御试毕寄同人

刘敞

鹏欲图南鱼戴角,风云变化不逾时。péng yù tú nán yú dài jiǎo,fēng yún biàn huà bù yú shí。
谁知遁世聱牙者,翻覆西窗数局棋。shuí zhī dùn shì áo yá zhě,fān fù xī chuāng shù jú qí。

赠省判沈郎中

刘敞

休文零落向千年,一世风流几许传。xiū wén líng luò xiàng qiān nián,yī shì fēng liú jǐ xǔ chuán。
锦袋牙签二万卷,羡君能似昔人贤。jǐn dài yá qiān èr wàn juǎn,xiàn jūn néng shì xī rén xián。

在北得家书

刘敞

论从定约欲车回,笑领双鱼手自开。lùn cóng dìng yuē yù chē huí,xiào lǐng shuāng yú shǒu zì kāi。
便觉长安近于日,不闻人自日边来。biàn jué zhǎng ān jìn yú rì,bù wén rén zì rì biān lái。

奉天门观汝

刘敞

流水回还萦雉堞,乱山苍翠拥层楼。liú shuǐ huí hái yíng zhì dié,luàn shān cāng cuì yōng céng lóu。
会将绿蚁捐长日,幸有高风送麦秋。huì jiāng lǜ yǐ juān zhǎng rì,xìng yǒu gāo fēng sòng mài qiū。

昆丘台

刘敞

重峦似欲学层城,上有帝宫人不行。zhòng luán shì yù xué céng chéng,shàng yǒu dì gōng rén bù xíng。
访古寻幽复观化,垂杨生肘未曾惊。fǎng gǔ xún yōu fù guān huà,chuí yáng shēng zhǒu wèi céng jīng。

洪泽阻风

刘敞

风振苍山海逆流,扁舟未济使人愁。fēng zhèn cāng shān hǎi nì liú,biǎn zhōu wèi jì shǐ rén chóu。
聊把钓竿消永日,溪翁沙鹭共悠悠。liáo bǎ diào gān xiāo yǒng rì,xī wēng shā lù gòng yōu yōu。