古诗词

别陈常簿埙五首

杜范

古道湮不续,遗直声以彰。gǔ dào yān bù xù,yí zhí shēng yǐ zhāng。
良药见谓苦,不试徒有方。liáng yào jiàn wèi kǔ,bù shì tú yǒu fāng。
岂其盖世名,可浣忧国肠。qǐ qí gài shì míng,kě huàn yōu guó cháng。
视天方梦梦,令人歌慨慷。shì tiān fāng mèng mèng,lìng rén gē kǎi kāng。
心理同一辙,世学何多门。xīn lǐ tóng yī zhé,shì xué hé duō mén。
倡徒各有植,成性非两存。chàng tú gè yǒu zhí,chéng xìng fēi liǎng cún。
习之到圣处,心小道自尊。xí zhī dào shèng chù,xīn xiǎo dào zì zūn。
工夫未易熟,毁誉何足论。gōng fū wèi yì shú,huǐ yù hé zú lùn。
空言漫浩渺,实行较分寸。kōng yán màn hào miǎo,shí xíng jiào fēn cùn。
为官志何在,监州民可问。wèi guān zhì hé zài,jiān zhōu mín kě wèn。
以此百纸忠,解彼千里愠。yǐ cǐ bǎi zhǐ zhōng,jiě bǐ qiān lǐ yùn。
有守矧更贤,往哉同令闻。yǒu shǒu shěn gèng xián,wǎng zāi tóng lìng wén。
菜畦绝夜雨,麦垄摇春风。cài qí jué yè yǔ,mài lǒng yáo chūn fēng。
板舆奉欢笑,意与物态同。bǎn yú fèng huān xiào,yì yǔ wù tài tóng。
路才百里近,水可一夕通。lù cái bǎi lǐ jìn,shuǐ kě yī xī tōng。
君其戒徒御,驾言无匆匆。jūn qí jiè tú yù,jià yán wú cōng cōng。
义交味逾淡,心敬迹自疏。yì jiāo wèi yú dàn,xīn jìng jì zì shū。
球玉世所贵,车马人交趋。qiú yù shì suǒ guì,chē mǎ rén jiāo qū。
性懒拙造请,独抱此区区。xìng lǎn zhuō zào qǐng,dú bào cǐ qū qū。
赠别我何有,珍重千金躯。zèng bié wǒ hé yǒu,zhēn zhòng qiān jīn qū。

杜范

宋台州黄岩人,字成之,号立斋。宁宗嘉定元年进士。累迁殿中侍御史,极言台谏失职之弊。理宗嘉熙二年知宁国府,发粟赈饥,镇压两淮饥民反抗。还朝,累拜吏部侍郎兼中书舍人,数上疏抨击朝政积弊。淳祐四年,擢同知枢密院事,次年拜右丞相,上书言五事,继又上十二事,条陈当朝利病,提出为政主张。卒谥清献。有《清献集》。 杜范的作品>>

猜您喜欢

新秋

杜范

大火西流日,秋风户到时。dà huǒ xī liú rì,qiū fēng hù dào shí。
断痕依浅水,叠翠别高枝。duàn hén yī qiǎn shuǐ,dié cuì bié gāo zhī。
气每随时改,人应共物萎。qì měi suí shí gǎi,rén yīng gòng wù wēi。
百年同一梦,身后欲何为。bǎi nián tóng yī mèng,shēn hòu yù hé wèi。

杜范

玉女开天笑,骊龙弄月珠。yù nǚ kāi tiān xiào,lí lóng nòng yuè zhū。
照眸千壑满,应手一丝无。zhào móu qiān hè mǎn,yīng shǒu yī sī wú。
晻映同云表,行移转海隅。àn yìng tóng yún biǎo,xíng yí zhuǎn hǎi yú。
田夫占北极,明日雨平铺。tián fū zhàn běi jí,míng rì yǔ píng pù。

和澧州喜雨韵

杜范

秋色在何许,浮岚叠翠间。qiū sè zài hé xǔ,fú lán dié cuì jiān。
江清双鸟渡,天阔片云闲。jiāng qīng shuāng niǎo dù,tiān kuò piàn yún xián。
雅量肩文举,新诗压子山。yǎ liàng jiān wén jǔ,xīn shī yā zi shān。
更深听远溜,哦咏答溅溅。gèng shēn tīng yuǎn liū,ó yǒng dá jiàn jiàn。

十五日十九兄到家小饮有诗和之

杜范

晚色烟霞好,寒山雪月明。wǎn sè yān xiá hǎo,hán shān xuě yuè míng。
赏心闻鹊喜,醉脸任狸形。shǎng xīn wén què xǐ,zuì liǎn rèn lí xíng。
银烛辉蓬户,冰花烁胆瓶。yín zhú huī péng hù,bīng huā shuò dǎn píng。
读君断肠句,孤雁欲吞声。dú jūn duàn cháng jù,gū yàn yù tūn shēng。

是夜闻十六兄雪中有作次韵

杜范

晚山栖半白,晚岫勒斜红。wǎn shān qī bàn bái,wǎn xiù lēi xié hóng。
草草三杯里,悠悠一笑中。cǎo cǎo sān bēi lǐ,yōu yōu yī xiào zhōng。
喜君才磊磈,顾我意蒙茸。xǐ jūn cái lěi wěi,gù wǒ yì méng rōng。
伯仲埙篪处,空嗟不与同。bó zhòng xūn chí chù,kōng jiē bù yǔ tóng。

次郑府判金字韵

杜范

巇岖来北固,邂逅识南金。xī qū lái běi gù,xiè hòu shí nán jīn。
未觉人间役,欣同物外心。wèi jué rén jiān yì,xīn tóng wù wài xīn。
灯花残夜半,桂子落秋深。dēng huā cán yè bàn,guì zi luò qiū shēn。
细听朱弦曲,寥寥大雅音。xì tīng zhū xián qū,liáo liáo dà yǎ yīn。

和十四兄灵岩偶作

杜范

松关开野寺,山色净藜床。sōng guān kāi yě sì,shān sè jìng lí chuáng。
战局谁争胜,夸声或大当。zhàn jú shuí zhēng shèng,kuā shēng huò dà dāng。
有人观物静,得句满囊香。yǒu rén guān wù jìng,dé jù mǎn náng xiāng。
鸥鹭盟犹在,闲中作此忙。ōu lù méng yóu zài,xián zhōng zuò cǐ máng。

次会再和

杜范

古殿后多竹,虚檐前可床。gǔ diàn hòu duō zhú,xū yán qián kě chuáng。
炎歊于此却,胸次要人当。yán xiāo yú cǐ què,xiōng cì yào rén dāng。
自足萧萧意,时来细细香。zì zú xiāo xiāo yì,shí lái xì xì xiāng。
曲肱无一事,闲为属诗忙。qū gōng wú yī shì,xián wèi shǔ shī máng。

和十九兄梅韵二首

杜范

空谷寒花好,荒村野路长。kōng gǔ hán huā hǎo,huāng cūn yě lù zhǎng。
有怀寻往事,无语搅枯肠。yǒu huái xún wǎng shì,wú yǔ jiǎo kū cháng。
老气犹无恙,幽姿只自香。lǎo qì yóu wú yàng,yōu zī zhǐ zì xiāng。
喜君歌白雪,茂对此新阳。xǐ jūn gē bái xuě,mào duì cǐ xīn yáng。

和十九兄梅韵二首

杜范

语别星霜久,怀人道里长。yǔ bié xīng shuāng jiǔ,huái rén dào lǐ zhǎng。
江山高着眼,文字饱撑肠。jiāng shān gāo zhe yǎn,wén zì bǎo chēng cháng。
穷壑生新态,寒梅带旧香。qióng hè shēng xīn tài,hán méi dài jiù xiāng。
它年当记忆,有雁过衡阳。tā nián dāng jì yì,yǒu yàn guò héng yáng。

九月二十六日观水

杜范

滔滔随岫远,??浸沙寒。tāo tāo suí xiù yuǎn,mén mén jìn shā hán。
万古去不极,几人来此看。wàn gǔ qù bù jí,jǐ rén lái cǐ kàn。
放乎知有本,逝者若为难。fàng hū zhī yǒu běn,shì zhě ruò wèi nán。
瞪目斜阳里,双鸥下碧澜。dèng mù xié yáng lǐ,shuāng ōu xià bì lán。

道傍见梅

杜范

一树栖残雪,不禁春夜霜。yī shù qī cán xuě,bù jìn chūn yè shuāng。
香飘非宝篆,粉褪厌时妆。xiāng piāo fēi bǎo zhuàn,fěn tuì yàn shí zhuāng。
且合收馀白,应难待晚黄。qiě hé shōu yú bái,yīng nán dài wǎn huáng。
自便篱落好,榛棘不相妨。zì biàn lí luò hǎo,zhēn jí bù xiāng fáng。

别宛陵同官

杜范

游宦见交情,惟忧间易生。yóu huàn jiàn jiāo qíng,wéi yōu jiān yì shēng。
文书只自了,意气若为倾。wén shū zhǐ zì le,yì qì ruò wèi qīng。
幸已符金断,终然为玉成。xìng yǐ fú jīn duàn,zhōng rán wèi yù chéng。
官僚有如此,共保岁寒盟。guān liáo yǒu rú cǐ,gòng bǎo suì hán méng。

途中

杜范

官身惊昨梦,山店是回程。guān shēn jīng zuó mèng,shān diàn shì huí chéng。
郡事关新旧,人心属送迎。jùn shì guān xīn jiù,rén xīn shǔ sòng yíng。
尘衫才幸脱,野服要须成。chén shān cái xìng tuō,yě fú yào xū chéng。
世路如川险,归途却自平。shì lù rú chuān xiǎn,guī tú què zì píng。

有感

杜范

捧檄来兹邑,劳劳两载馀。pěng xí lái zī yì,láo láo liǎng zài yú。
亲庭千里隔,家信十分疏。qīn tíng qiān lǐ gé,jiā xìn shí fēn shū。
有妇闻多病,诸儿尽废书。yǒu fù wén duō bìng,zhū ér jǐn fèi shū。
低檐秋雨滴,点点正愁予。dī yán qiū yǔ dī,diǎn diǎn zhèng chóu yǔ。
1871234567»