古诗词

读章嘉甫诗

唐仲友

句法亡来久,诗坛忽有人。jù fǎ wáng lái jiǔ,shī tán hū yǒu rén。
看君哦字苦,胜我食芝新。kàn jūn ó zì kǔ,shèng wǒ shí zhī xīn。
国史空遗恨,竿门未识真。guó shǐ kōng yí hèn,gān mén wèi shí zhēn。
尚须樽酒细,非效捧心颦。shàng xū zūn jiǔ xì,fēi xiào pěng xīn pín。

唐仲友

宋婺州金华人,字与政,号说斋。高宗绍兴二十一年进士,为西安主簿。三十年复中博学宏词科。历建康府学教授、秘书省正字。上万言书论时政,孝宗纳之,召除著作佐郎,出知信州、台州。治政理财颇有建树,为学多与朱熹相左。后为朱熹劾罢。归而益肆力于学,著述颇丰。有《六经解》、《诸史精义》、《帝王经世图谱》、《九经发题》、《陆宣公奏议解》、《天文详辨》、《地理详辨》、《愚书》、《说斋文集》等。 唐仲友的作品>>

猜您喜欢

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

甚欲陪君酒瓮开,寒侵病骨却徘徊。shén yù péi jūn jiǔ wèng kāi,hán qīn bìng gǔ què pái huái。
不辞更琢金仙句,图得抛砖换玉来。bù cí gèng zuó jīn xiān jù,tú dé pāo zhuān huàn yù lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

为爱凌晨细细开,谁人伴我独徘徊。wèi ài líng chén xì xì kāi,shuí rén bàn wǒ dú pái huái。
朝阳满树无尘滓,寒雀惊窥欲下来。cháo yáng mǎn shù wú chén zǐ,hán què jīng kuī yù xià lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

一点轻明照雪开,六花惊妒亦徘徊。yī diǎn qīng míng zhào xuě kāi,liù huā jīng dù yì pái huái。
清香不在江梅后,底事全无驿使来。qīng xiāng bù zài jiāng méi hòu,dǐ shì quán wú yì shǐ lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

几岁岩扃独自开,何人立马为徘徊。jǐ suì yán jiōng dú zì kāi,hé rén lì mǎ wèi pái huái。
只因坡谷传佳句,惹得寻春使少来。zhǐ yīn pō gǔ chuán jiā jù,rě dé xún chūn shǐ shǎo lái。

蜡梅十五绝和陈天予韵

唐仲友

积雪愁阴久不开,为怜花冷故徘徊。jī xuě chóu yīn jiǔ bù kāi,wèi lián huā lěng gù pái huái。
凭君琢句留金蕊,待取霜风送月来。píng jūn zuó jù liú jīn ruǐ,dài qǔ shuāng fēng sòng yuè lái。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

占胜地,胜地难摹写。zhàn shèng dì,shèng dì nán mó xiě。
二水护城闉,千山带林野。èr shuǐ hù chéng yīn,qiān shān dài lín yě。
山林郁苍苍,千里遥相望。shān lín yù cāng cāng,qiān lǐ yáo xiāng wàng。
括苍转晓色,九峰含夕阳。kuò cāng zhuǎn xiǎo sè,jiǔ fēng hán xī yáng。
危栏压雉堞,嘉名寄文章。wēi lán yā zhì dié,jiā míng jì wén zhāng。
阴晴阅变态,昼夜无故常。yīn qíng yuè biàn tài,zhòu yè wú gù cháng。
郊平涨潦渺沧溟,渚回澄波萦素练。jiāo píng zhǎng lǎo miǎo cāng míng,zhǔ huí chéng bō yíng sù liàn。
霁后遥岑历历分,雾中叠嶂蒙蒙见。jì hòu yáo cén lì lì fēn,wù zhōng dié zhàng méng méng jiàn。
增远目兮双明,含清辉兮四面。zēng yuǎn mù xī shuāng míng,hán qīng huī xī sì miàn。
奉分星之肸蚃,切宸居之眩转。fèng fēn xīng zhī xī xiǎng,qiè chén jū zhī xuàn zhuǎn。
邦人来此意以恭,客子临之游欲倦。bāng rén lái cǐ yì yǐ gōng,kè zi lín zhī yóu yù juàn。
神莫睹,敬先通。shén mò dǔ,jìng xiān tōng。
言有尽,兴无穷。yán yǒu jǐn,xīng wú qióng。
烟笼野以浮碧,浪射霞而涌红。yān lóng yě yǐ fú bì,làng shè xiá ér yǒng hóng。
连赤松之佳气,过三洞之罡风。lián chì sōng zhī jiā qì,guò sān dòng zhī gāng fēng。
仰层阁而跂翼,俯浮梁而卧虹。yǎng céng gé ér qí yì,fǔ fú liáng ér wò hóng。
数征帆而引兴,瞻倦翼而省躬。shù zhēng fān ér yǐn xīng,zhān juàn yì ér shěng gōng。
接弦歌之盈耳,震鼓角之凌空。jiē xián gē zhī yíng ěr,zhèn gǔ jiǎo zhī líng kōng。
洪钟发天半,清磬入云中。hóng zhōng fā tiān bàn,qīng qìng rù yún zhōng。
英灵降神异,膏腴生物丰。yīng líng jiàng shén yì,gāo yú shēng wù fēng。
清绝兹楼景,佳哉冠江东。qīng jué zī lóu jǐng,jiā zāi guān jiāng dōng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

掞英词,英词有微意。shàn yīng cí,yīng cí yǒu wēi yì。
怀章恋双阙,吟情深六义。huái zhāng liàn shuāng quē,yín qíng shēn liù yì。
秋月清可依,春风惠无私。qiū yuè qīng kě yī,chūn fēng huì wú sī。
草桐感霜露,鸿鹤伤羽仪。cǎo tóng gǎn shuāng lù,hóng hè shāng yǔ yí。
解玉佩,去朝会,驾朱幡,张皂盖。jiě yù pèi,qù cháo huì,jià zhū fān,zhāng zào gài。
张盖非不荣,解佩难为情。zhāng gài fēi bù róng,jiě pèi nán wèi qíng。
青緺矫浊侈,锦帐怀休明。qīng guā jiǎo zhuó chǐ,jǐn zhàng huái xiū míng。
邦衣未容褫,况值佳山水。bāng yī wèi róng chǐ,kuàng zhí jiā shān shuǐ。
时来一登临,清旷豁千里。shí lái yī dēng lín,qīng kuàng huō qiān lǐ。
既为兹土愁,复云兹土美。jì wèi zī tǔ chóu,fù yún zī tǔ měi。
揖林壑,俯清沦,摛锦绣,歌阳春。yī lín hè,fǔ qīng lún,chī jǐn xiù,gē yáng chūn。
天球鸣兮朱弦奏,朱弦奏兮玉律新。tiān qiú míng xī zhū xián zòu,zhū xián zòu xī yù lǜ xīn。
灵均渊源,建安风度。líng jūn yuān yuán,jiàn ān fēng dù。
参众体于柏梁,接遗声于楚赋。cān zhòng tǐ yú bǎi liáng,jiē yí shēng yú chǔ fù。
值重光,叹盈缺。zhí zhòng guāng,tàn yíng quē。
曳长裾,怀散聚。yè zhǎng jū,huái sàn jù。
想西园兮不复游,典南尉兮未能去。xiǎng xī yuán xī bù fù yóu,diǎn nán wèi xī wèi néng qù。
薄淮阳之见疏,幸浮邱而来顾。báo huái yáng zhī jiàn shū,xìng fú qiū ér lái gù。
非流落以为患,谅热中而怨慕。fēi liú luò yǐ wèi huàn,liàng rè zhōng ér yuàn mù。
景入咏以增辉,诗因楼而得趣。jǐng rù yǒng yǐ zēng huī,shī yīn lóu ér dé qù。
嗟暗投于拙目,指微瑕于宝璐。jiē àn tóu yú zhuō mù,zhǐ wēi xiá yú bǎo lù。
高文一何寥,绝境亦难遇。gāo wén yī hé liáo,jué jìng yì nán yù。
子期久云亡,蚍蜉祇撼树。zi qī jiǔ yún wáng,pí fú qí hàn shù。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

增旧观,旧观已云美。zēng jiù guān,jiù guān yǐ yún měi。
栋宇未翚飞,贤侯为兴起。dòng yǔ wèi huī fēi,xián hóu wèi xīng qǐ。
昔时兮清赏,昔日兮清文。xī shí xī qīng shǎng,xī rì xī qīng wén。
挥弦兮归雁,隐几兮浮云。huī xián xī guī yàn,yǐn jǐ xī fú yún。
八篇合绮丽,万古垂芳芬。bā piān hé qǐ lì,wàn gǔ chuí fāng fēn。
鹤归城郭幸未改,人去典型犹得闻。hè guī chéng guō xìng wèi gǎi,rén qù diǎn xíng yóu dé wén。
风流兮代变,城隅兮势逼。fēng liú xī dài biàn,chéng yú xī shì bī。
故迹兮溪山,灵祠兮门阈。gù jì xī xī shān,líng cí xī mén yù。
凑香火于庶繁,局宇宙于褊侧。còu xiāng huǒ yú shù fán,jú yǔ zhòu yú biǎn cè。
惜经度于无地,厌往来于如织。xī jīng dù yú wú dì,yàn wǎng lái yú rú zhī。
重旧贯于改作,付流年于未极。zhòng jiù guàn yú gǎi zuò,fù liú nián yú wèi jí。
负吟咏之高名,起登眺之太息。fù yín yǒng zhī gāo míng,qǐ dēng tiào zhī tài xī。
侯至怀古贤,民乐值丰年。hóu zhì huái gǔ xián,mín lè zhí fēng nián。
谋始规模壮,竞辰旌旆迁。móu shǐ guī mó zhuàng,jìng chén jīng pèi qiān。
落成駴不日,面势快瞻前。luò chéng hài bù rì,miàn shì kuài zhān qián。
昔人应有待,神交臭兰茝。xī rén yīng yǒu dài,shén jiāo chòu lán chǎi。
泪碑忽已新,革带俨如在。lèi bēi hū yǐ xīn,gé dài yǎn rú zài。
当时屈望郎,此意属真宰。dāng shí qū wàng láng,cǐ yì shǔ zhēn zǎi。
楼高兮山远,野旷兮水长。lóu gāo xī shān yuǎn,yě kuàng xī shuǐ zhǎng。
冥冥兮鸿翼,渺渺兮鸥行。míng míng xī hóng yì,miǎo miǎo xī ōu xíng。
客至有永日,诗成无短章。kè zhì yǒu yǒng rì,shī chéng wú duǎn zhāng。
见闻靡不逮,名实非自彰。jiàn wén mí bù dǎi,míng shí fēi zì zhāng。
隆昌七百载,作者永相望。lóng chāng qī bǎi zài,zuò zhě yǒng xiāng wàng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

出新奇,新奇震吴越。chū xīn qí,xīn qí zhèn wú yuè。
经营得要领,呈露入轩闼。jīng yíng dé yào lǐng,chéng lù rù xuān tà。
迢迢括苍山,虬龙南北环。tiáo tiáo kuò cāng shān,qiú lóng nán běi huán。
中含七邑壤,下注溪流湾。zhōng hán qī yì rǎng,xià zhù xī liú wān。
昔楼已据胜,今楼与名称。xī lóu yǐ jù shèng,jīn lóu yǔ míng chēng。
东西倍轩豁,高下增比兴。dōng xī bèi xuān huō,gāo xià zēng bǐ xīng。
极目送朝宗,目穷波未穷。jí mù sòng cháo zōng,mù qióng bō wèi qióng。
万里出寸碧,千里来雄风。wàn lǐ chū cùn bì,qiān lǐ lái xióng fēng。
地迥月偏蚤,草绵心易忡。dì jiǒng yuè piān zǎo,cǎo mián xīn yì chōng。
窗影射朝白,檐牙留晚红。chuāng yǐng shè cháo bái,yán yá liú wǎn hóng。
村村辨回互,树树分玲珑。cūn cūn biàn huí hù,shù shù fēn líng lóng。
长烟低抹岸,远水净涵空。zhǎng yān dī mǒ àn,yuǎn shuǐ jìng hán kōng。
云间无迅翼,天末识归篷。yún jiān wú xùn yì,tiān mò shí guī péng。
轮奂睹新作,邦人胡不乐。lún huàn dǔ xīn zuò,bāng rén hú bù lè。
憧憧绝纷扰,寂寂宜淡泊。chōng chōng jué fēn rǎo,jì jì yí dàn pō。
溪响答棋声,云影入杯酌。xī xiǎng dá qí shēng,yún yǐng rù bēi zhuó。
守澄心自知,客至意亦宜。shǒu chéng xīn zì zhī,kè zhì yì yì yí。
哦诗句易得,凭槛坐忘疲。ó shī jù yì dé,píng kǎn zuò wàng pí。
垂名千古地,一朝风景异。chuí míng qiān gǔ dì,yī cháo fēng jǐng yì。
楹桷压闾阎,丘壑输胸次。yíng jué yā lǘ yán,qiū hè shū xiōng cì。
清游未渠央,吾民那可忘。qīng yóu wèi qú yāng,wú mín nà kě wàng。
词章贲高阁,前后两甘棠。cí zhāng bēn gāo gé,qián hòu liǎng gān táng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

春偏丽,偏丽两溪湄。chūn piān lì,piān lì liǎng xī méi。
三农喜趋事,万物欣逢时。sān nóng xǐ qū shì,wàn wù xīn féng shí。
伊吾土之洵乐,勤?亩之东作。yī wú tǔ zhī xún lè,qín mǔ zhī dōng zuò。
弥陇麦之旷望,遍水田之疏瀹。mí lǒng mài zhī kuàng wàng,biàn shuǐ tián zhī shū yuè。
抽新绿之桑麻,换柔青之林薄。chōu xīn lǜ zhī sāng má,huàn róu qīng zhī lín báo。
林薄初迁莺,郊原膏泽晴。lín báo chū qiān yīng,jiāo yuán gāo zé qíng。
园花张锦烂,堤柳弄丝轻。yuán huā zhāng jǐn làn,dī liǔ nòng sī qīng。
落梅吹香尽,芳草连天生。luò méi chuī xiāng jǐn,fāng cǎo lián tiān shēng。
游人自适意,客子偏伤情。yóu rén zì shì yì,kè zi piān shāng qíng。
韶华忽云暮,檐楹乱飞絮。sháo huá hū yún mù,yán yíng luàn fēi xù。
南浦绿波澜,秀野深烟雾。nán pǔ lǜ bō lán,xiù yě shēn yān wù。
鱼肥隐钓舟,沙暖多翘鹭。yú féi yǐn diào zhōu,shā nuǎn duō qiào lù。
红残少踏青,日落喧竞渡。hóng cán shǎo tà qīng,rì luò xuān jìng dù。
翩翩来去燕,芳洲衔泥便。piān piān lái qù yàn,fāng zhōu xián ní biàn。
弱羽度高城,斜拂微和扇。ruò yǔ dù gāo chéng,xié fú wēi hé shàn。
物态皆光辉,凭高自忘归。wù tài jiē guāng huī,píng gāo zì wàng guī。
轻雷送夜雨,江色含朝晖。qīng léi sòng yè yǔ,jiāng sè hán cháo huī。
俗厚异观洧,服成思浴沂。sú hòu yì guān wěi,fú chéng sī yù yí。
所幸疠不作,但愿年无饥。suǒ xìng lì bù zuò,dàn yuàn nián wú jī。
宽书已屡下,宣布关深机。kuān shū yǐ lǚ xià,xuān bù guān shēn jī。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

夏更宜,更宜倚栏客。xià gèng yí,gèng yí yǐ lán kè。
扇化养之清微,布丰美之涧泽。shàn huà yǎng zhī qīng wēi,bù fēng měi zhī jiàn zé。
空翠幄之桑柘,涨黄云之麰麦。kōng cuì wò zhī sāng zhè,zhǎng huáng yún zhī móu mài。
扫园囿之落红,溢?浍之疏白。sǎo yuán yòu zhī luò hóng,yì huì zhī shū bái。
亘东西之入望,固高下之无择。gèn dōng xī zhī rù wàng,gù gāo xià zhī wú zé。
响缫车于林野,度牧笛于阡陌。xiǎng sāo chē yú lín yě,dù mù dí yú qiān mò。
消永昼于尊罍,散轻暑于絺绤。xiāo yǒng zhòu yú zūn léi,sàn qīng shǔ yú chī xì。
嘉宾可以娱,尘襟可以释。jiā bīn kě yǐ yú,chén jīn kě yǐ shì。
俯槛草芊芊,怀人情脉脉。fǔ kǎn cǎo qiān qiān,huái rén qíng mài mài。
黄梅熟兮大霔,洪涛涨兮古渡。huáng méi shú xī dà zhù,hóng tāo zhǎng xī gǔ dù。
前渚长兮长已没,浮梁断兮断无路。qián zhǔ zhǎng xī zhǎng yǐ méi,fú liáng duàn xī duàn wú lù。
驻征客之行舟,失远村之芳树。zhù zhēng kè zhī xíng zhōu,shī yuǎn cūn zhī fāng shù。
望青林之济溺,虑黄帕之为蠹。wàng qīng lín zhī jì nì,lǜ huáng pà zhī wèi dù。
浪汹涌而未息,云冥蒙而犹固。làng xiōng yǒng ér wèi xī,yún míng méng ér yóu gù。
幸学海不为远,忽安流已如故。xìng xué hǎi bù wèi yuǎn,hū ān liú yǐ rú gù。
赤日照奇峰,绝壑召神龙。chì rì zhào qí fēng,jué hè zhào shén lóng。
奔雷过车响,急雨跳珠容。bēn léi guò chē xiǎng,jí yǔ tiào zhū róng。
为霖利已溥,泼墨收无踪。wèi lín lì yǐ pǔ,pō mò shōu wú zōng。
微凉入殿阁,朝爽开心胸。wēi liáng rù diàn gé,cháo shuǎng kāi xīn xiōng。
高明可居君莫厌,变化莫测吟可供。gāo míng kě jū jūn mò yàn,biàn huà mò cè yín kě gōng。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

月皎皎,皎皎飞明镜。yuè jiǎo jiǎo,jiǎo jiǎo fēi míng jìng。
涤风露以孤高,照溪山而清静。dí fēng lù yǐ gū gāo,zhào xī shān ér qīng jìng。
协二气之金精,肃万物之西成。xié èr qì zhī jīn jīng,sù wàn wù zhī xī chéng。
卷云衢之点缀,廓天路之澄清。juǎn yún qú zhī diǎn zhuì,kuò tiān lù zhī chéng qīng。
扫埃?于玉宇,流沆瀣于金茎。sǎo āi yú yù yǔ,liú hàng xiè yú jīn jīng。
泛林光于远野,转檐影于高城。fàn lín guāng yú yuǎn yě,zhuǎn yán yǐng yú gāo chéng。
荡金蛇兮深浪涌,浸玉兔兮长滩平。dàng jīn shé xī shēn làng yǒng,jìn yù tù xī zhǎng tān píng。
射潜渊兮鱼龙动,冷巢栖兮乌鹊惊。shè qián yuān xī yú lóng dòng,lěng cháo qī xī wū què jīng。
在冰壶兮心腑快,吸琼华兮毛骨轻。zài bīng hú xī xīn fǔ kuài,xī qióng huá xī máo gǔ qīng。
念远人兮怀塞北,依末光兮思承明。niàn yuǎn rén xī huái sāi běi,yī mò guāng xī sī chéng míng。
颢气分深浅,素魄有亏盈。hào qì fēn shēn qiǎn,sù pò yǒu kuī yíng。
桥成牛女渡,日沈河汉倾。qiáo chéng niú nǚ dù,rì shěn hé hàn qīng。
光辉半八月,忧乐殊群情。guāng huī bàn bā yuè,yōu lè shū qún qíng。
肃肃渐寒色,远雁向南征。sù sù jiàn hán sè,yuǎn yàn xiàng nán zhēng。
此景皆奇绝,兹地独峥嵘。cǐ jǐng jiē qí jué,zī dì dú zhēng róng。
当午夜之寥阒,带远烟之蒙幂。dāng wǔ yè zhī liáo qù,dài yuǎn yān zhī méng mì。
认遥山于微微,分近树于历历。rèn yáo shān yú wēi wēi,fēn jìn shù yú lì lì。
急捣衣之寒砧,引泊舟之横笛。jí dǎo yī zhī hán zhēn,yǐn pō zhōu zhī héng dí。
繄赏心之难并,对兹焉真无敌。yī shǎng xīn zhī nán bìng,duì zī yān zhēn wú dí。
佳人兮怀哉,参已横兮归去来。jiā rén xī huái zāi,cān yǐ héng xī guī qù lái。

续八咏双溪占胜地

唐仲友

雪垂垂,迥野望中奇。xuě chuí chuí,jiǒng yě wàng zhōng qí。
冥迷一色混,琢镂万般宜。míng mí yī sè hùn,zuó lòu wàn bān yí。
严风初作意,爱日为收曦。yán fēng chū zuò yì,ài rì wèi shōu xī。
千山淡若惨,万壑冻无姿。qiān shān dàn ruò cǎn,wàn hè dòng wú zī。
同云忽冱合,飞絮渐分披。tóng yún hū hù hé,fēi xù jiàn fēn pī。
漫天历乱落,洒槛横斜吹。màn tiān lì luàn luò,sǎ kǎn héng xié chuī。
粉浸两溪浪,琼削千林枝。fěn jìn liǎng xī làng,qióng xuē qiān lín zhī。
素虬桥枕渚,冰柱瓦流澌。sù qiú qiáo zhěn zhǔ,bīng zhù wǎ liú sī。
田种皆雍伯,弦绝非子期。tián zhǒng jiē yōng bó,xián jué fēi zi qī。
沙头雁影灭,城角鸟声悲。shā tóu yàn yǐng miè,chéng jiǎo niǎo shēng bēi。
烟孤辨村墅,天沈迷酒旗。yān gū biàn cūn shù,tiān shěn mí jiǔ qí。
爱登楼之纵目,忘起粟之侵肌。ài dēng lóu zhī zòng mù,wàng qǐ sù zhī qīn jī。
忽愁容以暂开,漏朝晖之照瞩。hū chóu róng yǐ zàn kāi,lòu cháo huī zhī zhào zhǔ。
射积素之峰岭,认微波之溪谷。shè jī sù zhī fēng lǐng,rèn wēi bō zhī xī gǔ。
灿垂檐之明珠,烂开府之群玉。càn chuí yán zhī míng zhū,làn kāi fǔ zhī qún yù。
凛暮寒而复凝,洒夜声而相续。lǐn mù hán ér fù níng,sǎ yè shēng ér xiāng xù。
靓开阖以多端,玩朝昏而未足。jìng kāi hé yǐ duō duān,wán cháo hūn ér wèi zú。
孤松气独刚,百谷土增沃。gū sōng qì dú gāng,bǎi gǔ tǔ zēng wò。
积阴那可久,见睍深所欲。jī yīn nà kě jiǔ,jiàn xiàn shēn suǒ yù。
白雪与阳春,愿赓郢中曲。bái xuě yǔ yáng chūn,yuàn gēng yǐng zhōng qū。

游盖竹山

唐仲友

篮舆东出雨初收,众山卷雾奔苍虬。lán yú dōng chū yǔ chū shōu,zhòng shān juǎn wù bēn cāng qiú。
麦田蒙蒙连千畴,去年见种今见秋。mài tián méng méng lián qiān chóu,qù nián jiàn zhǒng jīn jiàn qiū。
农家碗大即快活,使君不去能无羞。nóng jiā wǎn dà jí kuài huó,shǐ jūn bù qù néng wú xiū。
春光欲尽谁挽留,千林薿薿新绿柔。chūn guāng yù jǐn shuí wǎn liú,qiān lín nǐ nǐ xīn lǜ róu。
桐花远近淡无色,自开自落那关愁。tóng huā yuǎn jìn dàn wú sè,zì kāi zì luò nà guān chóu。
洞天为我暂晴霁,使我蜡屐穷冥搜。dòng tiān wèi wǒ zàn qíng jì,shǐ wǒ là jī qióng míng sōu。
天门发秀万马下,水口离立群峰稠。tiān mén fā xiù wàn mǎ xià,shuǐ kǒu lí lì qún fēng chóu。
瀑泉对面泻绝壁,宝剑却倚丹凤楼。pù quán duì miàn xiè jué bì,bǎo jiàn què yǐ dān fèng lóu。
溪声喷薄雷震动,石色古怪神剜锼。xī shēng pēn báo léi zhèn dòng,shí sè gǔ guài shén wān sōu。
洞门谽谺风飕飕,香炉峰下蛟龙湫。dòng mén hān xiā fēng sōu sōu,xiāng lú fēng xià jiāo lóng jiǎo。
中峰特秀小为贵,左右旌节森戈矛。zhōng fēng tè xiù xiǎo wèi guì,zuǒ yòu jīng jié sēn gē máo。
几时秘奥一日睹,谈笑指示君知不。jǐ shí mì ào yī rì dǔ,tán xiào zhǐ shì jūn zhī bù。
精庐但欲占胜处,专事栋宇非良谋。jīng lú dàn yù zhàn shèng chù,zhuān shì dòng yǔ fēi liáng móu。
飞阁跨水纳佳气,突兀堂殿居上头。fēi gé kuà shuǐ nà jiā qì,tū wù táng diàn jū shàng tóu。
轩窗高下有奇致,洗涤肺腑明双眸。xuān chuāng gāo xià yǒu qí zhì,xǐ dí fèi fǔ míng shuāng móu。
我将于此栖羽流,凤笙鹤驾应来游。wǒ jiāng yú cǐ qī yǔ liú,fèng shēng hè jià yīng lái yóu。
丹成一举淩九州,下视浊世如浮沤。dān chéng yī jǔ líng jiǔ zhōu,xià shì zhuó shì rú fú ōu。
灵祠款谒路阻修,层岩曲涧邃且幽。líng cí kuǎn yè lù zǔ xiū,céng yán qū jiàn suì qiě yōu。
经营轮奂亦未就,挥金助尔何须求。jīng yíng lún huàn yì wèi jiù,huī jīn zhù ěr hé xū qiú。
晚云漠漠鸣雨鸠,仆痡泥滑吾欲休。wǎn yún mò mò míng yǔ jiū,pū fū ní huá wú yù xiū。
虹桥列炬促归骑,城鼓已报初更筹。hóng qiáo liè jù cù guī qí,chéng gǔ yǐ bào chū gèng chóu。
追攀别乘聊复尔,乘兴何如王子猷。zhuī pān bié chéng liáo fù ěr,chéng xīng hé rú wáng zi yóu。
习池不为倒载去,儿童不用拍手拦街讴。xí chí bù wèi dào zài qù,ér tóng bù yòng pāi shǒu lán jiē ōu。

石洞

唐仲友

流泉在石上,细路在石下。liú quán zài shí shàng,xì lù zài shí xià。
天宇闭复开,竹树邃而雅。tiān yǔ bì fù kāi,zhú shù suì ér yǎ。
我来不值桂壑风,月寒病骨艰迎逢。wǒ lái bù zhí guì hè fēng,yuè hán bìng gǔ jiān yíng féng。
野田午后爱日烘,杖藜扶去穿谾豅。yě tián wǔ hòu ài rì hōng,zhàng lí fú qù chuān hōng lóng。
霜清水落石正瘦,落叶拥径行龙钟。shuāng qīng shuǐ luò shí zhèng shòu,luò yè yōng jìng xíng lóng zhōng。
决流作瀑飞短虹,小阁踞坐尘虑空。jué liú zuò pù fēi duǎn hóng,xiǎo gé jù zuò chén lǜ kōng。
萧然一笑出山去,回首峻壁纷青红。xiāo rán yī xiào chū shān qù,huí shǒu jùn bì fēn qīng hóng。
561234