古诗词

游盖竹山

唐仲友

篮舆东出雨初收,众山卷雾奔苍虬。lán yú dōng chū yǔ chū shōu,zhòng shān juǎn wù bēn cāng qiú。
麦田蒙蒙连千畴,去年见种今见秋。mài tián méng méng lián qiān chóu,qù nián jiàn zhǒng jīn jiàn qiū。
农家碗大即快活,使君不去能无羞。nóng jiā wǎn dà jí kuài huó,shǐ jūn bù qù néng wú xiū。
春光欲尽谁挽留,千林薿薿新绿柔。chūn guāng yù jǐn shuí wǎn liú,qiān lín nǐ nǐ xīn lǜ róu。
桐花远近淡无色,自开自落那关愁。tóng huā yuǎn jìn dàn wú sè,zì kāi zì luò nà guān chóu。
洞天为我暂晴霁,使我蜡屐穷冥搜。dòng tiān wèi wǒ zàn qíng jì,shǐ wǒ là jī qióng míng sōu。
天门发秀万马下,水口离立群峰稠。tiān mén fā xiù wàn mǎ xià,shuǐ kǒu lí lì qún fēng chóu。
瀑泉对面泻绝壁,宝剑却倚丹凤楼。pù quán duì miàn xiè jué bì,bǎo jiàn què yǐ dān fèng lóu。
溪声喷薄雷震动,石色古怪神剜锼。xī shēng pēn báo léi zhèn dòng,shí sè gǔ guài shén wān sōu。
洞门谽谺风飕飕,香炉峰下蛟龙湫。dòng mén hān xiā fēng sōu sōu,xiāng lú fēng xià jiāo lóng jiǎo。
中峰特秀小为贵,左右旌节森戈矛。zhōng fēng tè xiù xiǎo wèi guì,zuǒ yòu jīng jié sēn gē máo。
几时秘奥一日睹,谈笑指示君知不。jǐ shí mì ào yī rì dǔ,tán xiào zhǐ shì jūn zhī bù。
精庐但欲占胜处,专事栋宇非良谋。jīng lú dàn yù zhàn shèng chù,zhuān shì dòng yǔ fēi liáng móu。
飞阁跨水纳佳气,突兀堂殿居上头。fēi gé kuà shuǐ nà jiā qì,tū wù táng diàn jū shàng tóu。
轩窗高下有奇致,洗涤肺腑明双眸。xuān chuāng gāo xià yǒu qí zhì,xǐ dí fèi fǔ míng shuāng móu。
我将于此栖羽流,凤笙鹤驾应来游。wǒ jiāng yú cǐ qī yǔ liú,fèng shēng hè jià yīng lái yóu。
丹成一举淩九州,下视浊世如浮沤。dān chéng yī jǔ líng jiǔ zhōu,xià shì zhuó shì rú fú ōu。
灵祠款谒路阻修,层岩曲涧邃且幽。líng cí kuǎn yè lù zǔ xiū,céng yán qū jiàn suì qiě yōu。
经营轮奂亦未就,挥金助尔何须求。jīng yíng lún huàn yì wèi jiù,huī jīn zhù ěr hé xū qiú。
晚云漠漠鸣雨鸠,仆痡泥滑吾欲休。wǎn yún mò mò míng yǔ jiū,pū fū ní huá wú yù xiū。
虹桥列炬促归骑,城鼓已报初更筹。hóng qiáo liè jù cù guī qí,chéng gǔ yǐ bào chū gèng chóu。
追攀别乘聊复尔,乘兴何如王子猷。zhuī pān bié chéng liáo fù ěr,chéng xīng hé rú wáng zi yóu。
习池不为倒载去,儿童不用拍手拦街讴。xí chí bù wèi dào zài qù,ér tóng bù yòng pāi shǒu lán jiē ōu。

唐仲友

宋婺州金华人,字与政,号说斋。高宗绍兴二十一年进士,为西安主簿。三十年复中博学宏词科。历建康府学教授、秘书省正字。上万言书论时政,孝宗纳之,召除著作佐郎,出知信州、台州。治政理财颇有建树,为学多与朱熹相左。后为朱熹劾罢。归而益肆力于学,著述颇丰。有《六经解》、《诸史精义》、《帝王经世图谱》、《九经发题》、《陆宣公奏议解》、《天文详辨》、《地理详辨》、《愚书》、《说斋文集》等。 唐仲友的作品>>

猜您喜欢

元应善利真人祠

唐仲友

周道昔波荡,王子生不辰。zhōu dào xī bō dàng,wáng zi shēng bù chén。
忠言谏壅川,亲意不我亲。zhōng yán jiàn yōng chuān,qīn yì bù wǒ qīn。
天壤不可支,厌此浊世尘。tiān rǎng bù kě zhī,yàn cǐ zhuó shì chén。
乐师尔何知,吾将去上宾。lè shī ěr hé zhī,wú jiāng qù shàng bīn。

元应善利真人祠

唐仲友

吹笙洛阳道,邂逅浮邱公。chuī shēng luò yáng dào,xiè hòu fú qiū gōng。
方瞳一莫逆,精思嵩高峰。fāng tóng yī mò nì,jīng sī sōng gāo fēng。
剑舄我何有,飞驭凌刚风。jiàn xì wǒ hé yǒu,fēi yù líng gāng fēng。
时闻凤凰鸣,隐隐丹霞中。shí wén fèng huáng míng,yǐn yǐn dān xiá zhōng。

元应善利真人祠

唐仲友

弦月何皎皎,缑山何巍巍。xián yuè hé jiǎo jiǎo,gōu shān hé wēi wēi。
上有白鹤驾,聊与时人期。shàng yǒu bái hè jià,liáo yǔ shí rén qī。
后天凋三光,何必千年归。hòu tiān diāo sān guāng,hé bì qiān nián guī。
金阙帝有命,吾非丁令威。jīn quē dì yǒu mìng,wú fēi dīng lìng wēi。

元应善利真人祠

唐仲友

帝念下土民,山川分百灵。dì niàn xià tǔ mín,shān chuān fēn bǎi líng。
命汝右弼君,秘宇开金庭。mìng rǔ yòu bì jūn,mì yǔ kāi jīn tíng。
阖辟阴阳机,五岳趋朝缨。hé pì yīn yáng jī,wǔ yuè qū cháo yīng。
暇日帝汝思,时时来玉京。xiá rì dì rǔ sī,shí shí lái yù jīng。

元应善利真人祠

唐仲友

桐柏亦何有,清辉照琼台。tóng bǎi yì hé yǒu,qīng huī zhào qióng tái。
众泉注金石,万木罗琳瑰。zhòng quán zhù jīn shí,wàn mù luó lín guī。
玉室静窈窕,鹤辔纷徘徊。yù shì jìng yǎo tiǎo,hè pèi fēn pái huái。
紫云拥飞盖,知是真仙来。zǐ yún yōng fēi gài,zhī shì zhēn xiān lái。

元应善利真人祠

唐仲友

丹符列素奏,黄水晞云浆。dān fú liè sù zòu,huáng shuǐ xī yún jiāng。
吾道固欲传,世人殊可伤。wú dào gù yù chuán,shì rén shū kě shāng。
授汝紫阳周,语尔茅山杨。shòu rǔ zǐ yáng zhōu,yǔ ěr máo shān yáng。
食之仙人芝,引袂同飞翔。shí zhī xiān rén zhī,yǐn mèi tóng fēi xiáng。

元应善利真人祠

唐仲友

丹邱壤千里,水旱固所司。dān qiū rǎng qiān lǐ,shuǐ hàn gù suǒ sī。
吾民实可矜,有守孰不祈。wú mín shí kě jīn,yǒu shǒu shú bù qí。
应汝捷影响,乐岁免阻饥。yīng rǔ jié yǐng xiǎng,lè suì miǎn zǔ jī。
万民齐叫阍,天子远亦知。wàn mín qí jiào hūn,tiān zi yuǎn yì zhī。

元应善利真人祠

唐仲友

天子锡荣号,贲我灵宫祠。tiān zi xī róng hào,bēn wǒ líng gōng cí。
吾道岂加损,群心自瞻依。wú dào qǐ jiā sǔn,qún xīn zì zhān yī。
峨峨芙蓉冠,剑佩明朱衣。é é fú róng guān,jiàn pèi míng zhū yī。
自周迄于今,千载弥光辉。zì zhōu qì yú jīn,qiān zài mí guāng huī。

元应善利真人祠

唐仲友

外传炯遗迹,真诰垂微言。wài chuán jiǒng yí jì,zhēn gào chuí wēi yán。
子微有妙笔,罗列丹青传。zi wēi yǒu miào bǐ,luó liè dān qīng chuán。
我生后诸子,倾心慕真诠。wǒ shēng hòu zhū zi,qīng xīn mù zhēn quán。
像设俨如在,白云聊续篇。xiàng shè yǎn rú zài,bái yún liáo xù piān。

题刘能之书室日静斋

唐仲友

书斋一明窗,平湖在轩闼。shū zhāi yī míng chuāng,píng hú zài xuān tà。
良朋求我名,题榜子听说。liáng péng qiú wǒ míng,tí bǎng zi tīng shuō。
心静见天地,水静烛毫发。xīn jìng jiàn tiān dì,shuǐ jìng zhú háo fā。
槁木兼死灰,智动此机栝。gǎo mù jiān sǐ huī,zhì dòng cǐ jī guā。
微风不扬波,方寸皦明月。wēi fēng bù yáng bō,fāng cùn jiǎo míng yuè。
一举在云霄,期汝兹奋发。yī jǔ zài yún xiāo,qī rǔ zī fèn fā。

难老堂吴居厚为祖母作张子昭刘文叔史直翁赋诗

唐仲友

风树感亲寿,忽若冬陨霜。fēng shù gǎn qīn shòu,hū ruò dōng yǔn shuāng。
以孙养祖母,惴惴驹隙光。yǐ sūn yǎng zǔ mǔ,zhuì zhuì jū xì guāng。
无孙又继绝,此意谁激昂。wú sūn yòu jì jué,cǐ yì shuí jī áng。
吴氏有纯孝,业业含饴傍。wú shì yǒu chún xiào,yè yè hán yí bàng。
延年寓题榜,戏彩勤奉觞。yán nián yù tí bǎng,xì cǎi qín fèng shāng。
诗成三巨公,令德昭不忘。shī chéng sān jù gōng,lìng dé zhāo bù wàng。
九原邈已远,遗范悲空堂。jiǔ yuán miǎo yǐ yuǎn,yí fàn bēi kōng táng。
561234