古诗词

题贤女祠

曾原一

翻手作云覆手雨,刘翁乃尔女如许。fān shǒu zuò yún fù shǒu yǔ,liú wēng nǎi ěr nǚ rú xǔ。
飘飘上下随春风,妾身肯似章台絮。piāo piāo shàng xià suí chūn fēng,qiè shēn kěn shì zhāng tái xù。
门前江水深更深,沈沈此水明妾心。mén qián jiāng shuǐ shēn gèng shēn,shěn shěn cǐ shuǐ míng qiè xīn。
后来志士为感慨,过此往事成悲吟。hòu lái zhì shì wèi gǎn kǎi,guò cǐ wǎng shì chéng bēi yín。
嗟嗟许蔡复许吴,女吴绝蔡成二夫。jiē jiē xǔ cài fù xǔ wú,nǚ wú jué cài chéng èr fū。
此时哀泪苦几谏,翁意或可还其初。cǐ shí āi lèi kǔ jǐ jiàn,wēng yì huò kě hái qí chū。
吴家箱币罗堂前,女兮脉脉胡不言。wú jiā xiāng bì luó táng qián,nǚ xī mài mài hú bù yán。
后来吴郎傥不死,清祠未必能江边。hòu lái wú láng tǎng bù sǐ,qīng cí wèi bì néng jiāng biān。
女今贤明照天宇,翁也反覆闻千古。nǚ jīn xián míng zhào tiān yǔ,wēng yě fǎn fù wén qiān gǔ。
许吴之日回此天,女贤翁否俱无传。xǔ wú zhī rì huí cǐ tiān,nǚ xián wēng fǒu jù wú chuán。

曾原一

宋赣州宁都人,字子实,号苍山。曾兴宗孙。博学工诗。理宗绍定间领乡荐,与从弟曾原郕俱博学工诗。避乱钟陵,从戴石屏诸贤结江湖吟社。有《选诗衍义》、《仓山诗集》。 曾原一的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮

曾原一

淡黄斜日留汀草。dàn huáng xié rì liú tīng cǎo。
檐低半露遥岑小。yán dī bàn lù yáo cén xiǎo。
病眼不禁愁。bìng yǎn bù jìn chóu。
阑干无数秋。lán gàn wú shù qiū。
雁声何处落。yàn shēng hé chù luò。
旧梦还惊觉。jiù mèng hái jīng jué。
风重葛衣单。fēng zhòng gé yī dān。
深山吹笛寒。shēn shān chuī dí hán。

小重山

曾原一

薄雪初消银月单。báo xuě chū xiāo yín yuè dān。
疏疏浮竹影、矮红阑。shū shū fú zhú yǐng ǎi hóng lán。
梅花梦事落孤山。méi huā mèng shì luò gū shān。
禁人处,霜重鼓声寒。jìn rén chù,shuāng zhòng gǔ shēng hán。
留取晓来看。liú qǔ xiǎo lái kàn。
斑帘低小阁、烛花残。bān lián dī xiǎo gé zhú huā cán。
一帆明月去沧湾。yī fān míng yuè qù cāng wān。
空相忆,雪浪月痕翻。kōng xiāng yì,xuě làng yuè hén fān。

谒金门

曾原一

梅粉褪。méi fěn tuì。
点点雨声春恨。diǎn diǎn yǔ shēng chūn hèn。
半吐桃花芳意嫩。bàn tǔ táo huā fāng yì nèn。
草痕青寸寸。cǎo hén qīng cùn cùn。
把酒花边低问。bǎ jiǔ huā biān dī wèn。
莫解寒深红损。mò jiě hán shēn hóng sǔn。
等待春风晴得稳。děng dài chūn fēng qíng dé wěn。
琵琶重整顿。pí pá zhòng zhěng dùn。

东华山

曾原一

行尽青山路,楼居傍石安。xíng jǐn qīng shān lù,lóu jū bàng shí ān。
环云疑世隔,弯沼倒涵山。huán yún yí shì gé,wān zhǎo dào hán shān。
瀑近晴如雨,岩深暑亦寒。pù jìn qíng rú yǔ,yán shēn shǔ yì hán。
道人弄刀镊,怪我鬓毛斑。dào rén nòng dāo niè,guài wǒ bìn máo bān。

寺中侨居

曾原一

懒出前山去,得闲唯访僧。lǎn chū qián shān qù,dé xián wéi fǎng sēng。
窗寒依瘦石,屋老络枯藤。chuāng hán yī shòu shí,wū lǎo luò kū téng。
赴饭听堂鼓,看书傍佛灯。fù fàn tīng táng gǔ,kàn shū bàng fú dēng。
西南有孤塔,扶杖亦时登。xī nán yǒu gū tǎ,fú zhàng yì shí dēng。

金精山

曾原一

散策深寻紫翠边,雨馀林密意苍然。sàn cè shēn xún zǐ cuì biān,yǔ yú lín mì yì cāng rán。
玄崖拥路奇千叠,邃洞扃抽自一天。xuán yá yōng lù qí qiān dié,suì dòng jiōng chōu zì yī tiān。
殿古尚存唐岁月,地灵疑带汉风烟。diàn gǔ shàng cún táng suì yuè,dì líng yí dài hàn fēng yān。
斜阳欲趁归樵路,倚杖更听云外泉。xié yáng yù chèn guī qiáo lù,yǐ zhàng gèng tīng yún wài quán。

赋杨妃袜

曾原一

万骑西行驻马嵬,凌波曾此堕尘埃。wàn qí xī xíng zhù mǎ wéi,líng bō céng cǐ duò chén āi。
谁知一掬香罗小,踏转开元宇宙来。shuí zhī yī jū xiāng luó xiǎo,tà zhuǎn kāi yuán yǔ zhòu lái。

同戴石屏十人重游分韵得凿字即席赋

曾原一

线径盘邅回,老壁出参错。xiàn jìng pán zhān huí,lǎo bì chū cān cuò。
洞深路欲无,且进还悸愕。dòng shēn lù yù wú,qiě jìn hái jì è。
太虚堕滓液,有此奇伟作。tài xū duò zǐ yè,yǒu cǐ qí wěi zuò。
芮也劳斧斤,此语失之凿。ruì yě láo fǔ jīn,cǐ yǔ shī zhī záo。
斗崖湿生云,泉杂云影落。dòu yá shī shēng yún,quán zá yún yǐng luò。
殿头何时仙,怡然骑木鹤。diàn tóu hé shí xiān,yí rán qí mù hè。

金精歌

曾原一

玄龙卷雨翻东溟,万华变灭如轻尘。xuán lóng juǎn yǔ fān dōng míng,wàn huá biàn miè rú qīng chén。
雹拳破瓦万甲疾,只恐天地今无春。báo quán pò wǎ wàn jiǎ jí,zhǐ kǒng tiān dì jīn wú chūn。
东来一马当轩下,云叶眵剥天痕青。dōng lái yī mǎ dāng xuān xià,yún yè chī bō tiān hén qīng。
云开衡岳韩子到,此事恍惚今难凭。yún kāi héng yuè hán zi dào,cǐ shì huǎng hū jīn nán píng。
桃源有路不可入,桃花影绝那得寻。táo yuán yǒu lù bù kě rù,táo huā yǐng jué nà dé xún。
喳喳鹊鸣拔鸟起,岂子伟语曰沧溟。zhā zhā què míng bá niǎo qǐ,qǐ zi wěi yǔ yuē cāng míng。
联骑瘦蹇踏脆绿,见者谓我椒庭人。lián qí shòu jiǎn tà cuì lǜ,jiàn zhě wèi wǒ jiāo tíng rén。
瑶琴飞响暗雪瀑,杰句泣画逃山精。yáo qín fēi xiǎng àn xuě pù,jié jù qì huà táo shān jīng。
胸蟠玉虹世李白,笔舞铁锁今颜卿。xiōng pán yù hóng shì lǐ bái,bǐ wǔ tiě suǒ jīn yán qīng。
飞仙遗章出天韵,引觞清酌球琳鸣。fēi xiān yí zhāng chū tiān yùn,yǐn shāng qīng zhuó qiú lín míng。
泉淙淙兮灵鼓,山崇崇兮太古。quán cóng cóng xī líng gǔ,shān chóng chóng xī tài gǔ。
神明有舍炳万象,何处人间非紫府。shén míng yǒu shě bǐng wàn xiàng,hé chù rén jiān fēi zǐ fǔ。
灵根晔晔贯元气,瞬睫蓬莱无弱水。líng gēn yè yè guàn yuán qì,shùn jié péng lái wú ruò shuǐ。
云褷褷,露泚泚。yún shī shī,lù cǐ cǐ。
米珠簸兮方秤,橘社同兮舟里。mǐ zhū bǒ xī fāng chèng,jú shè tóng xī zhōu lǐ。

作歌咏苏云卿

曾原一

东湖湖面波渺弥,东湖岸上春土肥。dōng hú hú miàn bō miǎo mí,dōng hú àn shàng chūn tǔ féi。
先生锄云明月晓,种来蔬甲今成畦。xiān shēng chú yún míng yuè xiǎo,zhǒng lái shū jiǎ jīn chéng qí。
把茅萧萧环四壁,此身不愿人间识。bǎ máo xiāo xiāo huán sì bì,cǐ shēn bù yuàn rén jiān shí。
乾坤清夷那复知,寸心杳渺黄尘隔。qián kūn qīng yí nà fù zhī,cùn xīn yǎo miǎo huáng chén gé。
故人子房今九云,交情不断江湖滨。gù rén zi fáng jīn jiǔ yún,jiāo qíng bù duàn jiāng hú bīn。
江西使漕却驺骑,故作敲门问字人。jiāng xī shǐ cáo què zōu qí,gù zuò qiāo mén wèn zì rén。
黄金百镒笺一幅,多谢春风到茅屋。huáng jīn bǎi yì jiān yī fú,duō xiè chūn fēng dào máo wū。
君为使者吾邦民,见君容我更樵服。jūn wèi shǐ zhě wú bāng mín,jiàn jūn róng wǒ gèng qiáo fú。
故人与我情重哉,君且归矣明当来。gù rén yǔ wǒ qíng zhòng zāi,jūn qiě guī yǐ míng dāng lái。
明朝启扉人不见,黄金不动书不开。míng cháo qǐ fēi rén bù jiàn,huáng jīn bù dòng shū bù kāi。
使者持书三太息,封书径上黄扉侧。shǐ zhě chí shū sān tài xī,fēng shū jìng shàng huáng fēi cè。
翩翩鹤驭云冥冥,空向湖山访行迹。piān piān hè yù yún míng míng,kōng xiàng hú shān fǎng xíng jì。
向来桐江严子陵,曾得故人双眼青。xiàng lái tóng jiāng yán zi líng,céng dé gù rén shuāng yǎn qīng。
芒鞋却踏京华路,太史惊夸说客星。máng xié què tà jīng huá lù,tài shǐ jīng kuā shuō kè xīng。
先生得书掉头去,并此湖光不回顾。xiān shēng dé shū diào tóu qù,bìng cǐ hú guāng bù huí gù。
梦夫孀妇截髻鬟,亦有老大闺中女。mèng fū shuāng fù jié jì huán,yì yǒu lǎo dà guī zhōng nǚ。

题瘦马歌

曾原一

少尽其力老弃之,可怜骨立行步迟。shǎo jǐn qí lì lǎo qì zhī,kě lián gǔ lì xíng bù chí。
何心更惜乾障泥,病夫醉兀枯行枝。hé xīn gèng xī qián zhàng ní,bìng fū zuì wù kū xíng zhī。
主家刍豆岂不饱,吾宁忍死不愿肥。zhǔ jiā chú dòu qǐ bù bǎo,wú níng rěn sǐ bù yuàn féi。
肥时无奈人争骑,骑时鞭打无休时。féi shí wú nài rén zhēng qí,qí shí biān dǎ wú xiū shí。