古诗词

酬答

倪龙辅

人生乐处是家山,归即须归说便难。rén shēng lè chù shì jiā shān,guī jí xū guī shuō biàn nán。
吾道何尝拘出处,丈夫例不怕饥寒。wú dào hé cháng jū chū chù,zhàng fū lì bù pà jī hán。
一天明月随诗笠,万古清风在钓竿。yī tiān míng yuè suí shī lì,wàn gǔ qīng fēng zài diào gān。
浮利浮名尽如许,笑他开眼梦邯郸。fú lì fú míng jǐn rú xǔ,xiào tā kāi yǎn mèng hán dān。

倪龙辅

倪龙辅,字鲁玉(《宋诗纪事》卷七四),号梅村(《诗家鼎脔》卷上)。今录诗七首。 倪龙辅的作品>>

猜您喜欢

藏一山房

倪龙辅

屋小书千古,身闲心五湖。wū xiǎo shū qiān gǔ,shēn xián xīn wǔ hú。
从人笑迂阔,于道转清孤。cóng rén xiào yū kuò,yú dào zhuǎn qīng gū。
涯涘观诗砚,阳春借酒壶。yá sì guān shī yàn,yáng chūn jiè jiǔ hú。
江边折黄菊,共感老头颅。jiāng biān zhé huáng jú,gòng gǎn lǎo tóu lú。

六经

倪龙辅

四十馀万字,字字寓经纶。sì shí yú wàn zì,zì zì yù jīng lún。
其用通天下,何尝语世人。qí yòng tōng tiān xià,hé cháng yǔ shì rén。
壁藏终有汉,灰冷亦无秦。bì cáng zhōng yǒu hàn,huī lěng yì wú qín。
永永扶三极,难穷此道神。yǒng yǒng fú sān jí,nán qióng cǐ dào shén。

钱谦斋新居

倪龙辅

携琴载鹤又如京,隐处如村却近城。xié qín zài hè yòu rú jīng,yǐn chù rú cūn què jìn chéng。
吴越山从楼外起,江湖水到宅前清。wú yuè shān cóng lóu wài qǐ,jiāng hú shuǐ dào zhái qián qīng。
草将春色归新句,梅着寒香暖旧盟。cǎo jiāng chūn sè guī xīn jù,méi zhe hán xiāng nuǎn jiù méng。
最喜出门天咫尺,摩挲老眼看升平。zuì xǐ chū mén tiān zhǐ chǐ,mó sā lǎo yǎn kàn shēng píng。

登楼有感

倪龙辅

好趁西风理钓舟,半生书剑两悠悠。hǎo chèn xī fēng lǐ diào zhōu,bàn shēng shū jiàn liǎng yōu yōu。
凭高有恨无人识,空负关河万里秋。píng gāo yǒu hèn wú rén shí,kōng fù guān hé wàn lǐ qiū。

宫怨

倪龙辅

翠袖无香镜有尘,一枝花瘦不藏春。cuì xiù wú xiāng jìng yǒu chén,yī zhī huā shòu bù cáng chūn。
十年不识君王面,始信婵娟解误人。shí nián bù shí jūn wáng miàn,shǐ xìn chán juān jiě wù rén。

蔷薇

倪龙辅

洛本空藏画牡丹,海棠出蜀近应难。luò běn kōng cáng huà mǔ dān,hǎi táng chū shǔ jìn yīng nán。
莫嫌村巷蔷薇野,春晚犹堪取次看。mò xián cūn xiàng qiáng wēi yě,chūn wǎn yóu kān qǔ cì kàn。