古诗词

游九功

烟翠松林碧玉湾,卷帘波影动清寒。yān cuì sōng lín bì yù wān,juǎn lián bō yǐng dòng qīng hán。
住山未必知山好,却是行人得细看。zhù shān wèi bì zhī shān hǎo,què shì xíng rén dé xì kàn。

游九功

宋建宁建阳人,字勉之,一字禹成,号受斋先生。游九言弟。以荫补官。累除兵部郎官,出知泉州。理宗端平初,召为司农少卿,论沿边夫役之弊。兼枢密副都承旨,知庆元府,以循吏称。入权刑部侍郎,奉祠。清慎廉恪,与九言自为师友。卒年八十一。谥文清,或作庄简。 游九功的作品>>

猜您喜欢

弃官归故庐

游九功

野塘漫漫板桥东,家在春风?亩中。yě táng màn màn bǎn qiáo dōng,jiā zài chūn fēng mǔ zhōng。
阶草不芟新织翠,庭花初种小开红。jiē cǎo bù shān xīn zhī cuì,tíng huā chū zhǒng xiǎo kāi hóng。
酒尝村酿馀酸味,诗乏才华有淡工。jiǔ cháng cūn niàng yú suān wèi,shī fá cái huá yǒu dàn gōng。
邻里相过无杂语,但云饥后庆年丰。lín lǐ xiāng guò wú zá yǔ,dàn yún jī hòu qìng nián fēng。

送常老住疏山

游九功

师住疏山祇树园,卧看云雾起江村。shī zhù shū shān qí shù yuán,wò kàn yún wù qǐ jiāng cūn。
百年鼎鼎春风转,一钵垂垂老眼昏。bǎi nián dǐng dǐng chūn fēng zhuǎn,yī bō chuí chuí lǎo yǎn hūn。
古殿扑空参铁凤,夜潭翻月落金盘。gǔ diàn pū kōng cān tiě fèng,yè tán fān yuè luò jīn pán。
何时系缆西风下,松柏阴阴独扣门。hé shí xì lǎn xī fēng xià,sōng bǎi yīn yīn dú kòu mén。

浯亭望横山

游九功

峨峨岸东山,跃来势奔虬。é é àn dōng shān,yuè lái shì bēn qiú。
横约一溪水,抱邑止复流。héng yuē yī xī shuǐ,bào yì zhǐ fù liú。
近郭看逾好,向望此其尤。jìn guō kàn yú hǎo,xiàng wàng cǐ qí yóu。
翠展曲屏宽,一目千里收。cuì zhǎn qū píng kuān,yī mù qiān lǐ shōu。
此山此之水,我歌我来游。cǐ shān cǐ zhī shuǐ,wǒ gē wǒ lái yóu。
知不市声杂,亦忘溪上幽。zhī bù shì shēng zá,yì wàng xī shàng yōu。
方将解其缚,于焉我何求。fāng jiāng jiě qí fù,yú yān wǒ hé qiú。

答黄叔旸

游九功

冥鸿倦云飞,敛翼退遵渚。míng hóng juàn yún fēi,liǎn yì tuì zūn zhǔ。
秋虫感时至,自野来在宇。qiū chóng gǎn shí zhì,zì yě lái zài yǔ。
老我久合归,溪山况延伫。lǎo wǒ jiǔ hé guī,xī shān kuàng yán zhù。
俯此沙水清,面被烟尘聚。fǔ cǐ shā shuǐ qīng,miàn bèi yān chén jù。
龙断既冲冲,澜倒亦吁吁。lóng duàn jì chōng chōng,lán dào yì xū xū。
岂无砥中立,而不改风雨。qǐ wú dǐ zhōng lì,ér bù gǎi fēng yǔ。
忽忻远寄声,秀句盈章吐。hū xīn yuǎn jì shēng,xiù jù yíng zhāng tǔ。
灿烂炯寒芒,晴空见冰柱。càn làn jiǒng hán máng,qíng kōng jiàn bīng zhù。
颇闻词场笔,漫焉叶如土。pǒ wén cí chǎng bǐ,màn yān yè rú tǔ。
黄粱枕上过,得之亦不处。huáng liáng zhěn shàng guò,dé zhī yì bù chù。
独行固不移,犹在审去取。dú xíng gù bù yí,yóu zài shěn qù qǔ。

题魏醇父菊庄

游九功

东篱采采人归来,长歌三嗔书生老。dōng lí cǎi cǎi rén guī lái,zhǎng gē sān chēn shū shēng lǎo。
子方青春志紫霄,种菊幽探计何早。zi fāng qīng chūn zhì zǐ xiāo,zhǒng jú yōu tàn jì hé zǎo。
一枝可爱况千丛,想应苦吟被花恼。yī zhī kě ài kuàng qiān cóng,xiǎng yīng kǔ yín bèi huā nǎo。
西风浩然天池秋,白露霏空下百草。xī fēng hào rán tiān chí qiū,bái lù fēi kōng xià bǎi cǎo。
此时此花抱幽贞,宁炫世间颜色好。cǐ shí cǐ huā bào yōu zhēn,níng xuàn shì jiān yán sè hǎo。
日斜寒照萼明韡,霜轻净澈香远到。rì xié hán zhào è míng wěi,shuāng qīng jìng chè xiāng yuǎn dào。
淡焉见谓山泽癯,渊乎我爱其似道。dàn yān jiàn wèi shān zé qú,yuān hū wǒ ài qí shì dào。
荒畦野径尤惬性,何似移根伴枯槁。huāng qí yě jìng yóu qiè xìng,hé shì yí gēn bàn kū gǎo。
虽知晚节亦何用,为制颓龄聊自保。suī zhī wǎn jié yì hé yòng,wèi zhì tuí líng liáo zì bǎo。