古诗词

豁然阁

蔡佃

长风东南来,浊浪挠清镜。zhǎng fēng dōng nán lái,zhuó làng náo qīng jìng。
小轩寂寞人,默视心境静。xiǎo xuān jì mò rén,mò shì xīn jìng jìng。
扁舟暂淹留,思与孤鸿迥。biǎn zhōu zàn yān liú,sī yǔ gū hóng jiǒng。
洞庭眼中物,何必更乘兴。dòng tíng yǎn zhōng wù,hé bì gèng chéng xīng。
顽石漫巑岏,终惭泗滨磬。wán shí màn cuán wán,zhōng cán sì bīn qìng。

蔡佃

蔡佃 宋,仙游人,蔡怞弟,崇宁初进士第二,时蔡京当国,力欲罗致门下,竟不能屈。会星异,上疏论宰相非人,宜学汉汲黯故事,以应天变。责监温州税,官至朝奉郎,直龙图阁。 蔡佃的作品>>

猜您喜欢

雨轰漈

蔡佃

水流石激拟鸣雷,洞里乾坤别有台。shuǐ liú shí jī nǐ míng léi,dòng lǐ qián kūn bié yǒu tái。
玉舄扶风飞复下,琼花带雨落还开。yù xì fú fēng fēi fù xià,qióng huā dài yǔ luò hái kāi。
钟声敲断白云袅,树影盘回黄鹤来。zhōng shēng qiāo duàn bái yún niǎo,shù yǐng pán huí huáng hè lái。
笑道神仙无觅处,空留丹灶冷苍苔。xiào dào shén xiān wú mì chù,kōng liú dān zào lěng cāng tái。