古诗词

留题丹经卷后

史尧弼

武陵郡西桃花源,水盩山厔蛮区连。wǔ líng jùn xī táo huā yuán,shuǐ zhōu shān zhì mán qū lián。
秦人避秦久寓此,种桃千树春风前。qín rén bì qín jiǔ yù cǐ,zhǒng táo qiān shù chūn fēng qián。
落红满地溪路断,鱼郎舍舟得洞天。luò hóng mǎn dì xī lù duàn,yú láng shě zhōu dé dòng tiān。
瑞光浮动见宫室,桑竹交映膏腴田。ruì guāng fú dòng jiàn gōng shì,sāng zhú jiāo yìng gāo yú tián。
苍崖老木含太古,民物朴野天理全。cāng yá lǎo mù hán tài gǔ,mín wù pǔ yě tiān lǐ quán。
男耕女织无租痛,鸡鸣犬吠通陌阡。nán gēng nǚ zhī wú zū tòng,jī míng quǎn fèi tōng mò qiān。
东家西家走相问,客来何许今何年。dōng jiā xī jiā zǒu xiāng wèn,kè lái hé xǔ jīn hé nián。
历将时事为具言,二世不守嬴氏颠。lì jiāng shí shì wèi jù yán,èr shì bù shǒu yíng shì diān。
人心归汉沛公起,四百馀载瞒窃焉。rén xīn guī hàn pèi gōng qǐ,sì bǎi yú zài mán qiè yān。
迄今已复为晋有,尚何惧死长城边。qì jīn yǐ fù wèi jìn yǒu,shàng hé jù sǐ zhǎng chéng biān。
岂知世态多废兴,闻之抚髀皆喟然。qǐ zhī shì tài duō fèi xīng,wén zhī fǔ bì jiē kuì rán。
辞归未许留数日,陈列俎豆如宾筵。cí guī wèi xǔ liú shù rì,chén liè zǔ dòu rú bīn yán。
生逢乐土自可乐,山林朝市非相悬。shēng féng lè tǔ zì kě lè,shān lín cháo shì fēi xiāng xuán。
明朝棹开落尘境,恍如梦破陵谷迁。míng cháo zhào kāi luò chén jìng,huǎng rú mèng pò líng gǔ qiān。
渊明一记故实在,世俗竟作神仙传。yuān míng yī jì gù shí zài,shì sú jìng zuò shén xiān chuán。
裹粮问道不复往,大笑子骥真无缘。guǒ liáng wèn dào bù fù wǎng,dà xiào zi jì zhēn wú yuán。
我今置酒嶂峰巅,醉袖起舞凌风烟。wǒ jīn zhì jiǔ zhàng fēng diān,zuì xiù qǐ wǔ líng fēng yān。
大还有诀谁所传,始自广成授黄髯。dà hái yǒu jué shuí suǒ chuán,shǐ zì guǎng chéng shòu huáng rán。
髯龙上征老聃出,谷神立说洪其源。rán lóng shàng zhēng lǎo dān chū,gǔ shén lì shuō hóng qí yuán。
阴符黄庭龙虎经,伯阳契易诚多端。yīn fú huáng tíng lóng hǔ jīng,bó yáng qì yì chéng duō duān。
况复后学如牛毛,支分派别徒纷然。kuàng fù hòu xué rú niú máo,zhī fēn pài bié tú fēn rán。
先天一气谁真知,来如阳德升九渊。xiān tiān yī qì shuí zhēn zhī,lái rú yáng dé shēng jiǔ yuān。
疾雷破山坤轴裂,政要主者定力坚。jí léi pò shān kūn zhóu liè,zhèng yào zhǔ zhě dìng lì jiān。
前弦之后后弦前,药物不可锱铢偏。qián xián zhī hòu hòu xián qián,yào wù bù kě zī zhū piān。
黑白相寻秘融结,仿佛有象形质圆。hēi bái xiāng xún mì róng jié,fǎng fú yǒu xiàng xíng zhì yuán。
周天运火循屯蒙,非同坡老烧凡铅。zhōu tiān yùn huǒ xún tún méng,fēi tóng pō lǎo shāo fán qiān。
无中生子夺造化,脱骨洗髓乘云軿。wú zhōng shēng zi duó zào huà,tuō gǔ xǐ suǐ chéng yún píng。
鞭笞鸾凤隘八极,铜驼一笑三千年。biān chī luán fèng ài bā jí,tóng tuó yī xiào sān qiān nián。
胡为知此不自鍊,先儒尝戒偷生安。hú wèi zhī cǐ bù zì liàn,xiān rú cháng jiè tōu shēng ān。
人身生死犹昼夜,以道顺守全此天。rén shēn shēng sǐ yóu zhòu yè,yǐ dào shùn shǒu quán cǐ tiān。
何须行怪出世法,屏弃骨肉潜荒山。hé xū xíng guài chū shì fǎ,píng qì gǔ ròu qián huāng shān。
君臣父子与夫妇,兄弟朋友纲常间。jūn chén fù zi yǔ fū fù,xiōng dì péng yǒu gāng cháng jiān。
圣人设教若大路,反趋旁径迷榛菅。shèng rén shè jiào ruò dà lù,fǎn qū páng jìng mí zhēn jiān。
方壶员峤渺何许,徒令世俗滋欺瞒。fāng hú yuán jiào miǎo hé xǔ,tú lìng shì sú zī qī mán。
房公便合扫尘壁,大书我诗为订顽。fáng gōng biàn hé sǎo chén bì,dà shū wǒ shī wèi dìng wán。

史尧弼

宋眉州人,字唐英,世称莲峰先生。高宗绍兴二十七年进士。少以《古乐府》、《洪范》等论往见张浚,浚谓其大类苏轼。年十四举于乡,赴鹿鸣宴犹著粉红裤,人疑其文未工,太守命赋诗,尧弼援笔立就。未授官而卒。有《莲峰集》。 史尧弼的作品>>

猜您喜欢

胡氏旧游临行赠别二章

史尧弼

孤枕怀归夜夜倾,闭关犹作旅人行。gū zhěn huái guī yè yè qīng,bì guān yóu zuò lǚ rén xíng。
绝知半路能游客,难忍终年欲别情。jué zhī bàn lù néng yóu kè,nán rěn zhōng nián yù bié qíng。
雪里梅花逢的皪,风前木叶任纵横。xuě lǐ méi huā féng de lì,fēng qián mù yè rèn zòng héng。
一鞭明日三岩路,可是泠然马足轻。yī biān míng rì sān yán lù,kě shì líng rán mǎ zú qīng。

胡氏旧游临行赠别二章

史尧弼

妙契还从盖始倾,无言与共四时行。miào qì hái cóng gài shǐ qīng,wú yán yǔ gòng sì shí xíng。
可堪岁晚仓皇别,多谢诗来缱绻情。kě kān suì wǎn cāng huáng bié,duō xiè shī lái qiǎn quǎn qíng。
最喜伊家三树秀,故应我辈一经横。zuì xǐ yī jiā sān shù xiù,gù yīng wǒ bèi yī jīng héng。
人间定价如金玉,入眼那能较重轻。rén jiān dìng jià rú jīn yù,rù yǎn nà néng jiào zhòng qīng。

挽彦承知监

史尧弼

蚤年独出弃繻关,肯作辕驹老故山。zǎo nián dú chū qì xū guān,kěn zuò yuán jū lǎo gù shān。
澒洞烟尘尝解难,从容矢石敢投艰。hòng dòng yān chén cháng jiě nán,cóng róng shǐ shí gǎn tóu jiān。
尚馀长短苏张术,不值风云楚汉间。shàng yú zhǎng duǎn sū zhāng shù,bù zhí fēng yún chǔ hàn jiān。
还想湖湘对床酌,泪滂原草不胜斑。hái xiǎng hú xiāng duì chuáng zhuó,lèi pāng yuán cǎo bù shèng bān。

程隐君挽诗

史尧弼

武阳昔有埋轮使,慷慨风声今未休。wǔ yáng xī yǒu mái lún shǐ,kāng kǎi fēng shēng jīn wèi xiū。
此老典刑馀故国,乡来仪概动殊州。cǐ lǎo diǎn xíng yú gù guó,xiāng lái yí gài dòng shū zhōu。
曾无遗憾登三寿,忽循优闲卧一丘。céng wú yí hàn dēng sān shòu,hū xún yōu xián wò yī qiū。
招以哀诗追楚些,未忘吾里尚魂游。zhāo yǐ āi shī zhuī chǔ xiē,wèi wàng wú lǐ shàng hún yóu。

题无热轩

史尧弼

饮水不救渴,利害成火攻。yǐn shuǐ bù jiù kě,lì hài chéng huǒ gōng。
那知在人世,长夏有清风。nà zhī zài rén shì,zhǎng xià yǒu qīng fēng。

竹斋

史尧弼

樗栎虽不才,亦各言其长。chū lì suī bù cái,yì gè yán qí zhǎng。
愧此万丈夫,寐卧无何乡。kuì cǐ wàn zhàng fū,mèi wò wú hé xiāng。

醉石

史尧弼

有时醉浊清,随意眠小大。yǒu shí zuì zhuó qīng,suí yì mián xiǎo dà。
何须酒池中,始了一生课。hé xū jiǔ chí zhōng,shǐ le yī shēng kè。

三老亭

史尧弼

可怜商山乐,黄绮不同归。kě lián shāng shān lè,huáng qǐ bù tóng guī。
闻公有二老,晚节自离奇。wén gōng yǒu èr lǎo,wǎn jié zì lí qí。

寓斋

史尧弼

庄生十九言,妙处如筏喻。zhuāng shēng shí jiǔ yán,miào chù rú fá yù。
我欲问公居,公心无所住。wǒ yù wèn gōng jū,gōng xīn wú suǒ zhù。

李文山读书堂

史尧弼

堂上中圣贤,心醉百不理。táng shàng zhōng shèng xián,xīn zuì bǎi bù lǐ。
堂下笑糟粕,未知其趣尔。táng xià xiào zāo pò,wèi zhī qí qù ěr。

丛桂

史尧弼

秋风芳桂丛,的皪好颜色。qiū fēng fāng guì cóng,de lì hǎo yán sè。
乃公欲盘旋,戒子勿剪伐。nǎi gōng yù pán xuán,jiè zi wù jiǎn fá。

泛宅

史尧弼

四明有狂客,归计亦风流。sì míng yǒu kuáng kè,guī jì yì fēng liú。
好激鉴湖水,泛君天上舟。hǎo jī jiàn hú shuǐ,fàn jūn tiān shàng zhōu。

史尧弼

后皇有嘉树,剡棘森自防。hòu huáng yǒu jiā shù,shàn jí sēn zì fáng。
安得上摘实,贡之白玉堂。ān dé shàng zhāi shí,gòng zhī bái yù táng。

柔桑陌

史尧弼

姑待三年采,聊为卒岁谋。gū dài sān nián cǎi,liáo wèi zú suì móu。
可怜齐鲁俗,乃欲比封侯。kě lián qí lǔ sú,nǎi yù bǐ fēng hóu。

虎川

史尧弼

暴虎须袒裼,冯河必褰裳。bào hǔ xū tǎn tì,féng hé bì qiān shang。
想公川上叹,谁与共行藏。xiǎng gōng chuān shàng tàn,shuí yǔ gòng xíng cáng。
88123456