古诗词

逍遥咏

赵炅

世界无穷尽,论之远更深。shì jiè wú qióng jǐn,lùn zhī yuǎn gèng shēn。
阴阳分皂白,瓦砾变黄金。yīn yáng fēn zào bái,wǎ lì biàn huáng jīn。
报应终还有,邪求不易寻。bào yīng zhōng hái yǒu,xié qiú bù yì xún。
匆忙谁正定,须是合天心。cōng máng shuí zhèng dìng,xū shì hé tiān xīn。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

逍遥咏

赵炅

大底缘由比类深,能中此道费光阴。dà dǐ yuán yóu bǐ lèi shēn,néng zhōng cǐ dào fèi guāng yīn。
若知浊浪澄清水,不达浮生认白金。ruò zhī zhuó làng chéng qīng shuǐ,bù dá fú shēng rèn bái jīn。
走作真珠藏妙理,究推神室好相寻。zǒu zuò zhēn zhū cáng miào lǐ,jiū tuī shén shì hǎo xiāng xún。
功成稳审时间用,变转无穷重古今。gōng chéng wěn shěn shí jiān yòng,biàn zhuǎn wú qióng zhòng gǔ jīn。

逍遥咏

赵炅

脱空谩语莫知真,诳惑愚蒙呼杀人。tuō kōng mán yǔ mò zhī zhēn,kuáng huò yú méng hū shā rén。
爱者拟求名利用,被他误赚怕论申。ài zhě nǐ qiú míng lì yòng,bèi tā wù zhuàn pà lùn shēn。
唯言草异生岩谷,更说天涯泛海津。wéi yán cǎo yì shēng yán gǔ,gèng shuō tiān yá fàn hǎi jīn。
有甚相干争道理,几家烧鍊几家贫。yǒu shén xiāng gàn zhēng dào lǐ,jǐ jiā shāo liàn jǐ jiā pín。

逍遥咏

赵炅

逍遥理路达三清,非是寻常取次名。xiāo yáo lǐ lù dá sān qīng,fēi shì xún cháng qǔ cì míng。
此语不宗凡见识,笼罗大象显昭明。cǐ yǔ bù zōng fán jiàn shí,lóng luó dà xiàng xiǎn zhāo míng。
傍通照料周遮远,异境凡从智慧生。bàng tōng zhào liào zhōu zhē yuǎn,yì jìng fán cóng zhì huì shēng。
言丈室中谁口默,真心传受一般平。yán zhàng shì zhōng shuí kǒu mò,zhēn xīn chuán shòu yī bān píng。

逍遥咏

赵炅

大道逢来是宿缘,终期定可访真仙。dà dào féng lái shì sù yuán,zhōng qī dìng kě fǎng zhēn xiān。
山中修鍊非州郡,城里无荒隐市廛。shān zhōng xiū liàn fēi zhōu jùn,chéng lǐ wú huāng yǐn shì chán。
秘术岂教容易得,幽深还许递相传。mì shù qǐ jiào róng yì dé,yōu shēn hái xǔ dì xiāng chuán。
超凡入圣浑闲事,问取人间十洞天。chāo fán rù shèng hún xián shì,wèn qǔ rén jiān shí dòng tiān。

逍遥咏

赵炅

道法穷来理甚玄,知之修鍊口亲传。dào fǎ qióng lái lǐ shén xuán,zhī zhī xiū liàn kǒu qīn chuán。
栖真有象藏乌兔,自在遨游本地仙。qī zhēn yǒu xiàng cáng wū tù,zì zài áo yóu běn dì xiān。
赤水华池须是秘,黄牙宝鼎要精研。chì shuǐ huá chí xū shì mì,huáng yá bǎo dǐng yào jīng yán。
灵胎变化无相克,龙虎升腾论汞铅。líng tāi biàn huà wú xiāng kè,lóng hǔ shēng téng lùn gǒng qiān。

逍遥咏

赵炅

玄机圣境谩劳心,何似穷研道理深。xuán jī shèng jìng mán láo xīn,hé shì qióng yán dào lǐ shēn。
升降自然随我命,莫教虚度向光阴。shēng jiàng zì rán suí wǒ mìng,mò jiào xū dù xiàng guāng yīn。
几人达得幽闲趣,如树争高力不任。jǐ rén dá dé yōu xián qù,rú shù zhēng gāo lì bù rèn。
闇里差殊终坠堕,神仙尚恐有飞沈。àn lǐ chà shū zhōng zhuì duò,shén xiān shàng kǒng yǒu fēi shěn。

逍遥咏

赵炅

济世勤行任百年,方知大道自昭宣。jì shì qín xíng rèn bǎi nián,fāng zhī dà dào zì zhāo xuān。
休夸解变黄金术,谁信空磨白玉穿。xiū kuā jiě biàn huáng jīn shù,shuí xìn kōng mó bái yù chuān。
智慧宜从高见识,阴功及物最弥坚。zhì huì yí cóng gāo jiàn shí,yīn gōng jí wù zuì mí jiān。
是非达取此言语,宇宙常存隐圣贤。shì fēi dá qǔ cǐ yán yǔ,yǔ zhòu cháng cún yǐn shèng xián。

逍遥咏

赵炅

青松本不树萧条,学士因何智自劳。qīng sōng běn bù shù xiāo tiáo,xué shì yīn hé zhì zì láo。
金水朗然明皎洁,雪山堆积就中高。jīn shuǐ lǎng rán míng jiǎo jié,xuě shān duī jī jiù zhōng gāo。
志心但觅三神药,凡目难观万里毫。zhì xīn dàn mì sān shén yào,fán mù nán guān wàn lǐ háo。
我独闲吟谁解意,悠哉丽日压灵鳌。wǒ dú xián yín shuí jiě yì,yōu zāi lì rì yā líng áo。

逍遥咏

赵炅

乘云驾鹤自西东,修鍊真人意气雄。chéng yún jià hè zì xī dōng,xiū liàn zhēn rén yì qì xióng。
出离凡为高见识,周旋道理远怀通。chū lí fán wèi gāo jiàn shí,zhōu xuán dào lǐ yuǎn huái tōng。
愚迷尽说皆非实,解者方知事不空。yú mí jǐn shuō jiē fēi shí,jiě zhě fāng zhī shì bù kōng。
宿业大都心外障,有缘岁月易成功。sù yè dà dōu xīn wài zhàng,yǒu yuán suì yuè yì chéng gōng。

逍遥咏

赵炅

八风雷动绕炎洲,巨海波浪四畔流。bā fēng léi dòng rào yán zhōu,jù hǎi bō làng sì pàn liú。
鼠向此中毛骨异,布成将旧火燃休。shǔ xiàng cǐ zhōng máo gǔ yì,bù chéng jiāng jiù huǒ rán xiū。
白银绛阙光霞丽,紫玉黄芝瑞气浮。bái yín jiàng quē guāng xiá lì,zǐ yù huáng zhī ruì qì fú。
圣境山林人莫讶,延年皆是众仙游。shèng jìng shān lín rén mò yà,yán nián jiē shì zhòng xiān yóu。

逍遥咏

赵炅

穷真妙理访仙乡,云水青山地久长。qióng zhēn miào lǐ fǎng xiān xiāng,yún shuǐ qīng shān dì jiǔ zhǎng。
闻说洞中诸境异,谁知鼎内有非常。wén shuō dòng zhōng zhū jìng yì,shuí zhī dǐng nèi yǒu fēi cháng。
遭逢只是因缘感,费力无成枉用忙。zāo féng zhǐ shì yīn yuán gǎn,fèi lì wú chéng wǎng yòng máng。
瑞气青天含象彩,十洲闲坐论阴阳。ruì qì qīng tiān hán xiàng cǎi,shí zhōu xián zuò lùn yīn yáng。

逍遥咏

赵炅

岂将容易话长生,辛苦徒劳业未精。qǐ jiāng róng yì huà zhǎng shēng,xīn kǔ tú láo yè wèi jīng。
安肯便教贪上得,先须礼让后纯诚。ān kěn biàn jiào tān shàng dé,xiān xū lǐ ràng hòu chún chéng。
绛霄音旨人难解,白雪消停竖有横。jiàng xiāo yīn zhǐ rén nán jiě,bái xuě xiāo tíng shù yǒu héng。
象外仙山诸境趣,若非修鍊蹑三清。xiàng wài xiān shān zhū jìng qù,ruò fēi xiū liàn niè sān qīng。

逍遥咏

赵炅

丹丘雾彩好林峦,尽是天宫不死仙。dān qiū wù cǎi hǎo lín luán,jǐn shì tiān gōng bù sǐ xiān。
常与神人为窟宅,能兴风雨秀山川。cháng yǔ shén rén wèi kū zhái,néng xīng fēng yǔ xiù shān chuān。
溪头云出摇红叶,谷口村稀伴碧烟。xī tóu yún chū yáo hóng yè,gǔ kǒu cūn xī bàn bì yān。
题品洞门房密秘,隐藏踪迹恐相传。tí pǐn dòng mén fáng mì mì,yǐn cáng zōng jì kǒng xiāng chuán。

逍遥咏

赵炅

南来北去及东西,万物难归一等齐。nán lái běi qù jí dōng xī,wàn wù nán guī yī děng qí。
倏忽争知兴变易,幽玄恬澹不昏迷。shū hū zhēng zhī xīng biàn yì,yōu xuán tián dàn bù hūn mí。
区分有截无邪见,轨范如空咏好题。qū fēn yǒu jié wú xié jiàn,guǐ fàn rú kōng yǒng hǎo tí。
天且岂容私辅德,功成自竖入云梯。tiān qiě qǐ róng sī fǔ dé,gōng chéng zì shù rù yún tī。

逍遥咏

赵炅

天地为炉我自知,人无远虑必生疑。tiān dì wèi lú wǒ zì zhī,rén wú yuǎn lǜ bì shēng yí。
功夫未至劳悬想,增外声闻不改移。gōng fū wèi zhì láo xuán xiǎng,zēng wài shēng wén bù gǎi yí。
机巧岂逢容易得,是非终究欲何之。jī qiǎo qǐ féng róng yì dé,shì fēi zhōng jiū yù hé zhī。
思量大海深渊理,光阴虚度影参差。sī liàng dà hǎi shēn yuān lǐ,guāng yīn xū dù yǐng cān chà。