古诗词

逍遥咏

赵炅

世界无穷尽,论之远更深。shì jiè wú qióng jǐn,lùn zhī yuǎn gèng shēn。
阴阳分皂白,瓦砾变黄金。yīn yáng fēn zào bái,wǎ lì biàn huáng jīn。
报应终还有,邪求不易寻。bào yīng zhōng hái yǒu,xié qiú bù yì xún。
匆忙谁正定,须是合天心。cōng máng shuí zhèng dìng,xū shì hé tiān xīn。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

逍遥咏

赵炅

流砂一味细堪观,万象笼罗几百般。liú shā yī wèi xì kān guān,wàn xiàng lóng luó jǐ bǎi bān。
须向铅中相假合,分成鼎内见其端。xū xiàng qiān zhōng xiāng jiǎ hé,fēn chéng dǐng nèi jiàn qí duān。
烟霞聚散归深谷,水火相逢不用乾。yān xiá jù sàn guī shēn gǔ,shuǐ huǒ xiāng féng bù yòng qián。
养就大还升世界,月宫乞取桂花看。yǎng jiù dà hái shēng shì jiè,yuè gōng qǐ qǔ guì huā kàn。

逍遥咏

赵炅

昆仑山上聚神仙,羽驾争行意不偏。kūn lún shān shàng jù shén xiān,yǔ jià zhēng xíng yì bù piān。
积雪远看攲下界,巅峰高认涌流泉。jī xuě yuǎn kàn qī xià jiè,diān fēng gāo rèn yǒng liú quán。
真空的实难堪比,异景皆从造化迁。zhēn kōng de shí nán kān bǐ,yì jǐng jiē cóng zào huà qiān。
秘密岂教容易辨,玄中之外更深玄。mì mì qǐ jiào róng yì biàn,xuán zhōng zhī wài gèng shēn xuán。

逍遥咏

赵炅

溟溟沧海浪涛深,雾蔽山峦不易寻。míng míng cāng hǎi làng tāo shēn,wù bì shān luán bù yì xún。
紫盖洞庭人驾鹤,虹霓城郭道为林。zǐ gài dòng tíng rén jià hè,hóng ní chéng guō dào wèi lín。
幽玄相去何多少,巧拙无由智慧侵。yōu xuán xiāng qù hé duō shǎo,qiǎo zhuō wú yóu zhì huì qīn。
尽是同缘相引接,从容语话八仙心。jǐn shì tóng yuán xiāng yǐn jiē,cóng róng yǔ huà bā xiān xīn。

逍遥咏

赵炅

大都滋味莫因循,减节从教岁月身。dà dōu zī wèi mò yīn xún,jiǎn jié cóng jiào suì yuè shēn。
述作比图人世解,凡情谩说内丹真。shù zuò bǐ tú rén shì jiě,fán qíng mán shuō nèi dān zhēn。
消停意上宽还远,宗旨犹来最好亲。xiāo tíng yì shàng kuān hái yuǎn,zōng zhǐ yóu lái zuì hǎo qīn。
动静机关勿劳苦,坎离卦象善调匀。dòng jìng jī guān wù láo kǔ,kǎn lí guà xiàng shàn diào yún。

逍遥咏

赵炅

逍遥但信莫狐疑,天自高兮地本卑。xiāo yáo dàn xìn mò hú yí,tiān zì gāo xī dì běn bēi。
晓取声闻归至道,从来法则尽如斯。xiǎo qǔ shēng wén guī zhì dào,cóng lái fǎ zé jǐn rú sī。
物情运化真纯理,谩说周遮问不知。wù qíng yùn huà zhēn chún lǐ,mán shuō zhōu zhē wèn bù zhī。
性识贤愚俱一体,善缘恶业影相随。xìng shí xián yú jù yī tǐ,shàn yuán è yè yǐng xiāng suí。

逍遥咏

赵炅

灵芝出见少人知,此是含玄故不疑。líng zhī chū jiàn shǎo rén zhī,cǐ shì hán xuán gù bù yí。
隐逸大同非妄想,精诚自化岂参差。yǐn yì dà tóng fēi wàng xiǎng,jīng chéng zì huà qǐ cān chà。
翱翔碧落乘云驾,宛转虹霓入室时。áo xiáng bì luò chéng yún jià,wǎn zhuǎn hóng ní rù shì shí。
至道就中升降等,凡田日用有盈亏。zhì dào jiù zhōng shēng jiàng děng,fán tián rì yòng yǒu yíng kuī。

逍遥咏

赵炅

先贤所诫恐心邪,不说神明道理耶。xiān xián suǒ jiè kǒng xīn xié,bù shuō shén míng dào lǐ yé。
岂信炉中生白雪,是非汞内产丹砂。qǐ xìn lú zhōng shēng bái xuě,shì fēi gǒng nèi chǎn dān shā。
华池自有延龄药,龙虎相逢王几家。huá chí zì yǒu yán líng yào,lóng hǔ xiāng féng wáng jǐ jiā。
十月阴阳须满足,馀残审细勿教差。shí yuè yīn yáng xū mǎn zú,yú cán shěn xì wù jiào chà。

逍遥咏

赵炅

彩云轻举压天津,舞鹤迎鸾自在身。cǎi yún qīng jǔ yā tiān jīn,wǔ hè yíng luán zì zài shēn。
蟾影枝开三岛树,桃花风弄十洲春。chán yǐng zhī kāi sān dǎo shù,táo huā fēng nòng shí zhōu chūn。
相传灵异无虚说,道理分明尽是真。xiāng chuán líng yì wú xū shuō,dào lǐ fēn míng jǐn shì zhēn。
但信此中深护慎,修行所愿勿因循。dàn xìn cǐ zhōng shēn hù shèn,xiū xíng suǒ yuàn wù yīn xún。

逍遥咏

赵炅

刚柔得所自安宁,五色霞光景象清。gāng róu dé suǒ zì ān níng,wǔ sè xiá guāng jǐng xiàng qīng。
龙倚穴吟云雨至,虎依岩啸涧风生。lóng yǐ xué yín yún yǔ zhì,hǔ yī yán xiào jiàn fēng shēng。
从容海峤非遥远,倏忽烟萝别有情。cóng róng hǎi jiào fēi yáo yuǎn,shū hū yān luó bié yǒu qíng。
谁到真空闲密地,火轮玉阙镇常明。shuí dào zhēn kōng xián mì dì,huǒ lún yù quē zhèn cháng míng。

逍遥咏

赵炅

天非爱道许人修,学士愚迷不到头。tiān fēi ài dào xǔ rén xiū,xué shì yú mí bù dào tóu。
内境拟将何所用,杳知深邃故难求。nèi jìng nǐ jiāng hé suǒ yòng,yǎo zhī shēn suì gù nán qiú。
丹霞隐密堪依仗,雪月纵横入品流。dān xiá yǐn mì kān yī zhàng,xuě yuè zòng héng rù pǐn liú。
消息顿然潜世虑,凡岐圣路有刚柔。xiāo xī dùn rán qián shì lǜ,fán qí shèng lù yǒu gāng róu。

逍遥咏

赵炅

逍遥里外混诸天,澹荡其中四叙间。xiāo yáo lǐ wài hùn zhū tiān,dàn dàng qí zhōng sì xù jiān。
拂拭尘埃明印月,遍驱神鬼锁骊山。fú shì chén āi míng yìn yuè,biàn qū shén guǐ suǒ lí shān。
装添出没何奇异,秘隐藏真未是闲。zhuāng tiān chū méi hé qí yì,mì yǐn cáng zhēn wèi shì xián。
但好消详清景内,勿生疑虑动机关。dàn hǎo xiāo xiáng qīng jǐng nèi,wù shēng yí lǜ dòng jī guān。

逍遥咏

赵炅

口称千岁少年颜,不是天人即地仙。kǒu chēng qiān suì shǎo nián yán,bù shì tiān rén jí dì xiān。
四海五湖皆遍历,十洲三岛去周迁。sì hǎi wǔ hú jiē biàn lì,shí zhōu sān dǎo qù zhōu qiān。
道高举措何优劣,精彩非常语更贤。dào gāo jǔ cuò hé yōu liè,jīng cǎi fēi cháng yǔ gèng xián。
物理开襟通象外,未知几许达深玄。wù lǐ kāi jīn tōng xiàng wài,wèi zhī jǐ xǔ dá shēn xuán。

逍遥咏

赵炅

鸾栖洞府影交加,金鼎将成岂用夸。luán qī dòng fǔ yǐng jiāo jiā,jīn dǐng jiāng chéng qǐ yòng kuā。
向日迎阳炉上火,中秋望月桂开华。xiàng rì yíng yáng lú shàng huǒ,zhōng qiū wàng yuè guì kāi huá。
丹砂伏定纵横药,白雪飞腾不离家。dān shā fú dìng zòng héng yào,bái xuě fēi téng bù lí jiā。
一种为铅铅自化,灵胎母子笑天涯。yī zhǒng wèi qiān qiān zì huà,líng tāi mǔ zi xiào tiān yá。

逍遥咏

赵炅

离男坎女甚清廉,金鼎分毫上火炎。lí nán kǎn nǚ shén qīng lián,jīn dǐng fēn háo shàng huǒ yán。
莫把馀心怀利用,古先学士诫无厌。mò bǎ yú xīn huái lì yòng,gǔ xiān xué shì jiè wú yàn。
深藏异宝参详理,已渐成形旋要添。shēn cáng yì bǎo cān xiáng lǐ,yǐ jiàn chéng xíng xuán yào tiān。
运转但教经岁月,光扬溢目众人瞻。yùn zhuǎn dàn jiào jīng suì yuè,guāng yáng yì mù zhòng rén zhān。

逍遥咏

赵炅

何人晓了是兼非,铅汞从凡隐圣机。hé rén xiǎo le shì jiān fēi,qiān gǒng cóng fán yǐn shèng jī。
福寿丹砂随日变,长生药鼎负龙威。fú shòu dān shā suí rì biàn,zhǎng shēng yào dǐng fù lóng wēi。
秦皇汉武终邪见,大道神仙在杳微。qín huáng hàn wǔ zhōng xié jiàn,dà dào shén xiān zài yǎo wēi。
学似牛毛成似角,故然堪笑两无依。xué shì niú máo chéng shì jiǎo,gù rán kān xiào liǎng wú yī。