古诗词

缘识

赵炅

春色春兮景媚妍,薰风暖润物华鲜。chūn sè chūn xī jǐng mèi yán,xūn fēng nuǎn rùn wù huá xiān。
上林花结和香雾,絮压轻轻软似绵。shàng lín huā jié hé xiāng wù,xù yā qīng qīng ruǎn shì mián。
寰中运启大平年,文武须精百艺全。huán zhōng yùn qǐ dà píng nián,wén wǔ xū jīng bǎi yì quán。
弄影马骄难控勒,龟兹韵雅奏钧天。nòng yǐng mǎ jiāo nán kòng lēi,guī zī yùn yǎ zòu jūn tiān。
仙仗仪排亲自注,电转星毬来进御。xiān zhàng yí pái qīn zì zhù,diàn zhuǎn xīng qiú lái jìn yù。
玄之寂妙得其玄,更重人前举止措。xuán zhī jì miào dé qí xuán,gèng zhòng rén qián jǔ zhǐ cuò。
靴衫束带两分行,七宝鞭擎呈内库。xuē shān shù dài liǎng fēn xíng,qī bǎo biān qíng chéng nèi kù。
一坦平兮殿毬场,国乐调兮甚锵洋。yī tǎn píng xī diàn qiú chǎng,guó lè diào xī shén qiāng yáng。
掀天沸渭轰鼍鼓,返朴纯诚敩三皇。xiān tiān fèi wèi hōng tuó gǔ,fǎn pǔ chún chéng xiào sān huáng。
折旋俯仰怡情悦,乾坤日月尽舒光。zhé xuán fǔ yǎng yí qíng yuè,qián kūn rì yuè jǐn shū guāng。
龙马徘徊多步骤,生狞堪羡困垂缰。lóng mǎ pái huái duō bù zhòu,shēng níng kān xiàn kùn chuí jiāng。
绣䪌红绦金蹀躞,銮铃珂佩水精装。xiù zhàn hóng tāo jīn dié xiè,luán líng kē pèi shuǐ jīng zhuāng。
五云庆集鹤为驾,短袍新样甚风雅。wǔ yún qìng jí hè wèi jià,duǎn páo xīn yàng shén fēng yǎ。
东西相望贺头筹,欢呼蹈舞金阶下。dōng xī xiāng wàng hè tóu chóu,huān hū dǎo wǔ jīn jiē xià。
隔宿閤门宣侍臣,厩中令拣驯良马。gé sù gé mén xuān shì chén,jiù zhōng lìng jiǎn xùn liáng mǎ。
紫气盘旋分月仗,庭芜尽去平如掌。zǐ qì pán xuán fēn yuè zhàng,tíng wú jǐn qù píng rú zhǎng。
趫捷雄雄镂镫轻,雷声唱彻迎空响。qiáo jié xióng xióng lòu dèng qīng,léi shēng chàng chè yíng kōng xiǎng。
俄然斗转俱浑霍,亦非骇目犹人作。é rán dòu zhuǎn jù hún huò,yì fēi hài mù yóu rén zuò。
学之玄妙似通神,凤翼藏珠岂易落。xué zhī xuán miào shì tōng shén,fèng yì cáng zhū qǐ yì luò。
傍捎正击有多门,斜身用力轻敲斫。bàng shāo zhèng jī yǒu duō mén,xié shēn yòng lì qīng qiāo zhuó。
我因闲暇自销停,对手临时相架阁。wǒ yīn xián xiá zì xiāo tíng,duì shǒu lín shí xiāng jià gé。
深似交锋立战轼,匹马纵横藉筋脚。shēn shì jiāo fēng lì zhàn shì,pǐ mǎ zòng héng jí jīn jiǎo。
孤星远迸向人飞,云开瑞色天,清廓打三筹,公子王孙第一流。gū xīng yuǎn bèng xiàng rén fēi,yún kāi ruì sè tiān,qīng kuò dǎ sān chóu,gōng zi wáng sūn dì yī liú。
声高唱好绣旗举,响亮欢声动十洲。shēng gāo chàng hǎo xiù qí jǔ,xiǎng liàng huān shēng dòng shí zhōu。
齐拜彤庭临玉砌,香随雾散堕鳌头。qí bài tóng tíng lín yù qì,xiāng suí wù sàn duò áo tóu。
奔驰系合班,供奉内臣侧。bēn chí xì hé bān,gōng fèng nèi chén cè。
祥烟澹荡俨清风,御筵开处浮春色。xiáng yān dàn dàng yǎn qīng fēng,yù yán kāi chù fú chūn sè。
弦管调高甚谐和,排优次第用心怕。xián guǎn diào gāo shén xié hé,pái yōu cì dì yòng xīn pà。
难中最难人健羡,困即暂来临玉殿。nán zhōng zuì nán rén jiàn xiàn,kùn jí zàn lái lín yù diàn。
苑花方盛重暄和,特会群臣开广宴。yuàn huā fāng shèng zhòng xuān hé,tè huì qún chén kāi guǎng yàn。
广宴初启日迟迟,时饮醲醪红满面。guǎng yàn chū qǐ rì chí chí,shí yǐn nóng láo hóng mǎn miàn。
唯将煦育遍覃恩,狻猊喷袅龙香散。wéi jiāng xù yù biàn tán ēn,suān ní pēn niǎo lóng xiāng sàn。
四寒偃戈征将闲,丧胆犬戎寻不见。sì hán yǎn gē zhēng jiāng xián,sàng dǎn quǎn róng xún bù jiàn。
牡丹澹兮白如雪,打毬妙兮多指诀。mǔ dān dàn xī bái rú xuě,dǎ qiú miào xī duō zhǐ jué。
似展兵机演智谋,风旋两阴甚奇绝。shì zhǎn bīng jī yǎn zhì móu,fēng xuán liǎng yīn shén qí jué。
每争竞逐向前冲,星高陨坠相钩拽。měi zhēng jìng zhú xiàng qián chōng,xīng gāo yǔn zhuì xiāng gōu zhuāi。
声传士庶万千家,济济锵锵耀辉华。shēng chuán shì shù wàn qiān jiā,jì jì qiāng qiāng yào huī huá。
从人巧拙快予意,欢呼动地喜交加。cóng rén qiǎo zhuō kuài yǔ yì,huān hū dòng dì xǐ jiāo jiā。
我缘寡薄非明主,礼乐风俗成规矩。wǒ yuán guǎ báo fēi míng zhǔ,lǐ lè fēng sú chéng guī jǔ。
笑他左右尽狂心,文臣战将多如雨。xiào tā zuǒ yòu jǐn kuáng xīn,wén chén zhàn jiāng duō rú yǔ。
修持管笔故无疑,威慑遐荒用神武。xiū chí guǎn bǐ gù wú yí,wēi shè xiá huāng yòng shén wǔ。
僚宰满面是香尘,一边得失亏先补。liáo zǎi mǎn miàn shì xiāng chén,yī biān dé shī kuī xiān bǔ。
车书混化霸丕图,姬周小世方为数。chē shū hùn huà bà pī tú,jī zhōu xiǎo shì fāng wèi shù。
休言落雁射双雕,中原静乱平胡虏。xiū yán luò yàn shè shuāng diāo,zhōng yuán jìng luàn píng hú lǔ。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

缘识其一十二

赵炅

看花终不似春雷,牵引诗情瞑目开。kàn huā zhōng bù shì chūn léi,qiān yǐn shī qíng míng mù kāi。
雨顺风调为上瑞,苍生家足降天来。yǔ shùn fēng diào wèi shàng ruì,cāng shēng jiā zú jiàng tiān lái。

缘识其一十二

赵炅

逍遥本意离尘埃,日见愚痴足可哀。xiāo yáo běn yì lí chén āi,rì jiàn yú chī zú kě āi。
唯愿人心齐一等,花香常近慧风开。wéi yuàn rén xīn qí yī děng,huā xiāng cháng jìn huì fēng kāi。

缘识其一十二

赵炅

一言有善亦须听,终日饱餐不易任。yī yán yǒu shàn yì xū tīng,zhōng rì bǎo cān bù yì rèn。
他织他耕无悯念,世途谁是爱人心。tā zhī tā gēng wú mǐn niàn,shì tú shuí shì ài rén xīn。

缘识其一十二

赵炅

驱驱席不暂安时,勤苦终朝景易移。qū qū xí bù zàn ān shí,qín kǔ zhōng cháo jǐng yì yí。
达得物情深道理,无为堪作后人师。dá dé wù qíng shēn dào lǐ,wú wèi kān zuò hòu rén shī。

缘识其一十二

赵炅

六铢衣帔是神仙,劫劫曾修不偶然。liù zhū yī pèi shì shén xiān,jié jié céng xiū bù ǒu rán。
大道目前人岂会,九天常有万千千。dà dào mù qián rén qǐ huì,jiǔ tiān cháng yǒu wàn qiān qiān。

缘识其一十二

赵炅

终朝烦恼谩相牵,却是他非我自然。zhōng cháo fán nǎo mán xiāng qiān,què shì tā fēi wǒ zì rán。
只愿苍生添景福,康宁常得遇丰年。zhǐ yuàn cāng shēng tiān jǐng fú,kāng níng cháng dé yù fēng nián。

缘识其一十二

赵炅

从来非不求知己,言觉俗情似流水。cóng lái fēi bù qiú zhī jǐ,yán jué sú qíng shì liú shuǐ。
消息毫端总是空,奇哉道味深无比。xiāo xī háo duān zǒng shì kōng,qí zāi dào wèi shēn wú bǐ。

缘识其一十二

赵炅

性成孤僻爱清山,鹤唳云霄意自闲。xìng chéng gū pì ài qīng shān,hè lì yún xiāo yì zì xián。
物外更将和气约,精修便得扣玄关。wù wài gèng jiāng hé qì yuē,jīng xiū biàn dé kòu xuán guān。

缘识其一十二

赵炅

神仙洞府好逍遥,不似人间岁月销。shén xiān dòng fǔ hǎo xiāo yáo,bù shì rén jiān suì yuè xiāo。
海岳高深谁可测,九重天上自相邀。hǎi yuè gāo shēn shuí kě cè,jiǔ zhòng tiān shàng zì xiāng yāo。

缘识其一十二

赵炅

不曾师受有文章,天与聪明作久长。bù céng shī shòu yǒu wén zhāng,tiān yǔ cōng míng zuò jiǔ zhǎng。
道味自然玄境外,凡中奇异必非常。dào wèi zì rán xuán jìng wài,fán zhōng qí yì bì fēi cháng。

缘识其一十二

赵炅

道门长啸扣玄关,咀嚼盈虚口不闲。dào mén zhǎng xiào kòu xuán guān,jǔ jué yíng xū kǒu bù xián。
峰顶怡情松作笠,五湖来往看人间。fēng dǐng yí qíng sōng zuò lì,wǔ hú lái wǎng kàn rén jiān。

缘识其一十二

赵炅

年过百几鬓如鸦,到处安然便是家。nián guò bǎi jǐ bìn rú yā,dào chù ān rán biàn shì jiā。
醉后有时相诘问,更言我解种黄芽。zuì hòu yǒu shí xiāng jí wèn,gèng yán wǒ jiě zhǒng huáng yá。

缘识其一十二

赵炅

昆仑山上玉楼前,五色祥光混紫烟。kūn lún shān shàng yù lóu qián,wǔ sè xiáng guāng hùn zǐ yān。
景物不同人世界,群仙时醉卧花眠。jǐng wù bù tóng rén shì jiè,qún xiān shí zuì wò huā mián。

缘识其一十二

赵炅

一茎枯竹作渔竿,同畏蛟螭坐钓滩。yī jīng kū zhú zuò yú gān,tóng wèi jiāo chī zuò diào tān。
若获得鱼船许大,应想恐悚不心安。ruò huò dé yú chuán xǔ dà,yīng xiǎng kǒng sǒng bù xīn ān。

缘识其二

赵炅

玉浆时复咽于津,通畅全胜百味珍。yù jiāng shí fù yàn yú jīn,tōng chàng quán shèng bǎi wèi zhēn。
满口馨香兼自得,颜容改变作真人。mǎn kǒu xīn xiāng jiān zì dé,yán róng gǎi biàn zuò zhēn rén。