古诗词

缘识

赵炅

春色春兮景媚妍,薰风暖润物华鲜。chūn sè chūn xī jǐng mèi yán,xūn fēng nuǎn rùn wù huá xiān。
上林花结和香雾,絮压轻轻软似绵。shàng lín huā jié hé xiāng wù,xù yā qīng qīng ruǎn shì mián。
寰中运启大平年,文武须精百艺全。huán zhōng yùn qǐ dà píng nián,wén wǔ xū jīng bǎi yì quán。
弄影马骄难控勒,龟兹韵雅奏钧天。nòng yǐng mǎ jiāo nán kòng lēi,guī zī yùn yǎ zòu jūn tiān。
仙仗仪排亲自注,电转星毬来进御。xiān zhàng yí pái qīn zì zhù,diàn zhuǎn xīng qiú lái jìn yù。
玄之寂妙得其玄,更重人前举止措。xuán zhī jì miào dé qí xuán,gèng zhòng rén qián jǔ zhǐ cuò。
靴衫束带两分行,七宝鞭擎呈内库。xuē shān shù dài liǎng fēn xíng,qī bǎo biān qíng chéng nèi kù。
一坦平兮殿毬场,国乐调兮甚锵洋。yī tǎn píng xī diàn qiú chǎng,guó lè diào xī shén qiāng yáng。
掀天沸渭轰鼍鼓,返朴纯诚敩三皇。xiān tiān fèi wèi hōng tuó gǔ,fǎn pǔ chún chéng xiào sān huáng。
折旋俯仰怡情悦,乾坤日月尽舒光。zhé xuán fǔ yǎng yí qíng yuè,qián kūn rì yuè jǐn shū guāng。
龙马徘徊多步骤,生狞堪羡困垂缰。lóng mǎ pái huái duō bù zhòu,shēng níng kān xiàn kùn chuí jiāng。
绣䪌红绦金蹀躞,銮铃珂佩水精装。xiù zhàn hóng tāo jīn dié xiè,luán líng kē pèi shuǐ jīng zhuāng。
五云庆集鹤为驾,短袍新样甚风雅。wǔ yún qìng jí hè wèi jià,duǎn páo xīn yàng shén fēng yǎ。
东西相望贺头筹,欢呼蹈舞金阶下。dōng xī xiāng wàng hè tóu chóu,huān hū dǎo wǔ jīn jiē xià。
隔宿閤门宣侍臣,厩中令拣驯良马。gé sù gé mén xuān shì chén,jiù zhōng lìng jiǎn xùn liáng mǎ。
紫气盘旋分月仗,庭芜尽去平如掌。zǐ qì pán xuán fēn yuè zhàng,tíng wú jǐn qù píng rú zhǎng。
趫捷雄雄镂镫轻,雷声唱彻迎空响。qiáo jié xióng xióng lòu dèng qīng,léi shēng chàng chè yíng kōng xiǎng。
俄然斗转俱浑霍,亦非骇目犹人作。é rán dòu zhuǎn jù hún huò,yì fēi hài mù yóu rén zuò。
学之玄妙似通神,凤翼藏珠岂易落。xué zhī xuán miào shì tōng shén,fèng yì cáng zhū qǐ yì luò。
傍捎正击有多门,斜身用力轻敲斫。bàng shāo zhèng jī yǒu duō mén,xié shēn yòng lì qīng qiāo zhuó。
我因闲暇自销停,对手临时相架阁。wǒ yīn xián xiá zì xiāo tíng,duì shǒu lín shí xiāng jià gé。
深似交锋立战轼,匹马纵横藉筋脚。shēn shì jiāo fēng lì zhàn shì,pǐ mǎ zòng héng jí jīn jiǎo。
孤星远迸向人飞,云开瑞色天,清廓打三筹,公子王孙第一流。gū xīng yuǎn bèng xiàng rén fēi,yún kāi ruì sè tiān,qīng kuò dǎ sān chóu,gōng zi wáng sūn dì yī liú。
声高唱好绣旗举,响亮欢声动十洲。shēng gāo chàng hǎo xiù qí jǔ,xiǎng liàng huān shēng dòng shí zhōu。
齐拜彤庭临玉砌,香随雾散堕鳌头。qí bài tóng tíng lín yù qì,xiāng suí wù sàn duò áo tóu。
奔驰系合班,供奉内臣侧。bēn chí xì hé bān,gōng fèng nèi chén cè。
祥烟澹荡俨清风,御筵开处浮春色。xiáng yān dàn dàng yǎn qīng fēng,yù yán kāi chù fú chūn sè。
弦管调高甚谐和,排优次第用心怕。xián guǎn diào gāo shén xié hé,pái yōu cì dì yòng xīn pà。
难中最难人健羡,困即暂来临玉殿。nán zhōng zuì nán rén jiàn xiàn,kùn jí zàn lái lín yù diàn。
苑花方盛重暄和,特会群臣开广宴。yuàn huā fāng shèng zhòng xuān hé,tè huì qún chén kāi guǎng yàn。
广宴初启日迟迟,时饮醲醪红满面。guǎng yàn chū qǐ rì chí chí,shí yǐn nóng láo hóng mǎn miàn。
唯将煦育遍覃恩,狻猊喷袅龙香散。wéi jiāng xù yù biàn tán ēn,suān ní pēn niǎo lóng xiāng sàn。
四寒偃戈征将闲,丧胆犬戎寻不见。sì hán yǎn gē zhēng jiāng xián,sàng dǎn quǎn róng xún bù jiàn。
牡丹澹兮白如雪,打毬妙兮多指诀。mǔ dān dàn xī bái rú xuě,dǎ qiú miào xī duō zhǐ jué。
似展兵机演智谋,风旋两阴甚奇绝。shì zhǎn bīng jī yǎn zhì móu,fēng xuán liǎng yīn shén qí jué。
每争竞逐向前冲,星高陨坠相钩拽。měi zhēng jìng zhú xiàng qián chōng,xīng gāo yǔn zhuì xiāng gōu zhuāi。
声传士庶万千家,济济锵锵耀辉华。shēng chuán shì shù wàn qiān jiā,jì jì qiāng qiāng yào huī huá。
从人巧拙快予意,欢呼动地喜交加。cóng rén qiǎo zhuō kuài yǔ yì,huān hū dòng dì xǐ jiāo jiā。
我缘寡薄非明主,礼乐风俗成规矩。wǒ yuán guǎ báo fēi míng zhǔ,lǐ lè fēng sú chéng guī jǔ。
笑他左右尽狂心,文臣战将多如雨。xiào tā zuǒ yòu jǐn kuáng xīn,wén chén zhàn jiāng duō rú yǔ。
修持管笔故无疑,威慑遐荒用神武。xiū chí guǎn bǐ gù wú yí,wēi shè xiá huāng yòng shén wǔ。
僚宰满面是香尘,一边得失亏先补。liáo zǎi mǎn miàn shì xiāng chén,yī biān dé shī kuī xiān bǔ。
车书混化霸丕图,姬周小世方为数。chē shū hùn huà bà pī tú,jī zhōu xiǎo shì fāng wèi shù。
休言落雁射双雕,中原静乱平胡虏。xiū yán luò yàn shè shuāng diāo,zhōng yuán jìng luàn píng hú lǔ。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

缘识其二十八

赵炅

阮咸初立意,偷得姮娥月。ruǎn xián chū lì yì,tōu dé héng é yuè。
三柱应琴徽,五音更互发。sān zhù yīng qín huī,wǔ yīn gèng hù fā。
堪听诸调弄,勾锁无休歇。kān tīng zhū diào nòng,gōu suǒ wú xiū xiē。
闲暇优游子,顺风吟案揭。xián xiá yōu yóu zi,shùn fēng yín àn jiē。
时闻宣九奏,凤翅手轮抹。shí wén xuān jiǔ zòu,fèng chì shǒu lún mǒ。
引思何奇妙,广陵散白雪。yǐn sī hé qí miào,guǎng líng sàn bái xuě。
稀中逢绝艺,解弹能指拨。xī zhōng féng jué yì,jiě dàn néng zhǐ bō。
放纵知狂逸,四弦凭审察。fàng zòng zhī kuáng yì,sì xián píng shěn chá。
慢来长不断,急则声相轧。màn lái zhǎng bù duàn,jí zé shēng xiāng yà。
春莺虽好语,难将比并说。chūn yīng suī hǎo yǔ,nán jiāng bǐ bìng shuō。

缘识其二十八

赵炅

人心乐乐聚神州,秀丽烟霞胜十洲。rén xīn lè lè jù shén zhōu,xiù lì yān xiá shèng shí zhōu。
细柳高来齐拂岸,飞凫时下傍轻舟。xì liǔ gāo lái qí fú àn,fēi fú shí xià bàng qīng zhōu。
风摇碧浪藏鱼窟,园里朱樱满树头。fēng yáo bì làng cáng yú kū,yuán lǐ zhū yīng mǎn shù tóu。
歌唱新声双揭调,花前别是一般流。gē chàng xīn shēng shuāng jiē diào,huā qián bié shì yī bān liú。
揎衫整羽揩金镞,圆月开弓射白鸥。xuān shān zhěng yǔ kāi jīn zú,yuán yuè kāi gōng shè bái ōu。
云与山连恒为白,春生夏长莫知秋。yún yǔ shān lián héng wèi bái,chūn shēng xià zhǎng mò zhī qiū。
三天得路迷仙府,百辟盈衢从冕旒。sān tiān dé lù mí xiān fǔ,bǎi pì yíng qú cóng miǎn liú。
务本含灵皆自化,和平盛世纵遨游。wù běn hán líng jiē zì huà,hé píng shèng shì zòng áo yóu。

缘识其九

赵炅

露含千滴沥,幻化杳无迹。lù hán qiān dī lì,huàn huà yǎo wú jì。
心重一时间,寸阴堪可惜。xīn zhòng yī shí jiān,cùn yīn kān kě xī。
明根生惠性,德行多饶益。míng gēn shēng huì xìng,dé xíng duō ráo yì。
掌握骊龙珠,纵横不改易。zhǎng wò lí lóng zhū,zòng héng bù gǎi yì。
浮生在眼前,海变黄沙碛。fú shēng zài yǎn qián,hǎi biàn huáng shā qì。
万里似闲云,天高难障隔。wàn lǐ shì xián yún,tiān gāo nán zhàng gé。
春来又复秋,正自销邪僻。chūn lái yòu fù qiū,zhèng zì xiāo xié pì。
欲界共知深,恒河岂荡涤。yù jiè gòng zhī shēn,héng hé qǐ dàng dí。
虚空有路岐,人迷慵去觅。xū kōng yǒu lù qí,rén mí yōng qù mì。
影里架金梯,坚持须是一。yǐng lǐ jià jīn tī,jiān chí xū shì yī。
愚痴恍惚中,返朴归淳质。yú chī huǎng hū zhōng,fǎn pǔ guī chún zhì。
毁誉谩劳烦,终身还不吉。huǐ yù mán láo fán,zhōng shēn hái bù jí。
河水注东流,自然无漂溢。hé shuǐ zhù dōng liú,zì rán wú piāo yì。
上下立尊卑,端恭何得失。shàng xià lì zūn bēi,duān gōng hé dé shī。

逍遥歌其四

赵炅

灵元物象向天涯,古往今来圣事夸。líng yuán wù xiàng xiàng tiān yá,gǔ wǎng jīn lái shèng shì kuā。
无碍智通精进心,研穷理路互交加。wú ài zhì tōng jīng jìn xīn,yán qióng lǐ lù hù jiāo jiā。

逍遥歌其四

赵炅

开关寤寐来相逼,魄走魂归天地力。kāi guān wù mèi lái xiāng bī,pò zǒu hún guī tiān dì lì。
风扫尘埃蹑紫云,睹其颜邈难别识。fēng sǎo chén āi niè zǐ yún,dǔ qí yán miǎo nán bié shí。

逍遥歌其四

赵炅

康哉内景植仙桂,枝叶婆娑深根蒂。kāng zāi nèi jǐng zhí xiān guì,zhī yè pó suō shēn gēn dì。
真宗妙法审来由,修鍊真空无涯际。zhēn zōng miào fǎ shěn lái yóu,xiū liàn zhēn kōng wú yá jì。

逍遥歌其四

赵炅

要知逆顺莫相非,广演周遮隐玄机。yào zhī nì shùn mò xiāng fēi,guǎng yǎn zhōu zhē yǐn xuán jī。
先说艰难后始说,精穷运化遂相依。xiān shuō jiān nán hòu shǐ shuō,jīng qióng yùn huà suì xiāng yī。

逍遥歌其四

赵炅

昔日神仙皆烧鍊,不说根由人岂见。xī rì shén xiān jiē shāo liàn,bù shuō gēn yóu rén qǐ jiàn。
本是凡情枉谩劳,何年待得成九转。běn shì fán qíng wǎng mán láo,hé nián dài dé chéng jiǔ zhuǎn。

缘识

赵炅

我一囊盛宽世界,从头点取人数在。wǒ yī náng shèng kuān shì jiè,cóng tóu diǎn qǔ rén shù zài。
万里山河宽更宽,一切众生智者解。wàn lǐ shān hé kuān gèng kuān,yī qiè zhòng shēng zhì zhě jiě。
因缘殊胜是因缘,方便法门天最大。yīn yuán shū shèng shì yīn yuán,fāng biàn fǎ mén tiān zuì dà。
天最大,无比拟,经文秘在无生理。tiān zuì dà,wú bǐ nǐ,jīng wén mì zài wú shēng lǐ。
知之修鍊是圣人,光阴急速流如水。zhī zhī xiū liàn shì shèng rén,guāng yīn jí sù liú rú shuǐ。
孤云野鹤笑龙吟,扣寂希夷求妙旨。gū yún yě hè xiào lóng yín,kòu jì xī yí qiú miào zhǐ。
但知惭愧常亲善,更能通达解区遣。dàn zhī cán kuì cháng qīn shàn,gèng néng tōng dá jiě qū qiǎn。
辜负琴书得自由,勿令萦恨金刀剪。gū fù qín shū dé zì yóu,wù lìng yíng hèn jīn dāo jiǎn。
离烦恼,大仙上品十洲好。lí fán nǎo,dà xiān shàng pǐn shí zhōu hǎo。
利他贵重无亲疏,便是菩提心至老。lì tā guì zhòng wú qīn shū,biàn shì pú tí xīn zhì lǎo。

缘识

赵炅

自家未达莫来看,解者众生真是汉。zì jiā wèi dá mò lái kàn,jiě zhě zhòng shēng zhēn shì hàn。
世涂烦恼一齐休,修取菩提心不乱。shì tú fán nǎo yī qí xiū,xiū qǔ pú tí xīn bù luàn。
天觉因明凡圣同,苦空圆满光不散。tiān jué yīn míng fán shèng tóng,kǔ kōng yuán mǎn guāng bù sàn。
含识缘中晓了难,爱河须渡达彼岸。hán shí yuán zhōng xiǎo le nán,ài hé xū dù dá bǐ àn。
我见人见众生见,菩萨行持终不惮。wǒ jiàn rén jiàn zhòng shēng jiàn,pú sà xíng chí zhōng bù dàn。
离贪嗔,绝情欲,定相安然无反覆。lí tān chēn,jué qíng yù,dìng xiāng ān rán wú fǎn fù。
从头法归镇长开,郁郁黄花生翠竹。cóng tóu fǎ guī zhèn zhǎng kāi,yù yù huáng huā shēng cuì zhú。
天高地广遍周游,十方妙色能照烛。tiān gāo dì guǎng biàn zhōu yóu,shí fāng miào sè néng zhào zhú。
七宝山高三界中,拔去浮云沈水渌。qī bǎo shān gāo sān jiè zhōng,bá qù fú yún shěn shuǐ lù。
离他一念是因缘,珍重贤圣皆知足。lí tā yī niàn shì yīn yuán,zhēn zhòng xián shèng jiē zhī zú。

缘识

赵炅

天心即是道,佛心即是佛。tiān xīn jí shì dào,fú xīn jí shì fú。
人生有善缘,修行岂废力。rén shēng yǒu shàn yuán,xiū xíng qǐ fèi lì。
悟来瞬息间,暧昧藏五贼。wù lái shùn xī jiān,ài mèi cáng wǔ zéi。
非干智慧中,虚妄不可得。fēi gàn zhì huì zhōng,xū wàng bù kě dé。
小乘尚执迷,大乘堪法则。xiǎo chéng shàng zhí mí,dà chéng kān fǎ zé。
经教有明文,守白便知黑。jīng jiào yǒu míng wén,shǒu bái biàn zhī hēi。

缘识

赵炅

春长秋风败黄叶,白发老人慵把镊。chūn zhǎng qiū fēng bài huáng yè,bái fā lǎo rén yōng bǎ niè。
光景如箭亦如飞,我不聪明贤者说。guāng jǐng rú jiàn yì rú fēi,wǒ bù cōng míng xián zhě shuō。
知近知深知更远,善缘恶境勿交涉。zhī jìn zhī shēn zhī gèng yuǎn,shàn yuán è jìng wù jiāo shè。
勿交涉,语重叠,古往今来闲日月。wù jiāo shè,yǔ zhòng dié,gǔ wǎng jīn lái xián rì yuè。

缘识

赵炅

还淳返朴非用智,黄老之术何简易。hái chún fǎn pǔ fēi yòng zhì,huáng lǎo zhī shù hé jiǎn yì。
不炫聪明时俗清,尽使人人怀忠义。bù xuàn cōng míng shí sú qīng,jǐn shǐ rén rén huái zhōng yì。
密贱得之不下堂,单父得之公私利。mì jiàn dé zhī bù xià táng,dān fù dé zhī gōng sī lì。
无为之道随时化,无为之道随时理。wú wèi zhī dào suí shí huà,wú wèi zhī dào suí shí lǐ。
若能可行,则清净矣。ruò néng kě xíng,zé qīng jìng yǐ。

缘识

赵炅

予持斋,常清净,心田澄寂无争竞。yǔ chí zhāi,cháng qīng jìng,xīn tián chéng jì wú zhēng jìng。
闻尔志念诵真经,明月窗中转孤影。wén ěr zhì niàn sòng zhēn jīng,míng yuè chuāng zhōng zhuǎn gū yǐng。
风自悠扬香满室,因地修行不可得。fēng zì yōu yáng xiāng mǎn shì,yīn dì xiū xíng bù kě dé。
善事是芝兰,恶事是荆棘,实实实实。shàn shì shì zhī lán,è shì shì jīng jí,shí shí shí shí。

缘识

赵炅

茅庵养道静深山,解笑光阴解驻颜。máo ān yǎng dào jìng shēn shān,jiě xiào guāng yīn jiě zhù yán。
谁能苦志离人间,孤云情僻岂容攀。shuí néng kǔ zhì lí rén jiān,gū yún qíng pì qǐ róng pān。
日餐松柏知其味,不问王侯朱紫贵。rì cān sōng bǎi zhī qí wèi,bù wèn wáng hóu zhū zǐ guì。
修行但好倍精专,十洲洞府有神仙。xiū xíng dàn hǎo bèi jīng zhuān,shí zhōu dòng fǔ yǒu shén xiān。