古诗词

缘识

赵炅

大丈夫兮兼文武,君子能仁潜喜怒。dà zhàng fū xī jiān wén wǔ,jūn zi néng rén qián xǐ nù。
强明非是尽周旋,满眼真如不自取。qiáng míng fēi shì jǐn zhōu xuán,mǎn yǎn zhēn rú bù zì qǔ。
三春花卉正芬芳,发作痴迷我也狂。sān chūn huā huì zhèng fēn fāng,fā zuò chī mí wǒ yě kuáng。
道德修来长不断,云从龙变解舒张。dào dé xiū lái zhǎng bù duàn,yún cóng lóng biàn jiě shū zhāng。
海浪无涯百川水,厚重高深难比拟。hǎi làng wú yá bǎi chuān shuǐ,hòu zhòng gāo shēn nán bǐ nǐ。
今古犹来世界宽,忻闻为善恶为耻。jīn gǔ yóu lái shì jiè kuān,xīn wén wèi shàn è wèi chǐ。
舟车有利便通津,斟量难事日其新。zhōu chē yǒu lì biàn tōng jīn,zhēn liàng nán shì rì qí xīn。
勿笑我心孜孜化,贵为人主不尊身。wù xiào wǒ xīn zī zī huà,guì wèi rén zhǔ bù zūn shēn。
共爱巅峰高岌岌,烦恼之中常急急。gòng ài diān fēng gāo jí jí,fán nǎo zhī zhōng cháng jí jí。
先王典教是吾师,可以相宗后法则。xiān wáng diǎn jiào shì wú shī,kě yǐ xiāng zōng hòu fǎ zé。
逍遥物外乐熙熙,松椿长养万年基。xiāo yáo wù wài lè xī xī,sōng chūn zhǎng yǎng wàn nián jī。
鹏翥引他鹪虻怒,凤皇争与燕雀期。péng zhù yǐn tā jiāo méng nù,fèng huáng zhēng yǔ yàn què qī。
心猿意马须自缚,斯言之理还不若。xīn yuán yì mǎ xū zì fù,sī yán zhī lǐ hái bù ruò。
僻学邪闻似虚空,日月贞明闲销铄。pì xué xié wén shì xū kōng,rì yuè zhēn míng xián xiāo shuò。
阿谀顺旨察来情,瞽者匆匆不可行。ā yú shùn zhǐ chá lái qíng,gǔ zhě cōng cōng bù kě xíng。
亲亲友爱慈敦睦,凡言俗态谩缠萦。qīn qīn yǒu ài cí dūn mù,fán yán sú tài mán chán yíng。

赵炅

即赵炅。宋太祖弟。初名匡义,后改光义,即位后改名炅。太祖开宝六年封晋王。九年即位,改元太平兴国。对割据政权继续各个击破。三年,平海军陈洪进、吴越王钱俶相继纳土。四年,亲征,平北汉。乘胜攻辽,于高梁河大败而归。雍熙三年,再命将三路攻辽,大败,遂行守内虚外政策。在位二十二年,加强中央集权,收节度使所领支郡,扩大科举取士,建崇文院,编纂《太平御览》等书,加强“重文”风气。淳化中,镇压王小波、李顺起义。 赵炅的作品>>

猜您喜欢

逍遥咏

赵炅

逍遥知语默,境外见真空。xiāo yáo zhī yǔ mò,jìng wài jiàn zhēn kōng。
有位皆玄感,无缘不用功。yǒu wèi jiē xuán gǎn,wú yuán bù yòng gōng。
义说三才理,幽深万事通。yì shuō sān cái lǐ,yōu shēn wàn shì tōng。
因依堪法则,答谢向旻穹。yīn yī kān fǎ zé,dá xiè xiàng mín qióng。

逍遥咏

赵炅

大道虚无境,信之则有灵。dà dào xū wú jìng,xìn zhī zé yǒu líng。
幽深玄妙理,运转几曾停。yōu shēn xuán miào lǐ,yùn zhuǎn jǐ céng tíng。
拘束从何益,周通静杳冥。jū shù cóng hé yì,zhōu tōng jìng yǎo míng。
真空非作相,善应保安宁。zhēn kōng fēi zuò xiāng,shàn yīng bǎo ān níng。

逍遥咏

赵炅

我自常安乐,凡情勿笑耶。wǒ zì cháng ān lè,fán qíng wù xiào yé。
云生诸洞府,棘不放仙花。yún shēng zhū dòng fǔ,jí bù fàng xiān huā。
地卑三光照,天开五色霞。dì bēi sān guāng zhào,tiān kāi wǔ sè xiá。
未知何所是,善愿理交加。wèi zhī hé suǒ shì,shàn yuàn lǐ jiāo jiā。

逍遥咏

赵炅

我达逍遥理,阴阳运五行。wǒ dá xiāo yáo lǐ,yīn yáng yùn wǔ xíng。
道从初一变,德合混三清。dào cóng chū yī biàn,dé hé hùn sān qīng。
圣境堪依仗,狐疑事不成。shèng jìng kān yī zhàng,hú yí shì bù chéng。
异端违雅淡,返祸自轻生。yì duān wéi yǎ dàn,fǎn huò zì qīng shēng。

逍遥咏

赵炅

逍遥人控鹤,碧落压天津。xiāo yáo rén kòng hè,bì luò yā tiān jīn。
达理通含识,虚无即是真。dá lǐ tōng hán shí,xū wú jí shì zhēn。
河车谁肯信,铅汞本相亲。hé chē shuí kěn xìn,qiān gǒng běn xiāng qīn。
造化皆如此,今缘论宿因。zào huà jiē rú cǐ,jīn yuán lùn sù yīn。

逍遥咏

赵炅

何处堪依仗,经心便皱眉。hé chù kān yī zhàng,jīng xīn biàn zhòu méi。
世情多诡诈,业重信愚痴。shì qíng duō guǐ zhà,yè zhòng xìn yú chī。
取次招他谤,违非不自知。qǔ cì zhāo tā bàng,wéi fēi bù zì zhī。
貌恭无德行,祸福在修持。mào gōng wú dé xíng,huò fú zài xiū chí。

逍遥咏

赵炅

虚无知大道,极意思悠然。xū wú zhī dà dào,jí yì sī yōu rán。
摩日云中雁,潇湘水似天。mó rì yún zhōng yàn,xiāo xiāng shuǐ shì tiān。
孤峰高远近,宝月莹团圆。gū fēng gāo yuǎn jìn,bǎo yuè yíng tuán yuán。
信解明开悟,青霄在目前。xìn jiě míng kāi wù,qīng xiāo zài mù qián。

逍遥咏

赵炅

逍遥名有理,得一便知空。xiāo yáo míng yǒu lǐ,dé yī biàn zhī kōng。
道本皆深邃,凡为不易穷。dào běn jiē shēn suì,fán wèi bù yì qióng。
品流才雅淡,格致意潜通。pǐn liú cái yǎ dàn,gé zhì yì qián tōng。
救世传相益,因成顺八风。jiù shì chuán xiāng yì,yīn chéng shùn bā fēng。

逍遥咏

赵炅

谁测玄机圣,天功地久长。shuí cè xuán jī shèng,tiān gōng dì jiǔ zhǎng。
群生皆是性,道德有圆方。qún shēng jiē shì xìng,dào dé yǒu yuán fāng。
妍丑随情意,于戏细酌量。yán chǒu suí qíng yì,yú xì xì zhuó liàng。
达人知淡泊,默默见非常。dá rén zhī dàn pō,mò mò jiàn fēi cháng。

逍遥咏

赵炅

道德谁分别,逍遥我自由。dào dé shuí fēn bié,xiāo yáo wǒ zì yóu。
时情人不达,深理少相投。shí qíng rén bù dá,shēn lǐ shǎo xiāng tóu。
己是终无益,非他作逗留。jǐ shì zhōng wú yì,fēi tā zuò dòu liú。
奈何为各异,未定复还休。nài hé wèi gè yì,wèi dìng fù hái xiū。

逍遥咏

赵炅

奥义通玄化,精微妙入神。ào yì tōng xuán huà,jīng wēi miào rù shén。
功程随志愿,贬降背于真。gōng chéng suí zhì yuàn,biǎn jiàng bèi yú zhēn。
静默堪为法,无言事可亲。jìng mò kān wèi fǎ,wú yán shì kě qīn。
逢师传口诀,金玉变埃尘。féng shī chuán kǒu jué,jīn yù biàn āi chén。

逍遥咏

赵炅

清静真空理,不无解者难。qīng jìng zhēn kōng lǐ,bù wú jiě zhě nán。
纵横依见性,廓落智中观。zòng héng yī jiàn xìng,kuò luò zhì zhōng guān。
坦荡归仁德,辛勤久远看。tǎn dàng guī rén dé,xīn qín jiǔ yuǎn kàn。
勿教为逆顺,平地入云端。wù jiào wèi nì shùn,píng dì rù yún duān。

逍遥咏

赵炅

乾坤常运转,兀兀见众生。qián kūn cháng yùn zhuǎn,wù wù jiàn zhòng shēng。
利物终相应,施为愿要精。lì wù zhōng xiāng yīng,shī wèi yuàn yào jīng。
身慵何隐遁,舌辩谩纵横。shēn yōng hé yǐn dùn,shé biàn mán zòng héng。
种性归真理,因缘有重轻。zhǒng xìng guī zhēn lǐ,yīn yuán yǒu zhòng qīng。

逍遥咏

赵炅

仙经无限意,龙虎返丹砂。xiān jīng wú xiàn yì,lóng hǔ fǎn dān shā。
采缀阴阳理,终期岁月赊。cǎi zhuì yīn yáng lǐ,zhōng qī suì yuè shē。
求来皆有应,不信固难夸。qiú lái jiē yǒu yīng,bù xìn gù nán kuā。
忙说闲清境,真诚悟几家。máng shuō xián qīng jìng,zhēn chéng wù jǐ jiā。

逍遥咏

赵炅

阳与阴和合,须从一字求。yáng yǔ yīn hé hé,xū cóng yī zì qiú。
分明皆是象,作相不能投。fēn míng jiē shì xiàng,zuò xiāng bù néng tóu。
举措先真实,精粗各自柔。jǔ cuò xiān zhēn shí,jīng cū gè zì róu。
恒持通觉悟,万派水东流。héng chí tōng jué wù,wàn pài shuǐ dōng liú。
5081234567»