古诗词

山中杂咏

许必胜

灼灼山半花,闲闲水中藻。zhuó zhuó shān bàn huā,xián xián shuǐ zhōng zǎo。
苟无松柏心,飘零向谁道。gǒu wú sōng bǎi xīn,piāo líng xiàng shuí dào。
蜉蝣炫衣裳,楚楚苦不保。fú yóu xuàn yī shang,chǔ chǔ kǔ bù bǎo。
野老惜春色,间篱薙青草。yě lǎo xī chūn sè,jiān lí tì qīng cǎo。
青草忽已繁,兰蕙日已老。qīng cǎo hū yǐ fán,lán huì rì yǐ lǎo。
兰蕙日已老,我心当奈何。lán huì rì yǐ lǎo,wǒ xīn dāng nài hé。
人生贵适意,所乐岂在多。rén shēng guì shì yì,suǒ lè qǐ zài duō。
卓然负书翁,悠悠谢山阿。zhuó rán fù shū wēng,yōu yōu xiè shān ā。

许必胜

许必胜,字希文,金坛(今属江苏)人。高宗绍兴十五年(一一四五)进士。官终知无为军巢县。按:《七十二峰足徵集》卷三作字克之,马迹山人,仕至显谟阁待制,忤时归里。《至顺镇江志》卷一八有传。今录诗十七首。 许必胜的作品>>

猜您喜欢

新月

许必胜

偶向树中见,知从水际生。ǒu xiàng shù zhōng jiàn,zhī cóng shuǐ jì shēng。
叶翻寒不定,云去意无成。yè fān hán bù dìng,yún qù yì wú chéng。
乱石流泉影,空山落子声。luàn shí liú quán yǐng,kōng shān luò zi shēng。
当年眉黛在,定见可怜情。dāng nián méi dài zài,dìng jiàn kě lián qíng。

寄山中老稚

许必胜

客久归无计,家书懒再看。kè jiǔ guī wú jì,jiā shū lǎn zài kàn。
寄声花郑重,为报竹平安。jì shēng huā zhèng zhòng,wèi bào zhú píng ān。
诗酒吾能老,饥寒汝自宽。shī jiǔ wú néng lǎo,jī hán rǔ zì kuān。
今年新酿熟,收拾钓鱼竿。jīn nián xīn niàng shú,shōu shí diào yú gān。

闺怨

许必胜

房栊微雨过,虫思草根深。fáng lóng wēi yǔ guò,chóng sī cǎo gēn shēn。
门外青苔色,无人闲到今。mén wài qīng tái sè,wú rén xián dào jīn。
换衫依暮冷,开镜倚秋心。huàn shān yī mù lěng,kāi jìng yǐ qiū xīn。
别意犹能在,应来梦里寻。bié yì yóu néng zài,yīng lái mèng lǐ xún。

赠友山二侄

许必胜

闻道春来解问经,整衣矩步学趋庭。wén dào chūn lái jiě wèn jīng,zhěng yī jǔ bù xué qū tíng。
雨馀应惜阶前蚁,月落休轻案上萤。yǔ yú yīng xī jiē qián yǐ,yuè luò xiū qīng àn shàng yíng。
自笑颠毛容我白,且留衰眼为伊青。zì xiào diān máo róng wǒ bái,qiě liú shuāi yǎn wèi yī qīng。
熟精文选吾家事,早向秋空试凤翎。shú jīng wén xuǎn wú jiā shì,zǎo xiàng qiū kōng shì fèng líng。

祥符寺得句

许必胜

安蔬自足慰平生,峰静松闲涧水平。ān shū zì zú wèi píng shēng,fēng jìng sōng xián jiàn shuǐ píng。
山意悟时僧不语,落花声间梵音清。shān yì wù shí sēng bù yǔ,luò huā shēng jiān fàn yīn qīng。

题画

许必胜

傍岸参差筑小亭,山深树暗水泠泠。bàng àn cān chà zhù xiǎo tíng,shān shēn shù àn shuǐ líng líng。
此间应有神仙语,先向图中试一听。cǐ jiān yīng yǒu shén xiān yǔ,xiān xiàng tú zhōng shì yī tīng。

山中杂咏

许必胜

久病鲜尘事,溪山遂相安。jiǔ bìng xiān chén shì,xī shān suì xiāng ān。
欲知生息意,自树庭中兰。yù zhī shēng xī yì,zì shù tíng zhōng lán。
静睹花叶荣,春风吹亦难。jìng dǔ huā yè róng,chūn fēng chuī yì nán。
新禽弄佳吹,小水生微澜。xīn qín nòng jiā chuī,xiǎo shuǐ shēng wēi lán。
同在天地中,安能测其端。tóng zài tiān dì zhōng,ān néng cè qí duān。
夜澄众境寂,月小松声寒。yè chéng zhòng jìng jì,yuè xiǎo sōng shēng hán。
言念御风人,感兹清露漙。yán niàn yù fēng rén,gǎn zī qīng lù tuán。
悲来心自微,凄然竟长叹。bēi lái xīn zì wēi,qī rán jìng zhǎng tàn。

山中杂咏

许必胜

月至林木异,心空来远声。yuè zhì lín mù yì,xīn kōng lái yuǎn shēng。
草根幽响奏,小叶孤萤明。cǎo gēn yōu xiǎng zòu,xiǎo yè gū yíng míng。
静念既有在,久之无可名。jìng niàn jì yǒu zài,jiǔ zhī wú kě míng。
轻云自闲暇,坐久山风鸣。qīng yún zì xián xiá,zuò jiǔ shān fēng míng。
微雨偶然过,清心相向生。wēi yǔ ǒu rán guò,qīng xīn xiāng xiàng shēng。

山中杂咏

许必胜

鸟乱南山云,日照南山绿。niǎo luàn nán shān yún,rì zhào nán shān lǜ。
东风语流莺,相吹还断续。dōng fēng yǔ liú yīng,xiāng chuī hái duàn xù。
抚彼石上泉,平生自云足。fǔ bǐ shí shàng quán,píng shēng zì yún zú。
浮荣不常御,回薄无停瞩。fú róng bù cháng yù,huí báo wú tíng zhǔ。
苟非女萝枝,焉能事屈曲。gǒu fēi nǚ luó zhī,yān néng shì qū qū。
峨峨高山松,漾漾深溪渌。é é gāo shān sōng,yàng yàng shēn xī lù。
持此云外心,一谢西飞鹄。chí cǐ yún wài xīn,yī xiè xī fēi gǔ。

忆旧游

许必胜

欢游成逝波,盛华落残照。huān yóu chéng shì bō,shèng huá luò cán zhào。
每忆清池游,幽魂夜相吊。měi yì qīng chí yóu,yōu hún yè xiāng diào。
与君携手时,云林正清妙。yǔ jūn xié shǒu shí,yún lín zhèng qīng miào。
天空露光动,襟衫见高调。tiān kōng lù guāng dòng,jīn shān jiàn gāo diào。
及来愁病侵,瘦骨冰棱峭。jí lái chóu bìng qīn,shòu gǔ bīng léng qiào。
君如镜中花,独向春光笑。jūn rú jìng zhōng huā,dú xiàng chūn guāng xiào。
荒村酒味薄,沉忧何时疗。huāng cūn jiǔ wèi báo,chén yōu hé shí liáo。
日色不入梦,高星冻青耀。rì sè bù rù mèng,gāo xīng dòng qīng yào。
空枝吟霜风,永夜兴悲啸。kōng zhī yín shuāng fēng,yǒng yè xīng bēi xiào。
嵯峨金张第,忽成野田烧。cuó é jīn zhāng dì,hū chéng yě tián shāo。
安得明月中,长见君年少。ān dé míng yuè zhōng,zhǎng jiàn jūn nián shǎo。

忆旧游

许必胜

孤桐饱秋风,响作霜天鸿。gū tóng bǎo qiū fēng,xiǎng zuò shuāng tiān hóng。
手翻九嶷色,下堕潇湘中。shǒu fān jiǔ yí sè,xià duò xiāo xiāng zhōng。
谁言一寸路,不成西与东。shuí yán yī cùn lù,bù chéng xī yǔ dōng。
谁言少年时,不成衰老翁。shuí yán shǎo nián shí,bù chéng shuāi lǎo wēng。
欲使胶漆意,通君山水衷。yù shǐ jiāo qī yì,tōng jūn shān shuǐ zhōng。
尝恐金石奏,复为郑卫工。cháng kǒng jīn shí zòu,fù wèi zhèng wèi gōng。
所悲百年内,徒然羡华嵩。suǒ bēi bǎi nián nèi,tú rán xiàn huá sōng。
华嵩有终极,愁泪终难穷。huá sōng yǒu zhōng jí,chóu lèi zhōng nán qióng。
愁泪一入地,春风无碧丛。chóu lèi yī rù dì,chūn fēng wú bì cóng。

舟行

许必胜

雨脚天东来,惊鸟烟中起。yǔ jiǎo tiān dōng lái,jīng niǎo yān zhōng qǐ。
须臾四山合,万象空蒙里。xū yú sì shān hé,wàn xiàng kōng méng lǐ。
孤行念远村,见树联自喜。gū xíng niàn yuǎn cūn,jiàn shù lián zì xǐ。
浪游岂无因,遇山则知止。làng yóu qǐ wú yīn,yù shān zé zhī zhǐ。
棱棱云外峰,与我心终始。léng léng yún wài fēng,yǔ wǒ xīn zhōng shǐ。
日暮宿田家,田歌正清美。rì mù sù tián jiā,tián gē zhèng qīng měi。
何以途路心,历乱如流水。hé yǐ tú lù xīn,lì luàn rú liú shuǐ。
始疑车马上,未必见君子。shǐ yí chē mǎ shàng,wèi bì jiàn jūn zi。
行当弄轻舟,随风问兰芷。xíng dāng nòng qīng zhōu,suí fēng wèn lán zhǐ。

除夕

许必胜

多病成懒疏,日月忽驱逐。duō bìng chéng lǎn shū,rì yuè hū qū zhú。
家人厌陈迹,洒扫新我目。jiā rén yàn chén jì,sǎ sǎo xīn wǒ mù。
争此须臾间,扰扰竞多福。zhēng cǐ xū yú jiān,rǎo rǎo jìng duō fú。
习气变性情,不复生惭恧。xí qì biàn xìng qíng,bù fù shēng cán nǜ。
幸有一樽酒,可以寄清穆。xìng yǒu yī zūn jiǔ,kě yǐ jì qīng mù。
夜静天四垂,星光就檐屋。yè jìng tiān sì chuí,xīng guāng jiù yán wū。
灯烛忽空旷,琴书转幽独。dēng zhú hū kōng kuàng,qín shū zhuǎn yōu dú。
休心薇蕨内,庶免营旨蓄。xiū xīn wēi jué nèi,shù miǎn yíng zhǐ xù。
凤凰鸣高冈,贻笑于鸡鹜。fèng huáng míng gāo gāng,yí xiào yú jī wù。
得终岁寒心,尚愧庭前竹。dé zhōng suì hán xīn,shàng kuì tíng qián zhú。
去去天台山,幽兰会当馥。qù qù tiān tái shān,yōu lán huì dāng fù。

春日作

许必胜

雨过验庭树,始知春气还。yǔ guò yàn tíng shù,shǐ zhī chūn qì hái。
造化不相限,随意成斑斓。zào huà bù xiāng xiàn,suí yì chéng bān lán。
蒙蒙一寸枝,新故伤其间。méng méng yī cùn zhī,xīn gù shāng qí jiān。
四时递相见,花叶了不闲。sì shí dì xiāng jiàn,huā yè le bù xián。
安能待头白,然后凋朱颜。ān néng dài tóu bái,rán hòu diāo zhū yán。
阳春久断绝,梦想见弓弯。yáng chūn jiǔ duàn jué,mèng xiǎng jiàn gōng wān。
醉后发高唱,狂句请莫删。zuì hòu fā gāo chàng,kuáng jù qǐng mò shān。
不贵文字奇,贵使耳目顽。bù guì wén zì qí,guì shǐ ěr mù wán。
从来贤智出,不与庸俗关。cóng lái xián zhì chū,bù yǔ yōng sú guān。
性情通草木,羞辨魑魅奸。xìng qíng tōng cǎo mù,xiū biàn chī mèi jiān。
周道满荆棘,歧路盈海寰。zhōu dào mǎn jīng jí,qí lù yíng hǎi huán。
举足何所蹈,归去天台山。jǔ zú hé suǒ dǎo,guī qù tiān tái shān。

苦雨

许必胜

积忧遂成阴,昏色遍苍莽。jī yōu suì chéng yīn,hūn sè biàn cāng mǎng。
我醉忧已忘,天地当开朗。wǒ zuì yōu yǐ wàng,tiān dì dāng kāi lǎng。
何以酒醒后,犹然在檐上。hé yǐ jiǔ xǐng hòu,yóu rán zài yán shàng。
云是方春时,暗助草木长。yún shì fāng chūn shí,àn zhù cǎo mù zhǎng。
凝阴而无阳,亦非善培养。níng yīn ér wú yáng,yì fēi shàn péi yǎng。
岂因世道非,寰宇盈魍魉。qǐ yīn shì dào fēi,huán yǔ yíng wǎng liǎng。
日月不照临,星辰羞布象。rì yuè bù zhào lín,xīng chén xiū bù xiàng。
每睹万类心,俱称上天广。měi dǔ wàn lèi xīn,jù chēng shàng tiān guǎng。
移转亦何难,梦梦如抱怏。yí zhuǎn yì hé nán,mèng mèng rú bào yàng。
地底周雷声,骄乌绝心想。dì dǐ zhōu léi shēng,jiāo wū jué xīn xiǎng。
四望如无馀,举意同罗网。sì wàng rú wú yú,jǔ yì tóng luó wǎng。
安得最高峰,云外独来往。ān dé zuì gāo fēng,yún wài dú lái wǎng。
1612