古诗词

寄石溪

何文季

锦云曾逐好风来,强学娇颦寄雁回。jǐn yún céng zhú hǎo fēng lái,qiáng xué jiāo pín jì yàn huí。
鲸浪拍天沧海阔,只愁无路到蓬莱。jīng làng pāi tiān cāng hǎi kuò,zhǐ chóu wú lù dào péng lái。

何文季

宋东莞人,字子友。从李昴英游,仕宋季,后弃官归。厓山之战宋亡,恸哭成疾,临卒,戒子孙不得复仕。有《兰斋集》。 何文季的作品>>

猜您喜欢

何达观久客他乡音问旷绝一日忽见过又匆匆告别吾老且病未知后会何如走笔以赠

何文季

风萍渺无迹,一日扣柴扉。fēng píng miǎo wú jì,yī rì kòu chái fēi。
乍见犹疑梦,相逢遽语违。zhà jiàn yóu yí mèng,xiāng féng jù yǔ wéi。
子方怀远志,谁复挽征衣。zi fāng huái yuǎn zhì,shuí fù wǎn zhēng yī。
烟雨松楸隔,何当赋式微。yān yǔ sōng qiū gé,hé dāng fù shì wēi。

别赵丞

何文季

花县平分月,冰壶不受尘。huā xiàn píng fēn yuè,bīng hú bù shòu chén。
圆机皆中理,礼爱独亲仁。yuán jī jiē zhōng lǐ,lǐ ài dú qīn rén。
晚菊长留节,寒梅自作春。wǎn jú zhǎng liú jié,hán méi zì zuò chūn。
无家可归去,须有筑台人。wú jiā kě guī qù,xū yǒu zhù tái rén。

寄陈赤嵌

何文季

英雄空有泪沾襟,千古兴亡感慨深。yīng xióng kōng yǒu lèi zhān jīn,qiān gǔ xīng wáng gǎn kǎi shēn。
丘壑正多亡国恨,干戈消尽读书心。qiū hè zhèng duō wáng guó hèn,gàn gē xiāo jǐn dú shū xīn。
容身天地生何补,入眼风霜老不禁。róng shēn tiān dì shēng hé bǔ,rù yǎn fēng shuāng lǎo bù jìn。
却笑红尘知退晚,能教早计卧山林。què xiào hóng chén zhī tuì wǎn,néng jiào zǎo jì wò shān lín。

寄怀

何文季

衣冠不忍坠家声,风雨潇潇鸡自鸣。yī guān bù rěn zhuì jiā shēng,fēng yǔ xiāo xiāo jī zì míng。
身似孤蓬随地转,家无长物带书行。shēn shì gū péng suí dì zhuǎn,jiā wú zhǎng wù dài shū xíng。
荒凉松竹乡心外,淡薄齑盐世味轻。huāng liáng sōng zhú xiāng xīn wài,dàn báo jī yán shì wèi qīng。
幸有田畴堪料理,何如买犊且归耕。xìng yǒu tián chóu kān liào lǐ,hé rú mǎi dú qiě guī gēng。

送黄坡峰

何文季

浮萍浩荡夹桑榆,茅屋田园狐兔墟。fú píng hào dàng jiā sāng yú,máo wū tián yuán hú tù xū。
拾橡岂能饥杜甫,鬻车终不困相如。shí xiàng qǐ néng jī dù fǔ,yù chē zhōng bù kùn xiāng rú。
子规枝上他乡月,白鹤峰头处士庐。zi guī zhī shàng tā xiāng yuè,bái hè fēng tóu chù shì lú。
三径虽荒归亦好,笔耕还有腹中书。sān jìng suī huāng guī yì hǎo,bǐ gēng hái yǒu fù zhōng shū。

寄彭府教

何文季

食薇已愧首阳人,肯学杨雄作美新。shí wēi yǐ kuì shǒu yáng rén,kěn xué yáng xióng zuò měi xīn。
满目山河长是泪,穷崖草木不知春。mǎn mù shān hé zhǎng shì lèi,qióng yá cǎo mù bù zhī chūn。
狂来自与白云笑,老去从教俗子嗔。kuáng lái zì yǔ bái yún xiào,lǎo qù cóng jiào sú zi chēn。
湖海论交无久近,相逢同是汉遗民。hú hǎi lùn jiāo wú jiǔ jìn,xiāng féng tóng shì hàn yí mín。

送翁主学谒靖山提举

何文季

三百年间植士林,年来零落几青衿。sān bǎi nián jiān zhí shì lín,nián lái líng luò jǐ qīng jīn。
人间已厌诗书味,堂上犹闻丝竹音。rén jiān yǐ yàn shī shū wèi,táng shàng yóu wén sī zhú yīn。
山向静中涵易象,阳于复处见天心。shān xiàng jìng zhōng hán yì xiàng,yáng yú fù chù jiàn tiān xīn。
执经弟子趋函丈,只恐门前雪意深。zhí jīng dì zi qū hán zhàng,zhǐ kǒng mén qián xuě yì shēn。

寄朱五哥

何文季

单父琴边遇赏音,皋比巍坐屋庐深。dān fù qín biān yù shǎng yīn,gāo bǐ wēi zuò wū lú shēn。
客中莫放挥金手,酒后无忘守口箴。kè zhōng mò fàng huī jīn shǒu,jiǔ hòu wú wàng shǒu kǒu zhēn。
投笔未酬豪杰志,读书犹识圣贤心。tóu bǐ wèi chóu háo jié zhì,dú shū yóu shí shèng xián xīn。
何时棹破山阴雪,共对青灯谈古今。hé shí zhào pò shān yīn xuě,gòng duì qīng dēng tán gǔ jīn。

送邵省元

何文季

血汗文场日未东,秋香压倒万花丛。xuè hàn wén chǎng rì wèi dōng,qiū xiāng yā dào wàn huā cóng。
几年豹隐山中雾,一息鹏抟海上风。jǐ nián bào yǐn shān zhōng wù,yī xī péng tuán hǎi shàng fēng。
魁业正须期远大,微官岂足论穷通。kuí yè zhèng xū qī yuǎn dà,wēi guān qǐ zú lùn qióng tōng。
龙门有客来相访,为说忧时鬓已翁。lóng mén yǒu kè lái xiāng fǎng,wèi shuō yōu shí bìn yǐ wēng。

寄蘧觉陈先生

何文季

白发相看重别离,几回默坐撚吟髭。bái fā xiāng kàn zhòng bié lí,jǐ huí mò zuò niǎn yín zī。
子猷不作乘舟兴,庞老终无出郭时。zi yóu bù zuò chéng zhōu xīng,páng lǎo zhōng wú chū guō shí。
隔面云山如有碍,输心泓颖寄相思。gé miàn yún shān rú yǒu ài,shū xīn hóng yǐng jì xiāng sī。
文溪遗稿伤沦落,此事还当付与谁。wén xī yí gǎo shāng lún luò,cǐ shì hái dāng fù yǔ shuí。

寄姚达泉

何文季

鹏程九万尽天宽,刚被西风铩羽翰。péng chéng jiǔ wàn jǐn tiān kuān,gāng bèi xī fēng shā yǔ hàn。
四海车书新宇宙,几家门户旧衣冠。sì hǎi chē shū xīn yǔ zhòu,jǐ jiā mén hù jiù yī guān。
园花灼灼酣春梦,涧竹亭亭傲岁寒。yuán huā zhuó zhuó hān chūn mèng,jiàn zhú tíng tíng ào suì hán。
正气莫教销铄尽,典型留与后人看。zhèng qì mò jiào xiāo shuò jǐn,diǎn xíng liú yǔ hòu rén kàn。

再用汪县尹韵寄彭府教

何文季

日入崦嵫万念灰,出门笑口为谁开。rì rù yān zī wàn niàn huī,chū mén xiào kǒu wèi shuí kāi。
人从饭颗山头遇,春在梅花枝上来。rén cóng fàn kē shān tóu yù,chūn zài méi huā zhī shàng lái。
有梦欲随流水去,无诗怕被黑云催。yǒu mèng yù suí liú shuǐ qù,wú shī pà bèi hēi yún cuī。
叠山曾是江湖友,恨杀吟魂唤不回。dié shān céng shì jiāng hú yǒu,hèn shā yín hún huàn bù huí。

寄怀

何文季

白发萧萧壮气衰,垂头兀兀董生帷。bái fā xiāo xiāo zhuàng qì shuāi,chuí tóu wù wù dǒng shēng wéi。
饥难煮字将焚砚,语不惊人懒作诗。jī nán zhǔ zì jiāng fén yàn,yǔ bù jīng rén lǎn zuò shī。
昔日卞和常泣玉,今时墨子更悲丝。xī rì biàn hé cháng qì yù,jīn shí mò zi gèng bēi sī。
自从梦笔风流后,枯朽那能出菌芝。zì cóng mèng bǐ fēng liú hòu,kū xiǔ nà néng chū jūn zhī。

秋堂弟自赣归建安作别

何文季

同饮西江甫两春,匆匆马首又东驰。tóng yǐn xī jiāng fǔ liǎng chūn,cōng cōng mǎ shǒu yòu dōng chí。
归与华阁春风里,忆我铃斋夜雨时。guī yǔ huá gé chūn fēng lǐ,yì wǒ líng zhāi yè yǔ shí。
好把汗青传久远,莫将朱紫裹愚痴。hǎo bǎ hàn qīng chuán jiǔ yuǎn,mò jiāng zhū zǐ guǒ yú chī。
闽中多有南翔雁,折取梅花寄一枝。mǐn zhōng duō yǒu nán xiáng yàn,zhé qǔ méi huā jì yī zhī。

寄石溪

何文季

庞老多年不入州,一竿危坐石溪头。páng lǎo duō nián bù rù zhōu,yī gān wēi zuò shí xī tóu。
山中饱食鱼羹饭,不博人间万户侯。shān zhōng bǎo shí yú gēng fàn,bù bó rén jiān wàn hù hóu。
2212