古诗词

初入汴

强至

山势随淮断,河流带地浑。shān shì suí huái duàn,hé liú dài dì hún。
严风疏树影,落日露沙痕。yán fēng shū shù yǐng,luò rì lù shā hén。
客兴双蓬鬓,吟怀一酒尊。kè xīng shuāng péng bìn,yín huái yī jiǔ zūn。
舟行那敢缓,霜意满乾坤。zhōu xíng nà gǎn huǎn,shuāng yì mǎn qián kūn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

前日以诗赠贾麟进士继蒙和答而杨蟠从事亦随次元韵鄙思不休辄复自和二篇

强至

爱君气干霜松老,一见相投许肝脑。ài jūn qì gàn shuāng sōng lǎo,yī jiàn xiāng tóu xǔ gān nǎo。
岂同世上秋叶交,不及岁寒如电扫。qǐ tóng shì shàng qiū yè jiāo,bù jí suì hán rú diàn sǎo。
有才无命三十强,寂寞吟斋膝长抱。yǒu cái wú mìng sān shí qiáng,jì mò yín zhāi xī zhǎng bào。
愁来遍踏公卿门,绽褐不缝谁改造。chóu lái biàn tà gōng qīng mén,zhàn hè bù fèng shuí gǎi zào。
文章直吐元化胚,天朴岂须施斧藻。wén zhāng zhí tǔ yuán huà pēi,tiān pǔ qǐ xū shī fǔ zǎo。
长篇下笔纵立成,一字未曾伤草草。zhǎng piān xià bǐ zòng lì chéng,yī zì wèi céng shāng cǎo cǎo。
辞源奔注吞众人,有似惊潮没孤岛。cí yuán bēn zhù tūn zhòng rén,yǒu shì jīng cháo méi gū dǎo。
善君取友论片能,不学常情求百好。shàn jūn qǔ yǒu lùn piàn néng,bù xué cháng qíng qiú bǎi hǎo。
琢磨六艺相与游,我愧性灵昏椹枣。zuó mó liù yì xiāng yǔ yóu,wǒ kuì xìng líng hūn shèn zǎo。
平湖绿净时招邀,烂熳清尊为君倒。píng hú lǜ jìng shí zhāo yāo,làn màn qīng zūn wèi jūn dào。
客涂见月凡几圆,倦马声饥奴色槁。kè tú jiàn yuè fán jǐ yuán,juàn mǎ shēng jī nú sè gǎo。
路傍甲第欺儒冠,奴厌腥肥马馀稿。lù bàng jiǎ dì qī rú guān,nú yàn xīng féi mǎ yú gǎo。
我疑造物偏膏粱,富贵何缘悭有道。wǒ yí zào wù piān gāo liáng,fù guì hé yuán qiān yǒu dào。
贯糜巨室君空囊,朱紫摩肩君衣皂。guàn mí jù shì jūn kōng náng,zhū zǐ mó jiān jūn yī zào。
大鹏宁合安寻常,怒翼天池终刷澡。dà péng níng hé ān xún cháng,nù yì tiān chí zhōng shuā zǎo。
功名岂必收目前,两鬓未银犹得早。gōng míng qǐ bì shōu mù qián,liǎng bìn wèi yín yóu dé zǎo。
颜彭骨朽千万年,漫与后人论寿夭。yán péng gǔ xiǔ qiān wàn nián,màn yǔ hòu rén lùn shòu yāo。
君其努力攀青云,盛醉春风酿香稻。jūn qí nǔ lì pān qīng yún,shèng zuì chūn fēng niàng xiāng dào。

题惟晤师斑竹杖

强至

蜀江濯锦含文漪,竹生江岸初绿滋。shǔ jiāng zhuó jǐn hán wén yī,zhú shēng jiāng àn chū lǜ zī。
锦波一浸入竹肌,万洗不落斑在皮。jǐn bō yī jìn rù zhú jī,wàn xǐ bù luò bān zài pí。
又闻泪点洒舜妃,遗迹渐染传今时。yòu wén lèi diǎn sǎ shùn fēi,yí jì jiàn rǎn chuán jīn shí。
搯不受爪滑可持,隐起高节无屈攲。tāo bù shòu zhǎo huá kě chí,yǐn qǐ gāo jié wú qū qī。
江神虽宝莫自私,烟根忽逐霜刀离。jiāng shén suī bǎo mò zì sī,yān gēn hū zhú shuāng dāo lí。
截而为杖得者谁,庞眉大士今一枝。jié ér wèi zhàng dé zhě shuí,páng méi dà shì jīn yī zhī。
斑斓颇与坏衲宜,朝跻山巅暮江湄。bān lán pǒ yǔ huài nà yí,cháo jī shān diān mù jiāng méi。
山备兕虎江蛟螭,尔杖未折莫汝危。shān bèi sì hǔ jiāng jiāo chī,ěr zhàng wèi zhé mò rǔ wēi。
足力自健无险巇,安用童子两肩为。zú lì zì jiàn wú xiǎn xī,ān yòng tóng zi liǎng jiān wèi。
当年常竹纹无奇,犹托变化神葛陂。dāng nián cháng zhú wén wú qí,yóu tuō biàn huà shén gé bēi。
况此已是斑龙儿,长恐一旦风云随。kuàng cǐ yǐ shì bān lóng ér,zhǎng kǒng yī dàn fēng yún suí。
复整头角还天逵,未必久为师有之。fù zhěng tóu jiǎo hái tiān kuí,wèi bì jiǔ wèi shī yǒu zhī。

和礼之喜雪十二韵

强至

水官司冬不举职,天地当凛气辄温。shuǐ guān sī dōng bù jǔ zhí,tiān dì dāng lǐn qì zhé wēn。
顽风伺隙倒天令,扫荡不使繁云屯。wán fēng cì xì dào tiān lìng,sǎo dàng bù shǐ fán yún tún。
阴崖邃谷殆穷腊,空有雪意乘朝昏。yīn yá suì gǔ dài qióng là,kōng yǒu xuě yì chéng cháo hūn。
宿荄老玘亦借便,欲泄阳气芽株根。sù gāi lǎo qǐ yì jiè biàn,yù xiè yáng qì yá zhū gēn。
往往百怪窃窥视,思以沴疫伤群元。wǎng wǎng bǎi guài qiè kuī shì,sī yǐ lì yì shāng qún yuán。
赖吾太守为民切,百拜默与上帝言。lài wú tài shǒu wèi mín qiè,bǎi bài mò yǔ shàng dì yán。
臣因视民问农计,亟雪犹可望有年。chén yīn shì mín wèn nóng jì,jí xuě yóu kě wàng yǒu nián。
知民所欲弗帝告,安用备位称守藩。zhī mín suǒ yù fú dì gào,ān yòng bèi wèi chēng shǒu fān。
至诚一发动天听,霄垠地堮俄琼璠。zhì chéng yī fā dòng tiān tīng,xiāo yín dì è é qióng fán。
混然上下共一色,直疑元气犹胚浑。hùn rán shàng xià gòng yī sè,zhí yí yuán qì yóu pēi hún。
狂风埋藏反失势,却授威柄还水官。kuáng fēng mái cáng fǎn shī shì,què shòu wēi bǐng hái shuǐ guān。
既云丰年在冬雪,豫拟痴腹盈朝餐。jì yún fēng nián zài dōng xuě,yù nǐ chī fù yíng cháo cān。

送关景芬秘书赴山阳尉

强至

峨冠初上童儿首,君已老成予辄友。é guān chū shàng tóng ér shǒu,jūn yǐ lǎo chéng yǔ zhé yǒu。
肺肝相照二十年,今日不殊前日厚。fèi gān xiāng zhào èr shí nián,jīn rì bù shū qián rì hòu。
纷纷共笑薄媚徒,对面论心回面否。fēn fēn gòng xiào báo mèi tú,duì miàn lùn xīn huí miàn fǒu。
吁君意气非昔粗,犹著青衫从吏部。xū jūn yì qì fēi xī cū,yóu zhù qīng shān cóng lì bù。
得官将尉古山阳,有蕴无施州县后。dé guān jiāng wèi gǔ shān yáng,yǒu yùn wú shī zhōu xiàn hòu。
山阳楚邑为最雄,聒聒众咻千万口。shān yáng chǔ yì wèi zuì xióng,guā guā zhòng xiū qiān wàn kǒu。
阶庭听命趋上官,守阁使台靴日走。jiē tíng tīng mìng qū shàng guān,shǒu gé shǐ tái xuē rì zǒu。
舟车冗客来百须,政逐从违成好丑。zhōu chē rǒng kè lái bǎi xū,zhèng zhú cóng wéi chéng hǎo chǒu。
君才遇事有卷舒,公道当官胆如斗。jūn cái yù shì yǒu juǎn shū,gōng dào dāng guān dǎn rú dòu。
或时畏缩类懦夫,私请不容毫发受。huò shí wèi suō lèi nuò fū,sī qǐng bù róng háo fā shòu。
往行素守裨长官,肯到县厅同木偶。wǎng xíng sù shǒu bì zhǎng guān,kěn dào xiàn tīng tóng mù ǒu。
颇闻彼俗殊东南,例重市门轻陇亩。pǒ wén bǐ sú shū dōng nán,lì zhòng shì mén qīng lǒng mǔ。
盐商茗贩白刃随,切与椎埋破渊薮。yán shāng míng fàn bái rèn suí,qiè yǔ chuí mái pò yuān sǒu。
能声自可博己知,懒趁庸儿媒左右。néng shēng zì kě bó jǐ zhī,lǎn chèn yōng ér méi zuǒ yòu。
吴江日暮山川愁,疏树烟头排敝帚。wú jiāng rì mù shān chuān chóu,shū shù yān tóu pái bì zhǒu。
北帆欲挂倾别觞,还有阴风吹散酒。běi fān yù guà qīng bié shāng,hái yǒu yīn fēng chuī sàn jiǔ。
醒难为别醉几何,人世无时好分手。xǐng nán wèi bié zuì jǐ hé,rén shì wú shí hǎo fēn shǒu。
知君此去忘故园,淮月楚云惟我有。zhī jūn cǐ qù wàng gù yuán,huái yuè chǔ yún wéi wǒ yǒu。

送吴判官

强至

雨乾青活淮上山,君领善课趋帝关。yǔ qián qīng huó huái shàng shān,jūn lǐng shàn kè qū dì guān。
春风满路马足健,翩然征辔不可攀。chūn fēng mǎn lù mǎ zú jiàn,piān rán zhēng pèi bù kě pān。
吁君登科越一纪,中又困踬罹苦艰。xū jūn dēng kē yuè yī jì,zhōng yòu kùn zhì lí kǔ jiān。
苍虬垂髯猛虎卧,青衫四十鬓欲斑。cāng qiú chuí rán měng hǔ wò,qīng shān sì shí bìn yù bān。
我疑君胸典籍府,千轴万卷罗其间。wǒ yí jūn xiōng diǎn jí fǔ,qiān zhóu wàn juǎn luó qí jiān。
圣经贤史及怪说,叩之不已如循环。shèng jīng xián shǐ jí guài shuō,kòu zhī bù yǐ rú xún huán。
有时启口论时病,往往愤发涕欲潸。yǒu shí qǐ kǒu lùn shí bìng,wǎng wǎng fèn fā tì yù shān。
位卑道屈志未就,姑以大笔诛雄奸。wèi bēi dào qū zhì wèi jiù,gū yǐ dà bǐ zhū xióng jiān。
就令君居太史局,犹足上下马与班。jiù lìng jūn jū tài shǐ jú,yóu zú shàng xià mǎ yǔ bān。
刚然古胆贯白日,不为权贵柔正颜。gāng rán gǔ dǎn guàn bái rì,bù wèi quán guì róu zhèng yán。
退之常患天地惠,偏向君子怀独悭。tuì zhī cháng huàn tiān dì huì,piān xiàng jūn zi huái dú qiān。
高冠大笏尽知己,行矣得意东南还。gāo guān dà hù jǐn zhī jǐ,xíng yǐ dé yì dōng nán hái。

赠徐君强

强至

浦阳穷僻山萦回,徐子匹马穷山来。pǔ yáng qióng pì shān yíng huí,xú zi pǐ mǎ qióng shān lái。
十年不见安否外,怪子面黝身红埃。shí nián bù jiàn ān fǒu wài,guài zi miàn yǒu shēn hóng āi。
自言壮图醉无几,独有古胆刚不摧。zì yán zhuàng tú zuì wú jǐ,dú yǒu gǔ dǎn gāng bù cuī。
日于篇章遣孤愤,袖出巨轴为我开。rì yú piān zhāng qiǎn gū fèn,xiù chū jù zhóu wèi wǒ kāi。
密行细书几千字,一一纸上皆琼瑰。mì xíng xì shū jǐ qiān zì,yī yī zhǐ shàng jiē qióng guī。
浑然天成有警句,直若未剖元气胚。hún rán tiān chéng yǒu jǐng jù,zhí ruò wèi pōu yuán qì pēi。
间工磨琢弄纤巧,真宰手把天葩裁。jiān gōng mó zuó nòng xiān qiǎo,zhēn zǎi shǒu bǎ tiān pā cái。
诗人古亦少达者,非特徐子如寒灰。shī rén gǔ yì shǎo dá zhě,fēi tè xú zi rú hán huī。
孟郊老独张籍瞽,李杜落魄皆何哉。mèng jiāo lǎo dú zhāng jí gǔ,lǐ dù luò pò jiē hé zāi。
剔抉幽秘夺造化,虽甚寒饿天弗哀。tī jué yōu mì duó zào huà,suī shén hán è tiān fú āi。
又疑才命不俱得,既夺之命止与才。yòu yí cái mìng bù jù dé,jì duó zhī mìng zhǐ yǔ cái。
子今所往但逢蹇,绊骥两足犹驽骀。zi jīn suǒ wǎng dàn féng jiǎn,bàn jì liǎng zú yóu nú dài。
浦阳山深尚春浅,桃李才蕊花正梅。pǔ yáng shān shēn shàng chūn qiǎn,táo lǐ cái ruǐ huā zhèng méi。
子时过我值讼简,花下一饮将百杯。zi shí guò wǒ zhí sòng jiǎn,huā xià yī yǐn jiāng bǎi bēi。
酒酣慷慨起劝子,更厉头角需风雷。jiǔ hān kāng kǎi qǐ quàn zi,gèng lì tóu jiǎo xū fēng léi。
纵令不偶竟穷死,犹愈空腹冠崔嵬。zòng lìng bù ǒu jìng qióng sǐ,yóu yù kōng fù guān cuī wéi。

邑舍东池近日荷花盛开辄书短篇奉邀宗哲纯甫二同僚

强至

前时乘暇到池上,荷花未开荷叶小。qián shí chéng xiá dào chí shàng,hé huā wèi kāi hé yè xiǎo。
弥旬风雨隔追赏,期会簿领复烦扰。mí xún fēng yǔ gé zhuī shǎng,qī huì bù lǐng fù fán rǎo。
今朝始得临旧堤,花开已繁叶将老。jīn cháo shǐ dé lín jiù dī,huā kāi yǐ fán yè jiāng lǎo。
古人最谓行乐急,痴儿漫欲官事了。gǔ rén zuì wèi xíng lè jí,chī ér màn yù guān shì le。
钱杨与我近同趣,一樽今待共君倒。qián yáng yǔ wǒ jìn tóng qù,yī zūn jīn dài gòng jūn dào。
联镳且来趁花饮,莫待红稀并绿槁。lián biāo qiě lái chèn huā yǐn,mò dài hóng xī bìng lǜ gǎo。

七夕

强至

七月七日暑气徂,此夕何夕乐且娱。qī yuè qī rì shǔ qì cú,cǐ xī hé xī lè qiě yú。
世传牵牛会织女,雨洗云路迎霞车。shì chuán qiān niú huì zhī nǚ,yǔ xǐ yún lù yíng xiá chē。
初因乌鹊致语错,经岁一会成阔疏。chū yīn wū què zhì yǔ cuò,jīng suì yī huì chéng kuò shū。
牛女怒鹊置诸罪,拔毛髡脑如钳奴。niú nǚ nù què zhì zhū zuì,bá máo kūn nǎo rú qián nú。
星精会合不可诘,我疑此说终诞虚。xīng jīng huì hé bù kě jí,wǒ yí cǐ shuō zhōng dàn xū。
又言星能遗人巧,罗列瓜果当庭除。yòu yán xīng néng yí rén qiǎo,luó liè guā guǒ dāng tíng chú。
彩丝贯针望星拜,夜深乞巧劳僮愚。cǎi sī guàn zhēn wàng xīng bài,yè shēn qǐ qiǎo láo tóng yú。
吾闻朴散形器作,人夺天巧天无馀。wú wén pǔ sàn xíng qì zuò,rén duó tiān qiǎo tiān wú yú。
匠心女手剧淫巧,工与造化分锱铢。jiàng xīn nǚ shǒu jù yín qiǎo,gōng yǔ zào huà fēn zī zhū。
荐绅大夫一巧宦,坐取公相如指呼。jiàn shēn dà fū yī qiǎo huàn,zuò qǔ gōng xiāng rú zhǐ hū。
间乘巧言惑主听,能改荼檗成甘腴。jiān chéng qiǎo yán huò zhǔ tīng,néng gǎi tú bò chéng gān yú。
纤辞丽曲骋文巧,剜刻圣道无完涂。xiān cí lì qū chěng wén qiǎo,wān kè shèng dào wú wán tú。
星如有巧更可乞,益恐薄俗难持扶。xīng rú yǒu qiǎo gèng kě qǐ,yì kǒng báo sú nán chí fú。
我愿星精遗人拙,一变风化犹古初。wǒ yuàn xīng jīng yí rén zhuō,yī biàn fēng huà yóu gǔ chū。

题蕴忠上人歙砚

强至

山僧有砚名龙尾,此石来从歙溪水。shān sēng yǒu yàn míng lóng wěi,cǐ shí lái cóng shè xī shuǐ。
通明直可照发毛,莹滑不容安手指。tōng míng zhí kě zhào fā máo,yíng huá bù róng ān shǒu zhǐ。
案上长疑片月生,匣中自有浮云起。àn shàng zhǎng yí piàn yuè shēng,xiá zhōng zì yǒu fú yún qǐ。
苍然颜色涵秋波,不学端州夸嫩紫。cāng rán yán sè hán qiū bō,bù xué duān zhōu kuā nèn zǐ。
溪匠琢为寒瓦形,如从铜雀初飘零。xī jiàng zuó wèi hán wǎ xíng,rú cóng tóng què chū piāo líng。
只仍故状不复改,独有乱点生繁星。zhǐ réng gù zhuàng bù fù gǎi,dú yǒu luàn diǎn shēng fán xīng。
高闲上人妙书札,什袭藏来时一发。gāo xián shàng rén miào shū zhá,shén xí cáng lái shí yī fā。
拂开轻雾磨烟煤,挥洒霜毫冰纸滑。fú kāi qīng wù mó yān méi,huī sǎ shuāng háo bīng zhǐ huá。
咄嗟此砚何为哉,世上别有润色材。duō jiē cǐ yàn hé wèi zāi,shì shàng bié yǒu rùn sè cái。
胡不往焉与徘徊,日濡大笔把诏裁,无久滞此空尘埃。hú bù wǎng yān yǔ pái huái,rì rú dà bǐ bǎ zhào cái,wú jiǔ zhì cǐ kōng chén āi。

通判国博中斋诗

强至

天下以中为大本,天地得中能自生。tiān xià yǐ zhōng wèi dà běn,tiān dì dé zhōng néng zì shēng。
古之圣贤一用中,政刑礼乐万事平。gǔ zhī shèng xián yī yòng zhōng,zhèng xíng lǐ lè wàn shì píng。
于戏后世中道丧,政分宽猛刑重轻。yú xì hòu shì zhōng dào sàng,zhèng fēn kuān měng xíng zhòng qīng。
礼非俭陋则奢僭,乐不专一须锵铿。lǐ fēi jiǎn lòu zé shē jiàn,lè bù zhuān yī xū qiāng kēng。
其间万事亦颇僻,或过不及谁与绳。qí jiān wàn shì yì pǒ pì,huò guò bù jí shuí yǔ shéng。
今公奋然力追救,大署中字为斋名。jīn gōng fèn rán lì zhuī jiù,dà shǔ zhōng zì wèi zhāi míng。
谓中之迹不可见,粲焉其道存六经。wèi zhōng zhī jì bù kě jiàn,càn yān qí dào cún liù jīng。
尚书洪范有皇极,春秋王道为权衡。shàng shū hóng fàn yǒu huáng jí,chūn qiū wáng dào wèi quán héng。
在易之爻贵二五,于诗无邪义甚明。zài yì zhī yáo guì èr wǔ,yú shī wú xié yì shén míng。
子思著篇究根柢,王通命说垂仪刑。zi sī zhù piān jiū gēn dǐ,wáng tōng mìng shuō chuí yí xíng。
夜探群书味中理,鸡鸣而作还奉行。yè tàn qún shū wèi zhōng lǐ,jī míng ér zuò hái fèng xíng。
出处语默皆时中,措诸万事无侧倾。chū chù yǔ mò jiē shí zhōng,cuò zhū wàn shì wú cè qīng。
有时宾至相与乐,咏歌亦作中和声。yǒu shí bīn zhì xiāng yǔ lè,yǒng gē yì zuò zhōng hé shēng。
檐前竹树有中色,四序不改长青青。yán qián zhú shù yǒu zhōng sè,sì xù bù gǎi zhǎng qīng qīng。
公今一州贰守政,千里犹变中庸氓。gōng jīn yī zhōu èr shǒu zhèng,qiān lǐ yóu biàn zhōng yōng máng。
异时朝廷赞天子,扩之四海中道成。yì shí cháo tíng zàn tiān zi,kuò zhī sì hǎi zhōng dào chéng。
至得摄齐升公斋,一听中论退服膺。zhì dé shè qí shēng gōng zhāi,yī tīng zhōng lùn tuì fú yīng。

还府推杨学士无为编

强至

蜀山秀色参天起,子云文章摩玉垒。shǔ shān xiù sè cān tiān qǐ,zi yún wén zhāng mó yù lěi。
关右衣冠从古名,伯起光华擅杨氏。guān yòu yī guān cóng gǔ míng,bó qǐ guāng huá shàn yáng shì。
后来气象几寂寥,今日西州闻学士。hòu lái qì xiàng jǐ jì liáo,jīn rì xī zhōu wén xué shì。
吁雄述作拟圣人,蹭蹬三朝官不徙。xū xióng shù zuò nǐ shèng rén,cèng dēng sān cháo guān bù xǐ。
震虽有时无雄文,而又晚龄才得仕。zhèn suī yǒu shí wú xióng wén,ér yòu wǎn líng cái dé shì。
岂知学士丁妙年,一日青云趋万里。qǐ zhī xué shì dīng miào nián,yī rì qīng yún qū wàn lǐ。
高才大笔驱古今,奄有震雄兼二美。gāo cái dà bǐ qū gǔ jīn,yǎn yǒu zhèn xióng jiān èr měi。
布衣平昔抱经纶,浩荡著书穷日晷。bù yī píng xī bào jīng lún,hào dàng zhù shū qióng rì guǐ。
幽居独占无为山,因以名编仍号子。yōu jū dú zhàn wú wèi shān,yīn yǐ míng biān réng hào zi。
凿开元气争化工,剔出微情泣山鬼。záo kāi yuán qì zhēng huà gōng,tī chū wēi qíng qì shān guǐ。
先儒浮妄遭芟锄,直与六经相表里。xiān rú fú wàng zāo shān chú,zhí yǔ liù jīng xiāng biǎo lǐ。
青衫冗掾错致身,四十摩肩杂胥史。qīng shān rǒng yuàn cuò zhì shēn,sì shí mó jiān zá xū shǐ。
日趋官府旧学荒,已分清流将绝齿。rì qū guān fǔ jiù xué huāng,yǐ fēn qīng liú jiāng jué chǐ。
前时辄辱授此编,如以咸韶震聋耳。qián shí zhé rǔ shòu cǐ biān,rú yǐ xián sháo zhèn lóng ěr。
夜侵灯烛昼废餐,若涉江河徐见涘。yè qīn dēng zhú zhòu fèi cān,ruò shè jiāng hé xú jiàn sì。
乃知无为非不为,道化自行而已矣。nǎi zhī wú wèi fēi bù wèi,dào huà zì xíng ér yǐ yǐ。
立朝本此足有施,尧舜吾君那出是。lì cháo běn cǐ zú yǒu shī,yáo shùn wú jūn nà chū shì。
天球岂合藏穷家,再拜持编复斋几。tiān qiú qǐ hé cáng qióng jiā,zài bài chí biān fù zhāi jǐ。

谢通判国博惠建茶

强至

建溪春早地未暖,建俗巧计催春阳。jiàn xī chūn zǎo dì wèi nuǎn,jiàn sú qiǎo jì cuī chūn yáng。
茶傍万口噪地烈,惊破芽英不得藏。chá bàng wàn kǒu zào dì liè,jīng pò yá yīng bù dé cáng。
犹嫌旗枪已老硬,独爱鸟嘴嫩未长。yóu xián qí qiāng yǐ lǎo yìng,dú ài niǎo zuǐ nèn wèi zhǎng。
撷而焙之一朝就,更范圭璧为圆方。xié ér bèi zhī yī cháo jiù,gèng fàn guī bì wèi yuán fāng。
南州尚珍北固重,自非富贵宁预尝。nán zhōu shàng zhēn běi gù zhòng,zì fēi fù guì níng yù cháng。
浦阳贱官性怯酒,素许茶味为最良。pǔ yáng jiàn guān xìng qiè jiǔ,sù xǔ chá wèi wèi zuì liáng。
日分牒诉费齿舌,口吻镇燥喉无浆。rì fēn dié sù fèi chǐ shé,kǒu wěn zhèn zào hóu wú jiāng。
建溪奇品远莫致,日夕梦想驰闽乡。jiàn xī qí pǐn yuǎn mò zhì,rì xī mèng xiǎng chí mǐn xiāng。
尘埃填心渴欲死,忽拜公赐喜可量。chén āi tián xīn kě yù sǐ,hū bài gōng cì xǐ kě liàng。
拆封碾破苍玉片,云脚浮动瓯生光。chāi fēng niǎn pò cāng yù piàn,yún jiǎo fú dòng ōu shēng guāng。
愚知公赐岂徒尔,欲俾下吏蠲俗肠。yú zhī gōng cì qǐ tú ěr,yù bǐ xià lì juān sú cháng。
涤除诗冗起清思,驱逐睡兴穷缣缃。dí chú shī rǒng qǐ qīng sī,qū zhú shuì xīng qióng jiān xiāng。
玉川不暇尽七碗,已觉两腋清风翔。yù chuān bù xiá jǐn qī wǎn,yǐ jué liǎng yè qīng fēng xiáng。

予家畜狸花二猫一日狸者获鼠未食而花者私窃之以去家人不知以为鼠自花获也因感而作二猫诗

强至

狸猫得鼠活未食,戏局之地或前后。lí māo dé shǔ huó wèi shí,xì jú zhī dì huò qián hòu。
猫欺鼠困纵不逐,岂防厥类怠其守。māo qī shǔ kùn zòng bù zhú,qǐ fáng jué lèi dài qí shǒu。
花猫狡计伺狸怠,帖耳偷衔背之走。huā māo jiǎo jì cì lí dài,tiē ěr tōu xián bèi zhī zǒu。
家人莫究狸所得,只见花衔鼠在口。jiā rén mò jiū lí suǒ dé,zhǐ jiàn huā xián shǔ zài kǒu。
予因窃觇见本末,却笑家人反能否。yǔ yīn qiè chān jiàn běn mò,què xiào jiā rén fǎn néng fǒu。
主人养猫不知用,谬薄狸能服花厚。zhǔ rén yǎng māo bù zhī yòng,miù báo lí néng fú huā hòu。
花虽利鼠乃欺主,窃狸之功亦花丑。huā suī lì shǔ nǎi qī zhǔ,qiè lí zhī gōng yì huā chǒu。
人间颠倒常大此,利害于猫复何有。rén jiān diān dào cháng dà cǐ,lì hài yú māo fù hé yǒu。

纯甫以予去岁九日赴东阳今年复趋府作菊花问答见遗因以戏答

强至

问篱菊,何事秋香欠春馥。wèn lí jú,hé shì qiū xiāng qiàn chūn fù。
渊明岁岁走征途,冷落重阳谁采斸。yuān míng suì suì zǒu zhēng tú,lěng luò zhòng yáng shuí cǎi zhǔ。

纯甫以予去岁九日赴东阳今年复趋府作菊花问答见遗因以戏答

强至

篱菊答,自古人生有离合。lí jú dá,zì gǔ rén shēng yǒu lí hé。
不得渊明泛玉觞,还有子真携酒榼。bù dé yuān míng fàn yù shāng,hái yǒu zi zhēn xié jiǔ kē。