古诗词

初入汴

强至

山势随淮断,河流带地浑。shān shì suí huái duàn,hé liú dài dì hún。
严风疏树影,落日露沙痕。yán fēng shū shù yǐng,luò rì lù shā hén。
客兴双蓬鬓,吟怀一酒尊。kè xīng shuāng péng bìn,yín huái yī jiǔ zūn。
舟行那敢缓,霜意满乾坤。zhōu xíng nà gǎn huǎn,shuāng yì mǎn qián kūn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

泉上人画牡丹

强至

芳树不合生深堂,座上似已闻生香。fāng shù bù hé shēng shēn táng,zuò shàng shì yǐ wén shēng xiāng。
乃知丹青逼造化,独有真假争毫芒。nǎi zhī dān qīng bī zào huà,dú yǒu zhēn jiǎ zhēng háo máng。
枝外霏微包雨露,笔迹淋漓湿缣素。zhī wài fēi wēi bāo yǔ lù,bǐ jì lín lí shī jiān sù。
游蜂蛱蝶频往来,今日经营知汝误。yóu fēng jiá dié pín wǎng lái,jīn rì jīng yíng zhī rǔ wù。
蜀川赵昌妙花树,前后无人昌独步。shǔ chuān zhào chāng miào huā shù,qián hòu wú rén chāng dú bù。
师今合昌成一人,画手纷纷那敢措。shī jīn hé chāng chéng yī rén,huà shǒu fēn fēn nà gǎn cuò。
上人笔下如有神,一扫欲空西洛春。shàng rén bǐ xià rú yǒu shén,yī sǎo yù kōng xī luò chūn。
姚黄魏紫色憔悴,自觉笔假胜天真。yáo huáng wèi zǐ sè qiáo cuì,zì jué bǐ jiǎ shèng tiān zhēn。
天工栽花苦荣谢,画工运巧无冬夏。tiān gōng zāi huā kǔ róng xiè,huà gōng yùn qiǎo wú dōng xià。
天工巧极谁论价,输帛倾金只酬画。tiān gōng qiǎo jí shuí lùn jià,shū bó qīng jīn zhǐ chóu huà。
将令世俗尊造化,呼僮卷障不复挂。jiāng lìng shì sú zūn zào huà,hū tóng juǎn zhàng bù fù guà。

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

送裴光世赴举

强至

光世出门头懒回,身将西去犯斗魁。guāng shì chū mén tóu lǎn huí,shēn jiāng xī qù fàn dòu kuí。
风云自系鹏鹄健,里道正为骅骝开。fēng yún zì xì péng gǔ jiàn,lǐ dào zhèng wèi huá liú kāi。
忆初乡赋选主司,数州侧脑听外台。yì chū xiāng fù xuǎn zhǔ sī,shù zhōu cè nǎo tīng wài tái。
一朝吾乡腾荐口,姓名喜得丁与裴。yī cháo wú xiāng téng jiàn kǒu,xìng míng xǐ dé dīng yǔ péi。
笔摇试席动千指,匠精反愧木尽材。bǐ yáo shì xí dòng qiān zhǐ,jiàng jīng fǎn kuì mù jǐn cái。
六人既拔里中杰,黑白自可消怨猜。liù rén jì bá lǐ zhōng jié,hēi bái zì kě xiāo yuàn cāi。
君名稍稍近人底,岂是天意激后来。jūn míng shāo shāo jìn rén dǐ,qǐ shì tiān yì jī hòu lái。
主司南宫顷第一,又尝礼部预拣才。zhǔ sī nán gōng qǐng dì yī,yòu cháng lǐ bù yù jiǎn cái。
颇伤辞律变新进,怪僻一鼓波遂颓。pǒ shāng cí lǜ biàn xīn jìn,guài pì yī gǔ bō suì tuí。
既而移书六人者,历数文弊有可哀。jì ér yí shū liù rén zhě,lì shù wén bì yǒu kě āi。
且言文章贵体要,试格尤要合准裁。qiě yán wén zhāng guì tǐ yào,shì gé yóu yào hé zhǔn cái。
六人既拜主司教,青云捷路知力推。liù rén jì bài zhǔ sī jiào,qīng yún jié lù zhī lì tuī。
方今最曰场屋公,实艺可进那用媒。fāng jīn zuì yuē chǎng wū gōng,shí yì kě jìn nà yòng méi。
君胸二纪富珍蕴,每向纸上挥琼瑰。jūn xiōng èr jì fù zhēn yùn,měi xiàng zhǐ shàng huī qióng guī。
挂名省壁定显赫,续取科第仍崔嵬。guà míng shěng bì dìng xiǎn hè,xù qǔ kē dì réng cuī wéi。
明年跃马游街尘,请君饮乾临别杯。míng nián yuè mǎ yóu jiē chén,qǐng jūn yǐn qián lín bié bēi。

走笔送张伯起

强至

男儿刚肠逾古铁,每到伤离犹暂折。nán ér gāng cháng yú gǔ tiě,měi dào shāng lí yóu zàn zhé。
离绪不啻乱茧丝,才搅衷肠便成结。lí xù bù chì luàn jiǎn sī,cái jiǎo zhōng cháng biàn chéng jié。
忆昨送子秋风前,薄酒三行歌数阕。yì zuó sòng zi qiū fēng qián,báo jiǔ sān xíng gē shù què。
我歌多感酒易醺,子车为我涩不发。wǒ gē duō gǎn jiǔ yì xūn,zi chē wèi wǒ sè bù fā。
今来与子举别觞,还是去年分臂日。jīn lái yǔ zi jǔ bié shāng,hái shì qù nián fēn bì rì。
人生岁岁有离恨,争遣绿鬓不为雪。rén shēng suì suì yǒu lí hèn,zhēng qiǎn lǜ bìn bù wèi xuě。
安得共子并翼飞,四方上下无时别。ān dé gòng zi bìng yì fēi,sì fāng shàng xià wú shí bié。

临洺驿雨中作

强至

朔野无花春意薄,斧声惟见桑枝落。shuò yě wú huā chūn yì báo,fǔ shēng wéi jiàn sāng zhī luò。
北人是日竞条桑,手执懿筐共操作。běi rén shì rì jìng tiáo sāng,shǒu zhí yì kuāng gòng cāo zuò。
客亭系马吟寒厅,细雨缠愁牢似缚。kè tíng xì mǎ yín hán tīng,xì yǔ chán chóu láo shì fù。
多情北燕能傍人,如说春心绕疏箔。duō qíng běi yàn néng bàng rén,rú shuō chūn xīn rào shū bó。
故乡桃李应满园,烂熳香风随处著。gù xiāng táo lǐ yīng mǎn yuán,làn màn xiāng fēng suí chù zhù。
十年游宦辞江湖,尘土日侵双鬓恶。shí nián yóu huàn cí jiāng hú,chén tǔ rì qīn shuāng bìn è。
天涯怀抱倾东南,闷对青灯举幽酌。tiān yá huái bào qīng dōng nán,mèn duì qīng dēng jǔ yōu zhuó。

丙午寒食厚卿置酒压沙寺邀诸君观梨花独苏子由不至以诗来邀席客同作予走笔依韵和之

强至

种梨易长地旧淤,春风一扫无枯株。zhǒng lí yì zhǎng dì jiù yū,chūn fēng yī sǎo wú kū zhū。
沙头古寺枕城角,楼殿自与人迹疏。shā tóu gǔ sì zhěn chéng jiǎo,lóu diàn zì yǔ rén jì shū。
看花置酒三月破,点检座客惟欠苏。kàn huā zhì jiǔ sān yuè pò,diǎn jiǎn zuò kè wéi qiàn sū。
酒酣花底不知处,恍若身世游蕊珠。jiǔ hān huā dǐ bù zhī chù,huǎng ruò shēn shì yóu ruǐ zhū。
铜台割据古豪盛,乐事已去惟邱墟。tóng tái gē jù gǔ háo shèng,lè shì yǐ qù wéi qiū xū。
直须及时结胜赏,莫局官事同辕驹。zhí xū jí shí jié shèng shǎng,mò jú guān shì tóng yuán jū。
林僧迎我屡前揖,野鸟避客遥相呼。lín sēng yíng wǒ lǚ qián yī,yě niǎo bì kè yáo xiāng hū。
咸阳有花远莫见,岂若此地来须臾。xián yáng yǒu huā yuǎn mò jiàn,qǐ ruò cǐ dì lái xū yú。
风前嗅雪不宜缓,春芳过眼犹奔车。fēng qián xiù xuě bù yí huǎn,chūn fāng guò yǎn yóu bēn chē。
繁枝向月合照映,乱片落地无扫除。fán zhī xiàng yuè hé zhào yìng,luàn piàn luò dì wú sǎo chú。
樽边酩酊不复计,马上倒载聊拚扶。zūn biān mǐng dīng bù fù jì,mǎ shàng dào zài liáo pàn fú。
子由闭户自懒出,花与双眼知何辜。zi yóu bì hù zì lǎn chū,huā yǔ shuāng yǎn zhī hé gū。
天姿必欲贵纯白,红杏可婢桃可奴。tiān zī bì yù guì chún bái,hóng xìng kě bì táo kě nú。
君诗险绝不容和,梁园骋思惭相如。jūn shī xiǎn jué bù róng hé,liáng yuán chěng sī cán xiāng rú。

寒食安厚卿具酒馔邀数君子游压沙寺观梨花独苏子由不至诗来

强至

花前烂醉如泥淤,犹恐花过嗟空株。huā qián làn zuì rú ní yū,yóu kǒng huā guò jiē kōng zhū。
压沙梨开百顷雪,春晚未赏计已疏。yā shā lí kāi bǎi qǐng xuě,chūn wǎn wèi shǎng jì yǐ shū。
厚卿置酒趁寒食,蜂喧蝶闹人意苏。hòu qīng zhì jiǔ chèn hán shí,fēng xuān dié nào rén yì sū。
林间把盏谁我侑,鸟歌声滑如溜珠。lín jiān bǎ zhǎn shuí wǒ yòu,niǎo gē shēng huá rú liū zhū。
魏都风流重行乐,艳妆丽服明郊墟。wèi dōu fēng liú zhòng xíng lè,yàn zhuāng lì fú míng jiāo xū。
我初闻招便勇往,恨不插翼附骏驹。wǒ chū wén zhāo biàn yǒng wǎng,hèn bù chā yì fù jùn jū。
峨眉夫子趣独异,静坐幕府烦邀呼。é méi fū zi qù dú yì,jìng zuò mù fǔ fán yāo hū。
车公不到座寂寞,大句落纸来须臾。chē gōng bù dào zuò jì mò,dà jù luò zhǐ lái xū yú。
樽边弄笔辄强和,布鼓乃敢当雷车。zūn biān nòng bǐ zhé qiáng hé,bù gǔ nǎi gǎn dāng léi chē。
主人明朝复命客,是日禊事修祓除。zhǔ rén míng cháo fù mìng kè,shì rì xì shì xiū fú chú。
日涵花气暖不散,酒力易著起要扶。rì hán huā qì nuǎn bù sàn,jiǔ lì yì zhù qǐ yào fú。
清明予亦饮射圃,罚觯屡困辞不辜。qīng míng yǔ yì yǐn shè pǔ,fá zhì lǚ kùn cí bù gū。
杯盘一饱藉脱粟,那有白饭馀君奴。bēi pán yī bǎo jí tuō sù,nà yǒu bái fàn yú jūn nú。
梨花好在期共醉,功名身外终何如。lí huā hǎo zài qī gòng zuì,gōng míng shēn wài zhōng hé rú。

送川僧玘上人归雪窦

强至

释子群群蹈一辙,类能恐诱鼓师说。shì zi qún qún dǎo yī zhé,lèi néng kǒng yòu gǔ shī shuō。
彼上人者剑外来,独许清吟调风月。bǐ shàng rén zhě jiàn wài lái,dú xǔ qīng yín diào fēng yuè。
就我乞诗归甬东,三叩宾阶通刺谒。jiù wǒ qǐ shī guī yǒng dōng,sān kòu bīn jiē tōng cì yè。
何时腰下解瓶盂,岩窦应逢先腊雪。hé shí yāo xià jiě píng yú,yán dòu yīng féng xiān là xuě。

小桃值风零落殆尽偶成鄙句奉呈诸君

强至

小桃庭前只一株,无数花开艳新绣。xiǎo táo tíng qián zhǐ yī zhū,wú shù huā kāi yàn xīn xiù。
破蕊脉脉向人笑,闹枝酣酣索春斗。pò ruǐ mài mài xiàng rén xiào,nào zhī hān hān suǒ chūn dòu。
只见蜜蜂来往喧,不道双燕共时候。zhǐ jiàn mì fēng lái wǎng xuān,bù dào shuāng yàn gòng shí hòu。
醉吟绕花日几遭,坐卧欲来花下就。zuì yín rào huā rì jǐ zāo,zuò wò yù lái huā xià jiù。
东风昨夜忽颠狂,晓枝点检不依旧。dōng fēng zuó yè hū diān kuáng,xiǎo zhī diǎn jiǎn bù yī jiù。
惜无锦帐阔百步,遮藏免被风力骤。xī wú jǐn zhàng kuò bǎi bù,zhē cáng miǎn bèi fēng lì zhòu。
小儿地上拾乱片,犹爱残香再三嗅。xiǎo ér dì shàng shí luàn piàn,yóu ài cán xiāng zài sān xiù。
桃兮开落奈汝何,却取馀杯醉春昼。táo xī kāi luò nài rǔ hé,què qǔ yú bēi zuì chūn zhòu。

近承杨子遣垂和池上短篇爱而有赠且摅予怀

强至

杨子文格少已遒,自关以西鲜此流。yáng zi wén gé shǎo yǐ qiú,zì guān yǐ xī xiān cǐ liú。
逸兴一发不言休,诗吟千篇酒百瓯。yì xīng yī fā bù yán xiū,shī yín qiān piān jiǔ bǎi ōu。
始谓富贵力可求,行年四十差厥谋。shǐ wèi fù guì lì kě qiú,xíng nián sì shí chà jué móu。
相逢渭水初清秋,气俊秋隼辞长虬。xiāng féng wèi shuǐ chū qīng qiū,qì jùn qiū sǔn cí zhǎng qiú。
欢然一见分辄投,往来自尔月屡周。huān rán yī jiàn fēn zhé tóu,wǎng lái zì ěr yuè lǚ zhōu。
忽闻屋角鸣春鸠,感时出门写我忧。hū wén wū jiǎo míng chūn jiū,gǎn shí chū mén xiě wǒ yōu。
载酒兴庆荒池头,半酣系马聊登舟。zài jiǔ xīng qìng huāng chí tóu,bàn hān xì mǎ liáo dēng zhōu。
纷纷涉水惊眠鸥,晚阳欲落孤烟收。fēn fēn shè shuǐ jīng mián ōu,wǎn yáng yù luò gū yān shōu。
开元盛事空林丘,流年数百如回眸。kāi yuán shèng shì kōng lín qiū,liú nián shù bǎi rú huí móu。
陈迹随感来吟搜,偶作短句诒同游。chén jì suí gǎn lái yín sōu,ǒu zuò duǎn jù yí tóng yóu。
杨子既见遽和酬,笔落纸上不暂留,诗珍玉案书银钩。yáng zi jì jiàn jù hé chóu,bǐ luò zhǐ shàng bù zàn liú,shī zhēn yù àn shū yín gōu。
诗人乃是天地雠,造化万物遭剜锼。shī rén nǎi shì tiān dì chóu,zào huà wàn wù zāo wān sōu。
天公报之甚操矛,少使称遂多穷愁。tiān gōng bào zhī shén cāo máo,shǎo shǐ chēng suì duō qióng chóu。
子尝两举试此州,病坐试席出则瘳。zi cháng liǎng jǔ shì cǐ zhōu,bìng zuò shì xí chū zé chōu。
笔力健可掣十牛,及与命斗力弗侔,翻被命屈岂自由。bǐ lì jiàn kě chè shí niú,jí yǔ mìng dòu lì fú móu,fān bèi mìng qū qǐ zì yóu。
嗟予所学浅以浮,不与造化为怨仇。jiē yǔ suǒ xué qiǎn yǐ fú,bù yǔ zào huà wèi yuàn chóu。
胡然天公亦我尤,刚肠劲貌寡媚柔。hú rán tiān gōng yì wǒ yóu,gāng cháng jìn mào guǎ mèi róu。
触忤贵势在转喉。chù wǔ guì shì zài zhuǎn hóu。
苍颜常调只自羞,使看平步趋公侯。cāng yán cháng diào zhǐ zì xiū,shǐ kàn píng bù qū gōng hóu。
子来我语徒啾啾,天高听卑诚谬悠。zi lái wǒ yǔ tú jiū jiū,tiān gāo tīng bēi chéng miù yōu。
不若且默真良筹,有酒一醉春风楼。bù ruò qiě mò zhēn liáng chóu,yǒu jiǔ yī zuì chūn fēng lóu。

送李去病杨元老

强至

君王赫怒超前古,威令风驰奋皇武。jūn wáng hè nù chāo qián gǔ,wēi lìng fēng chí fèn huáng wǔ。
将士咸怀敌忾心,桓桓孰可当貔虎。jiāng shì xián huái dí kài xīn,huán huán shú kě dāng pí hǔ。
岷峨横抹西南坤,河池散关当北门。mín é héng mǒ xī nán kūn,hé chí sàn guān dāng běi mén。
坚城高寨碍飞鸟,天兵百万方云屯。jiān chéng gāo zhài ài fēi niǎo,tiān bīng bǎi wàn fāng yún tún。
给军自古资巴蜀,接轸连樯转刍粟。gěi jūn zì gǔ zī bā shǔ,jiē zhěn lián qiáng zhuǎn chú sù。
正须将漕得其人,赋役平均军食足。zhèng xū jiāng cáo dé qí rén,fù yì píng jūn jūn shí zú。
三分才具超常伦,不独摛藻追渊云。sān fēn cái jù chāo cháng lún,bù dú chī zǎo zhuī yuān yún。
究宣德意可预见,抉剔奸蠹苏疲民。jiū xuān dé yì kě yù jiàn,jué tī jiān dù sū pí mín。
使星入蜀今重应,芒寒色正相辉映。shǐ xīng rù shǔ jīn zhòng yīng,máng hán sè zhèng xiāng huī yìng。
川合东西几万家,伫瞻玉节交相庆。chuān hé dōng xī jǐ wàn jiā,zhù zhān yù jié jiāo xiāng qìng。
行闻尽录平戎功,给饷正与提兵同。xíng wén jǐn lù píng róng gōng,gěi xiǎng zhèng yǔ tí bīng tóng。
紫泥封诏看西去,归来联骑朝王宫。zǐ ní fēng zhào kàn xī qù,guī lái lián qí cháo wáng gōng。

卖松翁

强至

穷山老松干百尺,纵有爱者势难值。qióng shān lǎo sōng gàn bǎi chǐ,zòng yǒu ài zhě shì nán zhí。
小松耸擢未及丈,何亦冷落守岩石。xiǎo sōng sǒng zhuó wèi jí zhàng,hé yì lěng luò shǒu yán shí。
由来世眼习繁侈,竞事妖红与烂白。yóu lái shì yǎn xí fán chǐ,jìng shì yāo hóng yǔ làn bái。
往往破产聚名卉,未见有一号松癖。wǎng wǎng pò chǎn jù míng huì,wèi jiàn yǒu yī hào sōng pǐ。
城中有客卖桃李,美价高下随意得。chéng zhōng yǒu kè mài táo lǐ,měi jià gāo xià suí yì dé。
咄嗟彼叟何为者,浪负松本穷九陌。duō jiē bǐ sǒu hé wèi zhě,làng fù sōng běn qióng jiǔ mò。
行求善价吻欲燥,力弛还立朱门侧。xíng qiú shàn jià wěn yù zào,lì chí hái lì zhū mén cè。
过之千百绝一顾,宁复肯许一钱直。guò zhī qiān bǎi jué yī gù,níng fù kěn xǔ yī qián zhí。
音声犹带涧风涩,颜色尚染岚烟黑。yīn shēng yóu dài jiàn fēng sè,yán sè shàng rǎn lán yān hēi。
松材虽良人未见,其奈桃李有春色。sōng cái suī liáng rén wèi jiàn,qí nài táo lǐ yǒu chūn sè。
嗟哉子计信疏矣,岂宜肩入芳菲域。jiē zāi zi jì xìn shū yǐ,qǐ yí jiān rù fāng fēi yù。
速培旧土养松干,待栋明堂柱帝宅。sù péi jiù tǔ yǎng sōng gàn,dài dòng míng táng zhù dì zhái。
予疑叟非鬻松者,无乃矫世为所特。yǔ yí sǒu fēi yù sōng zhě,wú nǎi jiǎo shì wèi suǒ tè。
众趋时好逞秾艳,何独孑孑炫皴碧。zhòng qū shí hǎo chěng nóng yàn,hé dú jié jié xuàn cūn bì。
群雄驰骋尚谲诈,轲以仁义游六国。qún xióng chí chěng shàng jué zhà,kē yǐ rén yì yóu liù guó。
时乎释老肆分籍,愈以原道破群惑。shí hū shì lǎo sì fēn jí,yù yǐ yuán dào pò qún huò。
叟乎叟乎予尔知,独行矫世难为力。sǒu hū sǒu hū yǔ ěr zhī,dú xíng jiǎo shì nán wèi lì。

与盛毅同赋暮角行

强至

城头滚滚寒烟起,城里无人冷如水。chéng tóu gǔn gǔn hán yān qǐ,chéng lǐ wú rén lěng rú shuǐ。
一声暮角聒地来,声中宛转含馀哀。yī shēng mù jiǎo guā dì lái,shēng zhōng wǎn zhuǎn hán yú āi。
逡巡流入单于调,耳边似近单于台。qūn xún liú rù dān yú diào,ěr biān shì jìn dān yú tái。
坐客未终听,对面泪双迸。zuò kè wèi zhōng tīng,duì miàn lèi shuāng bèng。
那复将军绝塞眠,朔风吹落玉帐边。nà fù jiāng jūn jué sāi mián,shuò fēng chuī luò yù zhàng biān。
狼烟未尽不待晓,恨不立起铭燕然。láng yān wèi jǐn bù dài xiǎo,hèn bù lì qǐ míng yàn rán。
何人始制角中曲,幽怨到今传不足。hé rén shǐ zhì jiǎo zhōng qū,yōu yuàn dào jīn chuán bù zú。
吁嗟画角终无情,百年日月销此声。xū jiē huà jiǎo zhōng wú qíng,bǎi nián rì yuè xiāo cǐ shēng。

冬雪行

强至

幼年壮气寒逾热,更喜朱颜照飞雪。yòu nián zhuàng qì hán yú rè,gèng xǐ zhū yán zhào fēi xuě。
门前地厚堆玉尘,屐齿千回狂走折。mén qián dì hòu duī yù chén,jī chǐ qiān huí kuáng zǒu zhé。
今来过壮能几秋,眼未见雪心先愁。jīn lái guò zhuàng néng jǐ qiū,yǎn wèi jiàn xuě xīn xiān chóu。
病肤隐粟出门懒,敝袍尽日红炉头。bìng fū yǐn sù chū mén lǎn,bì páo jǐn rì hóng lú tóu。
此身知更十年后,雪屋能如今坐否。cǐ shēn zhī gèng shí nián hòu,xuě wū néng rú jīn zuò fǒu。
层衾没颔定昼眠,那复吟边开冻口。céng qīn méi hàn dìng zhòu mián,nà fù yín biān kāi dòng kǒu。
壮龄衮衮洪涛奔,百年浩荡未易论。zhuàng líng gǔn gǔn hóng tāo bēn,bǎi nián hào dàng wèi yì lùn。
人间万事亦颠倒,且对今雪空清樽。rén jiān wàn shì yì diān dào,qiě duì jīn xuě kōng qīng zūn。

送盛君方

强至

秋风木叶飞边徼,日暮铜台别杯釂。qiū fēng mù yè fēi biān jiǎo,rì mù tóng tái bié bēi jiào。
燕姬一曲声未终,交臂方携忽南棹。yàn jī yī qū shēng wèi zhōng,jiāo bì fāng xié hū nán zhào。
相公镇魏从辟书,玉帐三年奉谈笑。xiāng gōng zhèn wèi cóng pì shū,yù zhàng sān nián fèng tán xiào。
密谋直道裨主人,饱食庸儿或阴诮。mì móu zhí dào bì zhǔ rén,bǎo shí yōng ér huò yīn qiào。
君殊不顾但自若,烱烱诚心复谁照。jūn shū bù gù dàn zì ruò,jiǒng jiǒng chéng xīn fù shuí zhào。
相公还朝数论荐,援手无人在廊庙。xiāng gōng hái cháo shù lùn jiàn,yuán shǒu wú rén zài láng miào。
荐章未报人事改,魏国门前客相吊。jiàn zhāng wèi bào rén shì gǎi,wèi guó mén qián kè xiāng diào。
圣贤尚觊后世知,万事那能目前料。shèng xián shàng jì hòu shì zhī,wàn shì nà néng mù qián liào。
方今擢才不待次,道路纷纷走严召。fāng jīn zhuó cái bù dài cì,dào lù fēn fēn zǒu yán zhào。
朝廷必欲收真才,岂有如君使常调。cháo tíng bì yù shōu zhēn cái,qǐ yǒu rú jūn shǐ cháng diào。
读书适用非苟知,脱略空言直趋要。dú shū shì yòng fēi gǒu zhī,tuō lüè kōng yán zhí qū yào。
有馀利刃未一施,可惜青萍反居鞘。yǒu yú lì rèn wèi yī shī,kě xī qīng píng fǎn jū qiào。
谁能出力终提携,会看惊人露芒耀。shuí néng chū lì zhōng tí xié,huì kàn jīng rén lù máng yào。
君如弗偶好言命,予亦徐当卜耕钓。jūn rú fú ǒu hǎo yán mìng,yǔ yì xú dāng bo gēng diào。