古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

渔家傲

强至

雪月照梅溪畔路。xuě yuè zhào méi xī pàn lù。
幽姿背立无言语。yōu zī bèi lì wú yán yǔ。
冷浸瘦枝清浅处。lěng jìn shòu zhī qīng qiǎn chù。
香暗度。xiāng àn dù。
妆成处士横斜句。zhuāng chéng chù shì héng xié jù。
浑似玉人常淡伫。hún shì yù rén cháng dàn zhù。
菱花相对盈清楚。líng huā xiāng duì yíng qīng chǔ。
谁解小图先画取。shuí jiě xiǎo tú xiān huà qǔ。
天欲曙。tiān yù shǔ。
恐随月色云间去。kǒng suí yuè sè yún jiān qù。

立秋后病作此写怀

强至

卧病喜秋至,昏烦庶以平。wò bìng xǐ qiū zhì,hūn fán shù yǐ píng。
清风不少济,宿疢仍相撄。qīng fēng bù shǎo jì,sù chèn réng xiāng yīng。
凉叶犹未振,阴蛩已先鸣。liáng yè yóu wèi zhèn,yīn qióng yǐ xiān míng。
四时顺万物,奚独戕吾生。sì shí shùn wàn wù,xī dú qiāng wú shēng。

李花

强至

地暖春才半,蹊深气已暄。dì nuǎn chūn cái bàn,qī shēn qì yǐ xuān。
风光何处好,雪浪此时翻。fēng guāng hé chù hǎo,xuě làng cǐ shí fān。
匀似金刀剪,装成玉杖繁。yún shì jīn dāo jiǎn,zhuāng chéng yù zhàng fán。
夭桃漫相压,吏部竟谁言。yāo táo màn xiāng yā,lì bù jìng shuí yán。

晓钟

强至

缥缈惊春梦,铿轰送晓声。piāo miǎo jīng chūn mèng,kēng hōng sòng xiǎo shēng。
敲烟出野寺,催月下山城。qiāo yān chū yě sì,cuī yuè xià shān chéng。
窗映东方白,灯留半壁明。chuāng yìng dōng fāng bái,dēng liú bàn bì míng。
隐然馀韵在,群动已营营。yǐn rán yú yùn zài,qún dòng yǐ yíng yíng。

闰月晦日

强至

乾坤一传舍,日月两征轮。qián kūn yī chuán shě,rì yuè liǎng zhēng lún。
邂逅逢馀闰,连绵送晚春。xiè hòu féng yú rùn,lián mián sòng wǎn chūn。
巢边迎燕熟,枝上数花频。cháo biān yíng yàn shú,zhī shàng shù huā pín。
渐暖茅檐日,吾将理葛巾。jiàn nuǎn máo yán rì,wú jiāng lǐ gé jīn。

落花

强至

林间花自飞,物理不应悲。lín jiān huā zì fēi,wù lǐ bù yīng bēi。
偶对飘残地,休论艳发时。ǒu duì piāo cán dì,xiū lùn yàn fā shí。
有情香水面,无数点河湄。yǒu qíng xiāng shuǐ miàn,wú shù diǎn hé méi。
蜂蝶含馀意,徘徊绕旧枝。fēng dié hán yú yì,pái huái rào jiù zhī。

因访杨公济遂同步野夫家省其母野夫时就试南宫

强至

马系扬雄宅,门过孟母邻。mǎ xì yáng xióng zhái,mén guò mèng mǔ lín。
升堂予独拜,同井子兼亲。shēng táng yǔ dú bài,tóng jǐng zi jiān qīn。
万卷先生富,千金旧产贫。wàn juǎn xiān shēng fù,qiān jīn jiù chǎn pín。
早将安稳字,去慰杏园春。zǎo jiāng ān wěn zì,qù wèi xìng yuán chūn。

同杨公济赋破山得开字

强至

无物终天地,青山岂免开。wú wù zhōng tiān dì,qīng shān qǐ miǎn kāi。
万人镵秀骨,一气失全胚。wàn rén chán xiù gǔ,yī qì shī quán pēi。
漫贮崇朝雨,犹防浩劫灰。màn zhù chóng cháo yǔ,yóu fáng hào jié huī。
何年巨灵手,曾此擘崔嵬。hé nián jù líng shǒu,céng cǐ bāi cuī wéi。

同杨公济赋晚过西村

强至

空影倒波面,晚阳留树梢。kōng yǐng dào bō miàn,wǎn yáng liú shù shāo。
人烟青近郭,鸟道暗长郊。rén yān qīng jìn guō,niǎo dào àn zhǎng jiāo。
世外空搔首,溪边懒结茅。shì wài kōng sāo shǒu,xī biān lǎn jié máo。
沧浪那敢羡,渔父定吾嘲。cāng làng nà gǎn xiàn,yú fù dìng wú cháo。

苦雨

强至

雨脚洒不断,鱼龙沸巨溟。yǔ jiǎo sǎ bù duàn,yú lóng fèi jù míng。
浮泥溢平地,暴水入中庭。fú ní yì píng dì,bào shuǐ rù zhōng tíng。
门巷绝寻访,壶觞谁醉醒。mén xiàng jué xún fǎng,hú shāng shuí zuì xǐng。
顽云速收敛,渴欲睹天晴。wán yún sù shōu liǎn,kě yù dǔ tiān qíng。

强至

幸藉炎蒸力,因迁腐草踪。xìng jí yán zhēng lì,yīn qiān fǔ cǎo zōng。
清宵能自照,暗室肯相容。qīng xiāo néng zì zhào,àn shì kěn xiāng róng。
雨巷幽光晦,风帘乱点重。yǔ xiàng yōu guāng huì,fēng lián luàn diǎn zhòng。
临书方汝赖,惟恐有鸣蛩。lín shū fāng rǔ lài,wéi kǒng yǒu míng qióng。

种药

强至

百药吾谁辨,农皇旧有经。bǎi yào wú shuí biàn,nóng huáng jiù yǒu jīng。
倾金购善种,按谱验真形。qīng jīn gòu shàn zhǒng,àn pǔ yàn zhēn xíng。
易地防根瘦,他时欲剂灵。yì dì fáng gēn shòu,tā shí yù jì líng。
天时纵不雨,灌溉赖园丁。tiān shí zòng bù yǔ,guàn gài lài yuán dīng。

赠於潜张定国

强至

萧散前川令,才高气亦刚。xiāo sàn qián chuān lìng,cái gāo qì yì gāng。
学攻诸子短,能涉众人长。xué gōng zhū zi duǎn,néng shè zhòng rén zhǎng。
日月销书卷,功名抚剑铓。rì yuè xiāo shū juǎn,gōng míng fǔ jiàn máng。
他年有大用,莫漫比柴桑。tā nián yǒu dà yòng,mò màn bǐ chái sāng。

某近与和叔游景爱之不足因吟短篇以赠

强至

夫子南州杰,相逢出肺肝。fū zi nán zhōu jié,xiāng féng chū fèi gān。
平生潜圣阃,壮岁尚儒冠。píng shēng qián shèng kǔn,zhuàng suì shàng rú guān。
鸱鴳霄垠击,蛟龙井底蟠。chī yàn xiāo yín jī,jiāo lóng jǐng dǐ pán。
耻将孤愤剑,容易向人弹。chǐ jiāng gū fèn jiàn,róng yì xiàng rén dàn。

赠李熊先辈二首

强至

崷崒闽人秀,夫君得最完。qiú zú mǐn rén xiù,fū jūn dé zuì wán。
文章醇不杂,气质浑无刓。wén zhāng chún bù zá,qì zhì hún wú wán。
场屋闻新诏,乡闾正素冠。chǎng wū wén xīn zhào,xiāng lǘ zhèng sù guān。
天应老贤业,头角壮年蟠。tiān yīng lǎo xián yè,tóu jiǎo zhuàng nián pán。
7461234567»