古诗词

和楼志国范君武读胡尉临安所获颜鲁公书断碑

强至

书名唐世凡几人,鲁公运笔独有神。shū míng táng shì fán jǐ rén,lǔ gōng yùn bǐ dú yǒu shén。
当年一字百金直,异代傥获宜尔珍。dāng nián yī zì bǎi jīn zhí,yì dài tǎng huò yí ěr zhēn。
公尝道直不容内,江湖出走刺史轮。gōng cháng dào zhí bù róng nèi,jiāng hú chū zǒu cì shǐ lún。
东南挥翰落几郡,在处巨迹刊坚珉。dōng nán huī hàn luò jǐ jùn,zài chù jù jì kān jiān mín。
石坚字巨未应泐,旋复五代遗荒屯。shí jiān zì jù wèi yīng lè,xuán fù wǔ dài yí huāng tún。
州镇寻兵寺观火,缺碑毁碣埋泥尘。zhōu zhèn xún bīng sì guān huǒ,quē bēi huǐ jié mái ní chén。
乾坤岂亦爱字宝,不使久屈卒不伸。qián kūn qǐ yì ài zì bǎo,bù shǐ jiǔ qū zú bù shēn。
吻合阴假好事手,得此断石溪山垠。wěn hé yīn jiǎ hǎo shì shǒu,dé cǐ duàn shí xī shān yín。
苔封土蚀初莫省,一洗烂若开三辰。tái fēng tǔ shí chū mò shěng,yī xǐ làn ruò kāi sān chén。
不由名氏验体法,气质浑厚知颜筋。bù yóu míng shì yàn tǐ fǎ,qì zhì hún hòu zhī yán jīn。
点端屹如泰山立,画劲森似长戟陈。diǎn duān yì rú tài shān lì,huà jìn sēn shì zhǎng jǐ chén。
宁同枣木浪传刻,少陵尤恶肥失真。níng tóng zǎo mù làng chuán kè,shǎo líng yóu è féi shī zhēn。
苍茫疑闻地灵泣,为失此石后土贫。cāng máng yí wén dì líng qì,wèi shī cǐ shí hòu tǔ pín。
好事得之不自有,能广墨本遗其伦。hǎo shì dé zhī bù zì yǒu,néng guǎng mò běn yí qí lún。
始从君武惬传玩,大句感发惊儒绅。shǐ cóng jūn wǔ qiè chuán wán,dà jù gǎn fā jīng rú shēn。
写公勋德无一欠,何必读史劳吾唇。xiě gōng xūn dé wú yī qiàn,hé bì dú shǐ láo wú chún。
青衫志国继高唱,首论书法词逾新。qīng shān zhì guó jì gāo chàng,shǒu lùn shū fǎ cí yú xīn。
末言公忠死贼刃,不觉愤泪沾予巾。mò yán gōng zhōng sǐ zéi rèn,bù jué fèn lèi zhān yǔ jīn。
昔人谓书乃心画,浮沉直挠皆相循。xī rén wèi shū nǎi xīn huà,fú chén zhí náo jiē xiāng xún。
公心远可此书鉴,体不姿媚一以淳。gōng xīn yuǎn kě cǐ shū jiàn,tǐ bù zī mèi yī yǐ chún。
严严古气自盘薄,宜汝希烈不得臣。yán yán gǔ qì zì pán báo,yí rǔ xī liè bù dé chén。
虽云笔力夺元化,济以忠谊重万钧。suī yún bǐ lì duó yuán huà,jì yǐ zhōng yì zhòng wàn jūn。
后来忠谊弗公学,磨铅临帖虚终身。hòu lái zhōng yì fú gōng xué,mó qiān lín tiē xū zhōng shēn。
李斯篆隶岂不好,彰彰奸迹流自秦。lǐ sī zhuàn lì qǐ bù hǎo,zhāng zhāng jiān jì liú zì qín。
乃知一艺不独善,所贵名节坚松筠。nǎi zhī yī yì bù dú shàn,suǒ guì míng jié jiān sōng yún。
鲁公之书以名贵,历代共宝无沉堙。lǔ gōng zhī shū yǐ míng guì,lì dài gòng bǎo wú chén yīn。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

依韵和酬阆州刘侍禁季孙见寄

强至

别来双鬓一衰翁,近喜刘郎信息通。bié lái shuāng bìn yī shuāi wēng,jìn xǐ liú láng xìn xī tōng。
剑气未闲频犯斗,赋声无用尚摩空。jiàn qì wèi xián pín fàn dòu,fù shēng wú yòng shàng mó kōng。
传闻蜀道逾天上,见说城南冠阆中。chuán wén shǔ dào yú tiān shàng,jiàn shuō chéng nán guān láng zhōng。
山水纵游那觉久,清霜两度变丹枫。shān shuǐ zòng yóu nà jué jiǔ,qīng shuāng liǎng dù biàn dān fēng。

人日立春辇下作

强至

楼上满倾人日酒,更逢春气到京华。lóu shàng mǎn qīng rén rì jiǔ,gèng féng chūn qì dào jīng huá。
盘擎白玉来生菜,胜插黄金出镂花。pán qíng bái yù lái shēng cài,shèng chā huáng jīn chū lòu huā。
客兴纷纭那可数,年光流转亦无涯。kè xīng fēn yún nà kě shù,nián guāng liú zhuǎn yì wú yá。
天边梅柳应相笑,两度东风不在家。tiān biān méi liǔ yīng xiāng xiào,liǎng dù dōng fēng bù zài jiā。

依韵和镇叔送元宵之什

强至

一夜云衢火树空,照人唯有月华同。yī yè yún qú huǒ shù kōng,zhào rén wéi yǒu yuè huá tóng。
却思广陌追游处,都似南柯梦寐中。què sī guǎng mò zhuī yóu chù,dōu shì nán kē mèng mèi zhōng。
未分园林辜乐事,况栽桃杏有春工。wèi fēn yuán lín gū lè shì,kuàng zāi táo xìng yǒu chūn gōng。
可怜此景何时再,直待明年岁起东。kě lián cǐ jǐng hé shí zài,zhí dài míng nián suì qǐ dōng。

席上呈正老

强至

去年赠别折寒梅,尽道行人不再来。qù nián zèng bié zhé hán méi,jǐn dào xíng rén bù zài lái。
今日樽前成邂逅,大家花下且徘徊。jīn rì zūn qián chéng xiè hòu,dà jiā huā xià qiě pái huái。
经春雨脚无时断,浮世眉头几度开。jīng chūn yǔ jiǎo wú shí duàn,fú shì méi tóu jǐ dù kāi。
莫待明朝离阔后,空将馀恨寄吟杯。mò dài míng cháo lí kuò hòu,kōng jiāng yú hèn jì yín bēi。

送镇叔

强至

三月将交雨细时,馀花扑扑柳飞飞。sān yuè jiāng jiāo yǔ xì shí,yú huā pū pū liǔ fēi fēi。
已于树底闻莺恨,更向花前送客归。yǐ yú shù dǐ wén yīng hèn,gèng xiàng huā qián sòng kè guī。
暗绿几行迎去马,乱红无数落征衣。àn lǜ jǐ xíng yíng qù mǎ,luàn hóng wú shù luò zhēng yī。
伤春惜别钟吾辈,此际宁容瘦骨肥。shāng chūn xī bié zhōng wú bèi,cǐ jì níng róng shòu gǔ féi。

次韵答正老

强至

幽欢闲忆去年时,饮量人人灌漏卮。yōu huān xián yì qù nián shí,yǐn liàng rén rén guàn lòu zhī。
我更典衣邀浅饮,君犹刻烛赋新诗。wǒ gèng diǎn yī yāo qiǎn yǐn,jūn yóu kè zhú fù xīn shī。
由来世事都无定,再结朋游未可期。yóu lái shì shì dōu wú dìng,zài jié péng yóu wèi kě qī。
一纸清风惠佳句,殷勤胜寄陇头枝。yī zhǐ qīng fēng huì jiā jù,yīn qín shèng jì lǒng tóu zhī。

依韵和正老暮秋郊行感事

强至

秋郊物物作秋容,目送横天一鹗雄。qiū jiāo wù wù zuò qiū róng,mù sòng héng tiān yī è xióng。
更远更疑山隔雾,或飘或聚叶随风。gèng yuǎn gèng yí shān gé wù,huò piāo huò jù yè suí fēng。
对时唯恐朱颜改,遣兴除非白酒充。duì shí wéi kǒng zhū yán gǎi,qiǎn xīng chú fēi bái jiǔ chōng。
感事子真成丽倡,恨无佳句敌才翁。gǎn shì zi zhēn chéng lì chàng,hèn wú jiā jù dí cái wēng。

再和

强至

有客秋郊旷望中,更凭佳句发才雄。yǒu kè qiū jiāo kuàng wàng zhōng,gèng píng jiā jù fā cái xióng。
牛羊饱食眠平野,雕鹗乘时击迅风。niú yáng bǎo shí mián píng yě,diāo è chéng shí jī xùn fēng。
倦目几随残照断,渴肠惟藉浊醪充。juàn mù jǐ suí cán zhào duàn,kě cháng wéi jí zhuó láo chōng。
登临不用频兴感,忧喜能忘是塞翁。dēng lín bù yòng pín xīng gǎn,yōu xǐ néng wàng shì sāi wēng。

再和

强至

我行平野览秋空,物象吟怀觉两雄。wǒ xíng píng yě lǎn qiū kōng,wù xiàng yín huái jué liǎng xióng。
远水有时明返照,疏林无限战西风。yuǎn shuǐ yǒu shí míng fǎn zhào,shū lín wú xiàn zhàn xī fēng。
京坻相望农收足,庐井多欢岁计充。jīng chí xiāng wàng nóng shōu zú,lú jǐng duō huān suì jì chōng。
亦向此时追乐事,归来倒载效山翁。yì xiàng cǐ shí zhuī lè shì,guī lái dào zài xiào shān wēng。

依韵和答公谔郎中冠氏道中偶成

强至

漭漭黄埃接大河,驱车底处觅阳和。mǎng mǎng huáng āi jiē dà hé,qū chē dǐ chù mì yáng hé。
参差花信春将半,恼乱诗情日转多。cān chà huā xìn chūn jiāng bàn,nǎo luàn shī qíng rì zhuǎn duō。
乐事恍如初觉梦,年光撇若迅流波。lè shì huǎng rú chū jué mèng,nián guāng piē ruò xùn liú bō。
马蹄莫放归时缓,知有佳人听玉珂。mǎ tí mò fàng guī shí huǎn,zhī yǒu jiā rén tīng yù kē。

依韵走笔和答徐无畏见招

强至

忆初识面越庠时,馀教尝蒙觉后知。yì chū shí miàn yuè xiáng shí,yú jiào cháng méng jué hòu zhī。
早念儿童能刻赋,晚逢夫子许言诗。zǎo niàn ér tóng néng kè fù,wǎn féng fū zi xǔ yán shī。
从容江介心方壮,蹭蹬京华鬓已衰。cóng róng jiāng jiè xīn fāng zhuàng,cèng dēng jīng huá bìn yǐ shuāi。
道旧不须亲握手,满篇往事略无违。dào jiù bù xū qīn wò shǒu,mǎn piān wǎng shì lüè wú wéi。

马上口占呈记注

强至

一时闻望绝朝裾,几岁文章动直庐。yī shí wén wàng jué cháo jū,jǐ suì wén zhāng dòng zhí lú。
凤尾新批天子诏,螭头看载史臣书。fèng wěi xīn pī tiān zi zhào,chī tóu kàn zài shǐ chén shū。
故关即路严霜后,晓殿初班瑞雪初。gù guān jí lù yán shuāng hòu,xiǎo diàn chū bān ruì xuě chū。
蜀道归时须六印,不应驷马擅相如。shǔ dào guī shí xū liù yìn,bù yīng sì mǎ shàn xiāng rú。

送曾元恕太祝赴汉阳监征

强至

汉江山色秀苍烟,山拥江光入马鞭。hàn jiāng shān sè xiù cāng yān,shān yōng jiāng guāng rù mǎ biān。
行思欲飘飞鸟外,别颜空惨落花前。xíng sī yù piāo fēi niǎo wài,bié yán kōng cǎn luò huā qián。
勉旃关赋那终岁,好在家声幸壮年。miǎn zhān guān fù nà zhōng suì,hǎo zài jiā shēng xìng zhuàng nián。
鹦鹉故洲应寂寞,得无新句发晴川。yīng wǔ gù zhōu yīng jì mò,dé wú xīn jù fā qíng chuān。

次韵通判张静之郎中席上对客

强至

一饮真须尽百杯,异乡怀抱酒边开。yī yǐn zhēn xū jǐn bǎi bēi,yì xiāng huái bào jiǔ biān kāi。
田园几日能归去,轩冕浮云亦傥来。tián yuán jǐ rì néng guī qù,xuān miǎn fú yún yì tǎng lái。
交态与谁论淡水,宦情空自学寒灰。jiāo tài yǔ shuí lùn dàn shuǐ,huàn qíng kōng zì xué hán huī。
何如席上张公子,白雪辞兼郢客来。hé rú xí shàng zhāng gōng zi,bái xuě cí jiān yǐng kè lái。

寄秦倅吕四丈职方渊

强至

丈人宦意静如山,五十朱衣鬓未斑。zhàng rén huàn yì jìng rú shān,wǔ shí zhū yī bìn wèi bān。
富庶讴歌归别驾,太平谈笑服诸蛮。fù shù ōu gē guī bié jià,tài píng tán xiào fú zhū mán。
熊罴一兆高门后,鸿雁连飞绝塞间。xióng pí yī zhào gāo mén hòu,hóng yàn lián fēi jué sāi jiān。
莫学冯唐终蹭蹬,功名犹好出秦关。mò xué féng táng zhōng cèng dēng,gōng míng yóu hǎo chū qín guān。