古诗词

卖松翁

强至

穷山老松干百尺,纵有爱者势难值。qióng shān lǎo sōng gàn bǎi chǐ,zòng yǒu ài zhě shì nán zhí。
小松耸擢未及丈,何亦冷落守岩石。xiǎo sōng sǒng zhuó wèi jí zhàng,hé yì lěng luò shǒu yán shí。
由来世眼习繁侈,竞事妖红与烂白。yóu lái shì yǎn xí fán chǐ,jìng shì yāo hóng yǔ làn bái。
往往破产聚名卉,未见有一号松癖。wǎng wǎng pò chǎn jù míng huì,wèi jiàn yǒu yī hào sōng pǐ。
城中有客卖桃李,美价高下随意得。chéng zhōng yǒu kè mài táo lǐ,měi jià gāo xià suí yì dé。
咄嗟彼叟何为者,浪负松本穷九陌。duō jiē bǐ sǒu hé wèi zhě,làng fù sōng běn qióng jiǔ mò。
行求善价吻欲燥,力弛还立朱门侧。xíng qiú shàn jià wěn yù zào,lì chí hái lì zhū mén cè。
过之千百绝一顾,宁复肯许一钱直。guò zhī qiān bǎi jué yī gù,níng fù kěn xǔ yī qián zhí。
音声犹带涧风涩,颜色尚染岚烟黑。yīn shēng yóu dài jiàn fēng sè,yán sè shàng rǎn lán yān hēi。
松材虽良人未见,其奈桃李有春色。sōng cái suī liáng rén wèi jiàn,qí nài táo lǐ yǒu chūn sè。
嗟哉子计信疏矣,岂宜肩入芳菲域。jiē zāi zi jì xìn shū yǐ,qǐ yí jiān rù fāng fēi yù。
速培旧土养松干,待栋明堂柱帝宅。sù péi jiù tǔ yǎng sōng gàn,dài dòng míng táng zhù dì zhái。
予疑叟非鬻松者,无乃矫世为所特。yǔ yí sǒu fēi yù sōng zhě,wú nǎi jiǎo shì wèi suǒ tè。
众趋时好逞秾艳,何独孑孑炫皴碧。zhòng qū shí hǎo chěng nóng yàn,hé dú jié jié xuàn cūn bì。
群雄驰骋尚谲诈,轲以仁义游六国。qún xióng chí chěng shàng jué zhà,kē yǐ rén yì yóu liù guó。
时乎释老肆分籍,愈以原道破群惑。shí hū shì lǎo sì fēn jí,yù yǐ yuán dào pò qún huò。
叟乎叟乎予尔知,独行矫世难为力。sǒu hū sǒu hū yǔ ěr zhī,dú xíng jiǎo shì nán wèi lì。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

对雪六首

强至

飘洒三冬暮,苍茫一气凝。piāo sǎ sān dōng mù,cāng máng yī qì níng。
寒威斗自壮,空色晓逾澄。hán wēi dòu zì zhuàng,kōng sè xiǎo yú chéng。
狂走寻冈兔,饥呼失树鹰。kuáng zǒu xún gāng tù,jī hū shī shù yīng。
年来交态浅,有兴即谁乘。nián lái jiāo tài qiǎn,yǒu xīng jí shuí chéng。

对雪六首

强至

影乱侵书幌,花轻辍酒杯。yǐng luàn qīn shū huǎng,huā qīng chuò jiǔ bēi。
襟怀同落寞,气象亦崔嵬。jīn huái tóng luò mò,qì xiàng yì cuī wéi。
屡折参云竹,偏凌照水梅。lǚ zhé cān yún zhú,piān líng zhào shuǐ méi。
红炉方尔附,未可论寒灰。hóng lú fāng ěr fù,wèi kě lùn hán huī。

对雪六首

强至

色浮千里白,气逼万家寒。sè fú qiān lǐ bái,qì bī wàn jiā hán。
独鸟饥犹啄,痴儿喜自团。dú niǎo jī yóu zhuó,chī ér xǐ zì tuán。
向风初舞急,入夜转声乾。xiàng fēng chū wǔ jí,rù yè zhuǎn shēng qián。
此味同谁冷,吟窗映素冠。cǐ wèi tóng shuí lěng,yín chuāng yìng sù guān。

对雪六首

强至

朔风吹不尽,颢气入无间。shuò fēng chuī bù jǐn,hào qì rù wú jiān。
市井人喧息,江湖鸟翼顽。shì jǐng rén xuān xī,jiāng hú niǎo yì wán。
酒边惊晚岁,吟外失群山。jiǔ biān jīng wǎn suì,yín wài shī qún shān。
温室便高卧,明朝任塞关。wēn shì biàn gāo wò,míng cháo rèn sāi guān。

次韵答承天月长老

强至

方外得师晚,相逢出古心。fāng wài dé shī wǎn,xiāng féng chū gǔ xīn。
交成真合水,意在始知琴。jiāo chéng zhēn hé shuǐ,yì zài shǐ zhī qín。
宦路尘泥久,禅扃岁月深。huàn lù chén ní jiǔ,chán jiōng suì yuè shēn。
清风贻绝唱,一诵快烦襟。qīng fēng yí jué chàng,yī sòng kuài fán jīn。

涂中书四十言奉寄武陵则师

强至

师有知人术,一言珍万金。shī yǒu zhī rén shù,yī yán zhēn wàn jīn。
圣门防取貌,吾道素论心。shèng mén fáng qǔ mào,wú dào sù lùn xīn。
越树秋声起,武陵归思深。yuè shù qiū shēng qǐ,wǔ líng guī sī shēn。
桃源千载事,此说更难寻。táo yuán qiān zài shì,cǐ shuō gèng nán xún。

书香严屋壁呈寺主隆师

强至

庄严模净域,金碧照晴霓。zhuāng yán mó jìng yù,jīn bì zhào qíng ní。
土木有时竭,楼台无日低。tǔ mù yǒu shí jié,lóu tái wú rì dī。
林泉藏好处,巾屦得安栖。lín quán cáng hǎo chù,jīn jù dé ān qī。
我愧陶彭泽,烦师数过溪。wǒ kuì táo péng zé,fán shī shù guò xī。

诗送长老芝公归灵洞

强至

昔以医名著,今兹祖意传。xī yǐ yī míng zhù,jīn zī zǔ yì chuán。
众生如不病,大士自安禅。zhòng shēng rú bù bìng,dà shì zì ān chán。
貌等涧松古,性同山月圆。mào děng jiàn sōng gǔ,xìng tóng shān yuè yuán。
应防猿鸟忆,却指旧林泉。yīng fáng yuán niǎo yì,què zhǐ jiù lín quán。

赠净土嵩长老

强至

林泉久安住,心境两无尘。lín quán jiǔ ān zhù,xīn jìng liǎng wú chén。
禅外牵馀想,诗中老此身。chán wài qiān yú xiǎng,shī zhōng lǎo cǐ shēn。
虚怀延海众,雄辩服谈宾。xū huái yán hǎi zhòng,xióng biàn fú tán bīn。
伟特如师少,相逢悟宿因。wěi tè rú shī shǎo,xiāng féng wù sù yīn。

赠霞长老

强至

大士本宿植,妙年离世纷。dà shì běn sù zhí,miào nián lí shì fēn。
定心驯海鸟,诗语淡秋云。dìng xīn xùn hǎi niǎo,shī yǔ dàn qiū yún。
与物曾无著,收声恐有闻。yǔ wù céng wú zhù,shōu shēng kǒng yǒu wén。
唯将诸祖意,晚岁导迷群。wéi jiāng zhū zǔ yì,wǎn suì dǎo mí qún。

酬齐上人

强至

不见汤师久,病眠时序深。bù jiàn tāng shī jiǔ,bìng mián shí xù shēn。
忽惊朱夏过,真负碧云吟。hū jīng zhū xià guò,zhēn fù bì yún yín。
他日虎溪约,同时凤阙心。tā rì hǔ xī yuē,tóng shí fèng quē xīn。
未论应去住,杖屦且相寻。wèi lùn yīng qù zhù,zhàng jù qiě xiāng xún。

景山无思二大师垂和鄙诗复依前韵奉答

强至

西北尘游倦,东南野兴深。xī běi chén yóu juàn,dōng nán yě xīng shēn。
帐空惭鹤怨,山暝忆猿吟。zhàng kōng cán hè yuàn,shān míng yì yuán yín。
大士真交臂,连篇契夙心。dà shì zhēn jiāo bì,lián piān qì sù xīn。
会须携蜡屐,云峤陟千寻。huì xū xié là jī,yún jiào zhì qiān xún。

送臻上人还云山

强至

半岁风埃地,终朝云水情。bàn suì fēng āi dì,zhōng cháo yún shuǐ qíng。
身兼飞锡健,眼向故山明。shēn jiān fēi xī jiàn,yǎn xiàng gù shān míng。
不改禅衣色,从来野橐轻。bù gǎi chán yī sè,cóng lái yě tuó qīng。
烦师伴猿鸟,两耳厌车声。fán shī bàn yuán niǎo,liǎng ěr yàn chē shēng。

诗赠圆公大士

强至

恐是逃名客,因为出世流。kǒng shì táo míng kè,yīn wèi chū shì liú。
人间云不定,心外佛何求。rén jiān yún bù dìng,xīn wài fú hé qiú。
醉喜形骸放,诗嫌偶对囚。zuì xǐ xíng hái fàng,shī xián ǒu duì qiú。
我应遭窃笑,声利乃身雠。wǒ yīng zāo qiè xiào,shēng lì nǎi shēn chóu。

仲灵禅师以诗见邀辄走笔依韵附还使奉和

强至

世好元难合,便甘或弃辛。shì hǎo yuán nán hé,biàn gān huò qì xīn。
喜师同肺腑,偶尔异衣巾。xǐ shī tóng fèi fǔ,ǒu ěr yì yī jīn。
文约牵常俗,诗情远过人。wén yuē qiān cháng sú,shī qíng yuǎn guò rén。
相邀松下别,山意入秋新。xiāng yāo sōng xià bié,shān yì rù qiū xīn。