古诗词

卖松翁

强至

穷山老松干百尺,纵有爱者势难值。qióng shān lǎo sōng gàn bǎi chǐ,zòng yǒu ài zhě shì nán zhí。
小松耸擢未及丈,何亦冷落守岩石。xiǎo sōng sǒng zhuó wèi jí zhàng,hé yì lěng luò shǒu yán shí。
由来世眼习繁侈,竞事妖红与烂白。yóu lái shì yǎn xí fán chǐ,jìng shì yāo hóng yǔ làn bái。
往往破产聚名卉,未见有一号松癖。wǎng wǎng pò chǎn jù míng huì,wèi jiàn yǒu yī hào sōng pǐ。
城中有客卖桃李,美价高下随意得。chéng zhōng yǒu kè mài táo lǐ,měi jià gāo xià suí yì dé。
咄嗟彼叟何为者,浪负松本穷九陌。duō jiē bǐ sǒu hé wèi zhě,làng fù sōng běn qióng jiǔ mò。
行求善价吻欲燥,力弛还立朱门侧。xíng qiú shàn jià wěn yù zào,lì chí hái lì zhū mén cè。
过之千百绝一顾,宁复肯许一钱直。guò zhī qiān bǎi jué yī gù,níng fù kěn xǔ yī qián zhí。
音声犹带涧风涩,颜色尚染岚烟黑。yīn shēng yóu dài jiàn fēng sè,yán sè shàng rǎn lán yān hēi。
松材虽良人未见,其奈桃李有春色。sōng cái suī liáng rén wèi jiàn,qí nài táo lǐ yǒu chūn sè。
嗟哉子计信疏矣,岂宜肩入芳菲域。jiē zāi zi jì xìn shū yǐ,qǐ yí jiān rù fāng fēi yù。
速培旧土养松干,待栋明堂柱帝宅。sù péi jiù tǔ yǎng sōng gàn,dài dòng míng táng zhù dì zhái。
予疑叟非鬻松者,无乃矫世为所特。yǔ yí sǒu fēi yù sōng zhě,wú nǎi jiǎo shì wèi suǒ tè。
众趋时好逞秾艳,何独孑孑炫皴碧。zhòng qū shí hǎo chěng nóng yàn,hé dú jié jié xuàn cūn bì。
群雄驰骋尚谲诈,轲以仁义游六国。qún xióng chí chěng shàng jué zhà,kē yǐ rén yì yóu liù guó。
时乎释老肆分籍,愈以原道破群惑。shí hū shì lǎo sì fēn jí,yù yǐ yuán dào pò qún huò。
叟乎叟乎予尔知,独行矫世难为力。sǒu hū sǒu hū yǔ ěr zhī,dú xíng jiǎo shì nán wèi lì。

强至

宋杭州钱塘人,字几圣。仁宗庆历六年进士。为三司户部判官、尚书祠部郎中。为文简古不俗,尤工于诗,以文学受知韩琦。琦欲荐充馆阁,不果。有《韩忠献遗事》、《祠部集》。 强至的作品>>

猜您喜欢

送李讲主还维扬

强至

定忆婆娑树,双垂满地阴。dìng yì pó suō shù,shuāng chuí mǎn dì yīn。
春风吹社燕,归意逐淮禽。chūn fēng chuī shè yàn,guī yì zhú huái qín。
帆落横江尽,门开小院深。fān luò héng jiāng jǐn,mén kāi xiǎo yuàn shēn。
先挝大法鼓,续震海潮音。xiān wō dà fǎ gǔ,xù zhèn hǎi cháo yīn。

仁宗皇帝挽歌辞四首

强至

未干宫砚墨,犹暖御炉烟。wèi gàn gōng yàn mò,yóu nuǎn yù lú yān。
鸡唱空催晓,龙飞忽上天。jī chàng kōng cuī xiǎo,lóng fēi hū shàng tiān。
攀髯三月暮,洒泪五云边。pān rán sān yuè mù,sǎ lèi wǔ yún biān。
盛德无容报,尘埃万寿篇。shèng dé wú róng bào,chén āi wàn shòu piān。

仁宗皇帝挽歌辞四首

强至

飞帚飘宸翰,赓歌纵睿才。fēi zhǒu piāo chén hàn,gēng gē zòng ruì cái。
歌欢三閤燕,声转两宫哀。gē huān sān gé yàn,shēng zhuǎn liǎng gōng āi。
人世金縢秘,天门玉锁开。rén shì jīn téng mì,tiān mén yù suǒ kāi。
年年初夏月,寂寞寿山杯。nián nián chū xià yuè,jì mò shòu shān bēi。

仁宗皇帝挽歌辞四首

强至

轻徭宽日力,横费惜秋毫。qīng yáo kuān rì lì,héng fèi xī qiū háo。
临谏天容睟,尊贤圣体劳。lín jiàn tiān róng suì,zūn xián shèng tǐ láo。
乾坤收化育,弓剑入悲号。qián kūn shōu huà yù,gōng jiàn rù bēi hào。
十月西陵仗,愁云隔赭袍。shí yuè xī líng zhàng,chóu yún gé zhě páo。

仁宗皇帝挽歌辞四首

强至

圣运一千载,君临四十春。shèng yùn yī qiān zài,jūn lín sì shí chūn。
宝图先与子,妙断独如神。bǎo tú xiān yǔ zi,miào duàn dú rú shén。
瑞表虚南极,哀声动北辰。ruì biǎo xū nán jí,āi shēng dòng běi chén。
天钟尧舜性,庙号讫称仁。tiān zhōng yáo shùn xìng,miào hào qì chēng rén。

石太保挽词

强至

许国三朝老,传家万石君。xǔ guó sān cháo lǎo,chuán jiā wàn shí jūn。
乞骸章未报,没齿讣先闻。qǐ hái zhāng wèi bào,méi chǐ fù xiān wén。
挽铎摇秋露,铭旌卷暮云。wǎn duó yáo qiū lù,míng jīng juǎn mù yún。
龙冈逢吉壤,马鬣寄高坟。lóng gāng féng jí rǎng,mǎ liè jì gāo fén。

王广渊郎中挽词

强至

一门新茹痛,八座近云亡。yī mén xīn rú tòng,bā zuò jìn yún wáng。
祸故近贤者,风流失望郎。huò gù jìn xián zhě,fēng liú shī wàng láng。
葬帷笼淡月,挽铎诉清霜。zàng wéi lóng dàn yuè,wǎn duó sù qīng shuāng。
祖烈系谁绍,三槐老北堂。zǔ liè xì shuí shào,sān huái lǎo běi táng。

王子直挽词二首

强至

流水身飘忽,青云意阔疏。liú shuǐ shēn piāo hū,qīng yún yì kuò shū。
儒林看作传,使者合求书。rú lín kàn zuò chuán,shǐ zhě hé qiú shū。
野月随丹旐,山烟湿素车。yě yuè suí dān zhào,shān yān shī sù chē。
寝门今日泪,一洒为无馀。qǐn mén jīn rì lèi,yī sǎ wèi wú yú。

王子直挽词二首

强至

王氏仍淮水,贤人减颍川。wáng shì réng huái shuǐ,xián rén jiǎn yǐng chuān。
风流今尽矣,天理旧茫然。fēng liú jīn jǐn yǐ,tiān lǐ jiù máng rán。
亲涕沾封箧,交情动绝弦。qīn tì zhān fēng qiè,jiāo qíng dòng jué xián。
公卿谁不到,偏夭贾生年。gōng qīng shuí bù dào,piān yāo jiǎ shēng nián。

晋阳郡君挽词

强至

法度居无失,图书动有稽。fǎ dù jū wú shī,tú shū dòng yǒu jī。
不偕君子老,空美大夫妻。bù xié jūn zi lǎo,kōng měi dà fū qī。
淡月临新兆,清风在旧闺。dàn yuè lín xīn zhào,qīng fēng zài jiù guī。
哭声摧陇水,山鸟学人啼。kū shēng cuī lǒng shuǐ,shān niǎo xué rén tí。

晋阳郡君挽词

强至

夫贤微子后,身贵毕公孙。fū xián wēi zi hòu,shēn guì bì gōng sūn。
独弃斑衣养,空馀象服尊。dú qì bān yī yǎng,kōng yú xiàng fú zūn。
悲风缠挽铎,苦雾湿铭幡。bēi fēng chán wǎn duó,kǔ wù shī míng fān。
谁谓灵香验,何曾见反魂。shuí wèi líng xiāng yàn,hé céng jiàn fǎn hún。

海棠

强至

西蜀传芳日,东君着意时。xī shǔ chuán fāng rì,dōng jūn zhe yì shí。
鲜葩猩荐血,紫萼蜡融脂。xiān pā xīng jiàn xuè,zǐ è là róng zhī。
绛阙疑流落,琼栏合护持。jiàng quē yí liú luò,qióng lán hé hù chí。
无诗任工部,今有省郎知。wú shī rèn gōng bù,jīn yǒu shěng láng zhī。

河北道中怀故乡

强至

一为南国别,久负故园期。yī wèi nán guó bié,jiǔ fù gù yuán qī。
细雨破花气,和风柔柳枝。xì yǔ pò huā qì,hé fēng róu liǔ zhī。
竞舟红浪动,挑菜绿烟披。jìng zhōu hóng làng dòng,tiāo cài lǜ yān pī。
寂寞洪河北,桑麻空此时。jì mò hóng hé běi,sāng má kōng cǐ shí。

立春

强至

北风已作东风客,昨日何如今日暄。běi fēng yǐ zuò dōng fēng kè,zuó rì hé rú jīn rì xuān。
造化有期寻万木,阳和无迹走千门。zào huà yǒu qī xún wàn mù,yáng hé wú jì zǒu qiān mén。
土牛陌上摧花杖,玉燕钗头坠彩幡。tǔ niú mò shàng cuī huā zhàng,yù yàn chāi tóu zhuì cǎi fān。
独我题诗添意绪,又看残腊委冰痕。dú wǒ tí shī tiān yì xù,yòu kàn cán là wěi bīng hén。

春日山中感怀

强至

春中酣酣破宿霾,春心衮衮泻长淮。chūn zhōng hān hān pò sù mái,chūn xīn gǔn gǔn xiè zhǎng huái。
无情草树相看久,得意亲朋一笑乖。wú qíng cǎo shù xiāng kàn jiǔ,dé yì qīn péng yī xiào guāi。
世俗冰霜谁暖眼,古人金石已枯骸。shì sú bīng shuāng shuí nuǎn yǎn,gǔ rén jīn shí yǐ kū hái。
愁来独对青山坐,唯有东风入旧怀。chóu lái dú duì qīng shān zuò,wéi yǒu dōng fēng rù jiù huái。