古诗词

送张仓移漕广西

舒邦佐

宾鸿度月叫秋寒,天怕炎方雨露干。bīn hóng dù yuè jiào qiū hán,tiān pà yán fāng yǔ lù gàn。
绣衣使者持玉节,先送春风入蛋蛮。xiù yī shǐ zhě chí yù jié,xiān sòng chūn fēng rù dàn mán。
岭南日日望行色,湖南百姓争卧辙。lǐng nán rì rì wàng xíng sè,hú nán bǎi xìng zhēng wò zhé。
两路行人界上争,去思来暮歌讴接。liǎng lù xíng rén jiè shàng zhēng,qù sī lái mù gē ōu jiē。
广盐变法是谁谋,直至而今病未瘳。guǎng yán biàn fǎ shì shuí móu,zhí zhì ér jīn bìng wèi chōu。
岭上逢人须细问,远方根本是深忧。lǐng shàng féng rén xū xì wèn,yuǎn fāng gēn běn shì shēn yōu。
广吏从来恃天远,北归南载无空返。guǎng lì cóng lái shì tiān yuǎn,běi guī nán zài wú kōng fǎn。
埋轮家世本澄清,无使老蚕自营茧。mái lún jiā shì běn chéng qīng,wú shǐ lǎo cán zì yíng jiǎn。
莫嫌岭路去逡巡,桂林见说最宜人。mò xián lǐng lù qù qūn xún,guì lín jiàn shuō zuì yí rén。
笋样山峰罗样水,锦囊收得越精神。sǔn yàng shān fēng luó yàng shuǐ,jǐn náng shōu dé yuè jīng shén。
直声曾动天颜喜,更有元台作知己。zhí shēng céng dòng tiān yán xǐ,gèng yǒu yuán tái zuò zhī jǐ。
谏坡言路著此翁,所谓如尊乃勇尔。jiàn pō yán lù zhù cǐ wēng,suǒ wèi rú zūn nǎi yǒng ěr。
大苏文章继老苏,魏徵勋业付魏谟。dà sū wén zhāng jì lǎo sū,wèi zhēng xūn yè fù wèi mó。
传家况有黄金印,行入衣冠盛事图。chuán jiā kuàng yǒu huáng jīn yìn,xíng rù yī guān shèng shì tú。
门下书生知此意,恋恋不为儿女计。mén xià shū shēng zhī cǐ yì,liàn liàn bù wèi ér nǚ jì。
黄花时节送君行,梅花时节迎归骑。huáng huā shí jié sòng jūn xíng,méi huā shí jié yíng guī qí。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

丁巳正月五日

舒邦佐

春滞犹为腊,年移已换正。chūn zhì yóu wèi là,nián yí yǐ huàn zhèng。
节从忙里过,愁向病边生。jié cóng máng lǐ guò,chóu xiàng bìng biān shēng。
小雨止还作,虚窗暗又明。xiǎo yǔ zhǐ hái zuò,xū chuāng àn yòu míng。
时光与心事,无一可娱情。shí guāng yǔ xīn shì,wú yī kě yú qíng。

春半即事

舒邦佐

春来晴景少,昼夜已平分。chūn lái qíng jǐng shǎo,zhòu yè yǐ píng fēn。
寒锁花藏莟,风微水皱纹。hán suǒ huā cáng hàn,fēng wēi shuǐ zhòu wén。
端成空识字,谁可共论文。duān chéng kōng shí zì,shuí kě gòng lùn wén。
惟有铜炉在,时拈柏子焚。wéi yǒu tóng lú zài,shí niān bǎi zi fén。

嘲燕子

舒邦佐

去岁相过日,朱帘正上钩。qù suì xiāng guò rì,zhū lián zhèng shàng gōu。
双双如旧识,一一话离愁。shuāng shuāng rú jiù shí,yī yī huà lí chóu。
留为荷花夏,归因梧叶秋。liú wèi hé huā xià,guī yīn wú yè qiū。
今年头转白,还识主人不。jīn nián tóu zhuǎn bái,hái shí zhǔ rén bù。

纪秀野之景

舒邦佐

秀野吾曾到,名新景亦嘉。xiù yě wú céng dào,míng xīn jǐng yì jiā。
雨移新到竹,晴接旧来花。yǔ yí xīn dào zhú,qíng jiē jiù lái huā。
矗矗山围立,团团树绕家。chù chù shān wéi lì,tuán tuán shù rào jiā。
病中心漫往,无计聚抟沙。bìng zhōng xīn màn wǎng,wú jì jù tuán shā。

和王令尹游园之作

舒邦佐

官事何时了,偷忙得饷闲。guān shì hé shí le,tōu máng dé xiǎng xián。
清风寒食里,飞絮落花间。qīng fēng hán shí lǐ,fēi xù luò huā jiān。
灵运池生草,渊明鞠见山。líng yùn chí shēng cǎo,yuān míng jū jiàn shān。
诗来令细读,玉佩响珊珊。shī lái lìng xì dú,yù pèi xiǎng shān shān。

久雨望晴十月六日夜雷雨大作

舒邦佐

十月天犹暖,浑如二月晴。shí yuè tiān yóu nuǎn,hún rú èr yuè qíng。
雷声兼雨势,春令已冬行。léi shēng jiān yǔ shì,chūn lìng yǐ dōng xíng。
稻穟多生耳,田家有叹声。dào suì duō shēng ěr,tián jiā yǒu tàn shēng。
官仓须玉粒,早为挂铜钲。guān cāng xū yù lì,zǎo wèi guà tóng zhēng。

挽左相京太师四首

舒邦佐

皇华方北返,植纛指西风。huáng huá fāng běi fǎn,zhí dào zhǐ xī fēng。
蜀谓今清献,戎言昔富公。shǔ wèi jīn qīng xiàn,róng yán xī fù gōng。
民夷两心服,勋业百年同。mín yí liǎng xīn fú,xūn yè bǎi nián tóng。
赠与齐温国,功高报亦隆。zèng yǔ qí wēn guó,gōng gāo bào yì lóng。

挽左相京太师四首

舒邦佐

圣代多名相,谁如德量宽。shèng dài duō míng xiāng,shuí rú dé liàng kuān。
平心消党与,着力援孤寒。píng xīn xiāo dǎng yǔ,zhe lì yuán gū hán。
礼极三宫养,天开二圣欢。lǐ jí sān gōng yǎng,tiān kāi èr shèng huān。
尽忠扶孝治,烽火自平安。jǐn zhōng fú xiào zhì,fēng huǒ zì píng ān。

挽左相京太师四首

舒邦佐

尧考闻忧日,公身病瘁时。yáo kǎo wén yōu rì,gōng shēn bìng cuì shí。
哀情知痛极,疾势转增危。āi qíng zhī tòng jí,jí shì zhuǎn zēng wēi。
梁坏将安放,天胡不憗遗。liáng huài jiāng ān fàng,tiān hú bù yìn yí。
此为天下恸,未敢哭其私。cǐ wèi tiān xià tòng,wèi gǎn kū qí sī。

挽左相京太师四首

舒邦佐

自际朱弦赏,逢人说项斯。zì jì zhū xián shǎng,féng rén shuō xiàng sī。
蜚章先剡上,荐墨更交驰。fēi zhāng xiān shàn shàng,jiàn mò gèng jiāo chí。
遽卧漳滨疾,如轰荐福碑。jù wò zhāng bīn jí,rú hōng jiàn fú bēi。
空流一襟泪,无路送灵輀。kōng liú yī jīn lèi,wú lù sòng líng ér。

于尉以书室新成惠诗次韵

舒邦佐

无数云山簇眼前,又听风叶响琤然。wú shù yún shān cù yǎn qián,yòu tīng fēng yè xiǎng chēng rán。
近于此处开三径,准拟归来受一廛。jìn yú cǐ chù kāi sān jìng,zhǔn nǐ guī lái shòu yī chán。
终日看山忘坐卧,有时扃户锁风烟。zhōng rì kàn shān wàng zuò wò,yǒu shí jiōng hù suǒ fēng yān。
寻花问柳如乘兴,且莫轻回访戴船。xún huā wèn liǔ rú chéng xīng,qiě mò qīng huí fǎng dài chuán。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

石竹麝香脐,博山水沈炷。shí zhú shè xiāng qí,bó shān shuǐ shěn zhù。
勾引爱香人,攀花春笋露。gōu yǐn ài xiāng rén,pān huā chūn sǔn lù。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

江南万玉妃,肌肤冰雪立。jiāng nán wàn yù fēi,jī fū bīng xuě lì。
平生爱淡妆,不作胭脂湿。píng shēng ài dàn zhuāng,bù zuò yān zhī shī。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

金沙与同架,并蒂更连柯。jīn shā yǔ tóng jià,bìng dì gèng lián kē。
红白虽相宜,品藻当如何。hóng bái suī xiāng yí,pǐn zǎo dāng rú hé。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

倚窗春睡觉,折玉满手香。yǐ chuāng chūn shuì jué,zhé yù mǎn shǒu xiāng。
篸云疑未稳,指点问檀郎。cǎn yún yí wèi wěn,zhǐ diǎn wèn tán láng。
931234567