古诗词

送张仓移漕广西

舒邦佐

宾鸿度月叫秋寒,天怕炎方雨露干。bīn hóng dù yuè jiào qiū hán,tiān pà yán fāng yǔ lù gàn。
绣衣使者持玉节,先送春风入蛋蛮。xiù yī shǐ zhě chí yù jié,xiān sòng chūn fēng rù dàn mán。
岭南日日望行色,湖南百姓争卧辙。lǐng nán rì rì wàng xíng sè,hú nán bǎi xìng zhēng wò zhé。
两路行人界上争,去思来暮歌讴接。liǎng lù xíng rén jiè shàng zhēng,qù sī lái mù gē ōu jiē。
广盐变法是谁谋,直至而今病未瘳。guǎng yán biàn fǎ shì shuí móu,zhí zhì ér jīn bìng wèi chōu。
岭上逢人须细问,远方根本是深忧。lǐng shàng féng rén xū xì wèn,yuǎn fāng gēn běn shì shēn yōu。
广吏从来恃天远,北归南载无空返。guǎng lì cóng lái shì tiān yuǎn,běi guī nán zài wú kōng fǎn。
埋轮家世本澄清,无使老蚕自营茧。mái lún jiā shì běn chéng qīng,wú shǐ lǎo cán zì yíng jiǎn。
莫嫌岭路去逡巡,桂林见说最宜人。mò xián lǐng lù qù qūn xún,guì lín jiàn shuō zuì yí rén。
笋样山峰罗样水,锦囊收得越精神。sǔn yàng shān fēng luó yàng shuǐ,jǐn náng shōu dé yuè jīng shén。
直声曾动天颜喜,更有元台作知己。zhí shēng céng dòng tiān yán xǐ,gèng yǒu yuán tái zuò zhī jǐ。
谏坡言路著此翁,所谓如尊乃勇尔。jiàn pō yán lù zhù cǐ wēng,suǒ wèi rú zūn nǎi yǒng ěr。
大苏文章继老苏,魏徵勋业付魏谟。dà sū wén zhāng jì lǎo sū,wèi zhēng xūn yè fù wèi mó。
传家况有黄金印,行入衣冠盛事图。chuán jiā kuàng yǒu huáng jīn yìn,xíng rù yī guān shèng shì tú。
门下书生知此意,恋恋不为儿女计。mén xià shū shēng zhī cǐ yì,liàn liàn bù wèi ér nǚ jì。
黄花时节送君行,梅花时节迎归骑。huáng huā shí jié sòng jūn xíng,méi huā shí jié yíng guī qí。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

雨后

舒邦佐

积雨洗残暑,翛然窗户凉。jī yǔ xǐ cán shǔ,xiāo rán chuāng hù liáng。
蝇蚊不须驱,时至自退藏。yíng wén bù xū qū,shí zhì zì tuì cáng。
琤然一叶下,梧桐陨秋黄。chēng rán yī yè xià,wú tóng yǔn qiū huáng。
仰视天宇阔,宾鸿初南翔。yǎng shì tiān yǔ kuò,bīn hóng chū nán xiáng。
儿时亲灯火,二尺便宜光。ér shí qīn dēng huǒ,èr chǐ biàn yí guāng。
咀嚼复吟哦,惟恐更漏忙。jǔ jué fù yín ó,wéi kǒng gèng lòu máng。
老来病如缚,空对书满箱。lǎo lái bìng rú fù,kōng duì shū mǎn xiāng。
短檠置床头,犹渴不能浆。duǎn qíng zhì chuáng tóu,yóu kě bù néng jiāng。
人生舍此乐,百年谩风狂。rén shēng shě cǐ lè,bǎi nián mán fēng kuáng。

至后有感

舒邦佐

穷冬万木脱,风叶无停计。qióng dōng wàn mù tuō,fēng yè wú tíng jì。
老树露槎牙,四旁谁拥蔽。lǎo shù lù chá yá,sì páng shuí yōng bì。
泛视林莽间,一一献憔悴。fàn shì lín mǎng jiān,yī yī xiàn qiáo cuì。
昨夜新阳复,根荄抱生意。zuó yè xīn yáng fù,gēn gāi bào shēng yì。
天将九转丹,一粒回元气。tiān jiāng jiǔ zhuǎn dān,yī lì huí yuán qì。
三阳即为泰,原野争明媚。sān yáng jí wèi tài,yuán yě zhēng míng mèi。
老树亦逢春,绿阴看垂地。lǎo shù yì féng chūn,lǜ yīn kàn chuí dì。

题同年郭丞遁斋

舒邦佐

清江子郭子,作斋以遁名。qīng jiāng zi guō zi,zuò zhāi yǐ dùn míng。
傍人或不解,谓将抛尘缨。bàng rén huò bù jiě,wèi jiāng pāo chén yīng。
著语竞挽住,轩翥九万程。zhù yǔ jìng wǎn zhù,xuān zhù jiǔ wàn chéng。
吾闻遁之象,山止而天行。wú wén dùn zhī xiàng,shān zhǐ ér tiān xíng。
止如子綦木,行如亚夫兵。zhǐ rú zi qí mù,xíng rú yà fū bīng。
养静以须动,渊嘿藏雷声。yǎng jìng yǐ xū dòng,yuān hēi cáng léi shēng。
乃识个中趣,非专隐遁情。nǎi shí gè zhōng qù,fēi zhuān yǐn dùn qíng。
虽然遁六爻,四阳理分明。suī rán dùn liù yáo,sì yáng lǐ fēn míng。
虽有艮在内,二阴要研精。suī yǒu gěn zài nèi,èr yīn yào yán jīng。
尾厉苟不审,嘉肥何由亨。wěi lì gǒu bù shěn,jiā féi hé yóu hēng。
艮斋谢夫子,江南老先生。gěn zhāi xiè fū zi,jiāng nán lǎo xiān shēng。
君斋虽名遁,三爻自艮萌。jūn zhāi suī míng dùn,sān yáo zì gěn méng。
南丰一瓣香,好请子细评。nán fēng yī bàn xiāng,hǎo qǐng zi xì píng。
再拜若有得,为语年弟兄。zài bài ruò yǒu dé,wèi yǔ nián dì xiōng。
931234567