古诗词

送孙宪就任除秘监赴召

舒邦佐

阊阖排云叫玉旒,延龄不相白麻收。chāng hé pái yún jiào yù liú,yán líng bù xiāng bái má shōu。
圜桥留住不肯住,古来只说阳道州。huán qiáo liú zhù bù kěn zhù,gǔ lái zhǐ shuō yáng dào zhōu。
千载风流正相似,难处郊禋能有几。qiān zài fēng liú zhèng xiāng shì,nán chù jiāo yīn néng yǒu jǐ。
不顾诸郎尚白丁,扁舟夜发浮湘水。bù gù zhū láng shàng bái dīng,biǎn zhōu yè fā fú xiāng shuǐ。
富贵酖人如蜜甜,小儿嗜蜜几曾嫌。fù guì zhèn rén rú mì tián,xiǎo ér shì mì jǐ céng xián。
全家先遁无人觉,惟有诚斋句里拈。quán jiā xiān dùn wú rén jué,wéi yǒu chéng zhāi jù lǐ niān。
回雁峰前再秋色,哀矜折狱多阴德。huí yàn fēng qián zài qiū sè,āi jīn zhé yù duō yīn dé。
弹压湖山处处春,楚波不动平如席。dàn yā hú shān chù chù chūn,chǔ bō bù dòng píng rú xí。
不论朱墨细如麻,夜判千张烛有花。bù lùn zhū mò xì rú má,yè pàn qiān zhāng zhú yǒu huā。
老吏相看惊吐舌,如箭中的无少差。lǎo lì xiāng kàn jīng tǔ shé,rú jiàn zhōng de wú shǎo chà。
世上纷纷几桃李,过却韶华尽纷委。shì shàng fēn fēn jǐ táo lǐ,guò què sháo huá jǐn fēn wěi。
老松阅世傲风霜,万牛挽入明光里。lǎo sōng yuè shì ào fēng shuāng,wàn niú wǎn rù míng guāng lǐ。
蓬莱弱水多逆船,人生一到已称仙。péng lái ruò shuǐ duō nì chuán,rén shēng yī dào yǐ chēng xiān。
重来况是文章伯,岂但旧物王青毡。zhòng lái kuàng shì wén zhāng bó,qǐ dàn jiù wù wáng qīng zhān。
一佛出世从此度,紫薇花下皆平步。yī fú chū shì cóng cǐ dù,zǐ wēi huā xià jiē píng bù。
更看健笔缴词头,恰似当时在言路。gèng kàn jiàn bǐ jiǎo cí tóu,qià shì dāng shí zài yán lù。
六一老仙赞万微,益公首转造化机。liù yī lǎo xiān zàn wàn wēi,yì gōng shǒu zhuǎn zào huà jī。
庐陵自有三台种,他日声名剪样齐。lú líng zì yǒu sān tái zhǒng,tā rì shēng míng jiǎn yàng qí。
三十年前韩一识,三十年后供吏役。sān shí nián qián hán yī shí,sān shí nián hòu gōng lì yì。
朝天好施一丸丹,教我春风生羽翼。cháo tiān hǎo shī yī wán dān,jiào wǒ chūn fēng shēng yǔ yì。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

何面与荀香,美丈夫可试。hé miàn yǔ xún xiāng,měi zhàng fū kě shì。
不学海棠花,只如妃子睡。bù xué hǎi táng huā,zhǐ rú fēi zi shuì。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

昨日落酒杯,引我卧醉乡。zuó rì luò jiǔ bēi,yǐn wǒ wò zuì xiāng。
对午犹未醒,支颐听煮汤。duì wǔ yóu wèi xǐng,zhī yí tīng zhǔ tāng。

以鲁直露湿何郎试汤饼为韵赋酴醾七首

舒邦佐

爱花莫看花,如饥贪画饼。ài huā mò kàn huā,rú jī tān huà bǐng。
一笑大江横,此句须参请。yī xiào dà jiāng héng,cǐ jù xū cān qǐng。

谩题

舒邦佐

世网角雄雌,官途争是非。shì wǎng jiǎo xióng cí,guān tú zhēng shì fēi。
人方酣蚁战,吾自送鸿飞。rén fāng hān yǐ zhàn,wú zì sòng hóng fēi。

桃花

舒邦佐

恨题玄都观,欢入武陵溪。hèn tí xuán dōu guān,huān rù wǔ líng xī。
花面无今古,人心自笑啼。huā miàn wú jīn gǔ,rén xīn zì xiào tí。

书堂前植竹今日移梅于其间

舒邦佐

三径向来孤竹弟,一枝今日伴梅兄。sān jìng xiàng lái gū zhú dì,yī zhī jīn rì bàn méi xiōng。
岁寒图上曾相识,一笑相看自有情。suì hán tú shàng céng xiāng shí,yī xiào xiāng kàn zì yǒu qíng。

戴氏楼名折桂来觅诗赋二十八字

舒邦佐

秋入高楼风露凉,疑从月里送清香。qiū rù gāo lóu fēng lù liáng,yí cóng yuè lǐ sòng qīng xiāng。
五枝高折非难事,问取燕山窦十郎。wǔ zhī gāo zhé fēi nán shì,wèn qǔ yàn shān dòu shí láng。

偶书

舒邦佐

酒尽瓶乾一再添,朔风吹叶响阶前。jiǔ jǐn píng qián yī zài tiān,shuò fēng chuī yè xiǎng jiē qián。
起来水墨图中望,正是江南欲雪天。qǐ lái shuǐ mò tú zhōng wàng,zhèng shì jiāng nán yù xuě tiān。

和于湖集茶韵三首

舒邦佐

倒床鼻息欲鸣雷,须仗灵芽一唤回。dào chuáng bí xī yù míng léi,xū zhàng líng yá yī huàn huí。
此味直教真性在,切防勾贼用盐梅。cǐ wèi zhí jiào zhēn xìng zài,qiè fáng gōu zéi yòng yán méi。

和于湖集茶韵三首

舒邦佐

金沙泉下喊春雷,贡茗先随造化回。jīn shā quán xià hǎn chūn léi,gòng míng xiān suí zào huà huí。
欲望头纲分八饼,恨无笔力继欧梅。yù wàng tóu gāng fēn bā bǐng,hèn wú bǐ lì jì ōu méi。

和于湖集茶韵三首

舒邦佐

气味相投陈与雷,有时煎点两三回。qì wèi xiāng tóu chén yǔ léi,yǒu shí jiān diǎn liǎng sān huí。
午窗睡著呼汤急,止渴还应似望梅。wǔ chuāng shuì zhù hū tāng jí,zhǐ kě hái yīng shì wàng méi。

夜坐

舒邦佐

霜蟾照户鼓三更,独坐蒲团一盏灯。shuāng chán zhào hù gǔ sān gèng,dú zuò pú tuán yī zhǎn dēng。
名利此时都踏破,分明一个在家僧。míng lì cǐ shí dōu tà pò,fēn míng yī gè zài jiā sēng。

咏蒲团

舒邦佐

细观才满一轮月,静坐能销万古心。xì guān cái mǎn yī lún yuè,jìng zuò néng xiāo wàn gǔ xīn。
莫向洪炉烘醉客,只宜清夜定禅林。mò xiàng hóng lú hōng zuì kè,zhǐ yí qīng yè dìng chán lín。

读子厚乞巧文

舒邦佐

不见牛郎不秉钧,一时虽拙有清芬。bù jiàn niú láng bù bǐng jūn,yī shí suī zhuō yǒu qīng fēn。
附棋待诏皆因巧,何用翻成乞巧文。fù qí dài zhào jiē yīn qiǎo,hé yòng fān chéng qǐ qiǎo wén。

挽黄助教四首

舒邦佐

金鎞刮膜妙通灵,从此昏花不再生。jīn bī guā mó miào tōng líng,cóng cǐ hūn huā bù zài shēng。
闻道向来昏醉眼,而今黑白尽分明。wén dào xiàng lái hūn zuì yǎn,ér jīn hēi bái jǐn fēn míng。
931234567