古诗词

送孙宪就任除秘监赴召

舒邦佐

阊阖排云叫玉旒,延龄不相白麻收。chāng hé pái yún jiào yù liú,yán líng bù xiāng bái má shōu。
圜桥留住不肯住,古来只说阳道州。huán qiáo liú zhù bù kěn zhù,gǔ lái zhǐ shuō yáng dào zhōu。
千载风流正相似,难处郊禋能有几。qiān zài fēng liú zhèng xiāng shì,nán chù jiāo yīn néng yǒu jǐ。
不顾诸郎尚白丁,扁舟夜发浮湘水。bù gù zhū láng shàng bái dīng,biǎn zhōu yè fā fú xiāng shuǐ。
富贵酖人如蜜甜,小儿嗜蜜几曾嫌。fù guì zhèn rén rú mì tián,xiǎo ér shì mì jǐ céng xián。
全家先遁无人觉,惟有诚斋句里拈。quán jiā xiān dùn wú rén jué,wéi yǒu chéng zhāi jù lǐ niān。
回雁峰前再秋色,哀矜折狱多阴德。huí yàn fēng qián zài qiū sè,āi jīn zhé yù duō yīn dé。
弹压湖山处处春,楚波不动平如席。dàn yā hú shān chù chù chūn,chǔ bō bù dòng píng rú xí。
不论朱墨细如麻,夜判千张烛有花。bù lùn zhū mò xì rú má,yè pàn qiān zhāng zhú yǒu huā。
老吏相看惊吐舌,如箭中的无少差。lǎo lì xiāng kàn jīng tǔ shé,rú jiàn zhōng de wú shǎo chà。
世上纷纷几桃李,过却韶华尽纷委。shì shàng fēn fēn jǐ táo lǐ,guò què sháo huá jǐn fēn wěi。
老松阅世傲风霜,万牛挽入明光里。lǎo sōng yuè shì ào fēng shuāng,wàn niú wǎn rù míng guāng lǐ。
蓬莱弱水多逆船,人生一到已称仙。péng lái ruò shuǐ duō nì chuán,rén shēng yī dào yǐ chēng xiān。
重来况是文章伯,岂但旧物王青毡。zhòng lái kuàng shì wén zhāng bó,qǐ dàn jiù wù wáng qīng zhān。
一佛出世从此度,紫薇花下皆平步。yī fú chū shì cóng cǐ dù,zǐ wēi huā xià jiē píng bù。
更看健笔缴词头,恰似当时在言路。gèng kàn jiàn bǐ jiǎo cí tóu,qià shì dāng shí zài yán lù。
六一老仙赞万微,益公首转造化机。liù yī lǎo xiān zàn wàn wēi,yì gōng shǒu zhuǎn zào huà jī。
庐陵自有三台种,他日声名剪样齐。lú líng zì yǒu sān tái zhǒng,tā rì shēng míng jiǎn yàng qí。
三十年前韩一识,三十年后供吏役。sān shí nián qián hán yī shí,sān shí nián hòu gōng lì yì。
朝天好施一丸丹,教我春风生羽翼。cháo tiān hǎo shī yī wán dān,jiào wǒ chūn fēng shēng yǔ yì。

舒邦佐

宋隆兴府靖安人,初字辅国,更字平叔。学者称双峰先生。孝宗淳熙八年进士。授蒲圻主簿,改善化主簿,迁衡州录事参军。治事廉明,去官之日,民为流涕。有《双峰猥稿》。 舒邦佐的作品>>

猜您喜欢

至日见梅

舒邦佐

插向书窗小小瓶,看来看去眼增明。chā xiàng shū chuāng xiǎo xiǎo píng,kàn lái kàn qù yǎn zēng míng。
花瓶莟子能多少,占却人间无限情。huā píng hàn zi néng duō shǎo,zhàn què rén jiān wú xiàn qíng。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

市人常是醉昏昏,买尽青铜酒已浑。shì rén cháng shì zuì hūn hūn,mǎi jǐn qīng tóng jiǔ yǐ hún。
健倒投床都不问,日高犹未启重门。jiàn dào tóu chuáng dōu bù wèn,rì gāo yóu wèi qǐ zhòng mén。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

君似春风自袭人,无情鸥鸟亦相亲。jūn shì chūn fēng zì xí rén,wú qíng ōu niǎo yì xiāng qīn。
莫惊仕路风波恶,便忆家园自在身。mò jīng shì lù fēng bō è,biàn yì jiā yuán zì zài shēn。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

我有渊明日涉园,桃蹊柳径渐清繁。wǒ yǒu yuān míng rì shè yuán,táo qī liǔ jìng jiàn qīng fán。
却嫌市井喧嚣近,悔不诛茆住远村。què xián shì jǐng xuān xiāo jìn,huǐ bù zhū máo zhù yuǎn cūn。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

风旗猎猎半攲斜,日日相传便到家。fēng qí liè liè bàn qī xié,rì rì xiāng chuán biàn dào jiā。
几度儿童骑竹马,斜阳影里簇汀沙。jǐ dù ér tóng qí zhú mǎ,xié yáng yǐng lǐ cù tīng shā。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

帅幕潭潭庇万间,已知流水与高山。shuài mù tán tán bì wàn jiān,yǐ zhī liú shuǐ yǔ gāo shān。
定应不负刀头约,合浦明珠早早还。dìng yīng bù fù dāo tóu yuē,hé pǔ míng zhū zǎo zǎo hái。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

好语飞来散绮霞,清新俊逸属诗家。hǎo yǔ fēi lái sàn qǐ xiá,qīng xīn jùn yì shǔ shī jiā。
著人似醉菖蒲酒,有味如尝橄榄茶。zhù rén shì zuì chāng pú jiǔ,yǒu wèi rú cháng gǎn lǎn chá。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

家书写罢报平安,酒坐围红且醉观。jiā shū xiě bà bào píng ān,jiǔ zuò wéi hóng qiě zuì guān。
别后双溪春色散,应无卖镜去寻官。bié hòu shuāng xī chūn sè sàn,yīng wú mài jìng qù xún guān。

和许宰寓武邑赓杨丞靖安八咏

舒邦佐

里巷缫车日日忙,今年又喜熟蚕桑。lǐ xiàng sāo chē rì rì máng,jīn nián yòu xǐ shú cán sāng。
公家无欠私家乐,细葛含风剪更长。gōng jiā wú qiàn sī jiā lè,xì gé hán fēng jiǎn gèng zhǎng。

和懒窝严上人纸被诗

舒邦佐

身清不受人间辱,只倩溪翁捣冰縠。shēn qīng bù shòu rén jiān rǔ,zhǐ qiàn xī wēng dǎo bīng hú。
素涛照眼绝针痕,暖玉遮头无脸粟。sù tāo zhào yǎn jué zhēn hén,nuǎn yù zhē tóu wú liǎn sù。
参寥已似絮沾泥,天女虽来暖非肉。cān liáo yǐ shì xù zhān ní,tiān nǚ suī lái nuǎn fēi ròu。
华鲸吼吼不成眠,蝴蝶蘧蘧犹未足。huá jīng hǒu hǒu bù chéng mián,hú dié qú qú yóu wèi zú。

晓起

舒邦佐

风叶下宿雨,菰蒲作秋声。fēng yè xià sù yǔ,gū pú zuò qiū shēng。
起头望天宇,凉意翛翛生。qǐ tóu wàng tiān yǔ,liáng yì xiāo xiāo shēng。
欲挽天河水,一洗尘土缨。yù wǎn tiān hé shuǐ,yī xǐ chén tǔ yīng。
谁人插两翼,送我上太清。shuí rén chā liǎng yì,sòng wǒ shàng tài qīng。

余本不能棋因病又止酒

舒邦佐

围棋赌别墅,斗酒博凉州。wéi qí dǔ bié shù,dòu jiǔ bó liáng zhōu。
驱之夺名利,谁信可销愁。qū zhī duó míng lì,shuí xìn kě xiāo chóu。
不如陶靖节,客至空持瓯。bù rú táo jìng jié,kè zhì kōng chí ōu。
不如苏东坡,胜败两忘忧。bù rú sū dōng pō,shèng bài liǎng wàng yōu。
此心无外累,云净一天秋。cǐ xīn wú wài lèi,yún jìng yī tiān qiū。

著存亭

舒邦佐

事亡如存死如生,以诚则著著乃形。shì wáng rú cún sǐ rú shēng,yǐ chéng zé zhù zhù nǎi xíng。
二字貌出孝子诚,晓然如见亲在庭。èr zì mào chū xiào zi chéng,xiǎo rán rú jiàn qīn zài tíng。
有人念母愁思凝,终日如痴呼不醒。yǒu rén niàn mǔ chóu sī níng,zhōng rì rú chī hū bù xǐng。
自云所见政如此,触物有感皆分明。zì yún suǒ jiàn zhèng rú cǐ,chù wù yǒu gǎn jiē fēn míng。
山形作我枕扇清,风叶舞我莱衫轻。shān xíng zuò wǒ zhěn shàn qīng,fēng yè wǔ wǒ lái shān qīng。
江芦千株白皎皎,尚想鹤发垂星星。jiāng lú qiān zhū bái jiǎo jiǎo,shàng xiǎng hè fā chuí xīng xīng。
入户宛然闻忾息,恍惚欲下来举觥。rù hù wǎn rán wén kài xī,huǎng hū yù xià lái jǔ gōng。
始知至孝无间断,圣人所以见墙羹。shǐ zhī zhì xiào wú jiān duàn,shèng rén suǒ yǐ jiàn qiáng gēng。
譬如忠信纯熟者,立则参前坐倚衡。pì rú zhōng xìn chún shú zhě,lì zé cān qián zuò yǐ héng。
然而存著亦非真,能于吾母用吾情。rán ér cún zhù yì fēi zhēn,néng yú wú mǔ yòng wú qíng。
所见皆从所念得,初非刻木外经营。suǒ jiàn jiē cóng suǒ niàn dé,chū fēi kè mù wài jīng yíng。
虽然铭镂在中扃,何待扁榜垂丹青。suī rán míng lòu zài zhōng jiōng,hé dài biǎn bǎng chuí dān qīng。
要令目击助心想,不然安得名吾亭。yào lìng mù jī zhù xīn xiǎng,bù rán ān dé míng wú tíng。

和洪龟父岁暮韵

舒邦佐

两鬓点秋霜,黑白交相互。liǎng bìn diǎn qiū shuāng,hēi bái jiāo xiāng hù。
倒指数行年,如日斜岁暮。dào zhǐ shù xíng nián,rú rì xié suì mù。
始污千佛经,颇叹儒冠误。shǐ wū qiān fú jīng,pǒ tàn rú guān wù。
夜声喧爆竹,晓炬惊鸦树。yè shēng xuān bào zhú,xiǎo jù jīng yā shù。
又是一年新,三百六十度。yòu shì yī nián xīn,sān bǎi liù shí dù。

以昌黎验长常携尺为韵赋笋五首

舒邦佐

前晚尚锥锋,昨日突鎗剑。qián wǎn shàng zhuī fēng,zuó rì tū qiāng jiàn。
今朝又稍长,吾曾刻竹验。jīn cháo yòu shāo zhǎng,wú céng kè zhú yàn。
931234567