古诗词

和邓舍人读之罘碑二十韵

韦骧

之罘之碑何所刻,昔者秦人纪秦德。zhī fú zhī bēi hé suǒ kè,xī zhě qín rén jì qín dé。
风锼日铄断璞昏,雨暴冰残老龟坼。fēng sōu rì shuò duàn pú hūn,yǔ bào bīng cán lǎo guī chè。
微芒遗字三四行,容易历年千五百。wēi máng yí zì sān sì xíng,róng yì lì nián qiān wǔ bǎi。
文词事实可考求,赖有子长修简策。wén cí shì shí kě kǎo qiú,lài yǒu zi zhǎng xiū jiǎn cè。
始皇末年气益矜,轻视天下夸功名。shǐ huáng mò nián qì yì jīn,qīng shì tiān xià kuā gōng míng。
玉墀金户厌宫殿,不远万里为游行。yù chí jīn hù yàn gōng diàn,bù yuǎn wàn lǐ wèi yóu xíng。
鼓钟帷帐不移徙,所至毫发皆如情。gǔ zhōng wéi zhàng bù yí xǐ,suǒ zhì háo fā jiē rú qíng。
温寒凊暑回造化,绝深度险安经营。wēn hán qìng shǔ huí zào huà,jué shēn dù xiǎn ān jīng yíng。
徐市卢生巧窥测,浪语神仙致君惑。xú shì lú shēng qiǎo kuī cè,làng yǔ shén xiān zhì jūn huò。
东巡亟欲见三山,从此海壖来辙迹。dōng xún jí yù jiàn sān shān,cóng cǐ hǎi ruán lái zhé jì。
神仙杳邈不可攀,六龙回首沧波碧。shén xiān yǎo miǎo bù kě pān,liù lóng huí shǒu cāng bō bì。
从臣无以慰踌躇,请陈勋业刊诸石。cóng chén wú yǐ wèi chóu chú,qǐng chén xūn yè kān zhū shí。
高文大句如形容,将以荣耀传无穷。gāo wén dà jù rú xíng róng,jiāng yǐ róng yào chuán wú qióng。
银钩玉箸勒未久,变故恍惚如飘风。yín gōu yù zhù lēi wèi jiǔ,biàn gù huǎng hū rú piāo fēng。
人心恚望鬼神怒,滈池神怪俄符同。rén xīn huì wàng guǐ shén nù,hào chí shén guài é fú tóng。
祸秦非胡日在国,长城未毕咸阳空。huò qín fēi hú rì zài guó,zhǎng chéng wèi bì xián yáng kōng。
空遗此石苍崖里,万古悠悠辨终始。kōng yí cǐ shí cāng yá lǐ,wàn gǔ yōu yōu biàn zhōng shǐ。
虽然篆刻半缺讹,至今不得藏虚美。suī rán zhuàn kè bàn quē é,zhì jīn bù dé cáng xū měi。
世人往往爱瑰奇,蜡泽松烟印之纸。shì rén wǎng wǎng ài guī qí,là zé sōng yān yìn zhī zhǐ。
览观莫不哀所为,岂独玩焉而已矣。lǎn guān mò bù āi suǒ wèi,qǐ dú wán yān ér yǐ yǐ。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

宿云安云岩寺

韦骧

去国三千里,携家四十程。qù guó sān qiān lǐ,xié jiā sì shí chéng。
云岩暂投宿,聊使梦魂清。yún yán zàn tóu sù,liáo shǐ mèng hún qīng。

咏八仙撚鼻

韦骧

道气本冲融,胡为撚鼻中。dào qì běn chōng róng,hú wèi niǎn bí zhōng。
知无愿言嚏,聊以快吾衷。zhī wú yuàn yán tì,liáo yǐ kuài wú zhōng。

咏八仙爬背

韦骧

刻成纤手利,痒背可施功。kè chéng xiān shǒu lì,yǎng bèi kě shī gōng。
岂待麻姑爪,携持意自通。qǐ dài má gū zhǎo,xié chí yì zì tōng。

咏八仙呵欠

韦骧

引手如双翼,俄然一欠伸。yǐn shǒu rú shuāng yì,é rán yī qiàn shēn。
须臾端顾盼,别是好精神。xū yú duān gù pàn,bié shì hǎo jīng shén。

咏八仙栉发

韦骧

搔首意不满,聊凭象栉功。sāo shǒu yì bù mǎn,liáo píng xiàng zhì gōng。
高情唯自适,岂恤鬓如蓬。gāo qíng wéi zì shì,qǐ xù bìn rú péng。

宣赦回马上口占

韦骧

黄纸恩书下紫宸,岂惟群罪许从新。huáng zhǐ ēn shū xià zǐ chén,qǐ wéi qún zuì xǔ cóng xīn。
其间多少宽民意,四海承宣有几人。qí jiān duō shǎo kuān mín yì,sì hǎi chéng xuān yǒu jǐ rén。

辨诈

韦骧

远俗无知祗慕恩,凿山逾岭献麒麟。yuǎn sú wú zhī zhī mù ēn,záo shān yú lǐng xiàn qí lín。
诸儒不用区区辨,多少难明伪似真。zhū rú bù yòng qū qū biàn,duō shǎo nán míng wěi shì zhēn。

田叔

韦骧

冒死随敖衣赭衣,当时踪迹已几希。mào sǐ suí áo yī zhě yī,dāng shí zōng jì yǐ jǐ xī。
忠哉相鲁扶君过,不使民情向我归。zhōng zāi xiāng lǔ fú jūn guò,bù shǐ mín qíng xiàng wǒ guī。

过白公堂

韦骧

四百馀年兵火后,至今遗构葺如新。sì bǎi yú nián bīng huǒ hòu,zhì jīn yí gòu qì rú xīn。
谪官岂是多恩惠,谁谓文章不动人。zhé guān qǐ shì duō ēn huì,shuí wèi wén zhāng bù dòng rén。

庾楼

韦骧

仗节当年分国寄,危楼千古压江浔。zhàng jié dāng nián fēn guó jì,wēi lóu qiān gǔ yā jiāng xún。
山川风月宜如旧,疏旷还同庾老心。shān chuān fēng yuè yí rú jiù,shū kuàng hái tóng yǔ lǎo xīn。

狄公祠

韦骧

数间冷屋苍山觜,忠孝功名万载师。shù jiān lěng wū cāng shān zī,zhōng xiào gōng míng wàn zài shī。
曲俗佞神惟畏祸,停舟祗谒小姑祠。qū sú nìng shén wéi wèi huò,tíng zhōu zhī yè xiǎo gū cí。

陶令祠

韦骧

莫笑先生犹假醉,先生于道未宜轻。mò xiào xiān shēng yóu jiǎ zuì,xiān shēng yú dào wèi yí qīng。
门前五柳今何在,唯有江流百丈清。mén qián wǔ liǔ jīn hé zài,wéi yǒu jiāng liú bǎi zhàng qīng。

舍绮霞阁五首呈石丈职方其二水中亭

韦骧

回环水面碧于蓝,晓夕清虚万象涵。huí huán shuǐ miàn bì yú lán,xiǎo xī qīng xū wàn xiàng hán。
佳趣不容为独揽,史君横彴在亭南。jiā qù bù róng wèi dú lǎn,shǐ jūn héng zhuó zài tíng nán。

舍绮霞阁五首呈石丈职方其二水中亭

韦骧

绿萍漂合旧根斜,独恨来迟过了花。lǜ píng piāo hé jiù gēn xié,dú hèn lái chí guò le huā。
不见离披照秋水,尽依名阁作馀霞。bù jiàn lí pī zhào qiū shuǐ,jǐn yī míng gé zuò yú xiá。

舍绮霞阁五首呈石丈职方其二水中亭

韦骧

两行对植接低圯,弱质毋嫌费壅治。liǎng xíng duì zhí jiē dī yí,ruò zhì wú xián fèi yōng zhì。
十月绿阴犹满径,也胜蒲柳望秋衰。shí yuè lǜ yīn yóu mǎn jìng,yě shèng pú liǔ wàng qiū shuāi。