古诗词

武夷游仙咏

韦骧

崔嵬倚天苍翠匀,罗列百里清无尘。cuī wéi yǐ tiān cāng cuì yún,luó liè bǎi lǐ qīng wú chén。
气象不与凡山钧,举目已讶非前闻。qì xiàng bù yǔ fán shān jūn,jǔ mù yǐ yà fēi qián wén。
悠悠官道行溪滨,不陟峻险仙源分。yōu yōu guān dào xíng xī bīn,bù zhì jùn xiǎn xiān yuán fēn。
穿松度竹微荆榛,古观壮丽依嶙峋。chuān sōng dù zhú wēi jīng zhēn,gǔ guān zhuàng lì yī lín xún。
道人鹤氅乌纱巾,引我举棹来长津。dào rén hè chǎng wū shā jīn,yǐn wǒ jǔ zhào lái zhǎng jīn。
横滩激浪花如银,舟子敏捷妙入神。héng tān jī làng huā rú yín,zhōu zi mǐn jié miào rù shén。
萦纡逆溯山之根,两壁万仞干青云。yíng yū nì sù shān zhī gēn,liǎng bì wàn rèn gàn qīng yún。
如庵如室如仓囷,奇踪怪状何纷纷。rú ān rú shì rú cāng qūn,qí zōng guài zhuàng hé fēn fēn。
仰观持久头酸辛,开蓬偃卧望始真。yǎng guān chí jiǔ tóu suān xīn,kāi péng yǎn wò wàng shǐ zhēn。
遗机断脱垆不熏,漆棺不朽藏何身。yí jī duàn tuō lú bù xūn,qī guān bù xiǔ cáng hé shēn。
鸡窠乱草宛若新,舟航六七排鱼鳞。jī kē luàn cǎo wǎn ruò xīn,zhōu háng liù qī pái yú lín。
半入崖厂谁施陈,辄疑构置因昔人。bàn rù yá chǎng shuí shī chén,zhé yí gòu zhì yīn xī rén。
留此诡异矜常伦,却看危峭无攀扪。liú cǐ guǐ yì jīn cháng lún,què kàn wēi qiào wú pān mén。
下插万丈深潭沦,虽有智力何由伸。xià chā wàn zhàng shēn tán lún,suī yǒu zhì lì hé yóu shēn。
此莫谩诘徒自勤,手披旧记烦咨询。cǐ mò mán jí tú zì qín,shǒu pī jiù jì fán zī xún。
逖想会仙奚所存,两峰最大势最尊。tì xiǎng huì xiān xī suǒ cún,liǎng fēng zuì dà shì zuì zūn。
当时曾集三千宾,幔亭铺设紫云茵。dāng shí céng jí sān qiān bīn,màn tíng pù shè zǐ yún yīn。
酒味醇洁肴羞珍,凤儿荷香艺绝群。jiǔ wèi chún jié yáo xiū zhēn,fèng ér hé xiāng yì jué qún。
宾云奏彻更几春,饮散祇以夸曾孙。bīn yún zòu chè gèng jǐ chūn,yǐn sàn qí yǐ kuā céng sūn。
神仙渺茫难重论,此会此语相传云。shén xiān miǎo máng nán zhòng lùn,cǐ huì cǐ yǔ xiāng chuán yún。
俨然遗迹尚不泯,严祠唯奉武夷君。yǎn rán yí jì shàng bù mǐn,yán cí wéi fèng wǔ yí jūn。
潜有惠泽均斯民,我游自午至夕醺。qián yǒu huì zé jūn sī mín,wǒ yóu zì wǔ zhì xī xūn。
目力所能才逡巡,长言记录濡毫频。mù lì suǒ néng cái qūn xún,zhǎng yán jì lù rú háo pín。
师仙术异非所欣,但怅胜概无缘邻。shī xiān shù yì fēi suǒ xīn,dàn chàng shèng gài wú yuán lín。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

和董公肃十日菊二首

韦骧

昨日堕乌纱,游欢等孟嘉。zuó rì duò wū shā,yóu huān děng mèng jiā。
今晨举青眼,独自竞黄花。jīn chén jǔ qīng yǎn,dú zì jìng huáng huā。
香冷朝犹盛,人疏势可嗟。xiāng lěng cháo yóu shèng,rén shū shì kě jiē。
明年又重九,何以面芳葩。míng nián yòu zhòng jiǔ,hé yǐ miàn fāng pā。

和苦吟二首

韦骧

夫子吟何切,辞源泻不枯。fū zi yín hé qiè,cí yuán xiè bù kū。
秋山凿寒玉,夜蚌抉明珠。qiū shān záo hán yù,yè bàng jué míng zhū。
感叹通前古,风情满五湖。gǎn tàn tōng qián gǔ,fēng qíng mǎn wǔ hú。
只忧长寡和,白雪本高孤。zhǐ yōu zhǎng guǎ hé,bái xuě běn gāo gū。

和苦吟二首

韦骧

骧也饶诗癖,才疏思每艰。xiāng yě ráo shī pǐ,cái shū sī měi jiān。
持毫欲临纸,逐兽不知山。chí háo yù lín zhǐ,zhú shòu bù zhī shān。
着意穷三百,唯时见一班。zhe yì qióng sān bǎi,wéi shí jiàn yī bān。
羡他唐老杜,气格独优闲。xiàn tā táng lǎo dù,qì gé dú yōu xián。

和扑满

韦骧

一等出钧陶,唯便儿女曹。yī děng chū jūn táo,wéi biàn ér nǚ cáo。
诲悭材甚小,扑满祸难逃。huì qiān cái shén xiǎo,pū mǎn huò nán táo。
所忌同敧器,为忧在错刀。suǒ jì tóng jī qì,wèi yōu zài cuò dāo。
物微诚谕远,招损警贪饕。wù wēi chéng yù yuǎn,zhāo sǔn jǐng tān tāo。

送处道丈之台任民掾

韦骧

词曹新调补,术学久坚完。cí cáo xīn diào bǔ,shù xué jiǔ jiān wán。
有位欲行志,爱民无小官。yǒu wèi yù xíng zhì,ài mín wú xiǎo guān。
脂车乘短日,山国动微寒。zhī chē chéng duǎn rì,shān guó dòng wēi hán。
即听佳声满,贤劳岂或叹。jí tīng jiā shēng mǎn,xián láo qǐ huò tàn。

石夫人挽辞

韦骧

有子任清时,夫人新拂衣。yǒu zi rèn qīng shí,fū rén xīn fú yī。
人生到此乐,天数奈相违。rén shēng dào cǐ lè,tiān shù nài xiāng wéi。
壸肃风规在,奁闲粉泽微。kǔn sù fēng guī zài,lián xián fěn zé wēi。
云愁寒垄暮,何处是魂归。yún chóu hán lǒng mù,hé chù shì hún guī。

石经老挽辞

韦骧

已矣九泉归,嗟君值短期。yǐ yǐ jiǔ quán guī,jiē jūn zhí duǎn qī。
胸襟遗草在,孝友阖门悲。xiōng jīn yí cǎo zài,xiào yǒu hé mén bēi。
学谢生前用,名多没后知。xué xiè shēng qián yòng,míng duō méi hòu zhī。
幽冥当自慰,造物本无私。yōu míng dāng zì wèi,zào wù běn wú sī。

忆双栟榈

韦骧

忆昔厚栽培,怜双异众材。yì xī hòu zāi péi,lián shuāng yì zhòng cái。
青青江外色,往往梦中来。qīng qīng jiāng wài sè,wǎng wǎng mèng zhōng lái。
未得甘棠比,宁随弱柳衰。wèi dé gān táng bǐ,níng suí ruò liǔ shuāi。
春华摅劲质,冷淡为谁开。chūn huá shū jìn zhì,lěng dàn wèi shuí kāi。

县斋即事

韦骧

作邑惭无术,怀民赖有年。zuò yì cán wú shù,huái mín lài yǒu nián。
讼筒消不逞,宾席汰非贤。sòng tǒng xiāo bù chěng,bīn xí tài fēi xián。
奉养庭闱稳,论求典册全。fèng yǎng tíng wéi wěn,lùn qiú diǎn cè quán。
谁言非吏隐,山水匝城堧。shuí yán fēi lì yǐn,shān shuǐ zā chéng ruán。

金华按覆回止普净

韦骧

雨止山路滑,肩舆进亦难。yǔ zhǐ shān lù huá,jiān yú jìn yì nán。
官拘当勉力,室处岂非安。guān jū dāng miǎn lì,shì chù qǐ fēi ān。
浅涧流还急,鸣禽意自宽。qiǎn jiàn liú hái jí,míng qín yì zì kuān。
来归虽薄暮,古寺且盘桓。lái guī suī báo mù,gǔ sì qiě pán huán。

登楼

韦骧

邑落皆山水,登楼远目通。yì luò jiē shān shuǐ,dēng lóu yuǎn mù tōng。
从容民事外,游息圣经中。cóng róng mín shì wài,yóu xī shèng jīng zhōng。
画饼羞虚誉,持衡尚至公。huà bǐng xiū xū yù,chí héng shàng zhì gōng。
此心难语俗,举袂挹松风。cǐ xīn nán yǔ sú,jǔ mèi yì sōng fēng。

离邑之衢按狱

韦骧

出野暴雨作,迟晴方戒行。chū yě bào yǔ zuò,chí qíng fāng jiè xíng。
溪山百里秀,气象一番清。xī shān bǎi lǐ xiù,qì xiàng yī fān qīng。
于役途虽远,祛虑意自平。yú yì tú suī yuǎn,qū lǜ yì zì píng。
民田况交隶,足以慰予情。mín tián kuàng jiāo lì,zú yǐ wèi yǔ qíng。

野塘白莲

韦骧

路转方塘口,塘莲云不如。lù zhuǎn fāng táng kǒu,táng lián yún bù rú。
孤芳已难值,秀色况非馀。gū fāng yǐ nán zhí,xiù sè kuàng fēi yú。
及鉴波平后,飘香雨过初。jí jiàn bō píng hòu,piāo xiāng yǔ guò chū。
泥途忧溅污,顽鹜仗谁祛。ní tú yōu jiàn wū,wán wù zhàng shuí qū。

石龙

韦骧

隐隐苍山壁,蜿蜒此蛰身。yǐn yǐn cāng shān bì,wān yán cǐ zhé shēn。
物生多有象,人附即为神。wù shēng duō yǒu xiàng,rén fù jí wèi shén。
头角千年古,威灵一境伸。tóu jiǎo qiān nián gǔ,wēi líng yī jìng shēn。
确然难以诘,立马为逡巡。què rán nán yǐ jí,lì mǎ wèi qūn xún。

闻国哀

韦骧

欲及乾元节,登遐诏忽翻。yù jí qián yuán jié,dēng xiá zhào hū fān。
万方钧疾痛,三纪被仁恩。wàn fāng jūn jí tòng,sān jì bèi rén ēn。
气象河山惨,光华日月昏。qì xiàng hé shān cǎn,guāng huá rì yuè hūn。
小臣忠未效,饮泣望昆仑。xiǎo chén zhōng wèi xiào,yǐn qì wàng kūn lún。
10681234567»