古诗词

武夷游仙咏

韦骧

崔嵬倚天苍翠匀,罗列百里清无尘。cuī wéi yǐ tiān cāng cuì yún,luó liè bǎi lǐ qīng wú chén。
气象不与凡山钧,举目已讶非前闻。qì xiàng bù yǔ fán shān jūn,jǔ mù yǐ yà fēi qián wén。
悠悠官道行溪滨,不陟峻险仙源分。yōu yōu guān dào xíng xī bīn,bù zhì jùn xiǎn xiān yuán fēn。
穿松度竹微荆榛,古观壮丽依嶙峋。chuān sōng dù zhú wēi jīng zhēn,gǔ guān zhuàng lì yī lín xún。
道人鹤氅乌纱巾,引我举棹来长津。dào rén hè chǎng wū shā jīn,yǐn wǒ jǔ zhào lái zhǎng jīn。
横滩激浪花如银,舟子敏捷妙入神。héng tān jī làng huā rú yín,zhōu zi mǐn jié miào rù shén。
萦纡逆溯山之根,两壁万仞干青云。yíng yū nì sù shān zhī gēn,liǎng bì wàn rèn gàn qīng yún。
如庵如室如仓囷,奇踪怪状何纷纷。rú ān rú shì rú cāng qūn,qí zōng guài zhuàng hé fēn fēn。
仰观持久头酸辛,开蓬偃卧望始真。yǎng guān chí jiǔ tóu suān xīn,kāi péng yǎn wò wàng shǐ zhēn。
遗机断脱垆不熏,漆棺不朽藏何身。yí jī duàn tuō lú bù xūn,qī guān bù xiǔ cáng hé shēn。
鸡窠乱草宛若新,舟航六七排鱼鳞。jī kē luàn cǎo wǎn ruò xīn,zhōu háng liù qī pái yú lín。
半入崖厂谁施陈,辄疑构置因昔人。bàn rù yá chǎng shuí shī chén,zhé yí gòu zhì yīn xī rén。
留此诡异矜常伦,却看危峭无攀扪。liú cǐ guǐ yì jīn cháng lún,què kàn wēi qiào wú pān mén。
下插万丈深潭沦,虽有智力何由伸。xià chā wàn zhàng shēn tán lún,suī yǒu zhì lì hé yóu shēn。
此莫谩诘徒自勤,手披旧记烦咨询。cǐ mò mán jí tú zì qín,shǒu pī jiù jì fán zī xún。
逖想会仙奚所存,两峰最大势最尊。tì xiǎng huì xiān xī suǒ cún,liǎng fēng zuì dà shì zuì zūn。
当时曾集三千宾,幔亭铺设紫云茵。dāng shí céng jí sān qiān bīn,màn tíng pù shè zǐ yún yīn。
酒味醇洁肴羞珍,凤儿荷香艺绝群。jiǔ wèi chún jié yáo xiū zhēn,fèng ér hé xiāng yì jué qún。
宾云奏彻更几春,饮散祇以夸曾孙。bīn yún zòu chè gèng jǐ chūn,yǐn sàn qí yǐ kuā céng sūn。
神仙渺茫难重论,此会此语相传云。shén xiān miǎo máng nán zhòng lùn,cǐ huì cǐ yǔ xiāng chuán yún。
俨然遗迹尚不泯,严祠唯奉武夷君。yǎn rán yí jì shàng bù mǐn,yán cí wéi fèng wǔ yí jūn。
潜有惠泽均斯民,我游自午至夕醺。qián yǒu huì zé jūn sī mín,wǒ yóu zì wǔ zhì xī xūn。
目力所能才逡巡,长言记录濡毫频。mù lì suǒ néng cái qūn xún,zhǎng yán jì lù rú háo pín。
师仙术异非所欣,但怅胜概无缘邻。shī xiān shù yì fēi suǒ xīn,dàn chàng shèng gài wú yuán lín。

韦骧

公元一〇三三年至一一一〇五年,字子骏,钱塘人。生于宋仁宗明道二年,卒于徽宗崇宁四年,年七十三岁。工诗文。皇祐五年(公元一0五三年)进士,除知袁州萍乡系。历福建转连判官,主客郎中。出为变路提刑。建中靖国初,(公元一一〇一年)除知明州丐宫祠,以左朝议大夫提举洞霄宫,卒。骧著有文集十八卷,赋二十卷,均《宋史艺文志》并传于世。 韦骧的作品>>

猜您喜欢

道中寄景升仲诚二同官

韦骧

两道几千里,残炎七月天。liǎng dào jǐ qiān lǐ,cán yán qī yuè tiān。
累囚念濡滞,匹马重迁延。lèi qiú niàn rú zhì,pǐ mǎ zhòng qiān yán。
夜宿荆榛际,朝行虎豹前。yè sù jīng zhēn jì,cháo xíng hǔ bào qián。
幡思竹轩好,拥事亦神仙。fān sī zhú xuān hǎo,yōng shì yì shén xiān。

洞庭秋四首

韦骧

洞庭秋旦好,馀雾尚怀山。dòng tíng qiū dàn hǎo,yú wù shàng huái shān。
日色一竿际,波光万顷间。rì sè yī gān jì,bō guāng wàn qǐng jiān。
宿商鸣橹去,夜网得鱼还。sù shāng míng lǔ qù,yè wǎng dé yú hái。
佳趣知多少,濡毫恨思悭。jiā qù zhī duō shǎo,rú háo hèn sī qiān。

洞庭秋四首

韦骧

洞庭秋昼永,气象坐中分。dòng tíng qiū zhòu yǒng,qì xiàng zuò zhōng fēn。
浩荡三江水,苍茫万里云。hào dàng sān jiāng shuǐ,cāng máng wàn lǐ yún。
君山压波面,民舍傍城根。jūn shān yā bō miàn,mín shě bàng chéng gēn。
自昔看图画,今焉过所闻。zì xī kàn tú huà,jīn yān guò suǒ wén。

洞庭秋四首

韦骧

洞庭秋薄暮,日脚返沧溟。dòng tíng qiū báo mù,rì jiǎo fǎn cāng míng。
云气天涯赤,峰峦水上青。yún qì tiān yá chì,fēng luán shuǐ shàng qīng。
归舟来隐隐,夕鸟去冥冥。guī zhōu lái yǐn yǐn,xī niǎo qù míng míng。
鼓瑟音何在,空闻帝子灵。gǔ sè yīn hé zài,kōng wén dì zi líng。

洞庭秋四首

韦骧

洞庭秋夕爽,皎月莹长空。dòng tíng qiū xī shuǎng,jiǎo yuè yíng zhǎng kōng。
颢气重湖接,清光四望通。hào qì zhòng hú jiē,qīng guāng sì wàng tōng。
楼开云母扇,人在水晶宫。lóu kāi yún mǔ shàn,rén zài shuǐ jīng gōng。
胜绝无穷景,萧条万古同。shèng jué wú qióng jǐng,xiāo tiáo wàn gǔ tóng。

寄示二小子

韦骧

学自辛勤富,名从旷怠休。xué zì xīn qín fù,míng cóng kuàng dài xiū。
痴慵回尔意,捍格慰吾忧。chī yōng huí ěr yì,hàn gé wèi wú yōu。
股刺难须著,邻光岂用偷。gǔ cì nán xū zhù,lín guāng qǐ yòng tōu。
当知汉唐世,家绪有公侯。dāng zhī hàn táng shì,jiā xù yǒu gōng hóu。

阅金科

韦骧

得情犹勿喜,圣训所宜钦。dé qíng yóu wù xǐ,shèng xùn suǒ yí qīn。
取正存三尺,持平在一心。qǔ zhèng cún sān chǐ,chí píng zài yī xīn。
摭文唯恨密,丽罪莫求深。zhí wén wéi hèn mì,lì zuì mò qiú shēn。
岂必于虞辈,源流定可寻。qǐ bì yú yú bèi,yuán liú dìng kě xún。

板石驿

韦骧

童山皆戴石,浅水屡萦村。tóng shān jiē dài shí,qiǎn shuǐ lǚ yíng cūn。
路接猿猱险,云兼瘴雾昏。lù jiē yuán náo xiǎn,yún jiān zhàng wù hūn。
披榛投舍馆,藉草展行樽。pī zhēn tóu shě guǎn,jí cǎo zhǎn xíng zūn。
吏役身无定,天涯一断魂。lì yì shēn wú dìng,tiān yá yī duàn hún。

九月八日离虔

韦骧

明日重阳日,章江独放船。míng rì zhòng yáng rì,zhāng jiāng dú fàng chuán。
岂无时节兴,固有简书牵。qǐ wú shí jié xīng,gù yǒu jiǎn shū qiān。
残暑犹争际,馀雷忽霈然。cán shǔ yóu zhēng jì,yú léi hū pèi rán。
诘朝晴气爽,忍负菊花天。jí cháo qíng qì shuǎng,rěn fù jú huā tiān。

九月八日薄晚离赣城十馀里而雷雨作遂倚舟以宿九日晓行又十馀里而逆风暴甚乃泊于白鹇滩侧虔之史君相留不可屡以亟行见谑今日会宾席间当语及濡滞以为笑矣因书以自戏云

韦骧

佳辰来可喜,久客去难论。jiā chén lái kě xǐ,jiǔ kè qù nán lùn。
为忆东篱菊,因辞北海樽。wèi yì dōng lí jú,yīn cí běi hǎi zūn。
逆风吹急浪,单舸泊孤村。nì fēng chuī jí làng,dān gě pō gū cūn。
缅想茱萸宴,卢胡有后言。miǎn xiǎng zhū yú yàn,lú hú yǒu hòu yán。

之虔推劾道远雨甚念从隶之劳

韦骧

山雨淋头急,冈泥没骭深。shān yǔ lín tóu jí,gāng ní méi gàn shēn。
从驱尔何罪,行役我甘心。cóng qū ěr hé zuì,xíng yì wǒ gān xīn。
抑鞚忧难趁,分装恐不任。yì kòng yōu nán chèn,fēn zhuāng kǒng bù rèn。
苏樵复稀遇,寒气少相侵。sū qiáo fù xī yù,hán qì shǎo xiāng qīn。

安福驿

韦骧

作邑多离邑,去家如去乡。zuò yì duō lí yì,qù jiā rú qù xiāng。
三年三过驿,一别一回肠。sān nián sān guò yì,yī bié yī huí cháng。
治绩安能胜,征途遒备尝。zhì jì ān néng shèng,zhēng tú qiú bèi cháng。
何时腰解印,长啸入馀杭。hé shí yāo jiě yìn,zhǎng xiào rù yú háng。

喜晴

韦骧

今年未见日,指数两经旬。jīn nián wèi jiàn rì,zhǐ shù liǎng jīng xún。
清旦初开霁,元功始布新。qīng dàn chū kāi jì,yuán gōng shǐ bù xīn。
溪流徐变绿,林啭便知春。xī liú xú biàn lǜ,lín zhuàn biàn zhī chūn。
吏役方长道,油云莫更瞋。lì yì fāng zhǎng dào,yóu yún mò gèng chēn。

寒食

韦骧

春来二十日,寒气尚棱棱。chūn lái èr shí rì,hán qì shàng léng léng。
万甲殊未坼,新雷徒已曾。wàn jiǎ shū wèi chè,xīn léi tú yǐ céng。
山禽鸣瑟缩,道马足凌兢。shān qín míng sè suō,dào mǎ zú líng jīng。
节候无惊异,江南旧所称。jié hòu wú jīng yì,jiāng nán jiù suǒ chēng。

二月十六日感雨示同事

韦骧

烛烬遗朝几,炉烟出昼帘。zhú jìn yí cháo jǐ,lú yān chū zhòu lián。
时春惊一半,山雨怅相兼。shí chūn jīng yī bàn,shān yǔ chàng xiāng jiān。
吏局如巢寄,家音以鹊占。lì jú rú cháo jì,jiā yīn yǐ què zhàn。
敢思游观乐,同患滞囚淹。gǎn sī yóu guān lè,tóng huàn zhì qiú yān。
1068«3456789»