古诗词

宿西湖净寺听僧乐梵呗

赵善漮

天涯知己集琳宫,文武升沉气味同。tiān yá zhī jǐ jí lín gōng,wén wǔ shēng chén qì wèi tóng。
仙乐几回来座上,梵音半夜落天中。xiān lè jǐ huí lái zuò shàng,fàn yīn bàn yè luò tiān zhōng。
幻身何日脱尘劫,慧眼于今识色空。huàn shēn hé rì tuō chén jié,huì yǎn yú jīn shí sè kōng。
兴尽归来情不尽,晨昏隐隐丽谯东。xīng jǐn guī lái qíng bù jǐn,chén hūn yǐn yǐn lì qiáo dōng。

赵善漮

赵善漮,字清之,缙云(今属浙江)人。宋宗室。孝宗乾道四年(一一六八)乡贡进士。后以特奏名出身,历国子博士、兵部员外郎、观察使,谢政而归。宁宗嘉定十六年卒,年七十九。事见民国《赵氏宗谱》卷三。今录诗三首。 赵善漮的作品>>

猜您喜欢

游西山

赵善漮

闲向西山顶上游,碧天高挂晚云收。xián xiàng xī shān dǐng shàng yóu,bì tiān gāo guà wǎn yún shōu。
雨馀花气浓如酒,风鼓松声冷似秋。yǔ yú huā qì nóng rú jiǔ,fēng gǔ sōng shēng lěng shì qiū。
险句每惊神鬼泣,雅怀不贮古今愁。xiǎn jù měi jīng shén guǐ qì,yǎ huái bù zhù gǔ jīn chóu。
恍疑身在蓬莱境,笑指前溪当弱流。huǎng yí shēn zài péng lái jìng,xiào zhǐ qián xī dāng ruò liú。

游西山

赵善漮

古庙嵯峨占地灵,四山环抱耸螺青。gǔ miào cuó é zhàn dì líng,sì shān huán bào sǒng luó qīng。
松坛鹤去云无伴,石洞龙归雨亦腥。sōng tán hè qù yún wú bàn,shí dòng lóng guī yǔ yì xīng。
弛担樵歌屯别径,倚蓬渔笛起前汀。chí dān qiáo gē tún bié jìng,yǐ péng yú dí qǐ qián tīng。
个中真觉凝眸豁,一点心无俗虑萦。gè zhōng zhēn jué níng móu huō,yī diǎn xīn wú sú lǜ yíng。