古诗词

白酒歌为岩翁赋

黄庚

火云烧空日色烈,暑气著人方郁结。huǒ yún shāo kōng rì sè liè,shǔ qì zhù rén fāng yù jié。
岩翁宴客水亭东,竹色蕖香献清绝。yán wēng yàn kè shuǐ tíng dōng,zhú sè qú xiāng xiàn qīng jué。
瓜削水晶莲剖珠,象箸犀盘盛陈列。guā xuē shuǐ jīng lián pōu zhū,xiàng zhù xī pán shèng chén liè。
银罂捧出白玉醅,透鼻香浓风味别。yín yīng pěng chū bái yù pēi,tòu bí xiāng nóng fēng wèi bié。
传来未到心已寒,滟滟琼光莹而洁。chuán lái wèi dào xīn yǐ hán,yàn yàn qióng guāng yíng ér jié。
初疑炎帝行冬令,壶结冰澌洗袢热。chū yí yán dì xíng dōng lìng,hú jié bīng sī xǐ pàn rè。
又疑仙掌流沆瀣,破□倾来和玉屑。yòu yí xiān zhǎng liú hàng xiè,pò qīng lái hé yù xiè。
谁向蓝田拾瑶英,酿成奇液色澄澈。shuí xiàng lán tián shí yáo yīng,niàng chéng qí yè sè chéng chè。
恐是太华井中溢,修绠铜瓶汲不竭。kǒng shì tài huá jǐng zhōng yì,xiū gěng tóng píng jí bù jié。
又恐夜半雷破山,石髓分流乳泉裂。yòu kǒng yè bàn léi pò shān,shí suǐ fēn liú rǔ quán liè。
既非西貉绵羊酥,又非缑山仙鹤血。jì fēi xī háo mián yáng sū,yòu fēi gōu shān xiān hè xuè。
胡为照眼光陆离,药玉盘中色难别。hú wèi zhào yǎn guāng lù lí,yào yù pán zhōng sè nán bié。
令人敢咽不敢漱,怕有飞霜寒齿颊。lìng rén gǎn yàn bù gǎn shù,pà yǒu fēi shuāng hán chǐ jiá。
一杯一杯复一杯,肺腑尽化为冰雪。yī bēi yī bēi fù yī bēi,fèi fǔ jǐn huà wèi bīng xuě。
忆昔曾诵坡仙诗,白酒无声泻油滑。yì xī céng sòng pō xiān shī,bái jiǔ wú shēng xiè yóu huá。
开编自觉馋涎流,讵谓今朝得亲啜。kāi biān zì jué chán xián liú,jù wèi jīn cháo dé qīn chuài。
主人酝藉如此酒,气味清醇韵芳冽。zhǔ rén yùn jí rú cǐ jiǔ,qì wèi qīng chún yùn fāng liè。
餔糟诸子醉六经,抱负长才特施设。bù zāo zhū zi zuì liù jīng,bào fù zhǎng cái tè shī shè。
君王作醴思用贤,应向商岩求曲糵。jūn wáng zuò lǐ sī yòng xián,yīng xiàng shāng yán qiú qū niè。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

龙江馆舍

黄庚

幽栖俗事不相关,家在青松翠竹间。yōu qī sú shì bù xiāng guān,jiā zài qīng sōng cuì zhú jiān。
绕屋四围都是水,隔林一片不多山。rào wū sì wéi dōu shì shuǐ,gé lín yī piàn bù duō shān。
诗篇陶写清秋景,书册消磨白日闲。shī piān táo xiě qīng qiū jǐng,shū cè xiāo mó bái rì xián。
门外沙鸥如旧识,忘机飞去又飞还。mén wài shā ōu rú jiù shí,wàng jī fēi qù yòu fēi hái。

俞景仁教谕相过

黄庚

江云舒卷弄阴晴,新绿园林似染成。jiāng yún shū juǎn nòng yīn qíng,xīn lǜ yuán lín shì rǎn chéng。
花怯晓风寒蝶梦,柳愁春雨湿莺声。huā qiè xiǎo fēng hán dié mèng,liǔ chóu chūn yǔ shī yīng shēng。
栖迟茅屋无尘事,深闭柴门远俗情。qī chí máo wū wú chén shì,shēn bì chái mén yuǎn sú qíng。
佳客相过慰岑寂,酒边闲把近诗评。jiā kè xiāng guò wèi cén jì,jiǔ biān xián bǎ jìn shī píng。

修竹宴客广寒游亭分韵得香字

黄庚

银桥疑驾海天长,金粟离离照玉觞。yín qiáo yí jià hǎi tiān zhǎng,jīn sù lí lí zhào yù shāng。
影浸山河琼殿冷,舞分风露羽衣香。yǐng jìn shān hé qióng diàn lěng,wǔ fēn fēng lù yǔ yī xiāng。
亦知广莫元无野,却笑温柔别有乡。yì zhī guǎng mò yuán wú yě,què xiào wēn róu bié yǒu xiāng。
闲折一枝惊昨梦,素娥怜我授玄霜。xián zhé yī zhī jīng zuó mèng,sù é lián wǒ shòu xuán shuāng。

江上客怀

黄庚

镜里从渠白发添,吟边抵掌复掀髯。jìng lǐ cóng qú bái fā tiān,yín biān dǐ zhǎng fù xiān rán。
十年为客甘清苦,一枕忘情付黑甜。shí nián wèi kè gān qīng kǔ,yī zhěn wàng qíng fù hēi tián。
短褐怯风棉未絮,破窗漏月纸重粘。duǎn hè qiè fēng mián wèi xù,pò chuāng lòu yuè zhǐ zhòng zhān。
梅花应念人孤寂,寒夜吹香入竹帘。méi huā yīng niàn rén gū jì,hán yè chuī xiāng rù zhú lián。

和杜柳溪韵

黄庚

白发垂垂一老夫,年来渐觉世情疏。bái fā chuí chuí yī lǎo fū,nián lái jiàn jué shì qíng shū。
石床梦冷和云卧,茅屋灯残共月居。shí chuáng mèng lěng hé yún wò,máo wū dēng cán gòng yuè jū。
客至何妨赊鲁酒,家贫不肯典唐书。kè zhì hé fáng shē lǔ jiǔ,jiā pín bù kěn diǎn táng shū。
羡君种柳清溪上,借我苔矶学钓鱼。xiàn jūn zhǒng liǔ qīng xī shàng,jiè wǒ tái jī xué diào yú。

渔舍观梅寄修竹韵

黄庚

寒云漠漠护墙阴,潇洒梅枝出竹林。hán yún mò mò hù qiáng yīn,xiāo sǎ méi zhī chū zhú lín。
影落花矶和雪钓,香浮老瓮带春斟。yǐng luò huā jī hé xuě diào,xiāng fú lǎo wèng dài chūn zhēn。
几凭水驿传芳信,只许沙鸥识素心。jǐ píng shuǐ yì chuán fāng xìn,zhǐ xǔ shā ōu shí sù xīn。
回首孤山千树远,扁舟乘兴梦中寻。huí shǒu gū shān qiān shù yuǎn,biǎn zhōu chéng xīng mèng zhōng xún。

赠通玄观唐道士竹乡

黄庚

通玄道士苦修行,坐见桑田几变更。tōng xuán dào shì kǔ xiū xíng,zuò jiàn sāng tián jǐ biàn gèng。
云屋苔封烧药灶,风林花落煮茶铛。yún wū tái fēng shāo yào zào,fēng lín huā luò zhǔ chá dāng。
休粮剩有青松啖,却老应无白发生。xiū liáng shèng yǒu qīng sōng dàn,què lǎo yīng wú bái fā shēng。
月满竹乡骑鹤去,欲邀子晋学吹笙。yuè mǎn zhú xiāng qí hè qù,yù yāo zi jìn xué chuī shēng。

夜宴

黄庚

醉月飞觞兴未阑,蓬壶影里漏声残。zuì yuè fēi shāng xīng wèi lán,péng hú yǐng lǐ lòu shēng cán。
碧浮金鼎香脂暖,红闪银台烛泪乾。bì fú jīn dǐng xiāng zhī nuǎn,hóng shǎn yín tái zhú lèi qián。
艳曲喜听催拍近,狂歌自觉入腔难。yàn qū xǐ tīng cuī pāi jìn,kuáng gē zì jué rù qiāng nán。
赏心乐事输年少,一点闲愁了不干。shǎng xīn lè shì shū nián shǎo,yī diǎn xián chóu le bù gàn。

书怀

黄庚

万卷诗书千古事,一灯窗火十年心。wàn juǎn shī shū qiān gǔ shì,yī dēng chuāng huǒ shí nián xīn。
功名梦断身无用,闲补离骚学楚吟。gōng míng mèng duàn shēn wú yòng,xián bǔ lí sāo xué chǔ yín。

偶成

黄庚

渊明觉是新愁少,伯玉知非旧恨多。yuān míng jué shì xīn chóu shǎo,bó yù zhī fēi jiù hèn duō。
毕竟是非皆一梦,百年梦醒事如何。bì jìng shì fēi jiē yī mèng,bǎi nián mèng xǐng shì rú hé。

书灯

黄庚

书幌低垂风不来,兰膏花暖夜深开。shū huǎng dī chuí fēng bù lái,lán gāo huā nuǎn yè shēn kāi。
剔残犹有馀光在,一点丹心未肯灰。tī cán yóu yǒu yú guāng zài,yī diǎn dān xīn wèi kěn huī。

芭蕉

黄庚

翠叶离披傍竹林,几年雨露受恩深。cuì yè lí pī bàng zhú lín,jǐ nián yǔ lù shòu ēn shēn。
绿章封事今无用,空对西风抱赤心。lǜ zhāng fēng shì jīn wú yòng,kōng duì xī fēng bào chì xīn。

黄芙蓉

黄庚

媚色津津散朵芳,道人装束胜红妆。mèi sè jīn jīn sàn duǒ fāng,dào rén zhuāng shù shèng hóng zhuāng。
诗人若作桃花看,便觉西风不甚凉。shī rén ruò zuò táo huā kàn,biàn jué xī fēng bù shén liáng。

花柳

黄庚

花半睡时分蝶梦,柳三眠处足莺声。huā bàn shuì shí fēn dié mèng,liǔ sān mián chù zú yīng shēng。
谁知花柳无情物,添个蝶莺便有情。shuí zhī huā liǔ wú qíng wù,tiān gè dié yīng biàn yǒu qíng。

酒家

黄庚

风飐青帘出杏林,行人未醉瓮头春。fēng zhǎn qīng lián chū xìng lín,xíng rén wèi zuì wèng tóu chūn。
安知涤器茅檐者,不是相如行辈人。ān zhī dí qì máo yán zhě,bù shì xiāng rú xíng bèi rén。