古诗词

白酒歌为岩翁赋

黄庚

火云烧空日色烈,暑气著人方郁结。huǒ yún shāo kōng rì sè liè,shǔ qì zhù rén fāng yù jié。
岩翁宴客水亭东,竹色蕖香献清绝。yán wēng yàn kè shuǐ tíng dōng,zhú sè qú xiāng xiàn qīng jué。
瓜削水晶莲剖珠,象箸犀盘盛陈列。guā xuē shuǐ jīng lián pōu zhū,xiàng zhù xī pán shèng chén liè。
银罂捧出白玉醅,透鼻香浓风味别。yín yīng pěng chū bái yù pēi,tòu bí xiāng nóng fēng wèi bié。
传来未到心已寒,滟滟琼光莹而洁。chuán lái wèi dào xīn yǐ hán,yàn yàn qióng guāng yíng ér jié。
初疑炎帝行冬令,壶结冰澌洗袢热。chū yí yán dì xíng dōng lìng,hú jié bīng sī xǐ pàn rè。
又疑仙掌流沆瀣,破□倾来和玉屑。yòu yí xiān zhǎng liú hàng xiè,pò qīng lái hé yù xiè。
谁向蓝田拾瑶英,酿成奇液色澄澈。shuí xiàng lán tián shí yáo yīng,niàng chéng qí yè sè chéng chè。
恐是太华井中溢,修绠铜瓶汲不竭。kǒng shì tài huá jǐng zhōng yì,xiū gěng tóng píng jí bù jié。
又恐夜半雷破山,石髓分流乳泉裂。yòu kǒng yè bàn léi pò shān,shí suǐ fēn liú rǔ quán liè。
既非西貉绵羊酥,又非缑山仙鹤血。jì fēi xī háo mián yáng sū,yòu fēi gōu shān xiān hè xuè。
胡为照眼光陆离,药玉盘中色难别。hú wèi zhào yǎn guāng lù lí,yào yù pán zhōng sè nán bié。
令人敢咽不敢漱,怕有飞霜寒齿颊。lìng rén gǎn yàn bù gǎn shù,pà yǒu fēi shuāng hán chǐ jiá。
一杯一杯复一杯,肺腑尽化为冰雪。yī bēi yī bēi fù yī bēi,fèi fǔ jǐn huà wèi bīng xuě。
忆昔曾诵坡仙诗,白酒无声泻油滑。yì xī céng sòng pō xiān shī,bái jiǔ wú shēng xiè yóu huá。
开编自觉馋涎流,讵谓今朝得亲啜。kāi biān zì jué chán xián liú,jù wèi jīn cháo dé qīn chuài。
主人酝藉如此酒,气味清醇韵芳冽。zhǔ rén yùn jí rú cǐ jiǔ,qì wèi qīng chún yùn fāng liè。
餔糟诸子醉六经,抱负长才特施设。bù zāo zhū zi zuì liù jīng,bào fù zhǎng cái tè shī shè。
君王作醴思用贤,应向商岩求曲糵。jūn wáng zuò lǐ sī yòng xián,yīng xiàng shāng yán qiú qū niè。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

暮春其二

黄庚

柳老黄鹂迁别树,花残粉蝶绕空林。liǔ lǎo huáng lí qiān bié shù,huā cán fěn dié rào kōng lín。
道人不管春光去,看了红芳有绿阴。dào rén bù guǎn chūn guāng qù,kàn le hóng fāng yǒu lǜ yīn。

题漂母饭信图其二

黄庚

一饭岂能忘漂母,英雄未遇有谁知。yī fàn qǐ néng wàng piāo mǔ,yīng xióng wèi yù yǒu shuí zhī。
可怜屏底丹青笔,不画登坛拜将时。kě lián píng dǐ dān qīng bǐ,bù huà dēng tán bài jiāng shí。

诗穷

黄庚

风愁月恨属诗翁,终日推敲句未工。fēng chóu yuè hèn shǔ shī wēng,zhōng rì tuī qiāo jù wèi gōng。
何苦辛勤学郊岛,呕心博得一生穷。hé kǔ xīn qín xué jiāo dǎo,ǒu xīn bó dé yī shēng qióng。

雷潭为定讲师赋

黄庚

缚草为庵枕碧漪,蒲团长是坐禅时。fù cǎo wèi ān zhěn bì yī,pú tuán zhǎng shì zuò chán shí。
一声霹雳惊龙起,布衲蒙头总不知。yī shēng pī lì jīng lóng qǐ,bù nà méng tóu zǒng bù zhī。

雪居为安上人赋

黄庚

云压西湖水欲冰,雪封楼阁玉棱层。yún yā xī hú shuǐ yù bīng,xuě fēng lóu gé yù léng céng。
夜来门外深三尺,应有齐腰独立僧。yè lái mén wài shēn sān chǐ,yīng yǒu qí yāo dú lì sēng。

即事

黄庚

花露研朱朝点易,药炉分火昼焚香。huā lù yán zhū cháo diǎn yì,yào lú fēn huǒ zhòu fén xiāng。
道人不管世间事,自觉闲中日月长。dào rén bù guǎn shì jiān shì,zì jué xián zhōng rì yuè zhǎng。

夜景

黄庚

一池清浸藕花月,午夜凉生菰叶风。yī chí qīng jìn ǒu huā yuè,wǔ yè liáng shēng gū yè fēng。
风月无边诗兴动,品题收拾锦囊中。fēng yuè wú biān shī xīng dòng,pǐn tí shōu shí jǐn náng zhōng。

过曹娥庙

黄庚

细雨满山眉黛敛,怒涛千古哭声寒。xì yǔ mǎn shān méi dài liǎn,nù tāo qiān gǔ kū shēng hán。
须知此庙关风教,莫作寻常神女看。xū zhī cǐ miào guān fēng jiào,mò zuò xún cháng shén nǚ kàn。

禹庙行春

黄庚

大禹祠前柳色新,骈阗车马斗行春。dà yǔ cí qián liǔ sè xīn,pián tián chē mǎ dòu xíng chūn。
登临都道江山好,话到平成能几人。dēng lín dōu dào jiāng shān hǎo,huà dào píng chéng néng jǐ rén。

子胥庙

黄庚

伍相祠前云气昏,奔吴心事与谁论。wǔ xiāng cí qián yún qì hūn,bēn wú xīn shì yǔ shuí lùn。
怒涛夜半翻江月,疑是忠臣一片魂。nù tāo yè bàn fān jiāng yuè,yí shì zhōng chén yī piàn hún。

明妃

黄庚

和戎何惜遣蛾眉,悔恨徒然杀画师。hé róng hé xī qiǎn é méi,huǐ hèn tú rán shā huà shī。
汉主深恩如可报,安身死虏亦无辞。hàn zhǔ shēn ēn rú kě bào,ān shēn sǐ lǔ yì wú cí。

明妃

黄庚

一函香骨埋沙漠,魂魄多应绕汉庭。yī hán xiāng gǔ mái shā mò,hún pò duō yīng rào hàn tíng。
惟有春风知此恨,年年吹拂草痕青。wéi yǒu chūn fēng zhī cǐ hèn,nián nián chuī fú cǎo hén qīng。

明皇按乐图

黄庚

一曲霓裳舞太真,谁知鼙鼓动胡尘。yī qū ní shang wǔ tài zhēn,shuí zhī pí gǔ dòng hú chén。
当时若按周姬乐,治世音中无乱人。dāng shí ruò àn zhōu jī lè,zhì shì yīn zhōng wú luàn rén。

通玄观

黄庚

云气深深护石坛,红尘飞不到阑干。yún qì shēn shēn hù shí tán,hóng chén fēi bù dào lán gàn。
清阴满地无人迹,一径松风鹤梦寒。qīng yīn mǎn dì wú rén jì,yī jìng sōng fēng hè mèng hán。

吟边

黄庚

落尽荼蘼燕未归,小园寂寂掩柴扉。luò jǐn tú mí yàn wèi guī,xiǎo yuán jì jì yǎn chái fēi。
吟边正苦无诗料,风递杨花扑客衣。yín biān zhèng kǔ wú shī liào,fēng dì yáng huā pū kè yī。