古诗词

游谢仙岩飞霞观岩下李参政墓

黄庚

鬼工凿山骨,何年驱六丁。guǐ gōng záo shān gǔ,hé nián qū liù dīng。
飞霞绕石洞,缥缈开珠庭。fēi xiá rào shí dòng,piāo miǎo kāi zhū tíng。
永怀谢仙伯,坐断山水城。yǒng huái xiè xiān bó,zuò duàn shān shuǐ chéng。
我来事幽雅,登临委客情。wǒ lái shì yōu yǎ,dēng lín wěi kè qíng。
松风驱溽暑,自觉毛骨清。sōng fēng qū rù shǔ,zì jué máo gǔ qīng。
猿鹤亦仙意,人生空营营。yuán hè yì xiān yì,rén shēng kōng yíng yíng。
石麟卧荒草,问是谁家茔?shí lín wò huāng cǎo,wèn shì shuí jiā yíng?
野老对我言,其人昔公卿。yě lǎo duì wǒ yán,qí rén xī gōng qīng。
金玉埋黄壤,送日冠盖倾。jīn yù mái huáng rǎng,sòng rì guān gài qīng。
兴衰异百年,所重非修名。xīng shuāi yì bǎi nián,suǒ zhòng fēi xiū míng。
乃知钟鼎贵,不如芝薇馨。nǎi zhī zhōng dǐng guì,bù rú zhī wēi xīn。
所以世外人,返老还孩婴。suǒ yǐ shì wài rén,fǎn lǎo hái hái yīng。
倚杖空叹息,洞口云冥冥。yǐ zhàng kōng tàn xī,dòng kǒu yún míng míng。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

秋吟

黄庚

沦落天涯已白头,西风吹帽冷飕飕。lún luò tiān yá yǐ bái tóu,xī fēng chuī mào lěng sōu sōu。
悲秋未了悲身世,一样情怀两样愁。bēi qiū wèi le bēi shēn shì,yī yàng qíng huái liǎng yàng chóu。

秋吟

黄庚

满眼秋光动客情,小园闲步杖藜轻。mǎn yǎn qiū guāng dòng kè qíng,xiǎo yuán xián bù zhàng lí qīng。
黄花憔悴应思晋,才遇渊明香便清。huáng huā qiáo cuì yīng sī jìn,cái yù yuān míng xiāng biàn qīng。

王荆公庙

黄庚

遗像巍然占古祠,区区土偶亦冠緌。yí xiàng wēi rán zhàn gǔ cí,qū qū tǔ ǒu yì guān ruí。
无言似想青苗策,面目犹如执拗时。wú yán shì xiǎng qīng miáo cè,miàn mù yóu rú zhí ǎo shí。

项羽台

黄庚

失计鸿门恨未消,一生霸业亦徒劳。shī jì hóng mén hèn wèi xiāo,yī shēng bà yè yì tú láo。
当时漫筑台千尺,争似歌风地步高。dāng shí màn zhù tái qiān chǐ,zhēng shì gē fēng dì bù gāo。

梁燕

黄庚

梁间两处燕成窠,来往衔泥带落花。liáng jiān liǎng chù yàn chéng kē,lái wǎng xián ní dài luò huā。
昵昵并头休巧语,相依总在别人家。nì nì bìng tóu xiū qiǎo yǔ,xiāng yī zǒng zài bié rén jiā。

梅花

黄庚

竹边篱外树封苔,两蕊三花带雪开。zhú biān lí wài shù fēng tái,liǎng ruǐ sān huā dài xuě kāi。
蜂蝶只贪桃杏艳,嫌花冷淡不飞来。fēng dié zhǐ tān táo xìng yàn,xián huā lěng dàn bù fēi lái。

酒家

黄庚

风飐青帘挂杏村,田家新酿瓮头春。fēng zhǎn qīng lián guà xìng cūn,tián jiā xīn niàng wèng tóu chūn。
今年米贵无钱籴,买醉衔杯能几人。jīn nián mǐ guì wú qián dí,mǎi zuì xián bēi néng jǐ rén。

西山韩太师坟

黄庚

古墓年深草树荒,石人石马卧斜阳。gǔ mù nián shēn cǎo shù huāng,shí rén shí mǎ wò xié yáng。
争如湖上逋仙冢,诗骨埋云万古香。zhēng rú hú shàng bū xiān zhǒng,shī gǔ mái yún wàn gǔ xiāng。

床屏墨竹

黄庚

淇澳新梢笔下分,枕屏墨晕点寒云。qí ào xīn shāo bǐ xià fēn,zhěn píng mò yūn diǎn hán yún。
诗人纸帐眠清夜,不梦梅花梦此君。shī rén zhǐ zhàng mián qīng yè,bù mèng méi huā mèng cǐ jūn。

和靖墓

黄庚

西湖卜隐为诗忙,吟到梅花字字香。xī hú bo yǐn wèi shī máng,yín dào méi huā zì zì xiāng。
鹤不归来山寂寂,梅边闲咏月昏黄。hè bù guī lái shān jì jì,méi biān xián yǒng yuè hūn huáng。

寓舍古木无叶

黄庚

桃李门墙万柳青,诗人茅屋独凄清。táo lǐ mén qiáng wàn liǔ qīng,shī rén máo wū dú qī qīng。
檐前古木无春叶,可怪东风亦世情。yán qián gǔ mù wú chūn yè,kě guài dōng fēng yì shì qíng。

秋信

黄庚

豆雨初晴浣溽埃,报凉梧叶堕阶苔。dòu yǔ chū qíng huàn rù āi,bào liáng wú yè duò jiē tái。
一声新雁南楼外,早送西风信息来。yī shēng xīn yàn nán lóu wài,zǎo sòng xī fēng xìn xī lái。

秋色

黄庚

虹影界开微惨淡,雁痕点破更凄清。hóng yǐng jiè kāi wēi cǎn dàn,yàn hén diǎn pò gèng qī qīng。
一番雨过天容碧,尽是西风染得成。yī fān yǔ guò tiān róng bì,jǐn shì xī fēng rǎn dé chéng。

秋声

黄庚

庭外梧桐叶叶风,楼头过雁砌边蛩。tíng wài wú tóng yè yè fēng,lóu tóu guò yàn qì biān qióng。
隔窗砧杵敲残月,唤起乡愁归兴浓。gé chuāng zhēn chǔ qiāo cán yuè,huàn qǐ xiāng chóu guī xīng nóng。

秋阴

黄庚

漠漠寒烟暗蓼汀,江涵雁影不分明。mò mò hán yān àn liǎo tīng,jiāng hán yàn yǐng bù fēn míng。
一天暝色迷清昼,云阁西风雨未成。yī tiān míng sè mí qīng zhòu,yún gé xī fēng yǔ wèi chéng。