古诗词

游谢仙岩飞霞观岩下李参政墓

黄庚

鬼工凿山骨,何年驱六丁。guǐ gōng záo shān gǔ,hé nián qū liù dīng。
飞霞绕石洞,缥缈开珠庭。fēi xiá rào shí dòng,piāo miǎo kāi zhū tíng。
永怀谢仙伯,坐断山水城。yǒng huái xiè xiān bó,zuò duàn shān shuǐ chéng。
我来事幽雅,登临委客情。wǒ lái shì yōu yǎ,dēng lín wěi kè qíng。
松风驱溽暑,自觉毛骨清。sōng fēng qū rù shǔ,zì jué máo gǔ qīng。
猿鹤亦仙意,人生空营营。yuán hè yì xiān yì,rén shēng kōng yíng yíng。
石麟卧荒草,问是谁家茔?shí lín wò huāng cǎo,wèn shì shuí jiā yíng?
野老对我言,其人昔公卿。yě lǎo duì wǒ yán,qí rén xī gōng qīng。
金玉埋黄壤,送日冠盖倾。jīn yù mái huáng rǎng,sòng rì guān gài qīng。
兴衰异百年,所重非修名。xīng shuāi yì bǎi nián,suǒ zhòng fēi xiū míng。
乃知钟鼎贵,不如芝薇馨。nǎi zhī zhōng dǐng guì,bù rú zhī wēi xīn。
所以世外人,返老还孩婴。suǒ yǐ shì wài rén,fǎn lǎo hái hái yīng。
倚杖空叹息,洞口云冥冥。yǐ zhàng kōng tàn xī,dòng kǒu yún míng míng。

黄庚

黄庚,字星甫,号天台山人,天台(今属浙江)人。出生宋末,早年习举子业。元初“科目不行,始得脱屣场屋,放浪湖海,发平生豪放之气为诗文”。以游幕和教馆为生,曾较长期客越中王英孙(竹所)、任月山家。与宋遗民林景熙、仇远等多有交往,释绍嵩《亚愚江浙纪行集句诗》亦摘录其句。卒年八十馀。晚年曾自编其诗为《月屋漫稿》。事见本集卷首自序及集中有关诗文。  黄庚诗,以原铁琴铜剑楼藏四卷抄本(今藏北京图书馆)为底本。校以影印文渊阁《四库全书》本(简称四库本)。两本卷次不同,文字亦各有错诲空缺,而底本多出校本诗十馀首。 黄庚的作品>>

猜您喜欢

秋霁

黄庚

雨过郊墟凉意新,凝云驳尽十分晴。yǔ guò jiāo xū liáng yì xīn,níng yún bó jǐn shí fēn qíng。
隔江一抹斜阳影,怪向蓼花红处明。gé jiāng yī mǒ xié yáng yǐng,guài xiàng liǎo huā hóng chù míng。

秋意

黄庚

庭前梧叶雨晴后,江上荻花风起时。tíng qián wú yè yǔ qíng hòu,jiāng shàng dí huā fēng qǐ shí。
凉透书窗人未觉,葛衣竹簟已先知。liáng tòu shū chuāng rén wèi jué,gé yī zhú diàn yǐ xiān zhī。

闺情效香奁体其二

黄庚

泪浣香腮粉未干,相思成病怯春寒。lèi huàn xiāng sāi fěn wèi gàn,xiāng sī chéng bìng qiè chūn hán。
此情欲向琵琶诉,整得琵琶又倦弹。cǐ qíng yù xiàng pí pá sù,zhěng dé pí pá yòu juàn dàn。

春日

黄庚

紫燕评春语画梁,黄鹂搀晓啭垂杨。zǐ yàn píng chūn yǔ huà liáng,huáng lí chān xiǎo zhuàn chuí yáng。
博山烟冷书窗静,风飐瓶花点砚香。bó shān yān lěng shū chuāng jìng,fēng zhǎn píng huā diǎn yàn xiāng。

读秦纪

黄庚

并吞六国独称雄,经籍灰飞烈焰中。bìng tūn liù guó dú chēng xióng,jīng jí huī fēi liè yàn zhōng。
书外有书焚不尽,一篇圯上汉成功。shū wài yǒu shū fén bù jǐn,yī piān yí shàng hàn chéng gōng。

修竹馆舍

黄庚

乳燕衔泥春昼长,枕书无梦到高唐。rǔ yàn xián ní chūn zhòu zhǎng,zhěn shū wú mèng dào gāo táng。
桃花红雨梨花雪,相逐东风过粉墙。táo huā hóng yǔ lí huā xuě,xiāng zhú dōng fēng guò fěn qiáng。

夏日陪王君玉泛舟鉴湖

黄庚

波光万顷接天光,画舫归来载夕阳。bō guāng wàn qǐng jiē tiān guāng,huà fǎng guī lái zài xī yáng。
一棹湖心天不暑,万荷风里满身香。yī zhào hú xīn tiān bù shǔ,wàn hé fēng lǐ mǎn shēn xiāng。

秋夜登西楼

黄庚

清碧金英玉露漙,姮娥深夜不禁寒。qīng bì jīn yīng yù lù tuán,héng é shēn yè bù jìn hán。
桂花香里人敲句,倚遍高楼十二阑。guì huā xiāng lǐ rén qiāo jù,yǐ biàn gāo lóu shí èr lán。

杂咏

黄庚

柳嫌暮雨莺声涩,花怯东风蝶梦寒。liǔ xián mù yǔ yīng shēng sè,huā qiè dōng fēng dié mèng hán。
偶忆故园春色好,他乡花柳带愁看。ǒu yì gù yuán chūn sè hǎo,tā xiāng huā liǔ dài chóu kàn。

杂咏

黄庚

人非陶令空看菊,诗不林逋漫咏梅。rén fēi táo lìng kōng kàn jú,shī bù lín bū màn yǒng méi。
晋宋后来爱花者,输他高节与高才。jìn sòng hòu lái ài huā zhě,shū tā gāo jié yǔ gāo cái。

杂咏

黄庚

天外斜阳犹在树,林间宿鸟已归巢。tiān wài xié yáng yóu zài shù,lín jiān sù niǎo yǐ guī cháo。
黄昏莫把柴门掩,恐有诗人带月敲。huáng hūn mò bǎ chái mén yǎn,kǒng yǒu shī rén dài yuè qiāo。

杂咏

黄庚

稚柳已回春暖意,残梅犹结岁寒心。zhì liǔ yǐ huí chūn nuǎn yì,cán méi yóu jié suì hán xīn。
百年身世诗中老,好景难消几度吟。bǎi nián shēn shì shī zhōng lǎo,hǎo jǐng nán xiāo jǐ dù yín。

杂咏

黄庚

新绿园林微雨后,落红庭院夕阳时。xīn lǜ yuán lín wēi yǔ hòu,luò hóng tíng yuàn xī yáng shí。
一声杜宇催春去,贪睡棠妃未必知。yī shēng dù yǔ cuī chūn qù,tān shuì táng fēi wèi bì zhī。

杂咏

黄庚

持螯已饱团脐蟹,砟脍犹思巨口鲈。chí áo yǐ bǎo tuán qí xiè,zhǎ kuài yóu sī jù kǒu lú。
风物秋来多感慨,天寒酒醒客心孤。fēng wù qiū lái duō gǎn kǎi,tiān hán jiǔ xǐng kè xīn gū。

杂咏

黄庚

囊底诗成无卖处,床头金尽已多时。náng dǐ shī chéng wú mài chù,chuáng tóu jīn jǐn yǐ duō shí。
元龙豪气依然在,惯守清贫岂足悲。yuán lóng háo qì yī rán zài,guàn shǒu qīng pín qǐ zú bēi。