古诗词

众乐亭

胡宗愈

平湖拍岸海潮通,亭在平湖杳霭中。píng hú pāi àn hǎi cháo tōng,tíng zài píng hú yǎo ǎi zhōng。
庄艳含春云岛晚,波光照夜玉壶空。zhuāng yàn hán chūn yún dǎo wǎn,bō guāng zhào yè yù hú kōng。
动摇人影两桥月,洗涤尘襟四面风。dòng yáo rén yǐng liǎng qiáo yuè,xǐ dí chén jīn sì miàn fēng。
野老半酣亭下笑,渔樵今日与民同。yě lǎo bàn hān tíng xià xiào,yú qiáo jīn rì yǔ mín tóng。

胡宗愈

宋常州晋陵人,字完夫。胡宿侄。仁宗嘉祐四年进士。神宗时累官同知谏院,反对王安石用李定为御史,出通判真州。哲宗元祐初,累进给事中、御史中丞,进《君子无党论》,拜尚书右丞。刘安世等合攻之,出知陈州,徙成都府,蜀人安其政。召为礼部尚书,迁吏部。卒谥简修,一曰修简。 胡宗愈的作品>>

猜您喜欢

和丁宝臣游五泄

胡宗愈

喜陪诗伯寻幽去,从此风骚觉有神。xǐ péi shī bó xún yōu qù,cóng cǐ fēng sāo jué yǒu shén。
明代应无高遁士,奇峰尽属苦吟人。míng dài yīng wú gāo dùn shì,qí fēng jǐn shǔ kǔ yín rén。
欲名地巧题难得,却恨图经说未真。yù míng dì qiǎo tí nán dé,què hèn tú jīng shuō wèi zhēn。
回想天童山迤逦,更多形胜亦非伦。huí xiǎng tiān tóng shān yí lǐ,gèng duō xíng shèng yì fēi lún。

众乐亭

胡宗愈

平芜十顷绿含烟,胜事兴衰已百年。píng wú shí qǐng lǜ hán yān,shèng shì xīng shuāi yǐ bǎi nián。
岛榭漫随民意乐,溪山应喜主人贤。dǎo xiè màn suí mín yì lè,xī shān yīng xǐ zhǔ rén xián。
点妆野趣滩边鹭,仿佛妖容水上莲。diǎn zhuāng yě qù tān biān lù,fǎng fú yāo róng shuǐ shàng lián。
日日流风转谣俗,棹歌长在钓鱼船。rì rì liú fēng zhuǎn yáo sú,zhào gē zhǎng zài diào yú chuán。

咏左伯桃羊角哀

胡宗愈

古有二烈士,羊左哀与桃。gǔ yǒu èr liè shì,yáng zuǒ āi yǔ táo。
结交事游学,心若胶漆牢。jié jiāo shì yóu xué,xīn ruò jiāo qī láo。
远闻楚王贤,待士皆英髦。yuǎn wén chǔ wáng xián,dài shì jiē yīng máo。
负笈首燕路,不惮千里劳。fù jí shǒu yàn lù,bù dàn qiān lǐ láo。
行行及梁山,雨雪填岩胚。xíng xíng jí liáng shān,yǔ xuě tián yán pēi。
途穷食不继,饿口空嗷嗷。tú qióng shí bù jì,è kǒu kōng áo áo。
无为俱死尔,原野涂身膏。wú wèi jù sǐ ěr,yuán yě tú shēn gāo。
我留子独往,命各系所遭。wǒ liú zi dú wǎng,mìng gè xì suǒ zāo。
慷慨示一诀,并粮解衣袍。kāng kǎi shì yī jué,bìng liáng jiě yī páo。
僵坐空穴中,视死轻鸿毛。jiāng zuò kōng xué zhōng,shì sǐ qīng hóng máo。
角哀既仕楚,爵位联执羔。jiǎo āi jì shì chǔ,jué wèi lián zhí gāo。
顾怀交旧心,血泣声号咷。gù huái jiāo jiù xīn,xuè qì shēng hào táo。
王闻义其事,礼葬迁蓬蒿。wáng wén yì qí shì,lǐ zàng qiān péng hāo。
孤风激颓俗,千古清萧飙。gū fēng jī tuí sú,qiān gǔ qīng xiāo biāo。
叔世忠义丧,友道皆滔滔。shū shì zhōng yì sàng,yǒu dào jiē tāo tāo。
平居论莫逆,握手相游遨。píng jū lùn mò nì,wò shǒu xiāng yóu áo。
利害一轧己,所得无秋毫。lì hài yī yà jǐ,suǒ dé wú qiū háo。
挤壑又下石,反若豺狼嘷。jǐ hè yòu xià shí,fǎn ruò chái láng háo。
秦末馀耳辈,遇时方绎骚。qín mò yú ěr bèi,yù shí fāng yì sāo。
誓为刎颈交,名节初相高。shì wèi wěn jǐng jiāo,míng jié chū xiāng gāo。
一旦成眦睚,亲勒兵相鏖。yī dàn chéng zì yá,qīn lēi bīng xiāng áo。
斩馀泜水上,论功传子敖。zhǎn yú zhī shuǐ shàng,lùn gōng chuán zi áo。
较此岂不愧,清议安能逃。jiào cǐ qǐ bù kuì,qīng yì ān néng táo。
凛凛溧水傍,危坟望江皋。lǐn lǐn lì shuǐ bàng,wēi fén wàng jiāng gāo。
蔚宗宰兹邑,梦睹斯人曹。wèi zōng zǎi zī yì,mèng dǔ sī rén cáo。
衣冠甚奇古,晤语开郁陶。yī guān shén qí gǔ,wù yǔ kāi yù táo。
时示古祭文,百本皆旌褒。shí shì gǔ jì wén,bǎi běn jiē jīng bāo。
其间记一二,花落空奠醪。qí jiān jì yī èr,huā luò kōng diàn láo。
薄诉魏伦者,相侵意贪饕。báo sù wèi lún zhě,xiāng qīn yì tān tāo。
诘朝究其详,伦果邑之豪。jí cháo jiū qí xiáng,lún guǒ yì zhī háo。
墓木合数抱,私欲挥斧刀。mù mù hé shù bào,sī yù huī fǔ dāo。
移文禁采伐,表识严芟薅。yí wén jìn cǎi fá,biǎo shí yán shān hāo。
英灵俨如旧,虽久不闻韬。yīng líng yǎn rú jiù,suī jiǔ bù wén tāo。
哀我今之人,五交戒所操。āi wǒ jīn zhī rén,wǔ jiāo jiè suǒ cāo。

凫鹥亭

胡宗愈

君为凫鹥亭,更作凫鹥诗。jūn wèi fú yī tíng,gèng zuò fú yī shī。
凫鹥为鸟虽甚微,君心仁爱乃在兹。fú yī wèi niǎo suī shén wēi,jūn xīn rén ài nǎi zài zī。
不忍壮者弋其母,儿童捕其儿,凫鹥母子何嬉嬉。bù rěn zhuàng zhě yì qí mǔ,ér tóng bǔ qí ér,fú yī mǔ zi hé xī xī。
城头草静烟云迷,城下水暖菰蒲低。chéng tóu cǎo jìng yān yún mí,chéng xià shuǐ nuǎn gū pú dī。
凫鹥朝傍云烟飞,倦来暮入菰蒲栖。fú yī cháo bàng yún yān fēi,juàn lái mù rù gū pú qī。
寄巢生子冬复夏,巢稳子大无人知。jì cháo shēng zi dōng fù xià,cháo wěn zi dà wú rén zhī。
我思入境观君为,坐见三异于今时。wǒ sī rù jìng guān jūn wèi,zuò jiàn sān yì yú jīn shí。
知君官久行亦归,亭上引满伤别离。zhī jūn guān jiǔ xíng yì guī,tíng shàng yǐn mǎn shāng bié lí。
岂惟丰人惜君去,虽我亦为凫鹥悲。qǐ wéi fēng rén xī jūn qù,suī wǒ yì wèi fú yī bēi。