古诗词

送悦斋先生

程公许

风尘三十年,世途日险窄。fēng chén sān shí nián,shì tú rì xiǎn zhǎi。
婵娟弃土梗,倚市竞容泽。chán juān qì tǔ gěng,yǐ shì jìng róng zé。
大雅何寂寥,志士三叹息。dà yǎ hé jì liáo,zhì shì sān tàn xī。
维皇惠斯文,为国永寿脉。wéi huáng huì sī wén,wèi guó yǒng shòu mài。
灵光岿独存,硕果有不食。líng guāng kuī dú cún,shuò guǒ yǒu bù shí。
坤维返全璧,北墅归散策。kūn wéi fǎn quán bì,běi shù guī sàn cè。
天开景气新,晴破层冰积。tiān kāi jǐng qì xīn,qíng pò céng bīng jī。
畴咨耿宵虑,图任先耆德。chóu zī gěng xiāo lǜ,tú rèn xiān qí dé。
披云绚天章,趣驾觐宸极。pī yún xuàn tiān zhāng,qù jià jìn chén jí。
喉舌俄申命,股肱待宣力。hóu shé é shēn mìng,gǔ gōng dài xuān lì。
解弦未为难,航险那可忽。jiě xián wèi wèi nán,háng xiǎn nà kě hū。
泾渭不同流,薰莸讵相入。jīng wèi bù tóng liú,xūn yóu jù xiāng rù。
所虞愤失职,阴拱或伺隙。suǒ yú fèn shī zhí,yīn gǒng huò cì xì。
事须众贤和,乃可殄行堲。shì xū zhòng xián hé,nǎi kě tiǎn xíng cí。
沉几陛下圣,虚己言路辟。chén jǐ bì xià shèng,xū jǐ yán lù pì。
稍欣元气充,犹虑外忧迫。shāo xīn yuán qì chōng,yóu lǜ wài yōu pò。
敌情任反覆,庙论须谨密。dí qíng rèn fǎn fù,miào lùn xū jǐn mì。
功名百尺竿,家国万金璧。gōng míng bǎi chǐ gān,jiā guó wàn jīn bì。
平生一知己,瓣香无愧色。píng shēng yī zhī jǐ,bàn xiāng wú kuì sè。
驽怯勉荷担,迟顽费推激。nú qiè miǎn hé dān,chí wán fèi tuī jī。
大艑驾云涛,薰风饱帆席。dà biàn jià yún tāo,xūn fēng bǎo fān xí。
丁宁耳面命,远别何须惜。dīng níng ěr miàn mìng,yuǎn bié hé xū xī。
宽以七月程,修门拜赤舄。kuān yǐ qī yuè chéng,xiū mén bài chì xì。

程公许

程公许(?—1251),字季与,一字希颖,号沧州。南宋眉州眉山(今属四川)人,一说叙州宣化(今四川宜宾西北)人。嘉定进士。历官著作郎、起居郎,数论劾史嵩之。后迁中书舍人,进礼部侍郎,又论劾郑清之。屡遭排挤,官终权刑部尚书。有文才,今存《沧州尘缶编》。 程公许的作品>>

猜您喜欢

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

海棠数点渐娇春,匝地何时簇锦茵。hǎi táng shù diǎn jiàn jiāo chūn,zā dì hé shí cù jǐn yīn。
不耐汲泉劳日课,夜来一雨陡精神。bù nài jí quán láo rì kè,yè lái yī yǔ dǒu jīng shén。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

未能手剑血长鲸,只合瓜田老邵平。wèi néng shǒu jiàn xuè zhǎng jīng,zhǐ hé guā tián lǎo shào píng。
斗粟驱人成底事,漫将吟啸寄高情。dòu sù qū rén chéng dǐ shì,màn jiāng yín xiào jì gāo qíng。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

凿池取月未伤廉,何必莲峰诧藕船。záo chí qǔ yuè wèi shāng lián,hé bì lián fēng chà ǒu chuán。
少待清渠通绿溜,醉歌绿幰鉴明蠲。shǎo dài qīng qú tōng lǜ liū,zuì gē lǜ xiǎn jiàn míng juān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

北风眯目涨烟尘,寒勒花容也自颦。běi fēng mī mù zhǎng yān chén,hán lēi huā róng yě zì pín。
袖手何能供草檄,等闲题遍锦江春。xiù shǒu hé néng gōng cǎo xí,děng xián tí biàn jǐn jiāng chūn。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

五百风光巧作寒,晚春未可试衣单。wǔ bǎi fēng guāng qiǎo zuò hán,wǎn chūn wèi kě shì yī dān。
只应杀气迷关栈,便觉人情有两般。zhǐ yīng shā qì mí guān zhàn,biàn jué rén qíng yǒu liǎng bān。

小圃茅亭初成即事十绝句

程公许

醉里眉攒万国愁,杜陵聊复傲沧洲。zuì lǐ méi zǎn wàn guó chóu,dù líng liáo fù ào cāng zhōu。
扶持何代无人物,鱼鸟飞沉得自由。fú chí hé dài wú rén wù,yú niǎo fēi chén dé zì yóu。

除夕和唐人张继张祐即事四绝句

程公许

六花集瑞九重天,禁漏催朝夜不眠。liù huā jí ruì jiǔ zhòng tiān,jìn lòu cuī cháo yè bù mián。
流落那知新历换,枫桥寺外看渔船。liú luò nà zhī xīn lì huàn,fēng qiáo sì wài kàn yú chuán。

除夕和唐人张继张祐即事四绝句

程公许

经世无才慕管萧,风尘搔首故乡遥。jīng shì wú cái mù guǎn xiāo,fēng chén sāo shǒu gù xiāng yáo。
瘦藤忽梦寻梅去,袅袅寒溪独木桥。shòu téng hū mèng xún méi qù,niǎo niǎo hán xī dú mù qiáo。

除夕和唐人张继张祐即事四绝句

程公许

一笑升沉休问天,赞房赢得日高眠。yī xiào shēng chén xiū wèn tiān,zàn fáng yíng dé rì gāo mián。
五湖浪透门前港,何不乘风稳放船。wǔ hú làng tòu mén qián gǎng,hé bù chéng fēng wěn fàng chuán。

除夕和唐人张继张祐即事四绝句

程公许

一簪华发雪萧萧,流景星驰道转遥。yī zān huá fā xuě xiāo xiāo,liú jǐng xīng chí dào zhuǎn yáo。
拨倦寒炉鸡唱晓,春风携手赵州桥。bō juàn hán lú jī chàng xiǎo,chūn fēng xié shǒu zhào zhōu qiáo。

李贰车约饮东湖

程公许

西湖绕遍又东湖,永夜论文酒浅?。xī hú rào biàn yòu dōng hú,yǒng yè lùn wén jiǔ qiǎn。
最爱霜林梅蘸水,拟撑小艇访林逋。zuì ài shuāng lín méi zhàn shuǐ,nǐ chēng xiǎo tǐng fǎng lín bū。

范石湖东归过乡国名之芙蓉城余以季夏来游适荷花称意红之时雁湖环湖尤甚盛李子先家小池界金数朵花品之最高者各纪以诗

程公许

振袂芙蓉城里游,香风十里劝人留。zhèn mèi fú róng chéng lǐ yóu,xiāng fēng shí lǐ quàn rén liú。
瓦盆最恨廉泉陋,归与夸张定自羞。wǎ pén zuì hèn lián quán lòu,guī yǔ kuā zhāng dìng zì xiū。

范石湖东归过乡国名之芙蓉城余以季夏来游适荷花称意红之时雁湖环湖尤甚盛李子先家小池界金数朵花品之最高者各纪以诗

程公许

芙蓉城下六月秋,最好雁湖湖上游。fú róng chéng xià liù yuè qiū,zuì hǎo yàn hú hú shàng yóu。
周遭一机云锦烂,并与老仙供唱酬。zhōu zāo yī jī yún jǐn làn,bìng yǔ lǎo xiān gōng chàng chóu。

范石湖东归过乡国名之芙蓉城余以季夏来游适荷花称意红之时雁湖环湖尤甚盛李子先家小池界金数朵花品之最高者各纪以诗

程公许

环湖曲曲露香清,醉袖褰风取意行。huán hú qū qū lù xiāng qīng,zuì xiù qiān fēng qǔ yì xíng。
翻爱李园方沼碧,界金几朵艳羞赪。fān ài lǐ yuán fāng zhǎo bì,jiè jīn jǐ duǒ yàn xiū chēng。

三湖

程公许

官柳三千詑蜀州,天涯流浪得重游。guān liǔ sān qiān yí shǔ zhōu,tiān yá liú làng dé zhòng yóu。
苦无东阁梅花句,小为西湖竹色留。kǔ wú dōng gé méi huā jù,xiǎo wèi xī hú zhú sè liú。