古诗词

游金焦二山

程卓

扬子长江天际来,中流有山何壮哉。yáng zi zhǎng jiāng tiān jì lái,zhōng liú yǒu shān hé zhuàng zāi。
深根盘礴千万丈,寸土不受双崔嵬。shēn gēn pán bó qiān wàn zhàng,cùn tǔ bù shòu shuāng cuī wéi。
金山屹据上流险,四面佛屋相环回。jīn shān yì jù shàng liú xiǎn,sì miàn fú wū xiāng huán huí。
来帆去桨别舻舳,住僧过客烦追陪。lái fān qù jiǎng bié lú zhú,zhù sēng guò kè fán zhuī péi。
排空杰阁揖沧海,海山乱点浮纤埃。pái kōng jié gé yī cāng hǎi,hǎi shān luàn diǎn fú xiān āi。
龙潭别耸石峰巧,时立野鹤慵毰毸。lóng tán bié sǒng shí fēng qiǎo,shí lì yě hè yōng péi sāi。
堂头回首指遗像,坡公印老留青煤。táng tóu huí shǒu zhǐ yí xiàng,pō gōng yìn lǎo liú qīng méi。
其人已去诗尚在,唱酬风月相徘徊。qí rén yǐ qù shī shàng zài,chàng chóu fēng yuè xiāng pái huái。
再三瞻敬下山去,缥缈又入云涛堆。zài sān zhān jìng xià shān qù,piāo miǎo yòu rù yún tāo duī。
焦山一望祇十里,舟师驾橹如奔雷。jiāo shān yī wàng qí shí lǐ,zhōu shī jià lǔ rú bēn léi。
行行滉荡呼吸顷,系缆荦确登山隈。xíng xíng huàng dàng hū xī qǐng,xì lǎn luò què dēng shān wēi。
山中僧少竹木古,瘦根迸石穿莓苔。shān zhōng sēng shǎo zhú mù gǔ,shòu gēn bèng shí chuān méi tái。
幽姿野态随步出,胜处往往多楼台。yōu zī yě tài suí bù chū,shèng chù wǎng wǎng duō lóu tái。
洪崖路转寻瘗鹤,几年浪打风雨摧。hóng yá lù zhuǎn xún yì hè,jǐ nián làng dǎ fēng yǔ cuī。
遗铭破碎石剥落,摩挲细读心眸开。yí míng pò suì shí bō luò,mó sā xì dú xīn móu kāi。
同行韵远兴未尽,飞仙亭上倾樽罍。tóng xíng yùn yuǎn xīng wèi jǐn,fēi xiān tíng shàng qīng zūn léi。
酒酣我为发奇绝,底须方外求蓬莱。jiǔ hān wǒ wèi fā qí jué,dǐ xū fāng wài qiú péng lái。

程卓

宋徽州休宁人,字从元。程大昌从子。孝宗淳熙十一年试礼部第一。知龙泉县,累迁刑部郎中。尝出使金国,议论不屈,金人惮之。后知泉州,民为立祠。寻召同知枢密院事,封新安郡侯,进资政殿大学士。卒谥正惠。有《使金录》。 程卓的作品>>

猜您喜欢

云岩

程卓

石门一望路迢迢,五老峰高耸碧霄。shí mén yī wàng lù tiáo tiáo,wǔ lǎo fēng gāo sǒng bì xiāo。
泉挂珠帘当洞口,烟拖练带束山腰。quán guà zhū lián dāng dòng kǒu,yān tuō liàn dài shù shān yāo。
香炉捧出仙人掌,辇辂行过织女桥。xiāng lú pěng chū xiān rén zhǎng,niǎn lù xíng guò zhī nǚ qiáo。
午夜月明天似水,鹤归松顶听吹箫。wǔ yè yuè míng tiān shì shuǐ,hè guī sōng dǐng tīng chuī xiāo。