古诗词

庭下青书带

唐士耻

庭下青书带,书带瑞康成。tíng xià qīng shū dài,shū dài ruì kāng chéng。
康成还遁世,行藏理则明。kāng chéng hái dùn shì,xíng cáng lǐ zé míng。
六经具缣册,儒先效勋绩。liù jīng jù jiān cè,rú xiān xiào xūn jì。
谁知百世下,其功明且亟。shuí zhī bǎi shì xià,qí gōng míng qiě jí。
易首纯乾称六龙,六龙御天风云从。yì shǒu chún qián chēng liù lóng,liù lóng yù tiān fēng yún cóng。
书始唐尧大中世,荡荡如天莫可踪。shū shǐ táng yáo dà zhōng shì,dàng dàng rú tiān mò kě zōng。
诗则二南渊且奥,春秋赏罚王道通。shī zé èr nán yuān qiě ào,chūn qiū shǎng fá wáng dào tōng。
礼乐灰于秦火酷,然其遗意和且雍。lǐ lè huī yú qín huǒ kù,rán qí yí yì hé qiě yōng。
汉儒掇拾无遗力,兀守章句非从容。hàn rú duō shí wú yí lì,wù shǒu zhāng jù fēi cóng róng。
二京之末康成出,六经将出逢此翁。èr jīng zhī mò kāng chéng chū,liù jīng jiāng chū féng cǐ wēng。
然而本无超俗姿,犹寄视听于盲聋。rán ér běn wú chāo sú zī,yóu jì shì tīng yú máng lóng。
岂如先生一理贯,洞照六籍罗心胸。qǐ rú xiān shēng yī lǐ guàn,dòng zhào liù jí luó xīn xiōng。
历数帝王如一二,天地由我方全功。lì shù dì wáng rú yī èr,tiān dì yóu wǒ fāng quán gōng。
仲尼春秋欲成日,麟出鲁郊殊超轶。zhòng ní chūn qiū yù chéng rì,lín chū lǔ jiāo shū chāo yì。
孔道大哉虽不用,所感亦大非凡质。kǒng dào dà zāi suī bù yòng,suǒ gǎn yì dà fēi fán zhì。
区区一康成,书带瑞已形。qū qū yī kāng chéng,shū dài ruì yǐ xíng。
先生非此比,况兹道既行。xiān shēng fēi cǐ bǐ,kuàng zī dào jì xíng。
当使麟凤辈,杂沓更纵横。dāng shǐ lín fèng bèi,zá dá gèng zòng héng。

唐士耻

宋婺州金华人,字子修。唐仲友子。以荫入仕。理宗时历任临江军、建昌军司理参军。有《灵岩集》。 唐士耻的作品>>

猜您喜欢

凤山逸士周遇仙谣

唐士耻

信云步谒洞霄宫,饭罢从游西复东。xìn yún bù yè dòng xiāo gōng,fàn bà cóng yóu xī fù dōng。
唇笛啸时吹白日,诗肠开处嚼清风。chún dí xiào shí chuī bái rì,shī cháng kāi chù jué qīng fēng。
兀兀腾腾心了足,湾湾屈屈水攲曲。wù wù téng téng xīn le zú,wān wān qū qū shuǐ qī qū。
玲珑绿影万株松,潇洒清空二亩竹。líng lóng lǜ yǐng wàn zhū sōng,xiāo sǎ qīng kōng èr mǔ zhú。
天风吹泉飞雪花,溪石漱玉磨银牙。tiān fēng chuī quán fēi xuě huā,xī shí shù yù mó yín yá。
白云破碎漏天碧,青霭牵连遮日华。bái yún pò suì lòu tiān bì,qīng ǎi qiān lián zhē rì huá。
玉溜几声鸣绿荠,金藤千尺走青蛇。yù liū jǐ shēng míng lǜ jì,jīn téng qiān chǐ zǒu qīng shé。
羊肠蟠路上天去,鹿角枯槎连日坠。yáng cháng pán lù shàng tiān qù,lù jiǎo kū chá lián rì zhuì。
一双素足已升腾,万顷红霞留不住。yī shuāng sù zú yǐ shēng téng,wàn qǐng hóng xiá liú bù zhù。
擘破青空见太清,飞连宝殿非凡成。bāi pò qīng kōng jiàn tài qīng,fēi lián bǎo diàn fēi fán chéng。
水晶楼阁奏金韵,翡翠帘栊振佩声。shuǐ jīng lóu gé zòu jīn yùn,fěi cuì lián lóng zhèn pèi shēng。
白雪翩翻霜鹤舞,彩云缥缈花鸾鸣。bái xuě piān fān shuāng hè wǔ,cǎi yún piāo miǎo huā luán míng。
中有真人鼎玉立,晴光闪电琼波溢。zhōng yǒu zhēn rén dǐng yù lì,qíng guāng shǎn diàn qióng bō yì。
笑整霓裳曳绛霞,红云影里轻相挹。xiào zhěng ní shang yè jiàng xiá,hóng yún yǐng lǐ qīng xiāng yì。
琳琅清彻语希夷,嚼玉吐琼声不移。lín láng qīng chè yǔ xī yí,jué yù tǔ qióng shēng bù yí。
素手擘开碧玉匣,青空飞出丹虹蜺。sù shǒu bāi kāi bì yù xiá,qīng kōng fēi chū dān hóng ní。
蟠摇活走绕天阙,冲透太虚光皎洁。pán yáo huó zǒu rào tiān quē,chōng tòu tài xū guāng jiǎo jié。
须臾直上紫霄中,宝篆飞腾罗日月。xū yú zhí shàng zǐ xiāo zhōng,bǎo zhuàn fēi téng luó rì yuè。
影摇六合金色光,丹凤对跃苍龙骧。yǐng yáo liù hé jīn sè guāng,dān fèng duì yuè cāng lóng xiāng。
回头指点青空里,玉箓丹台已籍纪。huí tóu zhǐ diǎn qīng kōng lǐ,yù lù dān tái yǐ jí jì。
低头招手令向前,漏泄天机敛不已。dī tóu zhāo shǒu lìng xiàng qián,lòu xiè tiān jī liǎn bù yǐ。
等闲赠我赭丹砂,行满功成归我家。děng xián zèng wǒ zhě dān shā,xíng mǎn gōng chéng guī wǒ jiā。
天上逍遥多快乐,人间纷扰无垠涯。tiān shàng xiāo yáo duō kuài lè,rén jiān fēn rǎo wú yín yá。
丹砂接得便吞了,回首云軿俱杳杳。dān shā jiē dé biàn tūn le,huí shǒu yún píng jù yǎo yǎo。
楼阁烟霞景万般,一时不见青天晓。lóu gé yān xiá jǐng wàn bān,yī shí bù jiàn qīng tiān xiǎo。
世人世人知不知,既知何必生迟疑。shì rén shì rén zhī bù zhī,jì zhī hé bì shēng chí yí。
早求一辟大罗月,千古万古生光辉。zǎo qiú yī pì dà luó yuè,qiān gǔ wàn gǔ shēng guāng huī。
人生在世空汩没,自从形骸朽肤骨。rén shēng zài shì kōng gǔ méi,zì cóng xíng hái xiǔ fū gǔ。
为求名利不闲心,名利既来心恍惚。wèi qiú míng lì bù xián xīn,míng lì jì lái xīn huǎng hū。
何不炼内丹绝外物,笑著云衣傲朱绂。hé bù liàn nèi dān jué wài wù,xiào zhù yún yī ào zhū fú。
灵丹养就出神炉,慧剑飞腾超月窟。líng dān yǎng jiù chū shén lú,huì jiàn fēi téng chāo yuè kū。
且无俗事更关心,一段光明耀古今。qiě wú sú shì gèng guān xīn,yī duàn guāng míng yào gǔ jīn。
声迹超腾青嶂外,影形飞入白云深。shēng jì chāo téng qīng zhàng wài,yǐng xíng fēi rù bái yún shēn。
脚跟不点红尘起,指甲时挑碧玉琴。jiǎo gēn bù diǎn hóng chén qǐ,zhǐ jiǎ shí tiāo bì yù qín。
莫道神仙无实语,世间几个是知音。mò dào shén xiān wú shí yǔ,shì jiān jǐ gè shì zhī yīn。
461234