古诗词

用彦平韵赋石外舅短项翁

耿镃

人生何地逃奇耦,白发转头成宿莽。rén shēng hé dì táo qí ǒu,bái fā zhuǎn tóu chéng sù mǎng。
百年同尽草一丘,谁见乘槎上牛斗。bǎi nián tóng jǐn cǎo yī qiū,shuí jiàn chéng chá shàng niú dòu。
不如醉倒三万场,何必龙山岁重九。bù rú zuì dào sān wàn chǎng,hé bì lóng shān suì zhòng jiǔ。
先生元是古达人,身外所忻惟有酒。xiān shēng yuán shì gǔ dá rén,shēn wài suǒ xīn wéi yǒu jiǔ。
石交自得短项翁,燕颔鸢肩非我友。shí jiāo zì dé duǎn xiàng wēng,yàn hàn yuān jiān fēi wǒ yǒu。
迩来带眼宽绿筠,结喉不造鸳鹭群。ěr lái dài yǎn kuān lǜ yún,jié hóu bù zào yuān lù qún。
十年孛窣墙下尘,仰面讵识高昆仑。shí nián bèi sū qiáng xià chén,yǎng miàn jù shí gāo kūn lún。
先生取人略形貌,翁获展尽终不浑。xiān shēng qǔ rén lüè xíng mào,wēng huò zhǎn jǐn zhōng bù hún。
我欲挽翁归翠微,手栽杞菊如天随。wǒ yù wǎn wēng guī cuì wēi,shǒu zāi qǐ jú rú tiān suí。
愿翁醉客莫嫌扰,买山政赋淮南小。yuàn wēng zuì kè mò xián rǎo,mǎi shān zhèng fù huái nán xiǎo。

耿镃

耿镃,字德基,一名元鼎,字时举(《昆山杂咏》卷中),吴郡(今江苏苏州)人。高宗绍兴间太学生(《中吴纪闻》卷六)。今录诗三首。 耿镃的作品>>

猜您喜欢

西楼

耿镃

西楼一曲旧笙歌,千古当楼面翠峨。xī lóu yī qū jiù shēng gē,qiān gǔ dāng lóu miàn cuì é。
花发花残香径雨,月生月落洞庭波。huā fā huā cán xiāng jìng yǔ,yuè shēng yuè luò dòng tíng bō。
地雄鼓角秋声壮,天迥阑干夕照多。dì xióng gǔ jiǎo qiū shēng zhuàng,tiān jiǒng lán gàn xī zhào duō。
四百年来逢妙手,要看风物似元和。sì bǎi nián lái féng miào shǒu,yào kàn fēng wù shì yuán hé。

用功成韵赋外舅短项翁

耿镃

君不见王绩非狂生,笔墨扫尽惟酒经。jūn bù jiàn wáng jì fēi kuáng shēng,bǐ mò sǎo jǐn wéi jiǔ jīng。
又不见志和非漫尉,江湖醉咏渔歌耳。yòu bù jiàn zhì hé fēi màn wèi,jiāng hú zuì yǒng yú gē ěr。
文章得失两梦事,一醉从渠俱不理。wén zhāng dé shī liǎng mèng shì,yī zuì cóng qú jù bù lǐ。
人间自有行秘书,此翁聊为山泽儒。rén jiān zì yǒu xíng mì shū,cǐ wēng liáo wèi shān zé rú。
平生斟酌自饱满,宁复有欠宁有馀。píng shēng zhēn zhuó zì bǎo mǎn,níng fù yǒu qiàn níng yǒu yú。
可怜蹒跚挽不前,属车岂识从甘泉。kě lián pán shān wǎn bù qián,shǔ chē qǐ shí cóng gān quán。
不矜万卷腹空洞,渴梦只恐东溟乾。bù jīn wàn juǎn fù kōng dòng,kě mèng zhǐ kǒng dōng míng qián。
莫疑此翁拘器穷,此翁有用非哑钟。mò yí cǐ wēng jū qì qióng,cǐ wēng yǒu yòng fēi yǎ zhōng。
浊醪作贤清作圣,翁不异味同其空。zhuó láo zuò xián qīng zuò shèng,wēng bù yì wèi tóng qí kōng。
我方畏缩立下风,伸颈一笑短项逢。wǒ fāng wèi suō lì xià fēng,shēn jǐng yī xiào duǎn xiàng féng。
脱冠与翁共醉倒,从人笑此两秃翁。tuō guān yǔ wēng gòng zuì dào,cóng rén xiào cǐ liǎng tū wēng。