古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

五和

刘克庄

雾扫山如泼黛浓,一开口笑古难逢。wù sǎo shān rú pō dài nóng,yī kāi kǒu xiào gǔ nán féng。
斩新种柳辋川水,火急移莲玉井峰。zhǎn xīn zhǒng liǔ wǎng chuān shuǐ,huǒ jí yí lián yù jǐng fēng。
甚爱名花当辇致,远求佳果莫函封。shén ài míng huā dāng niǎn zhì,yuǎn qiú jiā guǒ mò hán fēng。
人生惟有田园乐,未可轻将仕易农。rén shēng wéi yǒu tián yuán lè,wèi kě qīng jiāng shì yì nóng。

五和

刘克庄

江湖浩渺常存阙,云汉昭回妙阐坤。jiāng hú hào miǎo cháng cún quē,yún hàn zhāo huí miào chǎn kūn。
妓或携来安石墅,客谁畔去翟公门。jì huò xié lái ān shí shù,kè shuí pàn qù dí gōng mén。
戴花老岂非同姓,拾穗翁犹有远孙。dài huā lǎo qǐ fēi tóng xìng,shí suì wēng yóu yǒu yuǎn sūn。
杀马毁车吾耄矣,尚堪扶杖过邻村。shā mǎ huǐ chē wú mào yǐ,shàng kān fú zhàng guò lín cūn。

席间次水村主人韵

刘克庄

游人似蚁磨边旋,惊怪壶中有别天。yóu rén shì yǐ mó biān xuán,jīng guài hú zhōng yǒu bié tiān。
铁画谁如奎画妙,锦湖赛过鉴湖贤。tiě huà shuí rú kuí huà miào,jǐn hú sài guò jiàn hú xián。
悬知星照严光濑,不管江通鲁望田。xuán zhī xīng zhào yán guāng lài,bù guǎn jiāng tōng lǔ wàng tián。
昭代未应无狗监,诵公新作冕旒前。zhāo dài wèi yīng wú gǒu jiān,sòng gōng xīn zuò miǎn liú qián。

挽郑计院

刘克庄

方与誉髦连茹进,忽然避弋下乔来。fāng yǔ yù máo lián rú jìn,hū rán bì yì xià qiáo lái。
空令归访盟鸥社,不使重登市骏台。kōng lìng guī fǎng méng ōu shè,bù shǐ zhòng dēng shì jùn tái。
古有孟尝能好客,今无鲍叔肯分财。gǔ yǒu mèng cháng néng hǎo kè,jīn wú bào shū kěn fēn cái。
吾衰难秉铭幽笔,短些凄凉不尽哀。wú shuāi nán bǐng míng yōu bǐ,duǎn xiē qī liáng bù jǐn āi。

答林文之

刘克庄

笔势翩翩渐入佳,晨檐怪得鹊查查。bǐ shì piān piān jiàn rù jiā,chén yán guài dé què chá chá。
劳谦君子方求益,老秃中书不梦花。láo qiān jūn zi fāng qiú yì,lǎo tū zhōng shū bù mèng huā。
商颂以前殊简短,卫风而下稍淫哇。shāng sòng yǐ qián shū jiǎn duǎn,wèi fēng ér xià shāo yín wa。
鹤天鲸海无边际,莫费工夫纳百家。hè tiān jīng hǎi wú biān jì,mò fèi gōng fū nà bǎi jiā。

盗发蔡端明墓一首和竹溪韵

刘克庄

忠惠松楸过者钦,谁知藏伏祸机深。zhōng huì sōng qiū guò zhě qīn,shuí zhī cáng fú huò jī shēn。
英魂久向兹埋玉,佛面今为汝削金。yīng hún jiǔ xiàng zī mái yù,fú miàn jīn wèi rǔ xuē jīn。
下马三号空抆泪,磔蟆万段亦甘心。xià mǎ sān hào kōng wěn lèi,zhé má wàn duàn yì gān xīn。
迩来野外无全冢,谩使闲人愤满襟。ěr lái yě wài wú quán zhǒng,mán shǐ xián rén fèn mǎn jīn。

又盗弃

刘克庄

□衣孔履世犹钦,此砚随公岁月深。yī kǒng lǚ shì yóu qīn,cǐ yàn suí gōng suì yuè shēn。
璞美止缘鸲眼□,价高不数袅蹄金。pú měi zhǐ yuán qú yǎn,jià gāo bù shù niǎo tí jīn。
虬髯尚破偷儿胆,麟笔曾诛贼子心。qiú rán shàng pò tōu ér dǎn,lín bǐ céng zhū zéi zi xīn。
今代安知无隽尹,传经决狱肯披襟。jīn dài ān zhī wú juàn yǐn,chuán jīng jué yù kěn pī jīn。

送方漳浦

刘克庄

颇闻送者诗盈轴,我有樵歌子试听。pǒ wén sòng zhě shī yíng zhóu,wǒ yǒu qiáo gē zi shì tīng。
岩邑虽然人所畏,畬民均是物之灵。yán yì suī rán rén suǒ wèi,shē mín jūn shì wù zhī líng。
二升饭了官中事,一字廉真座右铭。èr shēng fàn le guān zhōng shì,yī zì lián zhēn zuò yòu míng。
见说守侯如召杜,断无走吏至公庭。jiàn shuō shǒu hóu rú zhào dù,duàn wú zǒu lì zhì gōng tíng。

和林太渊二首

刘克庄

端人舌本钝如槌,自画村眉不入时。duān rén shé běn dùn rú chuí,zì huà cūn méi bù rù shí。
门巷张罗宾客少,车轮生角仆夫悲。mén xiàng zhāng luó bīn kè shǎo,chē lún shēng jiǎo pū fū bēi。
共游洛下凋零尽,末向岩头付嘱谁。gòng yóu luò xià diāo líng jǐn,mò xiàng yán tóu fù zhǔ shuí。
为吾子师余岂敢,伊家元有大宗师。wèi wú zi shī yú qǐ gǎn,yī jiā yuán yǒu dà zōng shī。

和林太渊二首

刘克庄

声称籍甚自髫年,圣处闻之于膝边。shēng chēng jí shén zì tiáo nián,shèng chù wén zhī yú xī biān。
庙瑟久无人续响,国棋谁与子分先。miào sè jiǔ wú rén xù xiǎng,guó qí shuí yǔ zi fēn xiān。
书经秦火讹难读,钵至曹溪靳不传。shū jīng qín huǒ é nán dú,bō zhì cáo xī jìn bù chuán。
功行满时笙鹤下,未应山泽著臞仙。gōng xíng mǎn shí shēng hè xià,wèi yīng shān zé zhù qú xiān。

送游潮州二首

刘克庄

霜简刚言璧有瑕,清朝耳目不应差。shuāng jiǎn gāng yán bì yǒu xiá,qīng cháo ěr mù bù yīng chà。
醉翁绝少环滁饮,范老何心庆朔花。zuì wēng jué shǎo huán chú yǐn,fàn lǎo hé xīn qìng shuò huā。
省库钱皆留享士,高斋琴却带还家。shěng kù qián jiē liú xiǎng shì,gāo zhāi qín què dài hái jiā。
邵平旧圃元无恙,未必封侯胜种瓜。shào píng jiù pǔ yuán wú yàng,wèi bì fēng hóu shèng zhǒng guā。

送游潮州二首

刘克庄

虽森画戟惟清啸,因讨红巾有雪髯。suī sēn huà jǐ wéi qīng xiào,yīn tǎo hóng jīn yǒu xuě rán。
孟子曾称伯夷隘,汉人亦议弱翁严。mèng zi céng chēng bó yí ài,hàn rén yì yì ruò wēng yán。
交游皆叹遗公误,仇怨犹言太守廉。jiāo yóu jiē tàn yí gōng wù,chóu yuàn yóu yán tài shǒu lián。
可惜遒人官久废,此诗湮郁在闾阎。kě xī qiú rén guān jiǔ fèi,cǐ shī yān yù zài lǘ yán。

送方郎唐卿漕试

刘克庄

翁已鞭鸾上九霄,此郎虽小亦清标。wēng yǐ biān luán shàng jiǔ xiāo,cǐ láng suī xiǎo yì qīng biāo。
斯文尚有嫡传在,每见能令人意消。sī wén shàng yǒu dí chuán zài,měi jiàn néng lìng rén yì xiāo。
身退吾难论一鹗,才高君必中双雕。shēn tuì wú nán lùn yī è,cái gāo jūn bì zhōng shuāng diāo。
汉廷急士将亲策,想见诸儒避董晁。hàn tíng jí shì jiāng qīn cè,xiǎng jiàn zhū rú bì dǒng cháo。

自题长短句后

刘克庄

春端帖子让渠侬,别有诗馀继变风。chūn duān tiē zi ràng qú nóng,bié yǒu shī yú jì biàn fēng。
压尽晚唐人以下,托诸小石调之中。yā jǐn wǎn táng rén yǐ xià,tuō zhū xiǎo shí diào zhī zhōng。
蜀公喜柳歌仁庙,洛叟讥秦媟上穹。shǔ gōng xǐ liǔ gē rén miào,luò sǒu jī qín xiè shàng qióng。
可惜今无同好者,樽前忆杀老花翁。kě xī jīn wú tóng hǎo zhě,zūn qián yì shā lǎo huā wēng。

纵笔一首

刘克庄

邺下徐陈逐逝波,仅留老子尚婆娑。yè xià xú chén zhú shì bō,jǐn liú lǎo zi shàng pó suō。
吾宗世有戴花舞,大耋谁能鼓缶歌。wú zōng shì yǒu dài huā wǔ,dà dié shuí néng gǔ fǒu gē。
松下寻常无喝道,花间随处有行窝。sōng xià xún cháng wú hē dào,huā jiān suí chù yǒu xíng wō。
痴人逐物回头少,看到棋终恐烂柯。chī rén zhú wù huí tóu shǎo,kàn dào qí zhōng kǒng làn kē。