古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

诸公载酒贺余休致水村农卿有诗次韵

刘克庄

高屋从来有鬼窥,铁门关枉费心机。gāo wū cóng lái yǒu guǐ kuī,tiě mén guān wǎng fèi xīn jī。
逃尧欲去未忍去,舍鲁不归何处归。táo yáo yù qù wèi rěn qù,shě lǔ bù guī hé chù guī。
款段马知如狗大,堂厨羊不似蚝肥。kuǎn duàn mǎ zhī rú gǒu dà,táng chú yáng bù shì háo féi。
赐金未可都挥散,要买荒山鹤断矶。cì jīn wèi kě dōu huī sàn,yào mǎi huāng shān hè duàn jī。

目眚

刘克庄

一秋窗下少书声,目眚缠绵久未平。yī qiū chuāng xià shǎo shū shēng,mù shěng chán mián jiǔ wèi píng。
大德三麻如昨日,善和千卷付来生。dà dé sān má rú zuó rì,shàn hé qiān juǎn fù lái shēng。
聃兮虽视如无见,藉也于心固不盲。dān xī suī shì rú wú jiàn,jí yě yú xīn gù bù máng。
吹却残灯抛蠹简,拥衾危坐待天明。chuī què cán dēng pāo dù jiǎn,yōng qīn wēi zuò dài tiān míng。

贺警斋吴侍郎被召

刘克庄

旧人仅有鲁灵光,银信翩翩下帝傍。jiù rén jǐn yǒu lǔ líng guāng,yín xìn piān piān xià dì bàng。
龙去十年闲卧洛,凤来一日再鸣阳。lóng qù shí nián xián wò luò,fèng lái yī rì zài míng yáng。
玺书下访刍言急,月食回思榄味长。xǐ shū xià fǎng chú yán jí,yuè shí huí sī lǎn wèi zhǎng。
善类合离关世道,祈公趣驾勿循墙。shàn lèi hé lí guān shì dào,qí gōng qù jià wù xún qiáng。

览西斋弟子抄诸家诗一首

刘克庄

小窗几载共吟披,重见残编拊事悲。xiǎo chuāng jǐ zài gòng yín pī,zhòng jiàn cán biān fǔ shì bēi。
早日才高鹦鹉赋,暮年泪尽鹡鸰诗。zǎo rì cái gāo yīng wǔ fù,mù nián lèi jǐn jí líng shī。
神交梦尚通康乐,手泽书堪付阿宜。shén jiāo mèng shàng tōng kāng lè,shǒu zé shū kān fù ā yí。
若是孔怀因未断,安知来世不吹篪。ruò shì kǒng huái yīn wèi duàn,ān zhī lái shì bù chuī chí。

读太白诗一首和竹溪

刘克庄

翰林万里出峨嵋,曾受开元帝异知。hàn lín wàn lǐ chū é méi,céng shòu kāi yuán dì yì zhī。
只道高爷能毁鬲,无端环子亦嗔痴。zhǐ dào gāo yé néng huǐ gé,wú duān huán zi yì chēn chī。
空传飞燕当时句,难觅骑鲸以后诗。kōng chuán fēi yàn dāng shí jù,nán mì qí jīng yǐ hòu shī。
的是长庚星现世,秕糠伯友与王师。de shì zhǎng gēng xīng xiàn shì,bǐ kāng bó yǒu yǔ wáng shī。

挽陈岩方隐君二首

刘克庄

长鲁申公数岁馀,占天随子百弓居。zhǎng lǔ shēn gōng shù suì yú,zhàn tiān suí zi bǎi gōng jū。
久抛科举寻初服,不愿君王载后车。jiǔ pāo kē jǔ xún chū fú,bù yuàn jūn wáng zài hòu chē。
里有学人来问字,朝无掌故就传书。lǐ yǒu xué rén lái wèn zì,cháo wú zhǎng gù jiù chuán shū。
新春农告西畴事,谁伴樗翁共荷锄。xīn chūn nóng gào xī chóu shì,shuí bàn chū wēng gòng hé chú。

挽陈岩方隐君二首

刘克庄

溪墅山房委折通,每分半榻听松风。xī shù shān fáng wěi zhé tōng,měi fēn bàn tà tīng sōng fēng。
篘成昔喜同浮白,荔熟今悲自擘红。chōu chéng xī xǐ tóng fú bái,lì shú jīn bēi zì bāi hóng。
宰上碑何惭有道,城中人少识庞公。zǎi shàng bēi hé cán yǒu dào,chéng zhōng rén shǎo shí páng gōng。
单鸡勺酒新丘远,迢递扶衰别殡宫。dān jī sháo jiǔ xīn qiū yuǎn,tiáo dì fú shuāi bié bìn gōng。

徐洪二公再和二诗余亦随喜

刘克庄

腰臂拘挛倦笏绅,笺天乞得水云身。yāo bì jū luán juàn hù shēn,jiān tiān qǐ dé shuǐ yún shēn。
古书一点心源合,时事千茎鬓雪新。gǔ shū yī diǎn xīn yuán hé,shí shì qiān jīng bìn xuě xīn。
世重晚香并晚节,史难全传更全人。shì zhòng wǎn xiāng bìng wǎn jié,shǐ nán quán chuán gèng quán rén。
岁寒赖有梅相伴,先向南枝漏泄春。suì hán lài yǒu méi xiāng bàn,xiān xiàng nán zhī lòu xiè chūn。

徐洪二公再和二诗余亦随喜

刘克庄

龙钟讵可备藩臣,半俸恩深胜在陈。lóng zhōng jù kě bèi fān chén,bàn fèng ēn shēn shèng zài chén。
熏鼠少曾开北牖,杀牛何必效东邻。xūn shǔ shǎo céng kāi běi yǒu,shā niú hé bì xiào dōng lín。
笺天疏许初还笏,上水船难更掌纶。jiān tiān shū xǔ chū hái hù,shàng shuǐ chuán nán gèng zhǎng lún。
幼读学而浑忘却,岂能歌凤又书麟。yòu dú xué ér hún wàng què,qǐ néng gē fèng yòu shū lín。

徐洪二公再和二诗余亦随喜

刘克庄

松风地籁瀑天绅,下有苔矶著老身。sōng fēng dì lài pù tiān shēn,xià yǒu tái jī zhù lǎo shēn。
僵卧从教茅屋破,放歌不犯玉台新。jiāng wò cóng jiào máo wū pò,fàng gē bù fàn yù tái xīn。
陶元亮可羲皇上,管幼安非汉魏人。táo yuán liàng kě xī huáng shàng,guǎn yòu ān fēi hàn wèi rén。
酒禁近来开一线,霜天便觉满怀春。jiǔ jìn jìn lái kāi yī xiàn,shuāng tiān biàn jué mǎn huái chūn。

徐洪二公再和二诗余亦随喜

刘克庄

久愧君恩禄具臣,太仓非有粟陈陈。jiǔ kuì jūn ēn lù jù chén,tài cāng fēi yǒu sù chén chén。
立朝到老羞营窟,避客经年少觌邻。lì cháo dào lǎo xiū yíng kū,bì kè jīng nián shǎo dí lín。
鹤夜失鸣犹给料,鱼寒不食已收纶。hè yè shī míng yóu gěi liào,yú hán bù shí yǐ shōu lún。
小瓢如玺犹慵佩,何况金龟与玉麟。xiǎo piáo rú xǐ yóu yōng pèi,hé kuàng jīn guī yǔ yù lín。

和长溪叶潘投赠韵

刘克庄

脯麟炮凤饮鲸吞,肯学寒儒啮菜根。pú lín pào fèng yǐn jīng tūn,kěn xué hán rú niè cài gēn。
琴古无阶登舜殿,诗穷作祟客羌村。qín gǔ wú jiē dēng shùn diàn,shī qióng zuò suì kè qiāng cūn。
可怜书画科俱废,谁谓文章技未尊。kě lián shū huà kē jù fèi,shuí wèi wén zhāng jì wèi zūn。
世上金台随处有,吾贫聊复赠君言。shì shàng jīn tái suí chù yǒu,wú pín liáo fù zèng jūn yán。

林卿劝开酒禁次韵一首

刘克庄

新沐发浑如雪白,大开眼只见天青。xīn mù fā hún rú xuě bái,dà kāi yǎn zhǐ jiàn tiān qīng。
称觥乍可同邠俗,锡爵安能效卫伶。chēng gōng zhà kě tóng bīn sú,xī jué ān néng xiào wèi líng。
过眼神奇俄臭腐,到头浊醉胜清醒。guò yǎn shén qí é chòu fǔ,dào tóu zhuó zuì shèng qīng xǐng。
闹蓝不是安身处,且向糟邱寄暮龄。nào lán bù shì ān shēn chù,qiě xiàng zāo qiū jì mù líng。

和曹守司直劝驾

刘克庄

李唐故典存烧尾,皇宋科名从敕头。lǐ táng gù diǎn cún shāo wěi,huáng sòng kē míng cóng chì tóu。
月露浓熏仙桂发,天风高送客槎浮。yuè lù nóng xūn xiān guì fā,tiān fēng gāo sòng kè chá fú。
三场魁匪先贤志,千佛名知几劫修。sān chǎng kuí fěi xiān xián zhì,qiān fú míng zhī jǐ jié xiū。
自笑申公垂八十,不能挟册共西游。zì xiào shēn gōng chuí bā shí,bù néng xié cè gòng xī yóu。

读大行皇帝遗诏感恩哀恸六首

刘克庄

昨者欃枪久未收,宫中斋素却珍羞。zuó zhě chán qiāng jiǔ wèi shōu,gōng zhōng zhāi sù què zhēn xiū。
宵衣密遣庚牌递,露布差宽丙枕忧。xiāo yī mì qiǎn gēng pái dì,lù bù chà kuān bǐng zhěn yōu。
大渐忽然开玉锁,积勤端为保金瓯。dà jiàn hū rán kāi yù suǒ,jī qín duān wèi bǎo jīn ōu。
尧民莫不如丧考,况侍尧阶近璪旒。yáo mín mò bù rú sàng kǎo,kuàng shì yáo jiē jìn zǎo liú。