古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

再和

刘克庄

刬骑犊子不施鞯,老退犹堪学力田。chǎn qí dú zi bù shī jiān,lǎo tuì yóu kān xué lì tián。
疏大夫金虽已散,蔺相如璧偶然全。shū dà fū jīn suī yǐ sàn,lìn xiāng rú bì ǒu rán quán。
黄河水有曾清日,白发人无再少年。huáng hé shuǐ yǒu céng qīng rì,bái fā rén wú zài shǎo nián。
许大乾坤愁塞满,觅无愁处只樽前。xǔ dà qián kūn chóu sāi mǎn,mì wú chóu chù zhǐ zūn qián。

再和

刘克庄

世味浇漓酒趣深,对花无客亦孤斟。shì wèi jiāo lí jiǔ qù shēn,duì huā wú kè yì gū zhēn。
饥来肯羡乞墦食,贫杀不贪谀墓金。jī lái kěn xiàn qǐ fán shí,pín shā bù tān yú mù jīn。
耄齿未妨师抑戒,高谭何似守规箴。mào chǐ wèi fáng shī yì jiè,gāo tán hé shì shǒu guī zhēn。
吾今会得逍遥义,懒访曹溪问少林。wú jīn huì dé xiāo yáo yì,lǎn fǎng cáo xī wèn shǎo lín。

三和

刘克庄

断无小妾坐金鞯,且伴诸孙垦纸田。duàn wú xiǎo qiè zuò jīn jiān,qiě bàn zhū sūn kěn zhǐ tián。
天子尤尊方外者,少陵盛说饮中仙。tiān zi yóu zūn fāng wài zhě,shǎo líng shèng shuō yǐn zhōng xiān。
宫花毕竟非真色,朝菌安知有大年。gōng huā bì jìng fēi zhēn sè,cháo jūn ān zhī yǒu dà nián。
牧竖和声侬倡首,管他王后与卢前。mù shù hé shēng nóng chàng shǒu,guǎn tā wáng hòu yǔ lú qián。

三和

刘克庄

岁晚文园渴疾深,相瞻北斗不堪斟。suì wǎn wén yuán kě jí shēn,xiāng zhān běi dòu bù kān zhēn。
幸无封禅书留稿,岂有长门赋卖金。xìng wú fēng chán shū liú gǎo,qǐ yǒu zhǎng mén fù mài jīn。
它日友人定郊谥,当时酒客诵雄箴。tā rì yǒu rén dìng jiāo shì,dāng shí jiǔ kè sòng xióng zhēn。
箕山未是逃名地,何处人间有密林。jī shān wèi shì táo míng dì,hé chù rén jiān yǒu mì lín。

次竹溪韵跋志仁工部柞木诗

刘克庄

冥搜险韵搅枯肠,音义时乎取断章。míng sōu xiǎn yùn jiǎo kū cháng,yīn yì shí hū qǔ duàn zhāng。
吾窭仅能茅破屋,君材真可栋明堂。wú jù jǐn néng máo pò wū,jūn cái zhēn kě dòng míng táng。
居然挺挺过苍柏,胜似萧萧种白杨。jū rán tǐng tǐng guò cāng bǎi,shèng shì xiāo xiāo zhǒng bái yáng。
识草木名须博览,夜窗灯火恰新凉。shí cǎo mù míng xū bó lǎn,yè chuāng dēng huǒ qià xīn liáng。

次竹溪韵跋志仁工部柞木诗

刘克庄

白也诗高有别肠,弃馀分与老知章。bái yě shī gāo yǒu bié cháng,qì yú fēn yǔ lǎo zhī zhāng。
邓林木大堪支厦,谢砌兰佳况肯堂。dèng lín mù dà kān zhī shà,xiè qì lán jiā kuàng kěn táng。
何必三年犹刻楮,便教百步亦穿杨。hé bì sān nián yóu kè chǔ,biàn jiào bǎi bù yì chuān yáng。
咸淳天子开文治,定起君赓殿阁凉。xián chún tiān zi kāi wén zhì,dìng qǐ jūn gēng diàn gé liáng。

挽叶寺丞二首

刘克庄

少日思乘博望槎,中年归种邵平瓜。shǎo rì sī chéng bó wàng chá,zhōng nián guī zhǒng shào píng guā。
力辞骠骑安祠廪,因忤弘羊失使华。lì cí biāo qí ān cí lǐn,yīn wǔ hóng yáng shī shǐ huá。
互市贾胡共香火,专城战地再桑麻。hù shì jiǎ hú gòng xiāng huǒ,zhuān chéng zhàn dì zài sāng má。
可怜送老茅山观,空费君王拊髀嗟。kě lián sòng lǎo máo shān guān,kōng fèi jūn wáng fǔ bì jiē。

挽叶寺丞二首

刘克庄

何待台倾曲沼平,昨朝户牖上丹青。hé dài tái qīng qū zhǎo píng,zuó cháo hù yǒu shàng dān qīng。
寒花自拆侍中圃,劫火犹存太祝厅。hán huā zì chāi shì zhōng pǔ,jié huǒ yóu cún tài zhù tīng。
托绍遗言那忍负,哭怜哀挽不堪听。tuō shào yí yán nà rěn fù,kū lián āi wǎn bù kān tīng。
空令雪鬓龙钟叟,秉笔来书宰上铭。kōng lìng xuě bìn lóng zhōng sǒu,bǐng bǐ lái shū zǎi shàng míng。

书事

刘克庄

市朝无处避喧啾,思驾飞车事远游。shì cháo wú chù bì xuān jiū,sī jià fēi chē shì yuǎn yóu。
古志曾云寿多辱,前贤亦说耄宜休。gǔ zhì céng yún shòu duō rǔ,qián xián yì shuō mào yí xiū。
愈诃彼佛为夷鬼,蹠骂吾师作盗丘。yù hē bǐ fú wèi yí guǐ,zhí mà wú shī zuò dào qiū。
安得海波都变酒,洗空开辟以来愁。ān dé hǎi bō dōu biàn jiǔ,xǐ kōng kāi pì yǐ lái chóu。

史稿

刘克庄

虽有隆乾手泽传,空疏岂敢望谈迁。suī yǒu lóng qián shǒu zé chuán,kōng shū qǐ gǎn wàng tán qiān。
春秋笔绝经谁续,光岳气分材少全。chūn qiū bǐ jué jīng shuí xù,guāng yuè qì fēn cái shǎo quán。
老去汗颜惭巧斫,向来执手付遗编。lǎo qù hàn yán cán qiǎo zhuó,xiàng lái zhí shǒu fù yí biān。
文名史学都休矣,追诵尧言一泫然。wén míng shǐ xué dōu xiū yǐ,zhuī sòng yáo yán yī xuàn rán。

试笔二首

刘克庄

商山昔有卑辞召,傅野今无审象求。shāng shān xī yǒu bēi cí zhào,fù yě jīn wú shěn xiàng qiú。
世态众狙更喜怒,市声百鸟各喧啾。shì tài zhòng jū gèng xǐ nù,shì shēng bǎi niǎo gè xuān jiū。
力耕且趁农东作,懒出难陪知北游。lì gēng qiě chèn nóng dōng zuò,lǎn chū nán péi zhī běi yóu。
九万里天浑是月,夜深无伴独登楼。jiǔ wàn lǐ tiān hún shì yuè,yè shēn wú bàn dú dēng lóu。

试笔二首

刘克庄

老子归来作么生,扫空诸有觉身轻。lǎo zi guī lái zuò me shēng,sǎo kōng zhū yǒu jué shēn qīng。
触蛮大战两蜗角,甫白相酬二鸟鸣。chù mán dà zhàn liǎng wō jiǎo,fǔ bái xiāng chóu èr niǎo míng。
煨芋僧高曾约话,负苓者黠不传名。wēi yù sēng gāo céng yuē huà,fù líng zhě xiá bù chuán míng。
世间无过村田乐,莫怪庞公懒入城。shì jiān wú guò cūn tián lè,mò guài páng gōng lǎn rù chéng。

九日

刘克庄

起瞻宇宙尚阴霾,杖策篱东一散怀。qǐ zhān yǔ zhòu shàng yīn mái,zhàng cè lí dōng yī sàn huái。
发少可堪乌帽落,樽空凝望白衣来。fā shǎo kě kān wū mào luò,zūn kōng níng wàng bái yī lái。
插萸兄弟悲终鲜,把菊先生唤不回。chā yú xiōng dì bēi zhōng xiān,bǎ jú xiān shēng huàn bù huí。
犹倚栏杆搔雪鬓,老无脚力更登台。yóu yǐ lán gān sāo xuě bìn,lǎo wú jiǎo lì gèng dēng tái。

资殿清惠陈公哀诗三首

刘克庄

不比尧夫新悦泽,依然迂叟旧清羸。bù bǐ yáo fū xīn yuè zé,yī rán yū sǒu jiù qīng léi。
末年先帝攀髯恨,几处遗民堕泪碑。mò nián xiān dì pān rán hèn,jǐ chù yí mín duò lèi bēi。
上自易名真独断,史当立传要雄辞。shàng zì yì míng zhēn dú duàn,shǐ dāng lì chuán yào xióng cí。
道山堂上分襟句,岂料今为绝笔诗。dào shān táng shàng fēn jīn jù,qǐ liào jīn wèi jué bǐ shī。

资殿清惠陈公哀诗三首

刘克庄

清德在人如皦日,荣名加我等浮云。qīng dé zài rén rú jiǎo rì,róng míng jiā wǒ děng fú yún。
漫张赞下青凉伞,不改辽东白布裙。màn zhāng zàn xià qīng liáng sǎn,bù gǎi liáo dōng bái bù qún。
老惜平生惟此友,吾虽后死愧斯文。lǎo xī píng shēng wéi cǐ yǒu,wú suī hòu sǐ kuì sī wén。
昔贤千里怀鸡絮,安得陈之董相坟。xī xián qiān lǐ huái jī xù,ān dé chén zhī dǒng xiāng fén。