古诗词

再和

刘克庄

陌头侠少行歌呼,方演东晋谈西都。mò tóu xiá shǎo xíng gē hū,fāng yǎn dōng jìn tán xī dōu。
哇淫奇响荡众志,澜翻辨吻矜群愚。wa yín qí xiǎng dàng zhòng zhì,lán fān biàn wěn jīn qún yú。
狙公加之章甫饰,鸠盘谬以脂粉涂。jū gōng jiā zhī zhāng fǔ shì,jiū pán miù yǐ zhī fěn tú。
荒唐夸父走弃杖,恍惚象罔行索珠。huāng táng kuā fù zǒu qì zhàng,huǎng hū xiàng wǎng xíng suǒ zhū。
效牵酷肖渥洼马,献宝远致昆仑奴。xiào qiān kù xiào wò wā mǎ,xiàn bǎo yuǎn zhì kūn lún nú。
岂无蘋藻可羞荐,亦有黍稷堪舂揄。qǐ wú píng zǎo kě xiū jiàn,yì yǒu shǔ jì kān chōng yú。
臞翁伤今援古谊,通国争笑翁守株。qú wēng shāng jīn yuán gǔ yì,tōng guó zhēng xiào wēng shǒu zhū。
孔门高弟浴沂水,尧时童子谣康衢。kǒng mén gāo dì yù yí shuǐ,yáo shí tóng zi yáo kāng qú。
扬觯姑欲退观者,鸣鼓本非攻吾徒。yáng zhì gū yù tuì guān zhě,míng gǔ běn fēi gōng wú tú。
亦如曼倩负逸气,呵斥佞幸惊侏儒。yì rú màn qiàn fù yì qì,hē chì nìng xìng jīng zhū rú。
于时后村茅柴熟,先生滑稽腹如壶。yú shí hòu cūn máo chái shú,xiān shēng huá jī fù rú hú。
虽无谢郎玉帖镫,幸有幼安布裙襦。suī wú xiè láng yù tiē dèng,xìng yǒu yòu ān bù qún rú。
未妨优场开口笑,亦恐药市逢方矑。wèi fáng yōu chǎng kāi kǒu xiào,yì kǒng yào shì féng fāng lú。
更阑漫与通德语,醉倒聊遣宗武扶。gèng lán màn yǔ tōng dé yǔ,zuì dào liáo qiǎn zōng wǔ fú。
幽冥茫昧莫致诘,石言神降果有无。yōu míng máng mèi mò zhì jí,shí yán shén jiàng guǒ yǒu wú。
翁云天公施罪福,亦如王者行赏诛。wēng yún tiān gōng shī zuì fú,yì rú wáng zhě xíng shǎng zhū。
巫咸可使诅楚否,泰山曾不如放乎。wū xián kě shǐ zǔ chǔ fǒu,tài shān céng bù rú fàng hū。
况今民脂积消铄,洋洋如在宁助虐。kuàng jīn mín zhī jī xiāo shuò,yáng yáng rú zài níng zhù nüè。
贫妇鲜能具复裈,贵人何必夸重较。pín fù xiān néng jù fù kūn,guì rén hé bì kuā zhòng jiào。
九重深喜农扈丰,五等超加社公爵。jiǔ zhòng shēn xǐ nóng hù fēng,wǔ děng chāo jiā shè gōng jué。
更宜速飞臈前白,仍为潜驱山中驳。gèng yí sù fēi là qián bái,réng wèi qián qū shān zhōng bó。
除人大患捍大灾,与民同忧可同乐。chú rén dà huàn hàn dà zāi,yǔ mín tóng yōu kě tóng lè。
翁之用心极惓惓,余于致福未数数。wēng zhī yòng xīn jí quán quán,yú yú zhì fú wèi shù shù。
因思挥金犹粪土,奚异弃物捐溪壑。yīn sī huī jīn yóu fèn tǔ,xī yì qì wù juān xī hè。
神听聪明靡僭滥,诏书温厚戒椎剥。shén tīng cōng míng mí jiàn làn,zhào shū wēn hòu jiè chuí bō。
重华渔稼茅茨俭,大禹疏凿衣服恶。zhòng huá yú jià máo cí jiǎn,dà yǔ shū záo yī fú è。
谁歌此诗送且迎,共挽浇风还太朴。shuí gē cǐ shī sòng qiě yíng,gòng wǎn jiāo fēng hái tài pǔ。
刘克庄

刘克庄

刘克庄(1187~1269) 南宋诗人、词人、诗论家。字潜夫,号后村。福建莆田人。宋末文坛领袖,辛派词人的重要代表,词风豪迈慷慨。在江湖诗人中年寿最长,官位最高,成就也最大。晚年致力于辞赋创作,提出了许多革新理论。 刘克庄的作品>>

猜您喜欢

六和谢其见访

刘克庄

薄有鸡豚趁墟市,寂无鸟雀下阶除。báo yǒu jī tún chèn xū shì,jì wú niǎo què xià jiē chú。
疾驰轻骑衔枚至,兴尽扁舟激箭如。jí chí qīng qí xián méi zhì,xīng jǐn biǎn zhōu jī jiàn rú。
我老幻身聊据槁,君豪诗骨可专车。wǒ lǎo huàn shēn liáo jù gǎo,jūn háo shī gǔ kě zhuān chē。
吾闻海上鲸堪脍,沮洳何缘有大鱼。wú wén hǎi shàng jīng kān kuài,jǔ rù hé yuán yǒu dà yú。

七和

刘克庄

百家众体皆融液,一字陈言亦铲除。bǎi jiā zhòng tǐ jiē róng yè,yī zì chén yán yì chǎn chú。
陋矣小巫步神禹,譬之大战获侨如。lòu yǐ xiǎo wū bù shén yǔ,pì zhī dà zhàn huò qiáo rú。
子行给子尚方札,吾自乘吾下泽车。zi xíng gěi zi shàng fāng zhá,wú zì chéng wú xià zé chē。
本是腐儒非磊落,莫嫌窗下注虫鱼。běn shì fǔ rú fēi lěi luò,mò xián chuāng xià zhù chóng yú。

八和

刘克庄

困拈架上书苏醒,愁倩杯中物破除。kùn niān jià shàng shū sū xǐng,chóu qiàn bēi zhōng wù pò chú。
子美所称惟白也,仲尼自谓不回如。zi měi suǒ chēng wéi bái yě,zhòng ní zì wèi bù huí rú。
食才藜糁宁无肉,行以筇枝可当车。shí cái lí sǎn níng wú ròu,xíng yǐ qióng zhī kě dāng chē。
圣世未尝违物性,飞潜初不间鸢鱼。shèng shì wèi cháng wéi wù xìng,fēi qián chū bù jiān yuān yú。

九和

刘克庄

人见休官欺冷落,天将高寿准迁除。rén jiàn xiū guān qī lěng luò,tiān jiāng gāo shòu zhǔn qiān chú。
镊千茎雪形容变,卸一条冰涕唾如。niè qiān jīng xuě xíng róng biàn,xiè yī tiáo bīng tì tuò rú。
病怕执绥升玉辂,老难垂耳服盐车。bìng pà zhí suí shēng yù lù,lǎo nán chuí ěr fú yán chē。
身闲绝喜无拘束,巢鹤终胜似釜鱼。shēn xián jué xǐ wú jū shù,cháo hè zhōng shèng shì fǔ yú。

十和贺太渊得雄二首

刘克庄

郁郁葱葱初抱送,惊惊怕怕永销除。yù yù cōng cōng chū bào sòng,jīng jīng pà pà yǒng xiāo chú。
子瞻要待啼时看,介甫曾夸画不如。zi zhān yào dài tí shí kàn,jiè fǔ céng kuā huà bù rú。
先敞高门容驷马,旋闻别馆戏羊车。xiān chǎng gāo mén róng sì mǎ,xuán wén bié guǎn xì yáng chē。
中庸诗礼牢扃鐍,他日亲传伋与鱼。zhōng yōng shī lǐ láo jiōng jué,tā rì qīn chuán jí yǔ yú。

十和贺太渊得雄二首

刘克庄

诞育文章家可贺,轩渠烦恼障皆除。dàn yù wén zhāng jiā kě hè,xuān qú fán nǎo zhàng jiē chú。
霜蹄堕地能行矣,玉树临风必皎如。shuāng tí duò dì néng xíng yǐ,yù shù lín fēng bì jiǎo rú。
群纪伴翁入图画,俨佟为我御巾车。qún jì bàn wēng rù tú huà,yǎn tóng wèi wǒ yù jīn chē。
客中往往烦厨传,倘许携将酒与鱼。kè zhōng wǎng wǎng fán chú chuán,tǎng xǔ xié jiāng jiǔ yǔ yú。

和竹溪披字韵二首

刘克庄

玉雪面俄成丑老,琅玕腹未尽呈披。yù xuě miàn é chéng chǒu lǎo,láng gān fù wèi jǐn chéng pī。
只今众女各施粉,自古十夫能挽椎。zhǐ jīn zhòng nǚ gè shī fěn,zì gǔ shí fū néng wǎn chuí。
岂有进贤冠绘像,亦无灵寿杖扶衰。qǐ yǒu jìn xián guān huì xiàng,yì wú líng shòu zhàng fú shuāi。
俚辞闻早安排了,未必他人识牧之。lǐ cí wén zǎo ān pái le,wèi bì tā rén shí mù zhī。

和竹溪披字韵二首

刘克庄

人夸晚节犹鲜健,谁信朝华已谢披。rén kuā wǎn jié yóu xiān jiàn,shuí xìn cháo huá yǐ xiè pī。
空有朵云盈箧笥,竟无片雪上钳椎。kōng yǒu duǒ yún yíng qiè sì,jìng wú piàn xuě shàng qián chuí。
槁枯毋怪芳菲歇,退惰常因血气衰。gǎo kū wú guài fāng fēi xiē,tuì duò cháng yīn xuè qì shuāi。
自叹龙钟真髦矣,不如茗艼一中之。zì tàn lóng zhōng zhēn máo yǐ,bù rú míng tīng yī zhōng zhī。

再和二首

刘克庄

包羞羊借皋比盖,饰貌狙将衮服披。bāo xiū yáng jiè gāo bǐ gài,shì mào jū jiāng gǔn fú pī。
妾去绿衣裳以曲,佗乘黄屋髻犹椎。qiè qù lǜ yī shang yǐ qū,tuó chéng huáng wū jì yóu chuí。
方开元际唐风盛,自建安来汉道衰。fāng kāi yuán jì táng fēng shèng,zì jiàn ān lái hàn dào shuāi。
举世纷纷学姚贾,老夫持此欲安之。jǔ shì fēn fēn xué yáo jiǎ,lǎo fū chí cǐ yù ān zhī。

再和二首

刘克庄

古柏每经寒耸秀,朝花不待夕离披。gǔ bǎi měi jīng hán sǒng xiù,cháo huā bù dài xī lí pī。
举扬壹似德山棒,摧拉过于力士椎。jǔ yáng yī shì dé shān bàng,cuī lā guò yú lì shì chuí。
化鹤仙归见孙老,感麟翁泣叹吾衰。huà hè xiān guī jiàn sūn lǎo,gǎn lín wēng qì tàn wú shuāi。
楚狂难和薰风句,聊自歌之舞蹈之。chǔ kuáng nán hé xūn fēng jù,liáo zì gē zhī wǔ dǎo zhī。

挽陈孺人

刘克庄

乡井公评推内则,掖垣铭笔写徽音。xiāng jǐng gōng píng tuī nèi zé,yē yuán míng bǐ xiě huī yīn。
不烦陶子羞蚶鲊,肯与黔娄共布衾。bù fán táo zi xiū hān zhǎ,kěn yǔ qián lóu gòng bù qīn。
三语未酬将母志,九原无负托孙心。sān yǔ wèi chóu jiāng mǔ zhì,jiǔ yuán wú fù tuō sūn xīn。
樗翁阅世头如雪,二纪前曾挽稿砧。chū wēng yuè shì tóu rú xuě,èr jì qián céng wǎn gǎo zhēn。

总戎徐侯伯东远访田舍赠诗二首次韵

刘克庄

内辞狨橐外菟符,巾褐萧然一老儒。nèi cí róng tuó wài tú fú,jīn hè xiāo rán yī lǎo rú。
床上乱书眠当枕,卷中警句摘为图。chuáng shàng luàn shū mián dāng zhěn,juǎn zhōng jǐng jù zhāi wèi tú。
雨寒裹饭故人少,雪夜扁舟今世无。yǔ hán guǒ fàn gù rén shǎo,xuě yè biǎn zhōu jīn shì wú。
惟有徐君真好事,高轩肯自福之莆。wéi yǒu xú jūn zhēn hǎo shì,gāo xuān kěn zì fú zhī pú。

总戎徐侯伯东远访田舍赠诗二首次韵

刘克庄

博览彊通千载事,冥搜谬用一生心。bó lǎn jiàng tōng qiān zài shì,míng sōu miù yòng yī shēng xīn。
乾坤劫数有成毁,风月性情无古今。qián kūn jié shù yǒu chéng huǐ,fēng yuè xìng qíng wú gǔ jīn。
君似得吾之骨髓,俗方求我以声音。jūn shì dé wú zhī gǔ suǐ,sú fāng qiú wǒ yǐ shēng yīn。
若非生处殊闽浙,把臂相邀共入林。ruò fēi shēng chù shū mǐn zhè,bǎ bì xiāng yāo gòng rù lín。

伯东留诗别余次韵

刘克庄

残生恰似道傍樗,匠斧樵柯免剪除。cán shēng qià shì dào bàng chū,jiàng fǔ qiáo kē miǎn jiǎn chú。
撚我几须安个字,见君一面胜千书。niǎn wǒ jǐ xū ān gè zì,jiàn jūn yī miàn shèng qiān shū。
贫家仅有鸡为黍,贵客相过翠织裾。pín jiā jǐn yǒu jī wèi shǔ,guì kè xiāng guò cuì zhī jū。
稚子不知新社友,却询座上者谁欤。zhì zi bù zhī xīn shè yǒu,què xún zuò shàng zhě shuí yú。

朔斋竹溪盛称鉴台李君谈天小诗戏赠

刘克庄

品题经二紫薇公,携袖中诗访老农。pǐn tí jīng èr zǐ wēi gōng,xié xiù zhōng shī fǎng lǎo nóng。
远祖似曾为藏史,前身莫便是淳风。yuǎn zǔ shì céng wèi cáng shǐ,qián shēn mò biàn shì chún fēng。
自怜槁木灰生意,绝怕菱花照丑容。zì lián gǎo mù huī shēng yì,jué pà líng huā zhào chǒu róng。
但愿海乡鱼稻熟,耄夫不复问穷通。dàn yuàn hǎi xiāng yú dào shú,mào fū bù fù wèn qióng tōng。