古诗词

同馀杭尉江仲嘉褒道人陈祖德良孙游洞霄宫

程俱

太湖隐吏迂且顽,手扳柱颊看西山。tài hú yǐn lì yū qiě wán,shǒu bān zhù jiá kàn xī shān。
笔床茶灶向何许,往来洞庭林屋间。bǐ chuáng chá zào xiàng hé xǔ,wǎng lái dòng tíng lín wū jiān。
旧闻西门彻悬霤,故整烟艇寻苕川。jiù wén xī mén chè xuán liù,gù zhěng yān tǐng xún sháo chuān。
却惊天柱矗云表,势与太华争擎天。què jīng tiān zhù chù yún biǎo,shì yǔ tài huá zhēng qíng tiān。
幅巾跨马及晓鼓,逸思自觉奔春泉。fú jīn kuà mǎ jí xiǎo gǔ,yì sī zì jué bēn chūn quán。
其谁从者二妙士,金庭老客南昌仙。qí shuí cóng zhě èr miào shì,jīn tíng lǎo kè nán chāng xiān。
齐驱共语失长道,但见平阪连桑田。qí qū gòng yǔ shī zhǎng dào,dàn jiàn píng bǎn lián sāng tián。
篮舆后继独不语,鼻息栩栩山耸肩。lán yú hòu jì dú bù yǔ,bí xī xǔ xǔ shān sǒng jiān。
岗回涧曲若无路,万叠老翠漫秋烟。gǎng huí jiàn qū ruò wú lù,wàn dié lǎo cuì màn qiū yān。
三山对起锁诘屈,仅容蹄辙通人寰。sān shān duì qǐ suǒ jí qū,jǐn róng tí zhé tōng rén huán。
羊肠移险在平地,九疑山色荒联绵。yáng cháng yí xiǎn zài píng dì,jiǔ yí shān sè huāng lián mián。
穿松酌水寻二洞,低隐岩腹高山巅。chuān sōng zhuó shuǐ xún èr dòng,dī yǐn yán fù gāo shān diān。
山巅石室如列厦,接肘可置千宾筵。shān diān shí shì rú liè shà,jiē zhǒu kě zhì qiān bīn yán。
最怜西洞隔凡处,凝乳络壁留空圆。zuì lián xī dòng gé fán chù,níng rǔ luò bì liú kōng yuán。
我将拂袖去不返,戏击雷鼓挥神鞭。wǒ jiāng fú xiù qù bù fǎn,xì jī léi gǔ huī shén biān。
三华宝衣立可致,九赤班符何足传。sān huá bǎo yī lì kě zhì,jiǔ chì bān fú hé zú chuán。
只将尻与驾神马,岂顾家火烧凡铅。zhǐ jiāng kāo yǔ jià shén mǎ,qǐ gù jiā huǒ shāo fán qiān。
又疑灵物之所宅,卵孕变化蟠蜿蜒。yòu yí líng wù zhī suǒ zhái,luǎn yùn biàn huà pán wān yán。
金龙玉简投不满,恐复下与东溟连。jīn lóng yù jiǎn tóu bù mǎn,kǒng fù xià yǔ dōng míng lián。
我嗟何地非圣处,火聚正坐青云軿。wǒ jiē hé dì fēi shèng chù,huǒ jù zhèng zuò qīng yún píng。
目前阊阖昼自启,电顷已超天地先。mù qián chāng hé zhòu zì qǐ,diàn qǐng yǐ chāo tiān dì xiān。
正缘一念重山岳,障碍何啻重城坚。zhèng yuán yī niàn zhòng shān yuè,zhàng ài hé chì zhòng chéng jiān。
就令信脚到仙宇,凡骨至死包腥膻。jiù lìng xìn jiǎo dào xiān yǔ,fán gǔ zhì sǐ bāo xīng shān。
胶胶世网浪自缠,会当去之如蜕蝉。jiāo jiāo shì wǎng làng zì chán,huì dāng qù zhī rú tuì chán。
谁能白衣傍金马,且复锦袍乘钓船。shuí néng bái yī bàng jīn mǎ,qiě fù jǐn páo chéng diào chuán。
金庭客,南昌仙,他年与我乘八景,举手少别三千年。jīn tíng kè,nán chāng xiān,tā nián yǔ wǒ chéng bā jǐng,jǔ shǒu shǎo bié sān qiān nián。
程俱

程俱

宋衢州开化人,字致道,号北山。以外祖邓润甫荫补吴江县主簿。徽宗宣和二年赐上舍出身。高宗建炎中为太常少卿,知秀州。绍兴初,为秘书少监,上《麟台故事》,擢中书舍人兼侍讲。提举江州太平观,除徽猷阁待制。后秦桧荐领史事,力辞不就。善为制诰。工诗文,风格典雅。有《北山小集》。 程俱的作品>>

猜您喜欢

戏题画卷

程俱

胸中云梦本无穷,合是人间老画工。xiōng zhōng yún mèng běn wú qióng,hé shì rén jiān lǎo huà gōng。
常恨无因继三绝,倩人拈笔写胸中。cháng hèn wú yīn jì sān jué,qiàn rén niān bǐ xiě xiōng zhōng。

答和江子我

程俱

长江滚滚叶萧萧,心与虚空自寂寥。zhǎng jiāng gǔn gǔn yè xiāo xiāo,xīn yǔ xū kōng zì jì liáo。
过眼文书风度穴,迎秋衾枕带忘腰。guò yǎn wén shū fēng dù xué,yíng qiū qīn zhěn dài wàng yāo。

答和江子我

程俱

榔粟横担入乱山,恍如黄鹤倦飞还。láng sù héng dān rù luàn shān,huǎng rú huáng hè juàn fēi hái。
不妨步屧时来往,山北城南一望间。bù fáng bù xiè shí lái wǎng,shān běi chéng nán yī wàng jiān。

答和江子我

程俱

黄河入海汴东倾,消息沈沈祇涕零。huáng hé rù hǎi biàn dōng qīng,xiāo xī shěn shěn qí tì líng。
赖有真人翔白水,正须元帅得咸宁。lài yǒu zhēn rén xiáng bái shuǐ,zhèng xū yuán shuài dé xián níng。

答和江子我

程俱

欲知黄鹤山中客,便是芙蓉室里僧。yù zhī huáng hè shān zhōng kè,biàn shì fú róng shì lǐ sēng。
不比妙高穷老圃,堆豗懵懂百无能。bù bǐ miào gāo qióng lǎo pǔ,duī huī měng dǒng bǎi wú néng。

庭菊烂开招子我共赏而空无酒饮闻瓜洲酒美遣酤数升殆如灰汁戏作三绝句因以酬九月四日戏赠之作

程俱

悭囊不瘿空四壁,只有黄花如散金。qiān náng bù yǐng kōng sì bì,zhǐ yǒu huáng huā rú sàn jīn。
急遣蓝舆唤居士,饮溪餐菊对幽吟。jí qiǎn lán yú huàn jū shì,yǐn xī cān jú duì yōu yín。

庭菊烂开招子我共赏而空无酒饮闻瓜洲酒美遣酤数升殆如灰汁戏作三绝句因以酬九月四日戏赠之作

程俱

蒲萄馀沥不到我,买酒得浆翻自嗟。pú táo yú lì bù dào wǒ,mǎi jiǔ dé jiāng fān zì jiē。
安得长江化为酒,亦分春色到贫家。ān dé zhǎng jiāng huà wèi jiǔ,yì fēn chūn sè dào pín jiā。

庭菊烂开招子我共赏而空无酒饮闻瓜洲酒美遣酤数升殆如灰汁戏作三绝句因以酬九月四日戏赠之作

程俱

疥痒终非腹心疾,身如空聚任爬搔。jiè yǎng zhōng fēi fù xīn jí,shēn rú kōng jù rèn pá sāo。
恶酒未应胜茗饮,消忧聊以永今朝。è jiǔ wèi yīng shèng míng yǐn,xiāo yōu liáo yǐ yǒng jīn cháo。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

云关深掩裂荷衣,却著青衫扈六飞。yún guān shēn yǎn liè hé yī,què zhù qīng shān hù liù fēi。
雁荡峰前瞻使节,一星还旁紫垣归。yàn dàng fēng qián zhān shǐ jié,yī xīng hái páng zǐ yuán guī。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

名山无复见金堂,尽日苍峦对夕阳。míng shān wú fù jiàn jīn táng,jǐn rì cāng luán duì xī yáng。
还向江城动悲思,背人惊雁两三行。hái xiàng jiāng chéng dòng bēi sī,bèi rén jīng yàn liǎng sān xíng。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

人间结习尽无馀,肯向诸天五净居。rén jiān jié xí jǐn wú yú,kěn xiàng zhū tiān wǔ jìng jū。
宝藏至今留洞穴,应真时有读残书。bǎo cáng zhì jīn liú dòng xué,yīng zhēn shí yǒu dú cán shū。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

锄奸未办烦温造,督战聊应问石雄。chú jiān wèi bàn fán wēn zào,dū zhàn liáo yīng wèn shí xióng。
行遍江南好山水,不妨仍在啸吟中。xíng biàn jiāng nán hǎo shān shuǐ,bù fáng réng zài xiào yín zhōng。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

遗臭千秋信不磨,当年意气奈君何。yí chòu qiān qiū xìn bù mó,dāng nián yì qì nài jūn hé。
长沙老獠虽流落,身后声名得自多。zhǎng shā lǎo liáo suī liú luò,shēn hòu shēng míng dé zì duō。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

蓝舆度水复穿松,三纪回思一梦中。lán yú dù shuǐ fù chuān sōng,sān jì huí sī yī mèng zhōng。
壮齿佳时那复得,萧萧华发对秋风。zhuàng chǐ jiā shí nà fù dé,xiāo xiāo huá fā duì qiū fēng。

次韵和江子我道中绝句七首

程俱

吴儿真是沐猴冠,欲比杨梅荔子丹。wú ér zhēn shì mù hóu guān,yù bǐ yáng méi lì zi dān。
不用红尘占使骑,画船飞楫向长安。bù yòng hóng chén zhàn shǐ qí,huà chuán fēi jí xiàng zhǎng ān。