古诗词

拟欧阳

黄庶

隶书满纸籀文废,字法破碎失本根。lì shū mǎn zhǐ zhòu wén fèi,zì fǎ pò suì shī běn gēn。
中间阳冰入篆室,下笔日与丞相亲。zhōng jiān yáng bīng rù zhuàn shì,xià bǐ rì yǔ chéng xiāng qīn。
点画各得万物体,科蚪筋骨千载新。diǎn huà gè dé wàn wù tǐ,kē dǒu jīn gǔ qiān zài xīn。
泉铭学语童子知,大历几字名忽振。quán míng xué yǔ tóng zi zhī,dà lì jǐ zì míng hū zhèn。
足知古人自负恃,碑岘巨石垂千春。zú zhī gǔ rén zì fù shì,bēi xiàn jù shí chuí qiān chūn。
篆字堆积天下宇,晚得纸本如希珍。zhuàn zì duī jī tiān xià yǔ,wǎn dé zhǐ běn rú xī zhēn。
铺舒墙壁动人眼,直木曲铁若可扪。pù shū qiáng bì dòng rén yǎn,zhí mù qū tiě ruò kě mén。
人为黄土久寂寞,略不讹缺才鳞皴。rén wèi huáng tǔ jiǔ jì mò,lüè bù é quē cái lín cūn。
我疑山鬼恐漫灭,往往镌凿施斧斤。wǒ yí shān guǐ kǒng màn miè,wǎng wǎng juān záo shī fǔ jīn。
公来醉吟江山国,得之爱叹何殷勤。gōng lái zuì yín jiāng shān guó,dé zhī ài tàn hé yīn qín。
刻词犹恨纪不足,句句与古风雅邻。kè cí yóu hèn jì bù zú,jù jù yǔ gǔ fēng yǎ lín。
一旦纸贵文字市,粥诗贾篆声云云。yī dàn zhǐ guì wén zì shì,zhōu shī jiǎ zhuàn shēng yún yún。
苏梅鸾凤相上下,鄙语燕雀何能群。sū méi luán fèng xiāng shàng xià,bǐ yǔ yàn què hé néng qún。

黄庶

宋洪州分宁人,字亚父。黄湜子。仁宗庆历二年进士。历佐一府三州,皆为从事。后摄知康州。工诗。有《伐檀集》。 黄庶的作品>>

猜您喜欢

遣怀

黄庶

六载红莲客,差池又一年。liù zài hóng lián kè,chà chí yòu yī nián。
无人和白雪,有意补青天。wú rén hé bái xuě,yǒu yì bǔ qīng tiān。
肝胆论兴废,诗书谒圣贤。gān dǎn lùn xīng fèi,shī shū yè shèng xián。
尊中古日月,穷达付陶甄。zūn zhōng gǔ rì yuè,qióng dá fù táo zhēn。

寄子蒙授常宁令

黄庶

疏率君堪爱,无心宦又高。shū lǜ jūn kān ài,wú xīn huàn yòu gāo。
身思眠白屋,人勉著青袍。shēn sī mián bái wū,rén miǎn zhù qīng páo。
号隐疑名福,贪归似姓陶。hào yǐn yí míng fú,tān guī shì xìng táo。
常宁邑虽小,应合得牛刀。cháng níng yì suī xiǎo,yīng hé dé niú dāo。

观雪

黄庶

疑是天公戏,都倾海作盐。yí shì tiān gōng xì,dōu qīng hǎi zuò yán。
松筠知不变,丘壑见无厌。sōng yún zhī bù biàn,qiū hè jiàn wú yàn。
清为诗家极,寒因酒户添。qīng wèi shī jiā jí,hán yīn jiǔ hù tiān。
冬温成俗疫,得此胜针砭。dōng wēn chéng sú yì,dé cǐ shèng zhēn biān。

黄庶

千载醇醲意,长随曲糵新。qiān zài chún nóng yì,zhǎng suí qū niè xīn。
解将今日月,转入古乾坤。jiě jiāng jīn rì yuè,zhuǎn rù gǔ qián kūn。
闷至胜良药,愁来敌故人。mèn zhì shèng liáng yào,chóu lái dí gù rén。
几杯聊酩酊,五斗趣还均。jǐ bēi liáo mǐng dīng,wǔ dòu qù hái jūn。

立春

黄庶

此日春方到,春心亚舜尧。cǐ rì chūn fāng dào,chūn xīn yà shùn yáo。
勾芒如稷契,大蔟似咸韶。gōu máng rú jì qì,dà cù shì xián sháo。
衡柄三阳把,陶镕万物翘。héng bǐng sān yáng bǎ,táo róng wàn wù qiào。
家家助和气,剪彩作花飘。jiā jiā zhù hé qì,jiǎn cǎi zuò huā piāo。

致政吴侍郎挽歌词

黄庶

千里资甘旨,凄凉一日遗。qiān lǐ zī gān zhǐ,qī liáng yī rì yí。
为臣如广受,生子似皋夔。wèi chén rú guǎng shòu,shēng zi shì gāo kuí。
笔砚诸孙哭,讴歌几郡思。bǐ yàn zhū sūn kū,ōu gē jǐ jùn sī。
秦人失太守,翻有怨天辞。qín rén shī tài shǒu,fān yǒu yuàn tiān cí。

致政吴侍郎挽歌词

黄庶

荆棘二疏路,几人同敝衣。jīng jí èr shū lù,jǐ rén tóng bì yī。
仕涂师白发,国老欲彤帏。shì tú shī bái fā,guó lǎo yù tóng wéi。
遗稿诗书满,行旌雨雪飞。yí gǎo shī shū mǎn,xíng jīng yǔ xuě fēi。
陕民应泪落,不见板舆归。shǎn mín yīng lèi luò,bù jiàn bǎn yú guī。

署中新栽竹

黄庶

移作亭园主,栽培霜雪姿。yí zuò tíng yuán zhǔ,zāi péi shuāng xuě zī。
不辞桃李笑,只待凤凰知。bù cí táo lǐ xiào,zhǐ dài fèng huáng zhī。
少已留风住,疏宜待月筛。shǎo yǐ liú fēng zhù,shū yí dài yuè shāi。
相看时一醉,谁道小官卑。xiāng kàn shí yī zuì,shuí dào xiǎo guān bēi。

都厅诵书偶成

黄庶

主人调鼎手,千里刃迎虚。zhǔ rén diào dǐng shǒu,qiān lǐ rèn yíng xū。
暗使民如堵,能容吏似樗。àn shǐ mín rú dǔ,néng róng lì shì chū。
莓苔眠杻械,燕雀听诗书。méi tái mián chǒu xiè,yàn què tīng shī shū。
刀笔惭无补,身为白蠹鱼。dāo bǐ cán wú bǔ,shēn wèi bái dù yú。

和公美季点

黄庶

知君行县乐,经见饱朝昏。zhī jūn xíng xiàn lè,jīng jiàn bǎo cháo hūn。
禾黍富年户,牛羊落日村。hé shǔ fù nián hù,niú yáng luò rì cūn。
趁云看华没,冲雨渡泾浑。chèn yún kàn huá méi,chōng yǔ dù jīng hún。
颇得诗家助,聊应慰旅魂。pǒ dé shī jiā zhù,liáo yīng wèi lǚ hún。

送石都官赴阙

黄庶

为郎四十者,堂有二亲稀。wèi láng sì shí zhě,táng yǒu èr qīn xī。
止仰官为养,行应泪在衣。zhǐ yǎng guān wèi yǎng,xíng yīng lèi zài yī。
白云偏伫立,黄犬好频归。bái yún piān zhù lì,huáng quǎn hǎo pín guī。
去有山公启,天心正似饥。qù yǒu shān gōng qǐ,tiān xīn zhèng shì jī。

和子玉病起游书斋

黄庶

萧斋久不往,筋力试筇初。xiāo zhāi jiǔ bù wǎng,jīn lì shì qióng chū。
窗户蜗涎锁,尘埃鼠迹书。chuāng hù wō xián suǒ,chén āi shǔ jì shū。
病魔虽已去,诗癖竟难除。bìng mó suī yǐ qù,shī pǐ jìng nán chú。
苔地欣重扫,徘徊意有馀。tái dì xīn zhòng sǎo,pái huái yì yǒu yú。

谢赵太傅遗聚米图经

黄庶

文武生贤子,羌图帝所多。wén wǔ shēng xián zi,qiāng tú dì suǒ duō。
始欣知马援,终叹失廉颇。shǐ xīn zhī mǎ yuán,zhōng tàn shī lián pǒ。
苍鼠巢遗稿,黄埃锁旧戈。cāng shǔ cháo yí gǎo,huáng āi suǒ jiù gē。
远人犹偃蹇,掩帙泪滂沱。yuǎn rén yóu yǎn jiǎn,yǎn zhì lèi pāng tuó。

席上送韦中舍归襄阳

黄庶

如君七十少,梨栗有坚牙。rú jūn qī shí shǎo,lí lì yǒu jiān yá。
琴杖新行李,云泉旧世家。qín zhàng xīn xíng lǐ,yún quán jiù shì jiā。
讲求栽树法,拂拭钓鱼车。jiǎng qiú zāi shù fǎ,fú shì diào yú chē。
独美今归去,青衫脱有涯。dú měi jīn guī qù,qīng shān tuō yǒu yá。

送真长书记知舞阳

黄庶

尘土淹沉客,诗书梦寐身。chén tǔ yān chén kè,shī shū mèng mèi shēn。
又辞千里幕,去布一同春。yòu cí qiān lǐ mù,qù bù yī tóng chūn。
路想多归户,庭应绝涝民。lù xiǎng duō guī hù,tíng yīng jué lào mín。
青衫莫嗟叹,知已在陶钧。qīng shān mò jiē tàn,zhī yǐ zài táo jūn。
89123456