古诗词

次韵和象之夏夜作

黄庶

大暑暴虐如恶酒,意思颓困不可醒。dà shǔ bào nüè rú è jiǔ,yì sī tuí kùn bù kě xǐng。
日官我疑借炎热,昊轮出火星荧荧。rì guān wǒ yí jiè yán rè,hào lún chū huǒ xīng yíng yíng。
霈然一雨翳晚景,庭树洗出蜩螗声。pèi rán yī yǔ yì wǎn jǐng,tíng shù xǐ chū tiáo táng shēng。
微云扫洒供夜坐,造化似解通人情。wēi yún sǎo sǎ gōng yè zuò,zào huà shì jiě tōng rén qíng。
清风明月作三友,趣君可买轻连城。qīng fēng míng yuè zuò sān yǒu,qù jūn kě mǎi qīng lián chéng。
恍然身在冲泊域,目空万状遗骸形。huǎng rán shēn zài chōng pō yù,mù kōng wàn zhuàng yí hái xíng。
此特象之入诗国,句句锻鍊炉锤精。cǐ tè xiàng zhī rù shī guó,jù jù duàn liàn lú chuí jīng。
穷微心到混沌侧,高处意气扪日星。qióng wēi xīn dào hùn dùn cè,gāo chù yì qì mén rì xīng。
诘朝携诗示我读,饥肠馋口逢珍烹。jí cháo xié shī shì wǒ dú,jī cháng chán kǒu féng zhēn pēng。
义幽语险索究解,如手捕虎不敢停。yì yōu yǔ xiǎn suǒ jiū jiě,rú shǒu bǔ hǔ bù gǎn tíng。
归来牵勉拾馀思,鱼目愧傍蟾蜍明。guī lái qiān miǎn shí yú sī,yú mù kuì bàng chán chú míng。

黄庶

宋洪州分宁人,字亚父。黄湜子。仁宗庆历二年进士。历佐一府三州,皆为从事。后摄知康州。工诗。有《伐檀集》。 黄庶的作品>>

猜您喜欢

和象之雨后望少室山白云

黄庶

尘埃奔趋插手板,十年已卖山中闲。chén āi bēn qū chā shǒu bǎn,shí nián yǐ mài shān zhōng xián。
相逢少室若交旧,白云与我开容颜。xiāng féng shǎo shì ruò jiāo jiù,bái yún yǔ wǒ kāi róng yán。
风驱烟气去敝幕,天覆碧玉无瑕瘢。fēng qū yān qì qù bì mù,tiān fù bì yù wú xiá bān。
我疑岳神宴天上,扫洒伊洛为图看。wǒ yí yuè shén yàn tiān shàng,sǎo sǎ yī luò wèi tú kàn。
又疑山鬼有寒税,纩絮万叠输阴官。yòu yí shān guǐ yǒu hán shuì,kuàng xù wàn dié shū yīn guān。
色如可餐无厌饱,颇梨为甑炊琅玕。sè rú kě cān wú yàn bǎo,pǒ lí wèi zèng chuī láng gān。
去去还观不能已,一里回首百据鞍。qù qù hái guān bù néng yǐ,yī lǐ huí shǒu bǎi jù ān。
长安许生以画名,闲暇拂拭新素纨。zhǎng ān xǔ shēng yǐ huà míng,xián xiá fú shì xīn sù wán。
能求山高水深趣,常恐造化在笔端。néng qiú shān gāo shuǐ shēn qù,cháng kǒng zào huà zài bǐ duān。
每观云泉得意处,拟写男女家其间。měi guān yún quán dé yì chù,nǐ xiě nán nǚ jiā qí jiān。
今对异景惭首鼠,愚若犬彘编槽栏。jīn duì yì jǐng cán shǒu shǔ,yú ruò quǎn zhì biān cáo lán。
君诗托我有深意,明月一杯心往还。jūn shī tuō wǒ yǒu shēn yì,míng yuè yī bēi xīn wǎng hái。

席上赋别南宫希元

黄庶

十年眯车尘,思归入梦寐。shí nián mī chē chén,sī guī rù mèng mèi。
晨兴见家山,两目如去翳。chén xīng jiàn jiā shān,liǎng mù rú qù yì。
故人又过我,相对有馀意。gù rén yòu guò wǒ,xiāng duì yǒu yú yì。
当樽话旧游,强笑复吁欷。dāng zūn huà jiù yóu,qiáng xiào fù xū xī。
君名在乡书,捧檄不肯愧。jūn míng zài xiāng shū,pěng xí bù kěn kuì。
高堂去白发,有泪落鞭辔。gāo táng qù bái fā,yǒu lèi luò biān pèi。
里人献吉梦,四壁众所义。lǐ rén xiàn jí mèng,sì bì zhòng suǒ yì。
我喜先子言,在耳若龟筮。wǒ xǐ xiān zi yán,zài ěr ruò guī shì。
人生老聚散,酒薄满莫避。rén shēng lǎo jù sàn,jiǔ báo mǎn mò bì。
相见意最长,强饮不能醉。xiāng jiàn yì zuì zhǎng,qiáng yǐn bù néng zuì。

次韵和刘卿材见寄之什

黄庶

风波一相失,倒指岁月耗。fēng bō yī xiāng shī,dào zhǐ suì yuè hào。
交情见千里,文字每教告。jiāo qíng jiàn qiān lǐ,wén zì měi jiào gào。
胸中饱耘锄,勉我穫以道。xiōng zhōng bǎo yún chú,miǎn wǒ huò yǐ dào。
踟蹰竹帛间,相期古人到。chí chú zhú bó jiān,xiāng qī gǔ rén dào。
十年走尘土,心不勇于躁。shí nián zǒu chén tǔ,xīn bù yǒng yú zào。
乃知镌磨益,不必砚席好。nǎi zhī juān mó yì,bù bì yàn xí hǎo。
君屈百里官,卓趋而鲁蹈。jūn qū bǎi lǐ guān,zhuó qū ér lǔ dǎo。
不使鞭朴教,人情自倾倒。bù shǐ biān pǔ jiào,rén qíng zì qīng dào。
讼稀禾黍登,醺若饮醇醪。sòng xī hé shǔ dēng,xūn ruò yǐn chún láo。
使者席未暖,姓名达圭瑁。shǐ zhě xí wèi nuǎn,xìng míng dá guī mào。
麒麟踊跃起,志远无近报。qí lín yǒng yuè qǐ,zhì yuǎn wú jìn bào。
粪土龊龊者,锱铢较称号。fèn tǔ chuò chuò zhě,zī zhū jiào chēng hào。
青冥脚可插,泥途迹将扫。qīng míng jiǎo kě chā,ní tú jì jiāng sǎo。
宁知西山民,归车恐君膏。níng zhī xī shān mín,guī chē kǒng jūn gāo。
我行省版舆,假途期问劳。wǒ xíng shěng bǎn yú,jiǎ tú qī wèn láo。
理声如壁邻,叹息不可造。lǐ shēng rú bì lín,tàn xī bù kě zào。
遥知诗书宰,优游漆园傲。yáo zhī shī shū zǎi,yōu yóu qī yuán ào。
极目西飞云,徒使瞳子眊。jí mù xī fēi yún,tú shǐ tóng zi mào。
敢期枉佳作,绸缪肺襟奥。gǎn qī wǎng jiā zuò,chóu móu fèi jīn ào。
大句驱老意,木古风雨暴。dà jù qū lǎo yì,mù gǔ fēng yǔ bào。
惊味无厌已,败者豆笾犒。jīng wèi wú yàn yǐ,bài zhě dòu biān kào。
我辄牵勉和,徒手大阿冒。wǒ zhé qiān miǎn hé,tú shǒu dà ā mào。
酌酒持君诗,吟哦舌根燥。zhuó jiǔ chí jūn shī,yín ó shé gēn zào。

和西湖雪中泛舟之作

黄庶

冬旱种不入,颍人无颜色。dōng hàn zhǒng bù rù,yǐng rén wú yán sè。
上辍霖雨姿,福此千里窄。shàng chuò lín yǔ zī,fú cǐ qiān lǐ zhǎi。
公来视民忧,身若抱病癖。gōng lái shì mín yōu,shēn ruò bào bìng pǐ。
霖雨变飞雪,万室如药石。lín yǔ biàn fēi xuě,wàn shì rú yào shí。
幕府环邹枚,共喜妖沴释。mù fǔ huán zōu méi,gòng xǐ yāo lì shì。
欲有琼树春,选地得胜僻。yù yǒu qióng shù chūn,xuǎn dì dé shèng pì。
刺舟敲湖冰,坐泛白玉国。cì zhōu qiāo hú bīng,zuò fàn bái yù guó。
持酒与寒竞,醉倒无顾惜。chí jiǔ yǔ hán jìng,zuì dào wú gù xī。
馀霙入杯斝,似解劝饮客。yú yīng rù bēi jiǎ,shì jiě quàn yǐn kè。
而我坐席末,斗筲宽一石。ér wǒ zuò xí mò,dòu shāo kuān yī shí。
景值风雅匠,万状困刀尺。jǐng zhí fēng yǎ jiàng,wàn zhuàng kùn dāo chǐ。
鸣凤相上下,独愧如蝼蝈。míng fèng xiāng shàng xià,dú kuì rú lóu guō。

送同年张明远之兴州掾

黄庶

赤髭苦颜貌,我怪意气扬。chì zī kǔ yán mào,wǒ guài yì qì yáng。
人曰黜文登,兹事可降霜。rén yuē chù wén dēng,zī shì kě jiàng shuāng。
归来卧诗书,藜藿甘肉粱。guī lái wò shī shū,lí huò gān ròu liáng。
乃知吾同升,喜此刚肺肠。nǎi zhī wú tóng shēng,xǐ cǐ gāng fèi cháng。
甘脆迫朝夕,拂衣莫安遑。gān cuì pò cháo xī,fú yī mò ān huáng。
兴山在何处,蜀道难且长。xīng shān zài hé chù,shǔ dào nán qiě zhǎng。
妻孥客蓬荜,板舆独彷徨。qī nú kè péng bì,bǎn yú dú páng huáng。
朱门腐鼎俎,天理何茫茫。zhū mén fǔ dǐng zǔ,tiān lǐ hé máng máng。

皇祐五年三月乙巳齐大风海水暴上寿光千乘两县民数百家被其灾而死者几半丞相平阳公以同年李君子仪往赈之以诗见寄因而和酬

黄庶

盐民没利家海隅,奔走末业田园芜。yán mín méi lì jiā hǎi yú,bēn zǒu mò yè tián yuán wú。
天意似遣阳侯驱,卷水沃杀煎海炉。tiān yì shì qiǎn yáng hóu qū,juǎn shuǐ wò shā jiān hǎi lú。
怒涛百尺不及逋,老幼十五其为鱼。nù tāo bǎi chǐ bù jí bū,lǎo yòu shí wǔ qí wèi yú。
耕夫蚕妇来踌躇,百金不易箔与锄。gēng fū cán fù lái chóu chú,bǎi jīn bù yì bó yǔ chú。
我公偃息哀其愚,埋掩尸骼赒茕孤。wǒ gōng yǎn xī āi qí yú,mái yǎn shī gé zhōu qióng gū。
吾党子仪驰赤驹,口赍公惠人人嘘。wú dǎng zi yí chí chì jū,kǒu jī gōng huì rén rén xū。
日走百里嫌昳晡,不饮不食颜色癯。rì zǒu bǎi lǐ xián dié bū,bù yǐn bù shí yán sè qú。
去时万树如束枯,回首绿暗红紫疏。qù shí wàn shù rú shù kū,huí shǒu lǜ àn hóng zǐ shū。
寄诗百言举其粗,我愧安饱心如苴。jì shī bǎi yán jǔ qí cū,wǒ kuì ān bǎo xīn rú jū。

元伯示清水泊之什因和酬

黄庶

十年不踏故溪上,有时梦去千里游。shí nián bù tà gù xī shàng,yǒu shí mèng qù qiān lǐ yóu。
每思鱼行鉴中见,青衫手板如仇雠。měi sī yú xíng jiàn zhōng jiàn,qīng shān shǒu bǎn rú chóu chóu。
秋风鲈肥美无价,莫怪张翰不可留。qiū fēng lú féi měi wú jià,mò guài zhāng hàn bù kě liú。
前日诵君清水吟,胸中突起百尺愁。qián rì sòng jūn qīng shuǐ yín,xiōng zhōng tū qǐ bǎi chǐ chóu。
儿牵女婴走尘土,百年一半如弃投。ér qiān nǚ yīng zǒu chén tǔ,bǎi nián yī bàn rú qì tóu。
清风明月无界畔,白首愿作山中侯。qīng fēng míng yuè wú jiè pàn,bái shǒu yuàn zuò shān zhōng hóu。
君诗写出渔者意,老景一片在目眸。jūn shī xiě chū yú zhě yì,lǎo jǐng yī piàn zài mù móu。
清泉钓舟未入手,聊可观诵忘吾忧。qīng quán diào zhōu wèi rù shǒu,liáo kě guān sòng wàng wú yōu。

次韵和酬隐直忆花见寄之作

黄庶

春工不拣势厚薄,染成庭内花梢红。chūn gōng bù jiǎn shì hòu báo,rǎn chéng tíng nèi huā shāo hóng。
反拘簿书似机械,不得醉倒眠绿丛。fǎn jū bù shū shì jī xiè,bù dé zuì dào mián lǜ cóng。
君时马首正南走,假有樽酒何由同。jūn shí mǎ shǒu zhèng nán zǒu,jiǎ yǒu zūn jiǔ hé yóu tóng。
馨香蜂蝶似相让,颜色开落输东风。xīn xiāng fēng dié shì xiāng ràng,yán sè kāi luò shū dōng fēng。
公馀徘徊独绕树,空有叹恨不可穷。gōng yú pái huái dú rào shù,kōng yǒu tàn hèn bù kě qióng。
君虽不见红紫落,亦有惆怅环胸中。jūn suī bù jiàn hóng zǐ luò,yì yǒu chóu chàng huán xiōng zhōng。
作诗寄我忆花意,句老与古争彊雄。zuò shī jì wǒ yì huā yì,jù lǎo yǔ gǔ zhēng jiàng xióng。
其间摸写景如画,烂熳一片春颜容。qí jiān mō xiě jǐng rú huà,làn màn yī piàn chūn yán róng。
乃知诗家有刀尺,裁剪自夺阴阳功。nǎi zhī shī jiā yǒu dāo chǐ,cái jiǎn zì duó yīn yáng gōng。
诵诗酌酒无厌已,韵险强续惭非工。sòng shī zhuó jiǔ wú yàn yǐ,yùn xiǎn qiáng xù cán fēi gōng。

送刘孟卿游天台雁荡二山

黄庶

治源先生高七十,山水病僻不可瘳。zhì yuán xiān shēng gāo qī shí,shān shuǐ bìng pì bù kě chōu。
灶无炊烟不顾计,穷幽极怪如仇雠。zào wú chuī yān bù gù jì,qióng yōu jí guài rú chóu chóu。
有时清风明月对好景,霹雳拔却大树不回头。yǒu shí qīng fēng míng yuè duì hǎo jǐng,pī lì bá què dà shù bù huí tóu。
四方泉石朝入耳,杖屦百里夕已投。sì fāng quán shí cháo rù ěr,zhàng jù bǎi lǐ xī yǐ tóu。
大笑箕山不敢出,走避轩冕岂自由。dà xiào jī shān bù gǎn chū,zǒu bì xuān miǎn qǐ zì yóu。
天台雁荡泼上心,暑焦毛发不肯留。tiān tái yàn dàng pō shàng xīn,shǔ jiāo máo fā bù kěn liú。
萦纡长淮下平席,倒指计日观怒涛。yíng yū zhǎng huái xià píng xí,dào zhǐ jì rì guān nù tāo。
君诗功刻造化骨,吴越气象当先愁。jūn shī gōng kè zào huà gǔ,wú yuè qì xiàng dāng xiān chóu。
古今吟力未到处,好句愿备幽人收。gǔ jīn yín lì wèi dào chù,hǎo jù yuàn bèi yōu rén shōu。
此行诗是图画画山笔,归日借我目一游。cǐ xíng shī shì tú huà huà shān bǐ,guī rì jiè wǒ mù yī yóu。

次韵和元伯南楼避暑遇雨之作

黄庶

城头归乌喘拓翼,夕阳栏干手可炙。chéng tóu guī wū chuǎn tuò yì,xī yáng lán gàn shǒu kě zhì。
长虹如篆报雨来,云脚插下千里赤。zhǎng hóng rú zhuàn bào yǔ lái,yún jiǎo chā xià qiān lǐ chì。
南山端正太古屏,飞廉扫云为拨墨。nán shān duān zhèng tài gǔ píng,fēi lián sǎo yún wèi bō mò。
安得老笔描写住,白头许生死堪忆。ān dé lǎo bǐ miáo xiě zhù,bái tóu xǔ shēng sǐ kān yì。

次韵和子仪闻蝉

黄庶

落日挂树间,长我庭下阴。luò rì guà shù jiān,zhǎng wǒ tíng xià yīn。
园林动秋意,高蝉忽微吟。yuán lín dòng qiū yì,gāo chán hū wēi yín。
清风转馀声,杳若下远岑。qīng fēng zhuǎn yú shēng,yǎo ruò xià yuǎn cén。
微物感时节,铿鍧吐商金。wēi wù gǎn shí jié,kēng hōng tǔ shāng jīn。
古乐久破碎,兹虫抱全音。gǔ lè jiǔ pò suì,zī chóng bào quán yīn。
荒忽尚偃蹇,激起壮士心。huāng hū shàng yǎn jiǎn,jī qǐ zhuàng shì xīn。
愿为秋蝉操,被之朱丝琴。yuàn wèi qiū chán cāo,bèi zhī zhū sī qín。

和子仪巡捕蝗

黄庶

天子辍霖雨,兹来泽东民。tiān zi chuò lín yǔ,zī lái zé dōng mín。
威声先公至,暴攘客四邻。wēi shēng xiān gōng zhì,bào rǎng kè sì lín。
下车坐无事,惩劝裨秋春。xià chē zuò wú shì,chéng quàn bì qiū chūn。
物价以日减,囷仓饱新陈。wù jià yǐ rì jiǎn,qūn cāng bǎo xīn chén。
俗愚其何知,蝗来遏公仁。sú yú qí hé zhī,huáng lái è gōng rén。
所至不为灾,群飞乱烟云。suǒ zhì bù wèi zāi,qún fēi luàn yān yún。
公虑种吾土,且为沴气根。gōng lǜ zhǒng wú tǔ,qiě wèi lì qì gēn。
计丁立捕法,官行劳其勤。jì dīng lì bǔ fǎ,guān xíng láo qí qín。
老幼千里眉,朝蹙夕已伸。lǎo yòu qiān lǐ méi,cháo cù xī yǐ shēn。
我知公之德,由此碑齐人。wǒ zhī gōng zhī dé,yóu cǐ bēi qí rén。

送元伯西归

黄庶

饮者为量无大小,要于醉焉而已矣。yǐn zhě wèi liàng wú dà xiǎo,yào yú zuì yān ér yǐ yǐ。
乃知一饮一石徒,醉乡欲到无几尔。nǎi zhī yī yǐn yī shí tú,zuì xiāng yù dào wú jǐ ěr。
我幸俸薄饮不多,酩酊造次有馀味。wǒ xìng fèng báo yǐn bù duō,mǐng dīng zào cì yǒu yú wèi。
有时酒伯投客辖,斗筲往往众所鄙。yǒu shí jiǔ bó tóu kè xiá,dòu shāo wǎng wǎng zhòng suǒ bǐ。
近得元伯东海滨,饮少好吟性相似。jìn dé yuán bó dōng hǎi bīn,yǐn shǎo hǎo yín xìng xiāng shì。
山青月白得意时,相对觞咏不能已。shān qīng yuè bái dé yì shí,xiāng duì shāng yǒng bù néng yǐ。
直到千古醉者心,名利莫可污其耳。zhí dào qiān gǔ zuì zhě xīn,míng lì mò kě wū qí ěr。
乘兴弄笔窥造化,混沌窍凿可倒指。chéng xīng nòng bǐ kuī zào huà,hùn dùn qiào záo kě dào zhǐ。
须臾椽杵成巨轴,更唱迭和若宫徵。xū yú chuán chǔ chéng jù zhóu,gèng chàng dié hé ruò gōng zhēng。
今公官满舍我去,独有姓名碑百里。jīn gōng guān mǎn shě wǒ qù,dú yǒu xìng míng bēi bǎi lǐ。
踟蹰预恐春风来,青草坐见饮地起。chí chú yù kǒng chūn fēng lái,qīng cǎo zuò jiàn yǐn dì qǐ。
诗须数寄续百篇,无使尘埃昏纸尾。shī xū shù jì xù bǎi piān,wú shǐ chén āi hūn zhǐ wěi。

读君谟黼扆箴

黄庶

常读贾谊书,爱其极理乱。cháng dú jiǎ yì shū,ài qí jí lǐ luàn。
言入笔未干,绛灌舌如钻。yán rù bǐ wèi gàn,jiàng guàn shé rú zuān。
文帝不肯为,万世为扼腕。wén dì bù kěn wèi,wàn shì wèi è wàn。
汉道竟龌龊,席莫一日暖。hàn dào jìng wò chuò,xí mò yī rì nuǎn。
今读君谟箴,句句到伊旦。jīn dú jūn mó zhēn,jù jù dào yī dàn。
窥国见肺肝,欲取以手浣。kuī guó jiàn fèi gān,yù qǔ yǐ shǒu huàn。
何啻可痛哭,一一中世患。hé chì kě tòng kū,yī yī zhōng shì huàn。
设施有隆理,如肉以丳贯。shè shī yǒu lóng lǐ,rú ròu yǐ chǎn guàn。
可作天下药,其应疾和缓。kě zuò tiān xià yào,qí yīng jí hé huǎn。
非独起国痿,虏颈坐可绊。fēi dú qǐ guó wěi,lǔ jǐng zuò kě bàn。
圣贤方相逢,辨别绛与灌。shèng xián fāng xiāng féng,biàn bié jiàng yǔ guàn。
万不使斯言,以为后世恨。wàn bù shǐ sī yán,yǐ wèi hòu shì hèn。
89123456