古诗词

谢直

小夫智解短,锥刀竞其身。xiǎo fū zhì jiě duǎn,zhuī dāo jìng qí shēn。
养志与养体,孰为能事亲。yǎng zhì yǔ yǎng tǐ,shú wèi néng shì qīn。
堂堂父母躯,浩浩仁义贫。táng táng fù mǔ qū,hào hào rén yì pín。
此贫不以道,此乐岂非真。cǐ pín bù yǐ dào,cǐ lè qǐ fēi zhēn。
我知我天分,人言葛天民。wǒ zhī wǒ tiān fēn,rén yán gé tiān mín。

谢直

谢直,一名希孟,字古民,号晦斋,黄岩(今属浙江)人。孝宗淳熙十一年(一一八四)进士。历太社令,大理司直(《嘉定赤城志》卷三三)。宁宗嘉定十五年(一二二二)由添差嘉兴府通判罢(《宋会要辑稿》职官七五之三一)。清光绪《黄岩县志》卷二○有传。今录诗十七首。 谢直的作品>>

猜您喜欢

卜算子·赠妓

谢直

双桨浪花平,夹岸青山锁。shuāng jiǎng làng huā píng,jiā àn qīng shān suǒ。
你自归家我自归,说着如何过。nǐ zì guī jiā wǒ zì guī,shuō zhe rú hé guò。
我断不思量,你莫思量我。wǒ duàn bù sī liàng,nǐ mò sī liàng wǒ。
将你从前与我心,付与他人可。jiāng nǐ cóng qián yǔ wǒ xīn,fù yǔ tā rén kě。

挽刘省庵

谢直

敢谓曾同学,巍科尚累君。gǎn wèi céng tóng xué,wēi kē shàng lèi jūn。
世须存我辈,天乃误斯文。shì xū cún wǒ bèi,tiān nǎi wù sī wén。
乡国缘当尽,衣冠哭忍闻。xiāng guó yuán dāng jǐn,yī guān kū rěn wén。
何当车挽什,刻石累高坟。hé dāng chē wǎn shén,kè shí lèi gāo fén。

山居二首寄朝中故旧

谢直

苒苒年华渐向西,可能回脚下涂泥。rǎn rǎn nián huá jiàn xiàng xī,kě néng huí jiǎo xià tú ní。
静收营虑还书卷,少有工夫入菜畦。jìng shōu yíng lǜ hái shū juǎn,shǎo yǒu gōng fū rù cài qí。
洁甚水蒲边白鸟,翩然风柳下黄鹂。jié shén shuǐ pú biān bái niǎo,piān rán fēng liǔ xià huáng lí。
犹嫌宿处闻鸡犬,更待移深过虎蹊。yóu xián sù chù wén jī quǎn,gèng dài yí shēn guò hǔ qī。

山居二首寄朝中故旧

谢直

造化涵洪靡不容,近分一谷著愚公。zào huà hán hóng mí bù róng,jìn fēn yī gǔ zhù yú gōng。
地因沙涨偏宜竹,山为岩多却碍松。dì yīn shā zhǎng piān yí zhú,shān wèi yán duō què ài sōng。
夜静图书天晓睡,腊寒薪火暑天风。yè jìng tú shū tiān xiǎo shuì,là hán xīn huǒ shǔ tiān fēng。
独惭道学工夫浅,却比先师不屡空。dú cán dào xué gōng fū qiǎn,què bǐ xiān shī bù lǚ kōng。

诗一首

谢直

上有皇天下后土,此身不患无归所。shàng yǒu huáng tiān xià hòu tǔ,cǐ shēn bù huàn wú guī suǒ。
凭谁说与清河公,何苦为人作黄祖。píng shuí shuō yǔ qīng hé gōng,hé kǔ wèi rén zuò huáng zǔ。

遣怀五首寄致道

谢直

贫者士之常,富亦我所欲。pín zhě shì zhī cháng,fù yì wǒ suǒ yù。
得常讵可厌,逐欲何由足。dé cháng jù kě yàn,zhú yù hé yóu zú。
荒哉化蝶翁,微欤监河粟。huāng zāi huà dié wēng,wēi yú jiān hé sù。
人生命如线,日须不盈掬。rén shēng mìng rú xiàn,rì xū bù yíng jū。
俯仰天地间,何由谢羁束。fǔ yǎng tiān dì jiān,hé yóu xiè jī shù。

遣怀五首寄致道

谢直

时命各有遇,何言富与贫。shí mìng gè yǒu yù,hé yán fù yǔ pín。
有来疾雷电,决去微埃尘。yǒu lái jí léi diàn,jué qù wēi āi chén。
坐令区区者,视此为鬼神。zuò lìng qū qū zhě,shì cǐ wèi guǐ shén。
既有得失患,自忘情性真。jì yǒu dé shī huàn,zì wàng qíng xìng zhēn。
所以首阳山,昔有饿死人。suǒ yǐ shǒu yáng shān,xī yǒu è sǐ rén。

遣怀五首寄致道

谢直

君子不谋食,士固食于人。jūn zi bù móu shí,shì gù shí yú rén。
饥饿自有责,何足烦吾神。jī è zì yǒu zé,hé zú fán wú shén。
拂几展我书,熟读困蹇屯。fú jǐ zhǎn wǒ shū,shú dú kùn jiǎn tún。
羲文与周孔,可鉴道屈信。xī wén yǔ zhōu kǒng,kě jiàn dào qū xìn。
叹叹眼中事,悠悠尘间身。tàn tàn yǎn zhōng shì,yōu yōu chén jiān shēn。

遣怀五首寄致道

谢直

生当益于人,为道固不同。shēng dāng yì yú rén,wèi dào gù bù tóng。
赐也乃结驷,回也乃屡空。cì yě nǎi jié sì,huí yě nǎi lǚ kōng。
忆昔年少壮,未知理穷通。yì xī nián shǎo zhuàng,wèi zhī lǐ qióng tōng。
收身百忧馀,自置寂寞中。shōu shēn bǎi yōu yú,zì zhì jì mò zhōng。
饘粥傥可继,当为七十翁。zhān zhōu tǎng kě jì,dāng wèi qī shí wēng。

遣怀五首寄致道

谢直

在昔营居巢,首尾三十年。zài xī yíng jū cháo,shǒu wěi sān shí nián。
高邻念羁旅,分我佳林泉。gāo lín niàn jī lǚ,fēn wǒ jiā lín quán。
自从仓幕归,亦买半顷田。zì cóng cāng mù guī,yì mǎi bàn qǐng tián。
坐念颜太师,粥竭只益煎。zuò niàn yán tài shī,zhōu jié zhǐ yì jiān。
不如边孝先,昼眠腹便便。bù rú biān xiào xiān,zhòu mián fù biàn biàn。

谢直

寒光转南陆,夕景上乔木。hán guāng zhuǎn nán lù,xī jǐng shàng qiáo mù。
层柯荫修径,疏密散金绿。céng kē yīn xiū jìng,shū mì sàn jīn lǜ。
缅怀载酒人,萝蔓记遐躅。miǎn huái zài jiǔ rén,luó màn jì xiá zhú。
行行出林表,烟莽际童牧。xíng xíng chū lín biǎo,yān mǎng jì tóng mù。
时有种麦儿,挥锄电翻覆。shí yǒu zhǒng mài ér,huī chú diàn fān fù。

谢直

老树谁所栽,及兹上交盖。lǎo shù shuí suǒ zāi,jí zī shàng jiāo gài。
峥嵘仰巨樟,秀发怜稚桧。zhēng róng yǎng jù zhāng,xiù fā lián zhì guì。
悠然搅心思,慨我百年外。yōu rán jiǎo xīn sī,kǎi wǒ bǎi nián wài。
我怀引以长,天色惨欲晦。wǒ huái yǐn yǐ zhǎng,tiān sè cǎn yù huì。
投床闻夕钟,拥衾不成醉。tóu chuáng wén xī zhōng,yōng qīn bù chéng zuì。

谢直

长怀邴曼容,远慕蘧伯玉。zhǎng huái bǐng màn róng,yuǎn mù qú bó yù。
养志则安能,寡过亦所欲。yǎng zhì zé ān néng,guǎ guò yì suǒ yù。
邈哉误儒冠,坐使衣食促。miǎo zāi wù rú guān,zuò shǐ yī shí cù。
籯书不论金,终身未易读。yíng shū bù lùn jīn,zhōng shēn wèi yì dú。
洒扫惭老僧,日食才一粥。sǎ sǎo cán lǎo sēng,rì shí cái yī zhōu。

谢直

先公为直言,蔡林古无书。xiān gōng wèi zhí yán,cài lín gǔ wú shū。
家贫卖窗箔,编箨聚所馀。jiā pín mài chuāng bó,biān tuò jù suǒ yú。
取之写文字,琐细行虫蛆。qǔ zhī xiě wén zì,suǒ xì xíng chóng qū。
遂令后奕世,衣冠出门闾。suì lìng hòu yì shì,yī guān chū mén lǘ。
今为执政孙,学与不学欤。jīn wèi zhí zhèng sūn,xué yǔ bù xué yú。

谢直

昔在井田日,一民本非四。xī zài jǐng tián rì,yī mín běn fēi sì。
农隙或工商,其秀乃称士。nóng xì huò gōng shāng,qí xiù nǎi chēng shì。
是知桑禾间,可以寄书史。shì zhī sāng hé jiān,kě yǐ jì shū shǐ。
时非长桀耦,时得伊傅事。shí fēi zhǎng jié ǒu,shí dé yī fù shì。
卒岁优游哉,吾道甚简易。zú suì yōu yóu zāi,wú dào shén jiǎn yì。
1712